Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 47: Chạy chốn và cầu cứu


Cánh cửa mở ra, Douma thò cái đầu của hắn vào rồi gọi tên Shinobu:

-Shinobu à, anh vào nhé?

Không ai trả lời, hắn bước vào ngó quanh, căn phòng hoàn toàn trống không hắn bắt đầy nghi ngờ, Douma đi xuống dưới tầng hỏi vệ sĩ:

-Shinobu đâu?

-Thưa ông chủ, chị nhà muốn đi dạo nên đã tự mình đi vòng quanh sân sau rồi ạ!

-SÂN SAU???_hắn hoảng hốt

*có lẽ nào là..*_hắn nghĩ

Bỗng cánh cửa mở ra, Shinobu điềm tĩnh bước vào nói:

-Ah, em xin lỗi vì tự ý chỉ là em muốn thưởng ngoạn cảnh đẹp tự nhiên một mình thôi, anh đừng giận gì nhé!_Cô mỉm cười

-Không! Anh không có giận đâu!

Vâng ạ!_cô mỉm cười làm cơn giận của hắn giảm xuống bỗng hắn chú ý đến mái tóc của cô. Xen giữa những lọn tóc tím ấy có một chiếc lá nhỏ hắn bắt đầu sinh nghi:

-Shinobu! Em đi dạo ở chỗ nào vậy?

-Hồ sen!_cô trả lời

Một cảm giác lạnh toát sống lưng, Douma im lặng rồi chợt bật cười khó hiểu:

-Ha ha ha em lên phòng anh đi, anh muốn dùng bữa riêng với em!

-Hôm nay em hơi mệt nên..._cô kiếm cớ lảng tránh nhưng hắn lại nói

-Em mệt hơi nhiều đấy!

Ánh mắt trở nên sắc bén, hắn nhìn cô như con mồi, cảm giác thật đáng sợ. Tay hắn giữ chặt cổ tay Shinobu khiến cô cảm thấy khá đau, cô nhăn mặt nói:

-Ư...Được!

-Tốt quá!_hắn mỉm cười rồi thả tay cô ra

Shinobu liền chạy ngay lên phòng, cô đóng cửa lại! Thở phào nhẹ nhõm.

-Nghĩ đi Shinobu, phải tìm cách thoát ra đã!

Cô tìm điện thoại, tìm trong danh bạ rồi dừng lại ở chữ Giyu. Bây giờ người cô có thể tin tưởng nhất chỉ có mỗi Giyu mà thôi, không nghĩ nhiều cô bấm gọi, đường dây bên kia đã được kết nối nhưng không ai nói gì, Shinobu nghĩ anh vẫn còn giận cô nên cô không quan tâm mấy, cô nói:

-Tomioka, anh phải giúp tôi! Douma là một tên sát nhân bệnh hoạn, hắn sẽ giết tôi mất, có vẻ hắn đã giết rất nhiều người rồi thật ghê tởm! Tôi không thể bỏ trốn một mình khỏi đây được, có quá nhiều cảnh vệ làm ơn đi anh phải giúp tôi!

-.....Vậy là em nghĩ như thế về tôi sao?_bên đường dây kia trả lời một giọng nói quen thuộc vang lên qua ống nghe và từ phía sau

Shinobu hoảng hốt quay lại Douma với chiếc điện thoai trên tay đã ở đó từ bao giờ, hắn ta mỉm cười:

-Quả thật là lộ rồi~~

-....

-Shinobu cái tính tò mò của em khiến em lâm nguy rồi đó, buồn ghê nhưng thôi vì em sắp làm vợ tôi thì cũng phải quen dần với việc này thôi!_hắn tiến đến

-Cút ra! *Chát*_Shinobu tát hắn một cái vào mặt

-....

Douma ngạc nhiên đưa tay lên mặt rồi hắn nhếch môi nở một nụ cười thâm hiểm nói:

-Shinobu em thực sự làm tôi điên tiết rồi đó!

-.. Anh là ai??_cô sợ hãi hỏi

-Em muốn biết à? Được thôi coi như còn chút tình người! Tôi là Douma Reinbokara một trong những người có tiếng của thế giới ngầm đó là vì sao tôi có thể giết người không ghê tay và có những vệ sĩ và quyền lực đến vậy!

-Sao lại là tôi, sao anh lại chọn tôi để kết hôn??

