Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[28]. hối hận

Park Jaehyuk châm điếu thuốc, hít một hơi thật sâu.
Tàn thuốc đỏ hồng hiện lên, hắn ta híp mắt qua làn khói nhìn về phía người đang gục xuống ở góc phòng.

Chậc, yếu ớt thật đấy.

Tiếng mở cửa vang lên sau lưng.
Park Jaehyuk cũng không quay đầu lại, điếu thuốc trên tay vẫn đang cháy dở.
Bóng dáng cao lớn nghiêng nghiêng đầu.

"Đến rồi?"

Park Dohyeon bước vào căn phòng tối, nơi mà ánh sáng không thể lọt vào.
Chỉ có độc một chiếc đèn nhỏ treo trên trần nhà đang chớp nháy liên tục.
Bóng Park Jaehyuk hắt lên tường trông lạnh lẽo pha chút đáng sợ ở nơi có vẻ như cực kì âm u này.
Giờ lại tới thêm một cái.

Tiếng bước chân lộc cộc đi tới.
Park Dohyeon không trả lời, sau khi bước vào liền đặt mắt vào tên đang ngã gục kia.
Đôi mắt cong cong thường ngày giờ lại cụp xuống, con ngươi lạnh lùng như nhìn người chết.

"Anh làm gì rồi?"

"À, chỉ đút chút thuốc rồi cho trải nghiệm mấy thứ đồ chơi trong căn phòng này thôi"

Giọng Park Jaehyuk vang lên nhẹ bẫng.
Ngón tay gõ nhẹ lên thân điếu, tàn thuốc rơi từng nhịp xuống sàn.
Căn phòng này à?
Nơi chứa đựng những thứ đồ chơi được thiết kế riêng cho đám nhà giàu, cái mà người ta gọi với một cái tên thân quen khác là dụng cụ tra tấn ấy.
Không khó để Park Jaehyuk kiếm được nó.
Và đặc biệt hơn hết, những thứ này không để lại dấu vết trên người sử dụng chúng.

Hong Changwoo đã trải qua ba tiếng địa ngục ở đây.

Park Dohyeon tiến tới, hơi cúi người nhìn Hong Changwoo
Thân hình hắn ta run lên nhè nhẹ.

"Có vẻ như mày vẫn giữ chút tỉnh táo nhỉ?"

"..."

"Vậy càng tốt"

Đôi môi nhếch lên một độ cong vừa phải.
Park Dohyeon ngồi xổm xuống, vươn tay về phía Hong Changwoo.
Có lẽ là nhận thấy nguy hiểm tới gần.
Hắn ta lập tức dùng hết sức lực còn sót lại, lết về phía sau.
Lưng áo chạm vào bức tường lạnh lẽo, mồ hôi trên người chảy như suối.

"Tao s-sai rồi....tha-a cho tao"

"..."

"..."

"Lúc mày dùng cái tay bẩn thỉu chạm vào Siwoo có từng nghĩ tới sẽ có ngày này chưa?"

Người trước mặt như thay đổi hoàn toàn với những gì mà hắn biết.
Park Dohyeon ở trong trường bọn họ đơn giản chỉ là một sinh viên đẹp trai có gương mặt lạnh lùng.
Từ sau khi quen Son Siwoo cậu ta kín tiếng tới nỗi mọi mối quan hệ đều xoay quanh người kia, rất ít tiếp xúc với những sinh viên khác.
Và Hong Changwoo tất nhiên là không đặt người này vào trong mắt.

Nhưng đó là trước đây.

Hiện tại hắn ta hối hận phát điên.
Sao Hong Changwoo lại không nghĩ tới, một người bình thường như Park Dohyeon vậy mà có thể lọt vào vòng tròn quan hệ của những tên máu mặt nhất.
Cậu ta có gì đặc biệt sao?

