Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14. Em...

Sau buổi họp căng thẳng về kế hoạch Double Title, Sang-won đã lao vào luyện tập như điên. Cậu biết yêu cầu của Leo: không chỉ là hoàn hảo về kỹ thuật, mà còn phải là sự trong trẻo, kiên định, và kiểm soát tuyệt đối của một tâm hồn đã được chữa lành.

​Trong ba ngày đó, cậu không về nhà. Cậu ở lại phòng tập của GRID, tập luyện không ngừng. Cậu không nghe những bản nhạc Pop hào nhoáng của mình nữa, cậu chỉ nghe ECHO.

​"Không phải sợ hãi, Sang-won. Phải là hy vọng," cậu tự nhủ. Cậu biết ECHO là cơ hội cuối cùng để cậu khẳng định giá trị của mình, không phải với khán giả, mà với chính Leo.

​Cậu đã thay đổi lối hát. Cậu đào sâu vào phần nội lực, giữ giọng trầm ấm và vững vàng, chỉ để nốt cao tỏa sáng một cách nhẹ nhàng và thanh thoát, không còn là sự gào thét kỹ thuật. Cậu đã cố gắng tìm lại chất giọng Trainee A thuần khiết, nhưng với sự dày dặn của Soloist. Quản lý Jun-seo mang đồ ăn đến, nhìn cậu với ánh mắt lo lắng nhưng đầy ngưỡng mộ.

​"Cậu ấy chỉ đòi hỏi sự hoàn hảo, Sang-won," Jun-seo đã nói. "Cậu phải cho cậu ấy thấy cậu xứng đáng với danh hiệu Soloist nhất của GRID."

​Và Sang-won đã sẵn sàng.
__________________

Sang-won bước vào phòng thu cách âm. Không còn sự giận dữ hay nước mắt của buổi FADE trước, chỉ còn sự tập trung tuyệt đối. Cậu mặc một chiếc áo sơ mi trắng, biểu tượng cho sự trong trẻo.

​Leo (E.O.N) ngồi ngoài bàn mixer. Kế hoạch đã được phác thảo hoàn hảo. Anh nhìn Sang-won qua tấm kính, ánh mắt anh gần như không thể che giấu sự đánh giá. Leo bật nhạc. Tiếng piano cũ kỹ, quen thuộc của ECHO vang lên, rồi nhanh chóng được bổ sung bởi âm thanh dàn dây ấm áp, trưởng thành.

​Sang-won nhắm mắt lại. Cậu không nghĩ về nỗi đau bị bỏ lại, cậu nghĩ về lý do mới để hát mà cậu đã nói với Leo: lý do để tiếp tục, lý do để hy vọng.

​Giọng cậu cất lên. Hoàn hảo. Kỹ thuật thanh nhạc tuyệt vời, sự kiểm soát hơi thở tuyệt đối. Cậu xử lý phần quãng cao một cách mượt mà, nhưng không hề thiếu đi cảm xúc. Đó là giọng hát của Soloist Lee Sang-won đã luyện tập chăm chỉ, và giờ đã tìm thấy sự cân bằng.

​Leo lắng nghe. Anh gật đầu nhẹ. Đây chính là thứ anh muốn. Sự kiên định. Sự hoàn hảo.

​Đến đoạn Bridge mới, nơi sự quyết tâm bùng nổ:

The silence after the storm is just the sound of a waiting hope...

​Giọng Sang-won mạnh mẽ, nhưng không vỡ. Nó chứa đựng sự vững vàng của một người đã chọn đối mặt với quá khứ và bước tiếp.

​"Tuyệt vời!" Jun-seo thì thầm.
​Leo không nói gì. Anh để Sang-won hát hết.

​Khi Sang-won hoàn thành, tiếng nhạc tắt. Cả căn phòng chìm trong sự im lặng.

​Leo từ từ tháo tai nghe ra. Anh nhìn Sang-won qua tấm kính.

​"Tốt," Leo nói, giọng anh trầm hơn mọi khi, pha chút xúc động được kìm nén. "Chính là giọng hát đó. Giọng hát đã tìm thấy sự thật."

​Sang-won gỡ tai nghe. Cậu điềm tĩnh hỏi qua micro: "Vậy... anh có hài lòng không, E.O.N-nim?"

​Leo ngước lên. Anh không nói về kỹ thuật nữa. Anh nói về cảm xúc.

​"Sang-won," Leo nói, giọng anh nhẹ nhàng đến mức Jun-seo cũng phải giật mình. "Tôi tin rằng... bây giờ cậu đã có thể nghe thấy chính tiếng vọng của mình."

​Tiếng vọng của chính mình. Đó không phải là lời khen về âm nhạc, đó là lời thừa nhận rằng Sang-won đã tìm lại được chính mình sau sáu năm.

​Sang-won mỉm cười nhẹ. Một nụ cười chân thành, không phải nụ cười sân khấu. Đó là nụ cười dành cho Leo.

​"Cảm ơn anh, E.O.N-nim," cậu đáp lại.

​Leo quay lại màn hình máy tính. "Phần chính đã xong. Chúng ta sẽ thu âm các đoạn hòa âm khác vào ngày mai. Buổi làm việc kết thúc tại đây."
_________________

Sang-won bước ra khỏi phòng thu. Cậu cảm thấy nhẹ nhõm đến lạ lùng. Cậu biết, thông qua ECHO, cậu đã gửi đi một thông điệp: cậu ổn, và cậu không còn là nạn nhân của sự biến mất đó nữa.

​Jun-seo đi bên cạnh cậu, không ngừng xuýt xoa: "Sang-won, tôi chưa bao giờ thấy cậu hát hay đến thế. Bài hát này sẽ là huyền thoại. Cậu và E.O.N là cặp đôi... làm nhạc thiên tài!"

​"Em và anh ấy chỉ là hai người đang cố gắng hoàn thành công việc, Jun-seo," Sang-won nói, nhưng trong lòng cậu, cậu biết điều đó không đúng.

​Trong phòng thu, Leo nhìn lại bản thu âm của ECHO. Anh mở một file nhạc nhỏ, chỉ có giọng Sang-won hát phần điệp khúc. Anh đeo tai nghe và lắng nghe. Anh muốn khắc sâu giọng hát kiên định và trưởng thành đó vào tâm trí mình.

​Cậu đã chữa lành, Sang-won. Cậu đã tìm thấy lý do. Và cậu đã không FADE đi.

​Leo nhấc điện thoại lên, gọi cho Giám đốc Kang.

​"Giám đốc Kang," Leo nói, giọng E.O.N lạnh lùng, dứt khoát. "Phần thu âm chính của ECHO đã hoàn thành. Tôi yêu cầu GRID bắt đầu quay video ca nhạc cho FADE và ECHO ngay lập tức. Và tôi muốn tất cả quyền kiểm soát khâu hậu kỳ của cả hai ca khúc."

​Đây là bước đi cuối cùng của Leo: đảm bảo rằng cả hai ca khúc được công bố ra thế giới theo đúng tầm nhìn của anh, để sự nghiệp của Sang-won được bảo vệ hoàn toàn.

​Anh biết, anh không thể ở lại. Nhưng anh sẽ ở lại đủ lâu để đảm bảo cậu không bao giờ phải một mình nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com