năm mốt
kim kwanghee tỉnh dậy vào lúc gần nửa đêm, thật tình thì anh chẳng muốn tỉnh dậy chút nào, thứ nhất, cơn đau nhói từ bắp đùi và ngực từ ban nãy sẽ khiến anh tê tái, anh sẽ không chịu được mà nấc lên mất, anh chịu đau dở lắm, thứ hai, kim kwanghee sợ phải tỉnh dậy khi chỉ có một mình, cảm giác nằm trong bệnh viện một mình nó thật sự rất tệ, kim kwanghee trước nay mỗi lần trải qua đều có park jaehyuk vỗ về bên cạnh nhưng giờ đã khác rồi, park jaehyuk có người yêu rồi.
nhưng suy cho cùng bây giờ anh cũng không thể ngủ được nữa, chấp nhận với việc một mình ở trong bệnh viện đến sáng đôi khi không phải trải nghiệm quá tệ nhỉ?
"làm gì đấy?"
một giọng nói hơi trầm vang lên, kim kwanghee giật mình ngó qua chỗ vừa phát ra tiếng nói, anh không đeo kính nên phải nhăn mắt lại để nhìn coi con người kia là ai.
"j-jaehyuk sao.."
kim kwanghee thấy người bước tới thì ngó lên, thân ảnh lấp ló đi tới khiến kim kwanghee phải thốt lên.
"ừ, bọn kia bận nên em ở lại." park jaehyuk đáp lại theo phép lịch sự, cậu đưa ly nước cho anh rồi nói.
kim kwanghee chẳng biết có tin hay không nhưng đó thực chất là một lời nói dối, park jaehyuk sau khi biết kim kwanghee bị vậy đã lo đến hốt hoảng, ban nãy cậu còn cáu lên vì việc bác sĩ không chuyển anh vào phòng hồi sức sớm, kim kwanghee nằm trên tấm cáng quằn quại bao nhiêu thì park jaehyuk nổi điên chừng đó, nên ban nãy khi vừa được vào phòng hồi sức, cậu đã đuổi mấy người kia về hết, mặc dù là ngày hôm nay của cậu rất mệt nhưng chính cậu cũng không an tâm để mấy người kia trông anh đâu.
"jaehyuk ơi.."
"làm sao?"
"anh lạnh.."
park jaehyuk nhìn người lớn hơn mà bất lực, anh lại nhõng nhẽo rồi nhưng cậu thì không cho phép bản thân mềm lòng, cậu đi lại ghế lấy thêm một cái chăn đưa cho anh.
kim kwanghee khi nhận được chăn thì cứng người, phũ cỡ đó luôn à.
"ôm anh một lát được không, anh.."
kim kwanghee nuốt khan, mặc dù uống nước rồi nhưng cổ họng anh vẫn khô, lời nói ra cũng khó, nghe cứ làm sao ấy, nghĩ mãi, kim kwanghee mới ấp úng lên tiếng, liêm sỉ dù gì cũng chẳng ăn được, quẳng đi, tương lai có chồng hay không thì phải bỏ liêm sỉ mới có hạnh phúc.
"muốn ôm gối à?"
park jaehyuk tiếp tục với cái sự phũ phàng của mình.
"ôm em..anh muốn ôm jaehyuk.." kim kwanghee nói.
"em có bồ rồi."
"em chưa có.."
"em với joe là người yêu mà?"
"nói dối, rõ ràng chưa có.."
không gian im lặng ngay lập tức phũ lên căn phòng bệnh cuối dãy, kim kwanghee dứt lời, park jaehyuk cũng im lặng, cả hai không nói thêm một lời nào.
"anh biết, em đang muốn đuổi anh thôi, anh biết mà.."
kim kwanghee nhìn cậu không nói gì, anh bước xuống giường, hai chân chập chững dẫm xuống nền đất lạnh mà run rẩy, park jaehyuk nhìn cảnh này thì xót xa, cậu tiến tới chỗ anh, nâng người anh lên, tay xoa hai lòng bàn chân lạnh toát của anh, như điều kim kwanghee muốn, park jaehyuk đã ôm anh rồi, ngược lại còn rất gần.
"gọi tên anh được không, anh muốn nghe em gọi.."
kim kwanghee cảm thấy hôm nay bản thân thật phiền phức, anh đưa ra cho cậu quá trời yêu cầu, nhưng mà jaehyuk ơi, nếu em thực hiện những yêu cầu của anh, anh sẽ rất hạnh phúc đấy.
