Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18: Mừng rỡ cùng căm hận!


Lăng Nghị nhất thời làm tất cả sắc mặt của mọi người sáng ngời, Lăng Nghị mặt không cảm xúc đem một chén trà đặt ở nơi thô lỗ nam nhân ngồi lên bên cạnh bàn thì cánh tay đột nhiên bị nam nhân dùng đại lực kéo, theo bản năng, Lăng Nghị giơ tay chuẩn bị đánh qua, bất chợt nhớ tới Phục Luân, liền từ bỏ hết thảy giãy dụa, đem chính mình kéo vào trong ngực của hắn,

Điều này cũng có thể chính là trong 1 khắc tự phá nát toàn bộ , tôn nghiêm, tín ngưỡng của mình. Lăng Nghị biết, Phục Luân chính là muốn để cho mình không con dũng khí đối mặt với Tân Ca, một người chỉ khi tâm tàn, mới hoàn toàn thần phục chung quanh, nằm rạp trên mặt đất, run rẩy sinh hoạt,

Ở trong trong ngực của nam nhân, Lăng Nghị cúi đầu, gắt gao cắn môi, hắn cố buộc chính mình không đối với thô bạo với tên nam nhân, nhưng là tính cách kiên cường hắn, không cách nào ở đáy lòng phục chính mình **,

Nếu như có thể, Lăng Nghị tình nguyện mình lúc này là đang ở trong lồng ngực Phục Luân. . . .

Nam nhân kia hiển nhiên thấy bất mãn, khi Lăng Nghị mặt đầy âm u không phản ứng, hắn quay mặt Lăng Nghị hôn xuống, Lăng Nghị bị ép ngước đầu, nam nhân không ngừng ngấu nghiến môi cậu làm dạ dày cậu kịch liệt lăn lộn, trên đờI này,ngườI mà Lăng Nghị không bài xích hôn môi chỉ có Mạnh Truyền Tân, có thể, còn có Phục Luân. Ba năm ở chung, tuy rằng Lăng Nghị chính mình không muốn thừa nhận nhưng cậu đã quen thuộc sự xâm chiếm của Phục Luân , ,

Nam nhân hôn 1 lúc hiển nhiên nghiện , hắn vững vàng nắm đầu Lăng Nghị không để cậu nhúc nhích, hắn hận không thể triệt để tiến vàotrong miệng  Lăng Nghị  quấy nhiễu

Bên cạnh mấy nam nhân khác đều cười trên sự đau khổ của người khác. Nhìn tình cảnh này, chỉ có Riley, vẻ mặt có chút phức tạp, Lăng Nghị là Phục Luân hạ lệnh thưởng cho bọn họ đùa bỡn, hắn không có quyền đi ngăn cản, dù sao Phục Luân, hắn không trêu chọc nổi,

"Không đủ kích thích a," Ngang cười to nói: "vui đùa khi nào lại trở nên thanh thủy như thế a"

"Sẽ không còn muốn chúng ta đi tới giúp ngươi một tay đi," Tông nam nhân cười gian nói,

Những câu nói này hiển nhiên kích thích đến nam nhân, gã một bên hôn Lăng Nghị, một bên nôn nóng đưa tay cởi mấy cúc áo của Lăng Nghị, một bên đưa tay nhanh chóng  tiến vào xoa nắn lòng ngực cậu

Lăng Nghị chỉ cảm thấy thân thể mãnh liệt bị sỉ nhục. Nhất thời mất đi suy nghĩ,cậu cách 1 lớp quần áo, đột nhiên nắm lấy cái tay kia, đầu dùng sức vung một cái, né tránh nam nhân môi, một giây sau, giẫy giụa đứng lên, nhưng là thân thể lại bị nam nhân mạnh mẽ nhấn vào trong ngực,

Thô lỗ nam nhân, bắp thịt toàn thân xoắn xuýt, thân hình khổng lồ, sức mạnh tự nhiên không hề kém,  Lăng Nghị tuy thân thể tinh tráng, nhưng một cú cụng đầu cũng không lớn, thêm vào mới vừa bị Phục Luân ở bên trong phòng bếp ra vào mấy lần mà không có bôi trơn, toàn thân rã rời, vì lẽ đó Lăng Nghị rất dễ dàng bị nam nhân kiềm chế lại.

