Chương 52: Phòng sách play
"Đừng đọc sách nữa, nhìn em này."
Chaeyoung cuối cùng cũng được như ý nguyện thu hút lấy mọi sự chú ý của Lisa.
Đôi mắt sâu thẳm của cô nhìn nàng, đôi tay thon dài xinh đẹp của cô vuốt ve cơ thể của nàng, đôi môi ấm áp của cô đang hôn lấy nàng.
Cô biết rõ một khi nàng thực hiện được thành công những thủ
đoạn nhỏ kia, như vậy đồng nghĩa với việc mọi sự chống cự cũng như ngụy trang trước đó của cô đều sẽ biến thành trò cười.
Sao lại có thể dễ dàng đầu hàng đến như thế?
Có phải chơi không nổi hay không?
Vào đêm nàng trở lại kia, cách một hành lang và hai cánh cửa, có phải cô cũng thức suốt đêm không chợp mắt hay không?
Có phải mỗi một phút mỗi một giây nàng ở đây cô đều không ngừng suy nghĩ đến nàng hay không?
Có phải con thú dữ hung ác kia trông như muốn xé nát nàng nhưng thật ra đã sớm cam nguyện vì nàng mang lên chiếc vòng cổ hay không?
... Đúng vậy.
Đến giờ phút này cô vẫn muốn cởi quần áo trên người của nàng ra như cũ rồi mạnh mẽ tiến vào bên trong nàng, nhìn nàng bởi vì không chịu nổi khoái cảm lên đỉnh mà kích thích đôi mắt dần trở nên mê man ướt át, làn da đã bị phủ kín những cơn thủy triều màu đỏ nhưng chỉ có thể quấn chặt lên người của cô mà không ngừng run rẩy, ở bên tai cô mà nhẹ giọng khóc kêu tên của cô, nhỏ giọng mềm mại uyển chuyển mà cầu xin cô nhẹ một chút, chậm một chút và dịu dàng một chút.
"Sau đó thì sao?" Lisa hỏi: "Em muốn sự chú ý của tôi, sau đó thì sao?"
Không biết Chaeyoung đã ngồi lên trên đùi của cô từ lúc nào, điều hòa không khí trong phòng sách đã được bật lên, nàng cảm thấy có chút lạnh nên đã mặc một chiếc áo sơ mi mỏng bên ngoài, bởi vì nụ hôn như gần như xa này mà đôi tay không nhịn được leo lên cổ của cô, tay áo lỏng lẽo trượt xuống khỏi khuỷu tay, áo sơ mi được phủ bên ngoài cũng lặng lẽ chảy xuống khỏi đầu vai.
Bên trong là một chiếc váy dài, trên bề mặt của vải dệt màu xanh là những đóa hoa xinh đẹp nở rộ.
Nàng hiếm khi ăn mặc hở hang như thế này.
"Em muốn chị hôn em, sau đó..." Nàng vẫn còn đang cầm lấy cây bút lông kia, khi nói chuyện nàng đã dùng cán bút nhẹ nhàng đẩy ra một khe hở giữa hai chiếc cúc trên áo của cô rồi đưa vào bên trong, dùng mặt lông mềm mại trên chiếc bút để chơi đùa với nụ hoa bên ngực trái của cô.
Phần đầu ngực có rất nhiều dây thần kinh cảm giác, đây là nơi cách gần với trái tim nhất.
"Sau đó, ngay tại chỗ này, ngay trên chiếc bàn này..." Nàng ngẩng đầu lên, đôi môi ướt át áp lại gần bên vành tai của cô rồi cười khẽ nói xong mấy chữ còn sót lại.
Sau đó Lisa hỏi, trong từ điển của nàng rõ ràng không có hai từ "hổ thẹn" này, tại sao dám làm không dám nhận.
Nàng trả lời: nhục trong hổ thẹn, nhã trong văn nhã.
Quần áo dần bị cởi ra rồi chồng lên nhau, tầng tầng lớp lớp rơi xuống bên hông, Chaeyoung hoảng hốt cúi đầu, gương mặt của Lisa vùi vào trước ngực, gần như chìm sâu vào bên trong bầu ngực, âm thanh liếm mút được phát ra tạo thành tiếng nước.
Mười phút trước, nàng dùng bút lông chơi đùa với nụ hoa trước ngực của cô một cách thô bạo, mười phút sau, nàng bị lột sạch sẽ, dấu răng ở một bên bầu ngực vẫn còn chưa tan, nụ hoa cương cứng và sưng đỏ đang không ngừng run rẩy trong không khí, ở phía bên kia bị cô mang theo tính trả thù mà không ngừng nghiền xát lên trên nụ hoa cương cứng.