Có lẽ đều là những kẻ điên như nhau.
Việc động vào Son Siwoo như một ngòi nổ.
Khiến Park Dohyeon lao tới cắn xé như con thú thoát cương.
Dù sao thì vết thương trên đầu vẫn còn đó, máu chảy ra đông thành cục tím đen.
Cả người hắn ta phát run, trên người như có hàng vạn con kiến cắn xuống.

Nỗi đau từ thể xác lẫn tinh thần.


Với một thiếu gia nhà giàu, lớn lên trong nhung lụa như Hong Changwoo. Việc luôn có ong bướm vây quanh lấy lòng là điều mà hắn quen thuộc.
Hong Changwoo đã quen với việc muốn gì được nấy.

Nhưng lại xuất hiện một thứ mà hắn ta muốn mà không có được.
Nói đúng hơn là một người.
Hong Changwoo đã lăm le nhìn về phía Son Siwoo từ hồi anh còn trong mối quan hệ yêu đương với Park Dohyeon.
Sau khi nghe về lịch sử tình trường của anh, hắn ta lại càng cảm thấy hứng thú hơn.
Một sinh vật cực kỳ xinh đẹp, một con thú hoang dã như vậy rất thích hợp để bắt về nhốt lại.
Thuần hoá nó, để nó quỳ rạp dưới chân đôi khi là dưới thân mình.
Những suy nghĩ bẩn thỉu không ngừng trào dâng.

Sau khi Park Dohyeon và Son Siwoo chia tay.
Hắn ta đã lên kế hoạch tiếp cận anh, tạo ấn tượng tốt cốt chỉ để húp trọn Son Siwoo.
Dù sao thì việc vờn nhau qua lại cũng có chút thú vị.

Đương nhiên là Hong Changwoo đã tìm hiểu về các mối quan hệ xung quanh của Son Siwoo để tiện cho sau này.

Park Dohyeon à?
Chỉ là một gia đình mang dòng dõi thư hương bình thường, căn bản không giao du gì nhiều với vòng tròn của bọn họ.

Kim Hyukkyu à?
Gia đình anh ta đúng là giàu có, máu mặt thật đấy, nhưng lĩnh vực y tế mà nhà Kim Hyukkyu kinh doanh căn bản là cánh xa ngàn mét với nhà hắn ta, trong vòng tròn của bọn họ thì việc va chạm là điều không cần thiết.

Ryu Minseok, Kim Kwanghee hay Choi WoUộe thì gia đình bình thường đến không thể bình thường hơn.

Người mà hắn ta cần phải để tâm duy nhất là Han Wangho, người rất nổi tiếng trong vòng tròn của bọn họ.
Cái vòng tròn đó chính là giới thượng lưu ấy.
Son Siwoo và Han Wangho mới chỉ thân thiết với nhau từ lúc vào đại học mà thôi.
Hong Changwoo tự tin Han Wangho sẽ không vì một người bạn mà làm ảnh hưởng tới mối quan hệ làm ăn giữa hai nhà họ Han và họ Hong.

Hắn ta đã tiến hành kế hoạch một cách trơn tru, Son Siwoo đúng như lời đồn là thích vờn nhau qua lại.
Việc người giỏi đóng kịch như hắn ta tới làm quen, anh cũng không nghi ngờ gì.
Dù sao thì thêm hay bớt một người đối với Son Siwoo đều không quan trọng.

Đôi khi Hong Changwoo nghĩ mình đã bắt được anh, Son Siwoo hay nhìn chằm chằm vào mất hắn ta mà ngẩn ngơ.
Nhưng điều này lại kéo dài không lâu.
Có một đoạn thời gian Son Siwoo không thèm quan tâm tới hắn, nhắn tin hay gọi điện anh cũng lười trả lời.

Tâm tư anh ta khó nắm bắt một cách kỳ lạ.
Điều này khiến Hong Changwoo điên tiết đẩy nhanh kế hoạch lên.
Trong khi điều hắn ta muốn là nắm lấy trái tim Son Siwoo trước tiên.