"kwanghee..kwanghee"
park jaehyuk chẳng có cớ gì để từ chối một người bệnh cả, hơn đó còn là kwanghee mà, cậu sao từ chối được, cứ coi như là chiều một tý, chắc cũng không sao, hơn hết còn thấy kwanghee cười nữa.
lâu lắm rồi, kwanghee mới cười tươi như thế đấy.
park jaehyuk thấy anh cười thì cũng bất giác cười theo, kim kwanghee trong suốt thời gian qua chưa từng có một ngày vui vẻ bởi vì bị jaehyuj làm cho buồn nhưng ngày hôm nay, ở tại bệnh viện, người làm anh cười cũng là park jaehyuk.
có lẽ, kim kwanghee biết yêu rồi..
_______
nhóm cần được yêu thương.
viper
hu hu mọi người ơi
geonwoo giận em rồi hu hu
oner
đáng lắm
đáng đời ông lắm
giận cho đáng đi
faker
thật
giận đi, tao đồng ý nha
viper
ụa, mọi người ơi..
tìm cách giúp em đi chứ..
canyon
giúp cái gì cơ
má ông xỉu cỡ đó
bọn tôi giật muốn rớt hồn
delight
thật +1
ông cỡ đó mà geonwoo không giận mới lạ á
nó giận là còn yêu nhiều đấy
viper
biết là vậy nhưng mà..
lần này tai nạn thôi
với lại tao không muốn bồ tao giận đâu..
oner
xách mông đi dỗ nó đi
nhớ là mông
viper
...
faker
người từng trải có khác
nói đúng trọng tâm câu chuyện thật
keria
đồng ý
chứ ngoài cách đó ra còn cách nào đâu mà
viper
buồn thật sự..
nhưng mà jihoon với anh kwanghee ổn rồi chứ
faker
tao đang ôm ẻm đây
đợi tao dỗ em nhỏ xong tao thiến thằng đó
địt mẹ dám làm jihoon với kwanghee có chuyện
oner
ông còn dỗ luôn hả?
mé thêm anh kwanghee vào chi vậy
nghe như vật đính kèm..
faker
tao lo ẻm khóc nên không dám bỏ ẻm lại mình
với lại kệ tao mày
rascal
tao ổn rồi nhé
chuẩn bị xuất viện
beryl
vãi?
ông siêu nhân à?
mới vô viện mà giờ ra rồi
lehends
ê định vô thăm ông luôn ấy
gì ra lẹ vậy
rascal
ở trong đây mùi thuốc mắc ói lắm
với lại tao còn nhiều bài vở, ra khéo làm đéo kịp hu hu
faker
anh em phụ mày
mày cút vào viện mà nằm cho tao, chiều tao vô thăm
rascal
đéo đó rồi sao
mày tính làm gì tao?
faker
thôi
tao không thích làm gì với mấy người bị lụy đâu
canyon
...
beryl
miệng thì kêu ảnh ở trong viện nghỉ ngơi
nhưng cũng là cái miệng ấy dí ảnh
oner
coi anh kwanghee đọc xong té giường lăn đùng ra ngoài hành lang, rớt xuống đất..
rascal
ê địt mẹ?
viper
mày ác quá bé ơi
mày trù cỡ đó:))
oner
hiu hiu giỡn
mà khoan, thằng hyeonmin đâu?
dạo thấy nó im im lắm
mày cãi nhau với jeonghyeon hả thằng kia???
_______
nhóm tình cũ không rủ cũng tới.
willer
anh jaehyuk ơi
anh chỉ em chấm dứt một mối quan hệ với..
gumayusi
gì vậy?
hết hồn mày
peanut
ủa gì vậy, mày nói gì vậy thằng kia
peyz
anh với anh hyeonmin cãi nhau à?
willer
không có
chỉ chán rồi, muốn bỏ
ruler
tao không có lòng chỉ mày tổn thương người khác đâu
thằng hyeonmin nó thích mày đấy, coi sao nói chuyện đi
ba chuyện vặt vãnh lại cãi nhau
deft
nói chuyện sâu sắc vậy em?
gumayusi
gớm
nói cỡ đó thì cũng từng bị mập mờ cũ đá chứ hay gì..
nghe tao: kiên nhẫn sẽ đổi lại được chân tình
willer
em vào chân tường rồi..
peanut
sắp có park jaehyuk thứ hai🥰
canyon
vờ lờ vậy..
willer
...
ruler
tao là thước đo tình yêu của bây à?
gumayusi
yes
tại ông vĩ đại quá mà
làm người ta lụy khóc lên bờ xuống ruộng chứ đùa
zeka
thật
bái ông làm sư phụ luôn
ruler
:)))
________
nhắc yêu cái này: chỉ khi nào cặp đó trải qua hai đến ba sóng gió mới thật sự yên ổn, nhớ nhe, nhớ nhe.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com