Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Merry christmas

Note : Y/N ( your name )
Mọi người đọc truyện zui zẻ nháaaaa
——————————————
Tôi đi quanh phòng với tay chống cằm khi nghĩ về mọi khả năng và quỹ thời gian có hạn mà tôi còn lại.  "Suy nghĩ, suy nghĩ đi nào !"  Tôi nói khi cố gắng nghĩ ra những gì có thể tặng được cho bạn trai của tôi vào Giáng sinh đầu tiên mà chúng tôi ở bên nhau.  "Em còn bốn ngày nữa là đến lễ Giáng sinh! Tìm kiếm thứ gì đó cho Levi không khó đến vậy. Chị có ý kiến ​​gì không Hanji?"

Tôi hướng sự chú ý về phía nhà khoa học điên rồ đang ngồi trên ghế nhìn tôi thích thú.  "Em chỉ cần mua  một món quà cho anh ấy! Chỉ cần đưa cho anh ấy món quà đó !"  Cô ấy cười khúc khích với tôi.  "Anh ấy sẽ thích bất cứ thứ gì em có tặng ."

"Không được. Anh ấy sẽ nói rằng anh ấy thích nó trong khi thực sự ghét nó!"  Tôi nói khi ngã người xuống chiếc ghế dài mệt mỏi.  "Em nên làm gì đây, chị Hanji !? Chỉ còn bốn ngày nữa là đến Giáng sinh."

"Và sinh nhật của Levi."  Hanji nói thêm khiến tôi tròn mắt.

"Sinh nhật của anh ấy là vào lễ Giáng sinh sao!?"  Tôi hỏi cô ấy thậm chí tôi còn không biết.  "Bây giờ em cần mua cho anh ấy một cái gì đó cho sinh nhật của anh ấy và cho Giáng sinh! Tuyệt vời!"

"Bạn không biết sinh nhật của bạn trai của em sao? Làm thế nào mà em lại không biết?"  Hanji hỏi và mặt chị ấy bối rối hơn cả tôi.

"Em đã cố gắng hỏi anh ấy nhưng anh ấy luôn nói với em rằng em không cần biết điều đó. Em chỉ biết bỏ cuộc và em đoán em đã quên hỏi người khác."

Hanji thở dài thất vọng.  "Chỉ cần làm cho anh ta một cái gì đó đơn giản. Levi sẽ ghét nếu em biến toàn bộ tình huống này thành một vấn đề lớn."

"Em sẽ cố gắng nhưng tôi vẫn không biết phải làm gì để có được anh ấy."

"Chỉ cần mua cho anh ấy một số dụng cụ làm sạch hoặc một cây lau nhà. Anh ấy thực sự muốn một cây lau nhà đẹp."

"Đó là điều mà những người khác sẽ nhận được anh ấy."

"Vì thế?"

"Vì thế!?"  Tôi đứng dậy và đi về phía Hanji.  "Em là bạn gái của anh ấy nghĩa là em phải làm cho anh ấy một điều gì đó đặc biệt!"

Hanji thở dài thất vọng.  "Chị đã hy vọng nó sẽ không đến như vậy nhưng chị đoán chúng ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc đến trung tâm mua sắm và buộc phải đối mặt với một lượng lớn người đang tranh giành nhau để mua một thứ gì đó cho Giáng sinh."

Tôi thở dài thườn thượt.  "Em ghét đến trung tâm mua sắm trong thời gian này trong năm nhưng chỉ còn lựa chọn này thôi nên em đoán mình không còn lựa chọn nào khác."

~ Skip time ~

Tôi va phải rất nhiều người khi cố gắng đi vòng quanh trung tâm mua sắm với Hanji.  Tôi không biết bắt đầu từ đâu nên tôi quyết định đi theo sự hướng dẫn của Hanji.  Thật không may đó là bạn không nên tin tưởng hoàn toàn vào bất cứ điều gì xuất phát từ bộ não của Hanji.

"Oooh! Chị có một ý tưởng!"  Hanji nắm lấy cổ tay tôi và kéo tôi vào một cửa hàng xa lạ mà tôi thậm chí không biết là nó có trong trung tâm thương mại.  "Levi sẽ thích điều này!"

Tôi nhìn Hanji một chút lo lắng nhưng cũng có một chút hy vọng rằng có lẽ Hanji đang làm gì đó có ích.  "Cái gì vậy chị?"  Tôi hỏi khi chúng tôi bước vào cửa hàng.  "Bạn có chắc Levi sẽ thích bất cứ thứ gì đó không?"