"Làm sao ,không chịu được ," nam nhân cười khẩy nắm hai gò má, để Lăng Nghị mặt không cách nào nhúc nhích, tiếp tục cười nói: "Lão tử thích nhất chính là con mồi sắp chết giãy dụa, ngươi không phải muốn lấy thân thủ của chính mình đánh bại chúng sao, không vấn đề gì ta cho phép ngươi phản kháng, chỉ cần ngươi phản kháng , ta chờ một lúc... . Liền thao ngươi mấy lần, ha ha ha ha. . ."
Dong...Lăng Nghị một quyền đánh gãy nụ cười của nam nhân, mặt gã hướng về một bên. Lăng Nghị nhân cơ hội này cấp tốc từ trên thân nam nhân nhảy xuống,

"U,xx lĩnh như thế dễ dàng ở giữa chiêu a, gia hỏa đủ đã a," 1 nam nhân khác cười trêu nói,

Trong phòng mấy người khác đều mặt lộ vẻ châm biếm, thậm chí ngay cả bọn cận vệ cũng không nhịn được bật cười,

Thô lỗ nam nhân rốt cục nỗi bạo, hoắc từ sa thượng đứng lên, đưa tay muốn nắm Lăng Nghị, bởi vì phẫn nộ, dẫn đến việc không chú ý nam nhân bị Lăng Nghị một quét ngang chân quét té xuống đất, đầu va vào sa lon, nhất thời kêu rên lên,

"Con mẹ nó ngươi thật là to gan, dám đối với lão tử động thủ, "

Lăng Nghị biết rõ không ổn, hắn vội vã lùi về sau vài bước, sắc mặt khó coi thấp giọng nói: "Xin lỗi các vị, thuộc hạ đổi ý , không thể ở lại phụng bồi, phi thường xin lỗi, thuộc hạ đây đi đến Phục gia lĩnh tội, cáo từ," nói xong, Lăng Nghị bước nhanh tới cửa,

Đến cùng Lăng Nghị vẫn là không cách nào phục chính mình nghênh hợp đám người kia, quá mức hắn ngày mai không đi gặp Tân Ca, nếu như bị đám người kia luân phiên chà đạp, vậy hắn cũng không còn mặt mũi đứng trước mặt Mạnh Truyền Tân, vậy không bằng giữ lại 1 chút tôn nghiên cho mình.

"Đứng lại cho ta,," nam nhân đột nhiên từ sa thượng đứng lên, hét lớn một tiếng, "Bắt hắn lại cho ta, "

Vừa dứt lời, đám bảo tiêu liền ngăn Lăng Nghị lại, liền 1 đám bảo tiêu khác đồng thời đem Lăng Nghị vây nhốt,

Phục luân vẫn chờ ở ngoài cửa, trong miệng ngậm điếu thuốc, sắc mặt thản nhiên nghe động tĩnh bên trong, khi hắn nghe được bên trong la hét, khóe miệng vung lên một vệt cười,

Điều mà hắn muốn được thấy chính là sự phản kháng của Lăng  Nghị. Với gười có lòng tự ái mãnh liệt như cậu hì ngay tại thời điểm bị tàn phá, loại đả kích này mới là to lớn nhất,

Phục luân đã sớm đoán được với tính cách của Lăng Nghị thì sẽ không dễ dàng để đám người kia đắc thủ, nhưng hắn cũng rõ ràng, với sức khoẻ Lăng Nghị lúc này thì cậu không phải đối thủ của đám bảo tiêu kia.

Vì lẽ đó Phục Luân muốn biết, thời điểm Lăng Nghị tuyệt vọng, hắn sẽ biến thành hình dáng gì, hoặc là, sẽ khổ ra sao,,

Bên trong truyền đến bàn ngã lật, ly chén đỗ vỡ, Phục Luân vẻ mặt không giống như trước thảnh thơi, hắn nhiều hút điếu thuốc trong miệng ,lông mày nhíu lại , hai lông mày nghiêm nghị hẳn lên,

Nếu Lăng Nghị không cầu cứu hay xin tha, những người kia. . . . Chẳng phải là,,...