Hắn ta quyết định dùng cái cách nguyên thuỷ nhất, những người hay lui tới nơi truỵ lạc như hắn không khó để tìm mua những loại thuốc ấy.
Chơi một lần cho ngoan ngoãn là được.
Hong Changwoo còn chuẩn bị sẵn máy quay để ghi lại quá trình tiện cho sau này uy hiếp Son Siwoo.

Dù sao thì gia đình anh ta cũng không là gì so với hắn.
Hong Changwoo có thể bóp chết một người như một con kiến.
Hắn ta đã nghĩ như thế đấy.
Nhưng như đã nói, Hong Changwoo có tìm hiểu về mối quan hệ xung quanh Son Siwoo.

Nhưng căn bản là tìm hiểu chưa sâu.

Ai mà nghĩ Kim Hyukkyu chơi thân với Lee Sanghyeok, lại có thể mời người thừa kế danh giá của một gia tộc lâu đời trong giới tới làm chỗ dựa cho người em thân thiết của anh ta.
Trong khi Lee Sanghyeok kiềm lại tính tình của mình, không hay tham gia vào những chuyện như vậy.

Gia tộc Hong sau khi nghe thấy tin đó đã chọn dứt khoát vứt bỏ Hong Changwoo.
Một đứa con đổi lại cả một tập đoàn, có ngu cũng biết nên chọn thế nào.
Và Hong Changwoo đơn giản là bị cầm tù như vậy.

Nếu thời gian có quay ngược lại, cho mười cái gan hắn ta cũng đéo dám động vào Son Siwoo.
Nguyên việc có Lee Sanghyeok chống lưng thôi đã đủ đáng sợ rồi.

Vậy mà còn đến thêm một người nữa.

Thì đấy Hong Changwoo đúng không tìm hiểu sâu thật mà.
Vũng nước này căn bản là hắn ta không biết nó sâu rộng bao nhiêu.

Trong khi bị nhốt tại phòng bệnh dưới sự giám sát của Lee Sanghyeok.
Sau khi thấy người bên ngoài dần rút đi, Hong Changwoo thở phào nhẹ nhõm.
Trong đầu hắn ta lúc đó vẫn nghĩ cha mẹ mình đã thoả thuận xong với người kia.
Hắn sẽ được cứu ngay thôi.

Chắc không dám làm căng đâu, dù sao nhà mình cũng giàu mà.

Hong Changwoo vẫn cảm thấy may mắn, dù sao thì người kinh doanh đặt lợi ích lên hàng đầu mà.
Việc không thể giải quyết bằng tiền, vậy sẽ có nhiều cách khác để giải quyết.
Nhưng đấy là cho đến khi Park Jaehyuk mở cửa bước vào.

"Hong Changwoo? Là mày à?"

"..."

Park Jaehyuk nghiêng nghiêng đầu.
Đám người canh giữ hắn ta lúc trước còn có vẻ lịch sự, nhưng cái đống đứa sau lưng người này trông hung tợn gấp đôi.
Hong Changwoo mở to hai mắt ngồi dậy từ bên giường.
Người hắn ta run lên sau khi nhìn vào ánh mắt người trước mặt.
Mặt tường trắng tinh của bệnh viện mang theo sự lạnh lẽo dán tới.

Park Jaehyuk? Tại sao Park Jaehyuk lại ở đây?

Tại sao không ai cho hắn biết Son Siwoo lại quen biết con trai Cục trưởng cục công an thành phố.
Không những thế gia đình Park Jaehyuk còn có gốc rễ sâu sa bám chặt trong quân đội.
Chính là kiểu con nhà nòi trong truyền thuyết.

Và có vẻ như mối quan hệ của bọn họ không dừng lại ở việc quen biết bình thường thôi đâu.



