Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

『 NGUYÊN MÃN 』TAI HỌA TRÀN ĐẦY R18

DỊCH : Vân Ngọc.

NGUỒN : https://weibo.com/7734294442/5149693873489344

COUPLE : Nguyên Tức Tai × Man Mãn ( Nguyên Mãn ).

NOTE : Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem đi linh tinh, lỡ một ngày mấy bà lên wattpad thấy Vân Ngọc bị sờ gáy, bay acc thì ... ờm, chắc do bị báo cáo đó ☺

Toàn văn gần ba ngàn chữ, có yếu tố 18+ ( lưu ý độ tuổi trước khi đọc fic ).

✾✾✾


Mãn Mãn vốn tưởng rằng Nguyên Tức Tai trông rất vạm vỡ, vai rộng lưng dày, chỉ là do hắn mặc quá nhiều lớp áo nên mới có vẻ to lớn như vậy ...

Trước kia y còn vì thấy Nguyên Tức Tai có dung mạo quá mức xinh đẹp mà nảy sinh ý đồ xấu, muốn thu nhận tên ngốc này vào tay.

Khi đó, bởi vì lúc nào Nguyên Tức Tai cũng lẽo đẽo theo sau y mà chẳng nói gì hết, bộ dạng ngốc nghếch đến mức Mãn Mãn cũng chẳng để tâm lắm.

Thực ra, Mãn Mãn đại vương đã nói không ít lời khó nghe, vậy mà Nguyên Tức Tai vẫn chẳng chịu rời đi, dáng vẻ vừa đáng thương vừa mặt dày khiến người ta cảm thấy thật phiền phức.

Y bị Nguyên Tức Tai quấn lấy suốt mấy tháng trời, hoàn toàn không hiểu nổi tại sao tên này lại bám theo mình một cách vô nghĩa như vậy, Mãn Mãn đại vương dùng quyền, dùng lực, dùng cả miệng lưỡi sắc bén, sai lính gác đuổi hắn ra ngoài, hoặc mỗi khi thấy hắn thì lập tức xua đi, thế nhưng Nguyên Tức Tai vẫn luôn tìm được cơ hội len lỏi quay lại.

Dù có đánh hay đấm hắn cũng không động đậy, thực sự bị đánh đau thì chỉ hừ nhẹ mấy tiếng, hoặc bị Mãn Mãn đại vương cầm gậy gỗ đuổi khắp núi chạy trối chết ...

Mỗi lần Mãn Mãn nghĩ rằng cuối cùng mình cũng dọa được tên này sợ hãi bỏ chạy, thì ngay hôm sau hắn lại bám riết lấy, mặt mũi bầm dập nhưng vẫn cứ đuổi theo !

Chưa kể đến chuyện mắng mỏ hắn, Mãn Mãn có một cái miệng cay độc đến mức có thể chửi bay những kẻ khiêu khích từ bộ lạc khác, có thể mắng khóc những kẻ si mê y, thậm chí có thể quát đến mức đuổi cả lợn rừng đi ăn trộm lương thực, vậy mà mắng Nguyên Tức Tai suốt hai canh giờ, hắn cũng chỉ biết tốt bụng đưa nước cho y, khiến Mãn Mãn tức đến mức cầm túi nước đập thẳng vào đầu hắn.

Rốt cuộc, sau bao nhiêu lần mệt đến thở không ra hơi, y vẫn không thoát khỏi hắn, Mãn Mãn dần quen với việc có một cái đuôi nhỏ bên cạnh mình.

Nhìn thấy khuôn mặt Nguyên Tức Tai, cơn giận của y cũng dịu đi, cái tên đáng ghét này sao lại hợp với thẩm mỹ của y đến thế chứ ?

Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy gương mặt này, y đã bị thu hút đến mức nhìn chằm chằm không rời, công việc mà Địa Châu giao cho cũng bị quăng ra sau đầu.

Chỉ lo đứng phía sau đội quân, lặng lẽ dõi theo hắn bận rộn suốt cả một ngày.

Nguyên Tức Tai thực sự đẹp đến kinh diễm, vừa anh tuấn lại vừa xinh đẹp, vóc dáng cao ráo, trông có vẻ cực kỳ vạm vỡ, dù đứng cạnh ai cũng như một người khổng lồ, nhưng hắn lại vô cùng đáng yêu, đến mức Mãn Mãn đại vương càng mắng càng bị hắn nhìn đến mức giọng nói nhỏ dần và mặt mũi đỏ lên, cuối cùng đành chịu thua.