Nghĩ tới đây, đáy lòng Phục Luân hồi hộp một hồi, vội vã vẫy vẫy đầu, đè nén lòng cuồn cuộn đang trở lên táo loạn xuống đáy, đột nhiên hút thuốc,

Chờ một lát nữa. . . . Chờ một lát nữa. . . .

"Ta để ngươi động thủ, ta để ngươi động thủ,, "

Thô lỗ nam nhân một bên gào thét, một bên giơ quả đấm, từng quyền từng quyền đánh vào bụng Lăng Nghị, Lăng Nghị hai tay bị bảo tiêu tóm chặt, không cách nào nhúc nhích, bụng đau nhức cậu liền khom lưng đón nhận mà không thể làm được, máu tươi theo khóe miệng chậm rãi chảy xuống, chờ nam nhân đánh xong, hai cái bảo tiêu cũng buông lỏng tay ra, Lăng Nghị liền co quắp ngã trên mặt đất, hai tay ôm lấy bụng, như một con tôm bình thường khom người,

"Ra tay có phải là quá ác ," Ngang đi tới bên người Lăng Nghị , ở trên cao nhìn xuống nhìn người vừa bị đánh cho chật vật kia nhíu mày nói: "Còn có thể chịu đựng không a, ta còn dự định vào chơi a, thật vất vả mới có trò chơi mới a, ngươi liền không thể khống chế một chút sao, "

Thô lỗ nam nhân hừ một tiếng, khom lưng nắm lấy cổ áo Lăng Nghị đem cậu nâng lên, mạnh mẽ nhấn ở trên bàn bi-da , tức giận nói: "Lão tử qua nhiều năm như vậy lần đầu bị con mẹ nó một nam. Kỹ đánh, các ngươi làm sao chơi thì cứ chơi, chơi xong , lão tử tiếp tục đánh,, "

Tông nam nhân ném xuống thuốc lá trong tay, đứng dậy đi tới bên cạnh bàn, nhìn Lăng Nghị nằm thoi thóp , nhẹ nhàng nở nụ cười, "Người đàn ông này cũng thật là quá quật cường đi, bị đánh thành như vậy, lại dùng ánh mắt phẫn hận nhìn ta a, Riley, ngươi có định đến bắt chuyện một hồi với bạn nhảy của ngươi sao "

Riley ngồi ở trên cát chưa động, lạnh nhạt nói: "Các ngươi trước đi, ta ở lại một chút muốn một mình ta đơn độc hưởng dụng hắn, nếu như có thể, ta có lẽ sẽ đi cầu Phục gia, đem hắn cho ta, "

"U, hân hạnh a" Tông nam nhân cười to nói, "Vậy chúng ta liền không khách khí "

Tông nam nhân nắm lấy chân Lăng Nghị đột nhiên lôi kéo, đem hai chân Lăng Nghị lên eo mình, tay cởi đai lưng Lăng Nghị, những người khác tức khắc thoát quần áo trên người Lăng Nghị , một người đàn ông đứng một bên khác, khom người, nâng mặt Lăng Nghị lên, mạnh mẽ hôn xuống,

Lăng Nghị chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, trong nháy mắt, hắn muốn rơi lệ, loại này sỉ nhục, hắn không chịu được. Tôn nghiêm, kiêu ngạo, tín ngưỡng, vào đúng lúc này, phảng phất đều cách xa hắn . . .