-Ah ha có thể em không nhớ nhưng tôi đã được phương thuốc do chính em nghiên cứu tạo ra cứu sống nên mắc nợ rồi yêu thôi! Có thể em không biết nhưng tôi đã thử thuê người ám sát tên Tomioka kia nhưng tiếc là bất thành! Còn em thì lúc nào em đang làm gì, đang nói gì, đang ở đâu tôi cũng đều biết hết nói chung em không thoát được đâu! Bỏ cái ý nghĩ đấy đi!_hắn nói

-Không được tôi phải đi!

Nói rồi Shinobu chạy thật nhanh ra ngoài nhưng tiếc là cô không thể nhanh bằng hắn, Douma cười khinh hắn chộp lấy tay cô, quật ngã cô xuống giường. Hắn lấy điện thoại của cô bẻ sim vứt ra một góc nói:

-Em không thoát được đâu~~ Shinobu, em là của anh!

Shinobu tức giận cô nhổ bọt lên mặt hắn một cách khinh bỉ nói:

-Ngươi là một cái quái vật! Dám làm vậy với người mình yêu thì thà tôi cắn lưỡi tự sát còn hơn!

Douma thực sự tức điên lên rồi hắn không nhịn được nữa tát cô một cái thật mạnh*CHÁT* Shinobu kinh hãi trợn tròn mắt nhìn hắn. Douma lại nhẹ nhàng  cúi xuống thì thầm vào tai cô:

-Em thử làm thế xem, tất cả người mà em yêu quý sẽ bị chính tay tôi giết chết!

Nói xong hắn bỏ đi, trước khi bỏ đi hắn cho vệ sĩ nghiêm ngặt canh cửa phòng cô, cả dưới ban công rồi nói:

-Em sẽ không được đi lại cho đến ngày cưới!

-....3 ngày_Shinobu lẩm bẩm

Vậy là cô sẽ bị nhốt trong căn phòng này tận 3 ngày nữa, không điện thoại, không giao tiếp với kì ai cả, quả là địa nguc mà. Shinobu im lặng trên giường nhìn lên trần nhà tự hỏi liệu nếu cô và Giyu không gặp nhau thì cuộc sống của cô có bị đạo lộn như thế này ko.

Tại Thủy Phủ_______

Từ lúc về nhà đến giờ anh chỉ nhìn chằm chằm vào chiếc kẹp tóc của Shinobu, anh cảm thấy thật trống rỗng.Người con gái anh yêu chỉ còn 3 ngày nữa thôi là chính thức về với người khác, chuyện tình cảm giữ anh và Shinobu đã kết thúc. Điều anh nuối tiếc là chưa chó thứ gì có thể giữ cô lại. Anh tiếc vì cô không mang họ Tomioka và con của cô không mang họ Tomioka.

-Shinobu....._anh bất giác gọi tên cô

-Giyuuuu~~~ em đến nè~~_Sayume mở cửa đi vào

-...

Từ ngày Shinobu rời đi, Sayume nhân cơ hội hay sang Thủy Phủ để bắt chuyện dễ hơn với mọi người ở đó nhưng đương nhiên chẳng ai ưa cái tính phiền phức và chảnh chọe của cô ta cả. Thấy Giyu không nói gì, cô ta liền phồng má nói:

-Anh chẳng quan tâm em gì cả, dỗi!

-....

-Hứ không dỗ à??

-Đồ phiền phức, nói nhanh rồi biến ra ngoài!_Anh lạnh lùng nói

-Anh thật là....ba bảo hôn lễ của chúng ta sẽ tổ chức ngoài đảo Hawaii! 3 ngày nữa, ba sẽ sang dự hôn lễ sau khi xong hôn lễ của chị Shinobu!

-Tùy mấy người, tôi không can, xong rồi thì ra ngoài đi!_anh khó chịu

Vậy là chỉ còn 3 ngày nữa là đến lễ cưới của cả 2 người chán thật là chán, đây chẳng phải điều mà cả hai không hề mong muốn. Shinobu giờ chỉ muốn tìm cách thoát khỏi tầm kiểm soát của Douma, còn Giyu thì cam chịu số phận, liệu cả hai có thoát ra khỏi được vòng xoáy hôn nhân hỗn loạn này không đợi tập sau nhé các độc giả nhé =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com