Từ sau khi hai người xác định tâm ý, Mãn Mãn đại vương càng không chút kiêng dè mà trêu chọc Nguyên Tức Tai, dù sao thì cũng đã là người của y rồi, muốn nhìn thế nào thì nhìn, muốn làm gì thì làm !

Về phần bây giờ, tại sao Mãn Mãn thấy Nguyên Tức Tai đang đè lên mình mà ánh mắt lại đầy vui vẻ thế này à ?

Vì y biết trang phục của bộ lạc thực sự rất dày, nên y luôn cho rằng dáng người to lớn của Nguyên Tức Tai là do quần áo tạo nên.

Song lúc này, khi y chậm rãi cởi bỏ lớp áo trên người Nguyên Tức Tai, thân thể lộ ra lại khiến Mãn Mãn nhất thời nghẹn thở.

Những đường nét cơ bắp rắn rỏi, tràn đầy sức mạnh hiện rõ trước mắt, cường tráng tới mức đáng sợ, cảnh tượng ấy khiến Mãn Mãn choáng váng, mà hơi nóng tỏa ra từ da thịt đối phương dường như muốn thiêu đốt y, ánh mắt y tiếp tục di chuyển xuống dưới ... và khi nhìn thấy bộ phận đang vươn cao, thô dài, cứng rắn kia, trước mắt y bỗng tối sầm lại ...

Y không hiểu vì sao Nguyên Tức Tai lại sinh ra với thiên phú dị bẩm như thế, bị chiếc lưỡi thô ráp không ngừng khuấy đảo trong khoang miệng khiến đầu óc Mãn Mãn vốn đã mơ hồ càng thêm hỗn loạn.

Khi cơ thể Mãn Mãn ướt đẫm vì cao trào, Nguyên Tức Tai rút ngón tay ra, đặt Mãn Mãn xuống giường da thú, y mơ màng nhìn vật thể khổng lồ kia chĩa vào hoa huyệt của mình, bắt đầu từ từ đâm vào, bản thân đã đạt được vài cơn cao trào nhỏ trước đó, cơ thể mềm nhũn, nhưng khi nhìn thấy vật thể thô to như hung khí kia, y cũng tỉnh táo hơn một chút.

_ Không ... cái này, to như vậy, làm sao mà vào được !

_ Đại vương Mãn Mãn làm được mà, Tức Tai tin ngươi, lúc nãy ba ngón tay của Tức Tai cũng đã vào được rồi, Mãn Mãn lợi hại lắm.

Nào có thể so sánh như vậy !

Trong lòng Mãn Mãn kêu than, song việc đã đến nước này, tên đã lên cung không thể không bắn, y chỉ đành mặc cho Nguyên Tức Tai muốn làm gì thì làm, quy đầu lớn tựa cổ gà, trong từng cú thúc đẩy chậm rãi lún sâu vào, tuy rằng chỉ mới tiến được quy đầu, nhưng kích thích mang đến cho Mãn Mãn cũng chẳng hề nhỏ.

_ A ... ừm ...

_ Mãn Mãn thả lỏng, kẹp chặt quá, ta không động đậy được.

Vẻ mặt Nguyên Tức Tai vô tội nói ra những lời khiến người ta đỏ mặt, nhìn người dưới thân thở hổn hển, đuôi mắt ửng đỏ, không biết đã khóc bao nhiêu lần khiến hắn ngơ ngác chớp mắt.

Hắn cúi người xuống, yêu thương hôn lên đôi mắt ngấn lệ của Mãn Mãn, chấp nhận hết những lời mắng mỏ của đại vương, hắn thật sự rất thích Mãn Mãn, một Mãn Mãn đáng yêu, kiêu ngạo và quyến rũ này, cao cao tại thượng lại xảo quyệt khiến người ta ngứa ngáy trong lòng, rất thích, rất thích, rất thích, rất thích, hắn hôn dọc theo khóe mắt đẫm lệ, đôi môi đỏ mọng, chiếc cổ trắng ngần và những mảng da thịt trắng nõn bị mình vạch trần.

