Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20: Đi thôi! Đi đâu vậy? Cứ đi theo tôi!



Sau khi hai mẹ con kia đi khỏi tầm mắt, Shinobu quay sang nói với anh:

-Vừa rồi là lỗi tại tôi, tôi không để ý lời nói nên không ngờ bị họ quay lại trả đũa nhưng sao anh lại đỡ cho tôi chứ?

-Tại vì tôi lo cho em thế thôi_anh thì thầm vào ta cô khiến mặt cô nóng ran hết cả lên.

-Đ...Được rồi lên nhà tắm rửa đi_cô ngại ngùng quay mặt đi chỗ khác để tránh bị anh nhìn thấy mất vệt đỏ trên mặt. Nghe cô nói vậy Giyu mỉm cười bước lên phòng. Một lúc sau anh quay xuống dưới nhà nhưng chẳng thấy Shinobu đâu anh bèn hỏi người giúp việc xem cô ở đâu.

-Shinobu đâu rồi?_anh hỏi

-Dạ thưa, bà chủ đang ở ngoài vườn ạ!_người hầu đáp

-Vậy à!

Anh bèn đi ra ngoài vườn để xem cô dang làm gì người đó. Khu vườn xanh mát che phủ bởi nhiều loại cây cảnh đắt tiền, hồ cá Koi to rộng chứa những chú cá Koi to và có màu sắc bắt mắt tất cả khung cảnh ở ngoài vườn đều đem lại cho ta sự thư thái. Dù kiến trúc của Thủy Phủ được thiết kế theo phong cách Tây Âu nhưng khu vườn này thì lại đạm chất Nhật Bản. Các đường vân đều và đẹp được tạo nên từ sỏi hoặc cát trong như những gợn sóng nhẹ nhàng. Sau hàng cây cảnh Bonsai là một thiếu nữ đẹp như tiên đứng giữ đàn bướm sắc màu đang dập dờn bay lượn quanh cô. Khung cảnh nên thơ này khiến cho người con gái đứng trước mặt anh trở nên tao nhã lạ thường. Đứng một hồi lâu ngắm nhìn vẻ đẹp kì ảo của cô anh mới sực tỉnh khỏi cơn mê muội ấy. Anh bước đến, nghe thấy tiếng động lạ thường đàn bướm hoảng sợ bay đi hết, lúc này Shinobu quay ra thì mặt sát mặt, cô ngại ngùng lùi bước hỏi:

-Anh ra đây làm gì vậy?

-Đi thôi!_anh nói

-Đi đâu?

-Cứ đi theo tôi rồi em sẽ biết!

Cô lững thững đi theo sau anh, thật lấy làm khó hiểu vì anh cứ úp úp mở mở đưa cô đi nơi mà cô chẳng hề biết. Bỗng anh kéo tay cô vụt chay ra ngoài cổng, bảo vệ hoảng hốt chặn lại nói:

-Thưa ngài Tomioka và phu nhân hãy để tôi gọi xe đưa hai người đi!

-Không cần ta đi bộ, các người có thể lui xuống được rồi đấy!_anh nói

Bình thường thì xe có xe đón đưa anh đi nhưng bây giờ thì anh đang nắm chặt tay cô và đưa cô đi đến nơi nào đó. Đi bộ được một hồi lâu, hai người dừng lại ở một bến xe buýt, lúc này anh quay sang nói với cô:

-Mệt chưa? Ta đi xe buýt đến nhé?_anh hỏi

-Anh mà cũng biết đến xe buýt á???_cô ngạc nhiên

-Tất nhiên tôi đâu có bị đụt đâu!_anh trả lời

Tomioka Giyu con trai chủ tịch và là giám đốc tập đoàn Tomioka, cả đời chưa biết thế nào là việc nhà, hay động tay động tay động chân vào giẻ lau luôn được hộ tống bởi những chiếc xe sang trọng chứ đừng nói là ngồi trên xe buýt!

-Ngạc nhiên lắm hả? Hồi trước có lần mẹ dẫn tôi đi chơi phố, bà đã cho tôi thử trải nghiệm xe buýt cảm giác ấy thật thích thú_anh hồi tưởng lại

-Ồ, xe đến rồi mình đi thôi_cô mỉm cười

Cánh cửa xe buýt tự động đóng lại, Giyu lịch lãm bước lên xe ngồi xuống ghế trông phong thái của anh thật anh tuấn. Trên xe bao ánh mắt của những thiếu nữ đều đổ dồn vào anh. Họ lén ngắm nhìn người đàn ông tuấn tú, trước mắt hiện lên hai hình trái tim rõ dệt, tiếng thì thầm mỗi lúc một nhiều.