"Ồ, tin tôi đi, anh ấy sẽ thích thú với món quà nhỏ này."

Càng nhìn xung quanh cửa hàng, tôi càng nhận ra rằng cửa hàng này là một trong những cửa hàng đồ lót sang trọng khiến má tôi đỏ bừng khi thấy tất cả mọi người đang mua những bộ trang phục lộng lẫy và đồ lót sang trọng.  "Hanji, chúng ta đang làm gì trong một cửa hàng như thế này?"

Cô ấy lôi một bộ trang phục ra khỏi giá và nhét nó vào ngực tôi.  "Mang đến cho Levi một món quà mà anh ấy sẽ thích."

Tôi nhìn vào bộ đồ mà Hanji đưa cho tôi và mắt tôi mở to , mặt tôi bắt đầu đỏ lên.  "Tại sao anh ấy lại muốn một bộ đồ hầu gái?" Hanji đảo mắt nhìn tôi.  "Anh ấy muốn nhìn thấy bạn trong bộ trang phục đẹp đẽ này.Vì vậy em nên mua và mặc nó"

"Không, em sẽ không mua đâu."  Tôi đặt lại bộ trang phục trên giá khi cố gắng làm dịu cơn đỏ mặt của mình.  "Hãy tìm một cái gì đó không liên quan đến những thứ này."

Cô ấy thở dài.  "Được rồi, được rồi."

Chúng tôi đi bộ xung quanh một chút và tôi bắt đầu lo lắng rằng tôi sẽ không thể tìm thấy bất cứ thứ gì kịp thời gian và không thể mua quà, với tình huống bây giò tôi nghĩ có lẽ sẽ tặng anh ấy khăn choàng món quà mà tôi đã làm cho anh ấy một tuần trước.  Tôi thở dài khi kiểm tra đồng hồ chỉ để biết rằng trung tâm mua sắm sẽ đóng cửa sau chưa đầy một giờ nữa.  Tôi phát hiện ra một cửa hàng nhỏ bán trà khiến tôi tròn mắt.  Có thể cửa hàng này có một cái gì đó Levi sẽ thích?

Tôi kéo Hanji về phía cửa hàng nhỏ và bắt đầu quan sát xung quanh.  Hiện tại cửa hàng đã hết những sản phẩm và tất cả các sản phẩm còn lại đều quá đắt.  "Em nghĩ là cửa hàng này không có cái gì để mua."  Tôi nói với Hanji, Hanji chỉ gật đầu đồng ý.  "Em nghĩ chúng ta nên về nhà thôi. Tôi sẽ tặng anh ấy món quà mà tôi đã làm cho anh ấy vào tuần trước mặc dù nó thật tồi tệ, đó là tất cả những gì em có."

Hanji đặt tay lên vai tôi khi chúng tôi rời đi.  "Chị chắc chắn rằng Levi sẽ thích nó. Em đã đặt rất nhiều tình cảm vào món quà đó, hơn bất cứ thứ gì mà trung tâm mua sắm này có thể cung cấp."

Tôi mỉm cười nhẹ trước nỗ lực của cô ấy để làm tôi vui lên.  "Em hy vọng Levi nhìn  nó như cách chị nói."

~ Skip time ~

Cuối cùng cũng là Giáng sinh và mọi người đang trao đổi những món quà một cách hào hứng.  Tôi thức dậy siêu sớm để làm cho Levi một chiếc bánh kem nhân ngày sinh nhật của anh ấy, hy vọng rằng điều này có thể bù đắp cho việc thiếu một món quà thích hợp.  Tôi quyết định làm một chiếc bánh vani đơn giản vì tôi không biết anh ấy muốn gì.

Đến khi bánh đã xong thì trời đã sáng, tôi mang bánh đến phòng Levi.  Tôi mở cửa và đặt chiếc bánh lên tay và bước vào  phòng của anh ấy.  Tôi thấy Levi nhếch mép cười với tôi như thể anh ấy đang đợi tôi đến.  Tôi đặt chiếc bánh lên bàn Levi và anh ấy nhìn nó với đôi mày nhướng lên.

"Đây có phải là quà Giáng sinh của anh không?"  Anh ta hỏi.

Tôi cười khúc khích và hôn lên má anh.  "Đây là quà sinh nhật của anh. Chúc mừng sinh nhật, Levi."