Nhìn Mãn Mãn dần thả lỏng cơ thể dưới những nụ hôn dày đặc, Nguyên Tức Tai cũng từ từ đưa vật thô to của bản thân vào trong, hoa huyệt Mãn Mãn đã sớm bị màn dạo đầu làm cho ướt át nhầy nhụa, việc xâm nhập không gặp quá nhiều khó khăn, khi toàn bộ dương vật đã vùi sâu vào trong huyệt đạo nóng bỏng và chặt chẽ, Nguyên Tức Tai thoải mái rên rỉ một tiếng, Mãn Mãn mờ mịt nhìn xuống chỗ giao hợp chặt chẽ.

_ Ư … a, sâu quá … vào hết rồi …

Kích thước của Nguyên Tức Tai thực sự quá xuất sắc, lúc hắn từ từ nhấp động, Mãn Mãn cảm nhận được sự khác biệt so với việc chỉ đơn giản chôn vùi trong huyệt đạo.

Hơn nữa, vật kia dường như vẫn còn chưa thỏa mãn, khi hoa huyệt nóng rực không ngừng co rút và siết chặt, nó lại lớn thêm vài vòng, càng lúc càng tiến sâu hơn, kích thích Mãn Mãn mơ hồ rên rỉ.

_ Ưm … ô, to quá … đụng tới bụng rồi …

Hoa huyệt siết chặt lấy cây thịt thô to tím đỏ đang căng phồng, thành trong không ngừng co giật thắt chặt, tốc độ của Nguyên Tức Tai cũng ngày càng nhanh hơn, thịt huyệt nửa muốn cự tuyệt nửa muốn đón nhận, nhả ra nuốt vào, thịt non bị thao tác mạnh mẽ liên tục làm cho mềm nhũn, dần dần, Mãn Mãn cảm thấy ngày càng không ổn.

_ Ư ư … căng quá, đừng … đừng thúc nữa …

Y muốn kêu tên ngốc kia dừng lại, song lại không thể ngăn được tiếng rên rỉ vì những cú va chạm điên cuồng.

_ A a a … không chịu được nữa rồi, sướng quá … nhanh quá a a … đồ ngốc …

_ Đồ vương … *đồ vương bát đản … chậm một chút … chết mất ưm …

*Đồ vương bát đản : đồ khốn.

Nhìn thấy mồ hôi của Nguyên Tức Tai chảy xuống từ hình xăm ở khóe mắt, đôi mắt ngây thơ thường ngày giờ đây đã tràn ngập dục vọng, như một con thú hoang, mê ly nhìn chằm chằm người dưới thân, hắn nhấc nhấc đôi chân dài trắng nõn của Mãn Mãn đang kẹp trong cánh tay, hạ thân không ngừng nhấp nhô.

Trong lều vang lên những tiếng " bộp bộp bộp " của da thịt va chạm, tiếng " phập phập " của sự đâm rút, nơi hạ thân kết nối chặt chẽ phát ra tiếng nước " chụt chụt, " truyền đến tai Man Mãn như được phóng đại vô số lần, kích thích y không ngừng run rẩy bắn ra dòng nước, tưới lên cây thịt đang làm loạn trong cơ thể y của Nguyên Tức Tai.

Sau vài lần phun trào cuồng nhiệt, hai mắt y trợn trắng, miệng nhỏ thở hổn hển, khuôn mặt ửng hồng trông vô cùng quyến rũ, ngay cả Nguyên Tức Tai chưa từng rời mắt khỏi Mãn Mãn dù chỉ một giây, cũng bị vẻ gợi tình này câu dẫn đến mức hít sâu một hơi lạnh.

Hắn nhìn Mãn Mãn đại vương yêu dấu của mình bị dày vò đến mức dâm loạn như vậy với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, sự thỏa mãn trong lòng tăng vọt, khuôn mặt rạng rỡ nụ cười, trông vừa dịu dàng vừa gợi cảm, song vật kia của hắn vẫn không buông tha cho Mãn Mãn đại vương đang trong cơn cao trào, mà lại càng thao tác nhanh hơn, tiếng hoan ái dâm đãng như muốn làm kinh động cả những chú chim nhỏ đang đậu trên cành cây.

_ A a a … ưm ô, đừng … quá rồi ư ư, đồ khốn … đồ ngốc, mau dừng lại …

Mãn Mãn sướng đến mức không ngừng rên rỉ, y thực sự không chịu được nữa rồi, đầu óc choáng váng, không đếm xuể đã là lần thứ mấy.

