Chương 1: Pimchanok Saetang
Nhà thi đấu LoL Park ở Seoul rực sáng ánh đèn, ngập trong tiếng cổ vũ của khán giả vang vọng. LCK 2025 đang bước vào giai đoạn Round 1-2, và Gen.G – với đội hình vàng gồm Kiin, Canyon, Chovy, Ruler, và Duro – đang quyết tâm giành suất dự MSI 2025, bảo vệ ngôi vương. Không khí hậu trường căng thẳng, các tuyển thủ kiểm tra thiết bị, trao đổi chiến thuật trước trận đấu với Hanwha Life Esports.
Pim ngồi trước laptop, màn hình hiển thị bảng phân tích chi tiết: tỷ lệ kiểm soát tầm nhìn, thời điểm Zeus đẩy đường, và thói quen gank của Peanut. Mái tóc đen buộc cao, đôi kính tròn trượt nhẹ trên sống mũi, em lướt qua các số liệu với đôi mắt nâu sắc sảo. Sau kỳ nghỉ ngắn ở Busan hậu mùa giải 2024, em vừa trở lại làm phân tích viên riêng cho Ruler - Thiên hà cuối cùng của Samsung để lại cho GenG. Những ngày lang thang bên bờ biển không xua tan được cảm giác trống rỗng trong em – như thể một mảnh ghép ký ức đã bị đánh mất từ lâu.
"Pim, sẵn sàng chưa em?" Ruler bước vào, áo đấu Gen.G vàng đen ôm sát, giọng trầm ấm. Anh luôn mang đến cảm giác tin cậy, như một người anh lớn. "HLE không dễ đâu, nhất là Zeus và Viper. Lần này, có gì cho anh không?"
Em đẩy kính, nở nụ cười nhẹ. "Zeus chắc sẽ lại carry top như Jayce hoặc Gwen hợp với meta hiện tại thôi, nhưng anh ấy thường đẩy cao ở phút thứ 3. Nếu anh Canyon gank sớm, có thể ép Zeus lùi về. Ở bot, Viper và Delight sẽ cố snowball sớm, nên anh và Duro nên đẩy mạnh trước phút 6 để lấy lợi thế rồng." Em xoay laptop, chỉ vào biểu đồ di chuyển của HLE. "Dữ liệu từ mấy trận gần đây cho thấy họ yếu trong kiểm soát rồng nếu bị ép bot."
Ruler gật đầu, khóe môi nhếch lên. "Tốt lắm, Pim. Nghỉ ngơi xong mà vẫn sắc bén thế này, anh phải trả lương cho em nhiều rồi." Anh vỗ nhẹ vai em, một cử chỉ quen thuộc từ khi em bắt đầu làm việc với anh vào năm 2023. "Em ổn không? Trông hơi mệt."
"Dạ, em ổn mà," em đáp nhanh, giọng nhẹ nhàng. Em không muốn anh Ruler lo, nhất là khi Gen.G đang cần tập trung để khóa vé MSI và cái chuỗi thắng của từ lúc bắt đầu Round 1 đến giờ. Kiin, top laner của Gen.G, bước vào, tai nghe đeo hờ trên cổ. Anh ném cho em một nụ cười rạng rỡ. "Oh Pim, về rồi! Busan thế nào? Có học được gì để dạy anh chơi top hay hơn không?" Anh nháy mắt, sự thân thiện tự nhiên làm em bật cười. Kiin là người bạn thân nhất của em trong đội, luôn sẵn sàng chia sẻ mẹo chơi top lane hay pha trò để giảm căng thẳng.
"Dạ, chỉ học được cách ăn hải sản thôi, anh Giin," em đáp, giọng đùa vui. "Nhưng yên tâm, anh vẫn là vua đường trên trong lòng em mà. Em chỉ hỗ trợ chiến thuật thôi."
"Vậy thì hỗ trợ tốt vào, đừng để Zeus bắt nạt anh đó" Kiin cười lớn, ngồi xuống kiểm tra chuột và bàn phím. Tình bạn của hai đứa hình thành từ những buổi phân tích dài, khi em bắt đầu giúp anh mổ xẻ lối chơi của các top laner đối thủ. Không có cạnh tranh giữa, chỉ có sự hỗ trợ hòa hợp đến lạ.
Chovy bước vào từ phòng nghỉ, mái tóc đen rối nhẹ, ánh mắt lướt qua em. "Pim, HLE lần này khó đấy. Zeka đang chơi rất lên tay ở mid sau LCK Cup. Em có gợi ý gì cho anh không?" Anh dừng lại, nhìn em với chút tò mò.
"Zeka có lẽ sẽ thích chơi Sylas hoặc Akali trong trận này đấy" em trả lời ngay, không cần nhìn ghi chú. "Nhưng nếu bị ép trong ban pick, anh ta sẽ chuyển sang Azir. Anh Canyon nên gank mid trước phút 5, khi Zeka đẩy lính cao." Em ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt Chovy. Có gì đó trong cách anh nhìn em, không chỉ là sự chuyên nghiệp, mà là một sự quan tâm kín đáo. Em quay đi, giả vờ chỉnh lại laptop.
Canyon chen vào, nụ cười nghịch ngợm. "Pim, em mà lên sân khấu thi đấu chắc tụi anh nghỉ hưu sớm. Đầu óc đó, phân tích thôi đã bá cháy rồi."_Chà anh Canyon giống gấu ghê.
"Em chỉ giỏi ngồi sau màn hình thôi, anh Canyon," em cười, nhưng trong lòng, một cảm giác bất an len lỏi. Ý nghĩ về việc thi đấu, đối mặt ánh đèn, áp lực từ hàng ngàn con mắt khiến em rùng mình. Không phải vì sợ thua, mà vì một bí mật em không dám chạm đến, một điều gì đó từ những năm tháng còn ở Thái Lan, trước khi em rời đi giữa lớp 11.
Trận đấu với HLE bắt đầu. Tiếng bình luận viên vang qua loa hậu trường, khán giả hò reo khi Gen.G chọn đội hình mạnh với Jayce cho Kiin, Sejuani cho Canyon, Xayah cho Ruler và Rakan cho Duro. Em ngồi xem qua màn hình, ghi chú nhanh. Nhưng giữa lúc tập trung, một cơn đau đầu mạnh hơn trỗi dậy, như một luồng điện chạy qua tâm trí. Một hình ảnh thoáng qua: một hành lang trường học, ánh mắt lo lắng của một người bạn thân thiết, giọng nói dịu dàng nhưng đầy lo âu. Em không thấy rõ mặt, nhưng cảm giác thân thuộc khiến tim em thắt lại. Cơn đau khiến em nắm chặt tay, cố giữ bình tĩnh.
"Pim, em ổn không?" Thầy Helper, đứng cạnh, lo lắng. Anh luôn nhạy bén với cảm xúc của những đứa nhỏ trong đội lắm. "Mặt em tái lắm."
"Dạ, không sao đâu, anh Duro," em đáp, giọng run nhẹ. Em nhìn lên màn hình: Gen.G đang dẫn trước, Ruler và Duro hạ gục bot lane HLE đúng như dự đoán. Em mỉm cười yếu ớt. "Thấy chưa, em bảo là được mà."
Trận đấu kết thúc với chiến thắng 2-0 cho Gen.G, củng cố vị trí dẫn đầu vòng bảng LCK, tiến gần hơn đến MSI.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com