Anh ấy nói với một khuôn mặt hạnh phúc đang hiện lên.  "Cảm ơn em yêu. Anh nóng lòng muốn ăn nhưng chúng ta phải mở quà cho nhau trước."

Tôi lo lắng nhìn anh.  " Em sẽ đi lấy nó. Anh chờ em một chút."

Tôi bước vào phòng ngủ của chúng tôi và mở tủ quần áo của tôi ra, nơi tôi đã giấu món quà dành cho Levi.  Tôi nắm lấy món quà và nhìn nó được gói bọc một cách cẩn thận một lúc trước khi lấy hết can đảm để đưa nó cho Levi.  Tôi ngồi xuống với anh ấy trên chiếc ghế dài trong phòng và anh ấy lấy ra thứ gì đó từ sau lưng.

Đó là một hộp đựng nhỏ với một chiếc nơ nhỏ trên đầu.  Anh ấy mỉm cười với tôi và đặt một nụ hôn nhỏ lên má tôi.  "Anh đã mất 1 tháng để tìm ra thứ này theo phong cách riêng nhưng anh hy vọng em thích nó."  Anh ấy mở hộp đựng và tôi gần như há hốc mồm khi nhìn thấy.

Đó là một chiếc vòng cổ tuyệt đẹp và mặc dù tôi không thích đeo đồ trang sức lắm nhưng tôi phải thừa nhận rằng tôi sẽ không bao giờ tháo nó ra.  Đó là một sợi dây chuyền kim cương nhỏ với một chiếc charm hình trái tim với một chữ L nhỏ bên trong.  Nó chỉ đơn giản là tuyệt đẹp.

"Levi dây chuyền thật đẹp ..." Tôi nói với những giọt nước mắt hạnh phúc chảy dài trên má.  "Anh có thể đeo nó vào cổ cho em được không?"

Anh ấy gật đầu và ra hiệu cho tôi quay lại.  Tôi cảm thấy bàn tay anh ấy chạm vào cổ tôi khi anh ấy giúp tôi đeo chiếc vòng cổ xinh đẹp. Tôi quay lại khi anh ấy đã đeo xong chiếc vòng cho tôi.  Anh đặt lên môi tôi một nụ hôn nhỏ khiến tôi tan chảy.  "Giáng sinh vui vẻ."

Tôi nhìn xuống món quà trên tay tôi và cảm thấy xấu hổ.  Levi đã mua cho tôi một món quà tuyệt vời như vậy có thể truyền tải cảm xúc của anh ấy một cách hoàn hảo vậy mà tất cả những gì tôi làm là tặng anh ấy một món quà tồi tệ.  "Có thể anh sẽ không thích điều này nhưng em đã làm nó bằng tay và em chỉ mong bạn sử dụng nó."

Tôi đặt món quà vào lòng anh ấy và nhìn khi anh ấy háo hức nước mắt mở bao bì, tôi thấy mắt anh ấy mở to khi nhìn món quà của mình.  "Em tự mình làm cái này?"

Món quà của anh ấy là một chiếc khăn màu xanh lam với biểu tượng đôi cánh của tự do trên đó.  Chiếc khăn này khiến tôi mất một tuần để làm ra nó nhưng tôi quyết tâm làm cho Levi một thứ có thể giữ ấm cho anh ấy .  Thật là ngu ngốc và tôi đã lãng phí một tuần mà lẽ ra tôi có thể mua cho anh ấy một món quà tốt hơn.

"Phải, em đã làm nó..." Tôi bắt đầu bồn chồn lo lắng.  "Em chỉ muốn một thứ gì đó có thể bảo vệ bạn khỏi thời tiết khắc nghiệt"

Anh quấn chiếc khăn quanh cổ.  "Anh rất là thích nó. Cảm ơn em Y/N"

"Có thật không?"

"Thật! Anh thực sự rất thích chiếc khăn quàng này."

Tôi mỉm cười và hơi đỏ mặt khi đặt một nụ hôn lên má anh ấy.  "Merry Christmas và Happy Birthday, ý em là Giáng sinh vui vẻ và sinh nhật vui vẻ."

Anh cười nhẹ trước câu nói của tôi.  "Bây giờ, chúng ta có thể ăn mừng Giáng sinh bằng cách ăn chiếc bánh thơm ngon mà em đã làm cho anh nào."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com