_ Ta muốn ngươi dừng lại a a … đồ vương bát đản, khó … khó chịu quá…

Nước mắt của Mãn Mãn rơi lã chã, y sướng đến mức nói năng lộn xộn, không ngừng cầu xin tha thứ, nhìn khuôn mặt đẹp đến mức quá đáng của Nguyên Tức Tai bị dục vọng vấy bẩn, lúc này trong đầu Mãn Mãn chỉ còn hình bóng của đối phương, gợi cảm đến chết người …

Cây thịt tím đỏ điên cuồng thao tác trong huyệt đạo đang co thắt vì cao trào, siết chặt đến mức Nguyên Tức Tai sướng đến tê dại, hoàn toàn không thể dừng lại, huyết khí hừng hực của hắn bị hình ảnh dâm mỹ của Mãn Mãn lấp đầy, hắn hoàn toàn không nghe thấy tiếng cầu xin tha thứ trên môi y, như một cái máy đóng cọc không ngừng cuồng bạo đâm sâu vào bên trong, tiếng động mỗi lúc một lớn, tựa hồ muốn hất văng Mãn Mãn đang nằm trên giường.

Gân xanh trên cổ hắn nổi lên, đánh ra bọt trắng ở chỗ giao hợp, lúc này, thịt huyệt lại bắt đầu co rút điên cuồng, kẹp chặt khiến thao tác Nguyên Tức Tai càng thêm hăng say, từng đợt dâm dịch phun trào, tưới đẫm lên quy đầu, Mãn Mãn vừa trải qua cao trào, lại bị những cú đâm thô bạo nhưng mạnh mẽ này đưa lên đỉnh cao khoái lạc điên cuồng hơn.

Các đợt khoái cảm dồn dập tấn công não bộ, trước mắt y là một màu trắng xóa khiến da đầu tê dại, phía trước cũng đồng thời phun ra từng đợt bạch trọc, hai nơi cùng lúc đạt đến cao trào dưới sự thao tác của tên ngốc này, lúc này, Mãn Mãn thực sự đã sướng đến mức đầu óc bay bổng, khuôn mặt y ướt đẫm nước mắt, ánh mắt mất tiêu cự nhìn Nguyên Tức Tai, hai cánh tay bám chặt tấm lưng rắn chắc của hắn cào ra những vết máu, hai chân kẹp chặt bên hông cũng vô thức co giật.

Biểu cảm và động tác này gợi tình đến mức không thể gợi tình hơn, Nguyên Tức Tai bị thành trong điên cuồng mút mát, vừa kẹp vừa hút khiến hắn liên tục thở dốc, sau gần trăm cú thúc mạnh, hắn bắn tinh dịch vào nơi sâu nhất, đầu óc Mãn Mãn vẫn chưa tỉnh táo lại bị dòng tinh dịch nóng bỏng trong cơ thể làm cho giật mình.

Quá trình bắn tinh này kéo dài, lượng tinh dịch nhiều và đặc, đến cuối cùng bụng nhỏ bằng phẳng của y cũng hơi phồng lên một chút, thực sự đã chứa đầy một bụng, sau vài lần vuốt ve âu yếm, Nguyên Tức Tai từ từ rút dương vật bán cương của mình ra, lượng tinh dịch không chứa được hết chảy theo tiểu huyệt đỏ ửng từng chút một.

Mãn Mãn đại vương hơi hé miệng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng trông vô cùng đáng yêu, đôi mắt y nhắm nghiền, hàng mi vẫn còn khẽ run rẩy, y phục vẫn chưa cởi hết, lỏng lẻo treo trên người, bị Nguyên Tức Tai cuồng bạo làm cho hôn mê, hắn bối rối gãi đầu, lúc này mới hoàn hồn, nghe được những âm thanh xung quanh.

Huyết khí hừng hực chỉ mới bắn một lần đã làm cho ái nhân hôn mê, Nguyên Tức Tai cũng không để ý đến vật kia vẫn còn đang bán cương, mà cẩn thận bế y đến thùng tắm để tắm rửa, Mãn Mãn đại vương đã dùng thân mình để chứng minh, Nguyên Tức Tai cởi quần áo ra thì vẫn vô cùng cường tráng, cơ bắp đầy mình, sức lực thực sự rất lớn, hoàn toàn khác với dáng vẻ bình thường mà Mãn Mãn thấy.

Tinh lực rất tốt ... không, tốt đến mức đáng sợ !

Chỉ có một khuyết điểm, khi lên cơn sẽ cách ly gần như tất cả âm thanh bên ngoài.

Đã đăng : 12/06/2025.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com