Quay trở lại hiện tại, căn phòng tối tăm với chiếc đèn vàng treo trên trần nhà.
Hong Changwoo hoảng sợ nhìn Park Dohyeon trước mặt và cả Park Jaehyuk sau lưng cậu ta.
Từ sau khi vào đây Park Dohyeon còn lộ ra vẻ mặt phẫn nộ.
Nhưng người còn lại từ đầu cho tới cuối đều chưa từng đổi sắc.
Kể cả lúc tra tấn hắn.

"Chúng mày-y...làm vậy là phạm pháp có biết không?"

"À mày còn biết có pháp luật luôn à"

Park Dohyeon cất giọng chế giễu, ánh mắt híp lại.
Khuôn mặt lạnh tanh.
Park Jaehyuk vứt điếu thuốc trên tay xuống đất, dẫm nát.
Mùi thuốc lá nhàn nhạt vương trong không khí.

"Nhớ đừng làm chết người"

Hắn ta chỉ bỏ lại đúng một câu rồi xoay lưng.
Tiếng bước chân lộp cộp hướng về phía cửa.
Cạch
Park Dohyeon đáp nhẹ một tiếng.

"Biết rồi"

Sẽ không chết được đâu.
Giết người là phạm pháp mà, và cậu ta là một con người thuộc xã hội pháp trị.
Mắt Park Dohyeon trầm xuống, một lần nữa vươn tay ra.

"D-Đừng, đừng m-mà..."

Bàn tay bao bọc lấy chiếc cổ trước mặt, da thịt ấm áp ngay dưới tay.
Park Dohyeon còn cảm nhận được động mạch đang nảy lên từng nhịp.
Cậu ta nhếch môi, ngón tay dịch chuyển một chút.
Rồi dùng sức siết chặt lại.

"h-hôc..."

Mặt Hong Changwoo từ trắng bệch chuyển dần sang tím tái, ánh mắt hoảng sợ của hắn ta nhìn lên người phía trên.
Không là con quỷ mới đúng.
Đôi chân không ngừng vùng vẫy, móng tay cào ra những vệt máu dài trên cánh tay đang siết cổ mình.
Park Dohyeon cụp mắt nhìn xuống sinh mệnh trong tay dần vùng vẫy yếu đi.
Ánh mắt trắng dã, hơi thở mỏng manh.
Nhưng bàn tay cậu ta vẫn không buông lỏng, mặc cho Hong Changwoo gần như héo rũ.
Park Dohyeon đã muốn làm vậy từ lâu rồi.

Bóp chết cái thứ này ấy.



Cánh cửa căn phòng lần nữa mở ra.
Park Jaehyuk lưng dựa vào tường ghé mắt qua nhìn người kia.
Khuôn mặt Park Dohyeon vẫn chưa rút đi sự dữ tợn.

"Xong rồi?"

"Ừ"

"Không làm chết người chứ?"

"Dù em cũng muốn lắm, nhưng em biết chừng mực mà"

Hơi thở cậu ta bình ổn.
Vẻ mặt trở lại như bình thường, ánh mắt qua gọng kính cụp xuống giấu đi suy nghĩ thật sự.

"Biết vậy là tốt, hôm trước tao nghĩ anh Hyukkyu cũng muốn bóp chết mày như vậy"

"..."

Thấy Park Dohyeon cúi đầu không nói gì, Park Jaehyuk đưa tay lên vỗ vỗ vai cậu.
Giọng nói có chút nhẹ nhàng.

"Trở về đi, Siwoo bị mất ngủ. Không có mày bên cạnh nó không ngủ được đâu"

"Vâng"

Park Jaehyuk xua xua tay đuổi Park Dohyeon đi.
Còn hắn thì quay đầu trở lại căn phòng tối.
Mọi rắc rối phía sau vẫn đang đợi hắn ta tới giải quyết kia kìa.

"Aizz lại phải thu dọn tàn cuộc, muốn về ôm anh Kwanghee ngủ ghê"




——————————————————————————
bạn nhận được tin nhắn mới từ @siuiuoi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com