-Này cậu thấy anh chàng ngồi ở phía trước không? Anh ấy quả là đẹp muốn chết mà_cô gái ôm mặt mà thì thầm

-Đẹp rụng rời luôn ý nhưng mà đừng nói bà dì bên cạnh là người yêu của ảnh đấy nhé!_cô gái ngồi bên cạnh nói

Bị nói là "Bà dì" mặt Shinobu nổi gân, cô kìm nén sự tức giận trong lòng mà nghĩ:

-Bà dì???? Tôi mới chỉ 20 tuổi đầu thôi mà!!

Thấy Shinobu đâng vật lộn với cơn tức giận, Giyu quay sang hôn nhẹ lên bờ môi mỏng của cô và nói:

-Vợ à em có sao không vậy?_anh cố tình nói to

-A..anh bị ..đi..ên à??_cô ấp úng

-Đây là chỗ công cộng đấy, thật điên rồ mà!_cô trách

Hành động vừa rồi của anh khiến ánh mắt của cả xe dồn về phía hai người. Các cô gái lại bắt đầu thì thầm:

-Không là hoa có chủ rồi, ai mà ngờ chứ!_ người 1 nói

-Lãng mạng ghê, mình cũng muốn có chồng!!_người 2 nói

-Tiểu ty tỷ ấy quả là người may mắn mà!_người 3 nói

Xe buýt dừng lại đã đến điểm dừng của hai người cô bước xuống xe và ngước lên, thì ra nơi anh đưa cô đến chính là Công viên giải trí!

-Đây là công viên giải trí Wonderland mà! Sao anh lại đưa tôi đến đây?_cô hỏi

-Xả hơi thôi!_anh trả lời

-Nhưng hôm nay anh không đi làm à?

-Không cần thiết thì tôi sẽ đi chơi!

Nói rồi anh kéo tay cô đi vào trong công viên, nơi đây thật rộng lớn,những tòa lâu đài chỉ có trong chuyện cổ tích nguy nga tráng lệ. Nhưng chú thú nhồi bông siêu dễ thương được treo trước những quầy hàng. Vòng quay mặt trời khổng lồ đầy màu sắc. Những trò chơi mạo hiểm cùng tiếng hét thất thanh của ai đó có vẻ khá kinh dị. Mắt Shinobu sáng rực cả lên, cô cũng chỉ mới 20 tuổi đầu thôi mà cả thanh xuân chỉ có học và học chưa được trải nghiệm nhiều thứ để có thể tận hưởng trọn vẹn thế nào là thanh xuân.

-Tomioka-san~ đi ra chơi trò tàu lượn đi_cô níu tay anh kéo đi

-Được thôi nhưng đừng có mà sợ rồi ngất xỉu đấy nhé!

-....

*Xin quý khách ngồi yên tại chỗ, chúng tôi sẽ sớm bắt đầu trò chơi, mong quý khách thượng lộ bình an* Giọng nói vừa dứt cũng chính là lúc trò chơi này bắt đầu, chiếc tàu lao nhanh từ độ cao chóng mặt xuống. Chắc ai cũng tưởng người hoa mắt buồn nôn, chóng mặt và sợ run cầm cập là Shinobu nhưng ko người đó lại là Giyu, đầu anh quay như chong chóng sau khi trò chơi kết thúc. Đi dứng chưa vững thì anh đã bị Shinobu kéo lê từ trò này sang trò khác không chỉ là mấy trò lâu la mà còn là mấy trò mạo hiểm khiến anh sợ vcl ra. Nghỉ một chút sau khi Shinobu đã gần như phá đảo được mấy gian hàng bán gấu bông, cô lại đứng dậy nói:

-Đi nào Tomioka-san~ còn 2 trò nữa thôi mà_cô hơn hở

-Ụa.. T.tha..cho..tôi đi sao ...e..em có thể chơi được hết nhỉ?_anh thắc mắc

-Mạnh mẽ lên!!_cô cổ vũ

Thế là lại một lần nữa anh lại đứng lên chô họ thử chơi lần này là nhà ma. Bước vào là không khí lạnh lẽo cùng bóng tối và những tiếng kêu gào thảm thiết. Không ngờ lần này sự can đảm của Shinobu lại chạy biến đi đâu mất, cô sợ hãi ôm chặt lấy tay anh mà nói:

-Tomioka-san, tí nữa mà có gặp con nào anh nhớ cho nó ăn bụp nhé!_cô nói

-Cô lại sợ rồi à?_anh trêu ghẹo

-....

Đi được một quãng hai người nhìn lên trần nhà thì có một cái biển đề chữ "Chào mừng đến với địa ngục" Đi qua cánh cửa han gỉ, không khí ở đâu tràn ngập sự ô uế chẳng hiểu sao cái không khí ở đâu lại mang cho ngươi chơi cái cảm giác đáng sợ đến vậy. Bông một tiếng kêu khiến cho Shinobu phải giật mình không dám quay đầu lại.......(còn tiếp)

Hửm mọi người đâu hết rồi đọc nhiều lắm á nhưng mà không ai chịu cmt phản hồi là sao ta? Hôm nay 9/3 tặng ad mấy cái cmt đê mọi người!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com