Không, hắn không thể như vậy khuất phục,

"A,," Ngang quát to một tiếng, che miệng lùi về sau vài bước, mồm miệng không rõ lạnh lùng nói: "Hắn. . . Hắn lại cắn ta đầu lưỡi, thao, "

Trước bị Lăng Nghị đánh một quyền, nam nhân thấy Ngang cũng trúng chiêu, lập tức cười to lên, Ngang cảm thấy vô cùng mất mặt, trong cơn tức giận, trực tiếp lên tại bàn, đem gối Lăng Nghị đưa sang hai bên, tự mình cởi đai lưng, khuôn mặt dữ tợn quát: "Nhìn ta, ngày hôm nay ta sẽ làm chết ngươi, "

Lăng Nghị cũng không còn cách nào tự cứu, khóe mắt tuyệt vọng ướt át, thân thể hắn căng thẳng, dùng hết toàn bộ khí lực, cao giọng gọi:

"Phục luân,, cứu ta,, "

Tiếng gào thét của Lăng Nghị như một tia chớp, xuyên thấu vách tường, trực tiếp lao vào tai Phục Luân nãy giờ đang đứng ngoài cửa dựa lưng trên tường buồn bực hút thuốc. Thân thể bỗng nhiên chấn động, thuốc lá trong miệng đột nhiên rơi trên mặt đất,

Trong nháy mắt, Phục Luân cấp tốc quay đầu nhìn chung quanh, hai giây sau mới bỗng nhiên phản ứng lại, cái kia là tiếng từ gian phòng phía sau mình truyền đến,

Là âm thanh của Lăng Nghị , hắn đang rống lên: Phục luân,, cứu ta,,

Phục luân lúc này chẳng nhớ đến cái kia hoàn chính mình muốn nhục nhã Lăng Nghị như thế nào. Đại não trống rỗng, thân nhanh chóng một cước đạp mở cửa phòng. Khi nhìn thấy Lăng Nghị bị ba nam nhân đặt ở bi-da trên bàn, quần áo ngổn ngang, vẻ mặt tuyệt vọng, Phục Luân chỉ cảm thấy trong lòng bỗng nhiên co thắt, nhanh chóng chạy tới, đẩy tất cả ra, đem Lăng Nghị từ trên bàn bi-da ôm lên.

Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết làm sao Phục Luân lại xuất hiện trước mắt,

Phục luân không để ý đến bất luận người nào, lạnh lùng nói: "Ngày hôm nay tụ hội, đến đây là kết thúc, không tiễn," xong, Phục Luân ôm Lăng Nghị, quay đầu nhanh chân rời khỏi phòng,

Bình thường mỗi lần gặp nhau, những người này đều sẽ được Phục Luân mời vào trong dùng hết cơm trưa, rồi cùng đàm luận một chút chuyện làm ăn, cuối cùng thì Phục Luân lại ôm tên nam nhân kia đi trong khi bọn họ còn chưa chơi đủ . . . . Hiển nhiên quá sớm,

"Phục gia sẽ không đối với tên kia để bụng đi, "

"Làm sao có khả năng, Phục gia là người nào, bạo quân của Đông Nam Á a , hắn sẽ động tình?? Đông Nam Á quả thực sắp thay người lãnh đạo rồi, "

"Riley, nhìn dáng dấp Phục gia chắc là sẽ không đem người đàn ông kia đưa cho ngươi , "

"Cái này ta ngược lại không gấp, các ngươi không có nghe sao, năm nay trong thị bán đấu giá lần này, người đàn ông kia chính là một sản phẩm trong đó, ta liền không tin, ngoại trừ ta, còn có ai có thể nắm hắn, "

"Khẩu khí thật là lớn a Riley, ngươi như thế, chúng ta đều có thể tranh với ngươi "

-------------

Phục luân ôm Lăng Nghị đi bên trong hành lang dài dằng dặc, hắn tâm tình từ lúc nãy tới giờ luôn tốt , chính mình cũng không rõ ràng, tại sao cái kia khi nghe âm thanh cầu cứu của Lăng Nghị, hắn lại hưng phấn đến hiện tại

"Lăng Nghị, nhìn thấy không, trên đời này, chỉ có ta Phục Luân có thể cứu ngươi, vì lẽ đó, ngươi chỉ có thể dựa vào ta," Phục Luân khẽ cười nói, mặt mày nhìn không ra điểm nào là mừng rỡ,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com