Hơi thở nóng bỏng lướt qua làn da của nàng, thổi bay vài sợi tóc, những hạt mô thô ráp trên lưỡi đảo qua quầng ngực, kích thích ngứa ngáy đến khó chịu, nàng không nhịn được mà trở nên run rẩy nhưng cô vẫn không thu tay lại, đầu lưỡi của cô đẩy vào bên trong, cố gắng muốn đẩy vào lỗ nhỏ bên trên nụ hoa, nàng nhẹ thở gấp mà đẩy cô ra nhưng cô lại ngậm lấy mà dùng sức mút vào.
Nàng kêu ra tiếng, bàn tay đang nắm lấy mái tóc đen bị mất khống chế nên lôi kéo da đầu của Lisa, cảm giác đau đớn ập đến làm cho cô cảm thấy hưng phấn.
Chaeyoung mất hết sức lực mà nghiêng đầu thở dốc, cần cổ cong thành một độ cung xinh đẹp, Lisa ôm nàng ngồi lên trên bàn rồi kéo bàn tay đang đặt trên vai của cô xuống, cô nắm chặt lấy những ngón tay của nàng rồi trượt vào những khe hở giữa những ngón tay, cùng với năm ngón tay của nàng đan xen chặt vào nhau càng thêm quất quýt không thể tách rời.
Quần áo còn sót lại lặng lẽ rơi xuống, chỉ còn một chiếc quần lót màu đen treo trên cổ chân mảnh khảnh của nàng, lông tơ trên thảm nhẹ nhàng gãi nhẹ lên những ngón chân đang cuộn tròn của nàng, sau khi bị chất nhờn nhỏ giọt làm ướt rồi quện lại thành một đám.
"Lisa..."
Màn dạo đầu quá dài sẽ dẫn đến nhàm chán, mỗi một sợi dây thần kinh lặng yên bên trong cơ thể đều bị đánh thức, sự dày vò đến khó để có thể kiềm chế làm cho Chaeyoung không nhịn được mà lên tiếng thúc giục.
Tay của Lisa đặt ở bên hông của nàng mà chậm rãi vuốt ve, bàn tay vẫn còn chưa đi đến khe hở giữa hai chân của nàng thì đầu ngón tay đã chạm vào một mảnh ấm áp trơn trượt, sau đó nhanh chóng bị dính ướt.
"Nhìn cho kỹ." Lisa hôn lên khóe mắt ẩm ướt của nàng, muốn nàng ngẩng đầu rồi mở mắt ra nhìn cô.
Bởi vì đôi mắt này quá mâu thuẫn, đã rất nhiều lần rõ ràng nàng ở ngay trước mắt, nhưng ánh mắt của nàng mỗi khi nhìn cô lại như bị ngăn cách bởi nghìn núi muôn sông, sương mù dày nặng, xa xôi lại yên tĩnh, chờ cho đến khi cô hoàn hồn trở lại thì những sợi tơ hoài niệm quấn quýt mãi không tan kia lại biến mất sạch sẽ, dường như đó chỉ là ảo giác của cô.
Có lẽ cô nên nhìn thấu bụng dạ khó đoán của nàng.
"Người em muốn chính là tôi sao?"
Ánh mắt giao nhau, Chaeyoung dường như biết Lisa đang suy nghĩ điều gì, thật ra cô cũng không giỏi ngụy trang.
Điều cô vẫn luôn canh cánh trong lòng đó là nàng gọi tên của cô nhưng trong lòng lại đang nghĩ đến một người khác.
"Bất kể là nửa năm trước hay là hiện tại, giờ phút này, ở tại nơi đây em vẫn luôn vô cùng rõ ràng." Chaeyoung định nâng một chân lên kéo lấy thắt lưng của Lisa nhưng nàng không nghĩ đến mặt bàn đã ướt đến mức nàng chỉ cần động đậy nhẹ thân thể thì lập tức trượt về phía trước, xương hông của hai người không hề dự báo trước mà kề sát vào nhau, nàng thiếu chút nữa ngã ra khỏi bàn, eo bị cô siết chặt rồi thu vòng tay lại, hai ngón tay đang chôn trong cánh hoa càng bị nuốt vào sâu hơn, môi thịt mềm mại cọ xát vào lớp vải thô cứng trên quần của cô chảy ra chất lỏng ẩm ướt.
"Em biết là chị, Lisa."
Cô hôn nàng, đầu lưỡi đưa thẳng vào trong khoang miệng của nàng rồi quấn quýt vòng quanh, không chừa một khe hở để cho nàng thở dốc, hàm răng va chạm vào môi có chút đau, nhưng nàng thích, cũng đồng dạng nhiệt liệt đáp trả lại cô.
Nàng nghe thấy tiếng cô mở ngăn kéo rồi chạm vào thứ gì đó phát ra âm thanh sột soạt khi mở ra.
Hơi lạnh từ máy điều hòa vẫn không ngừng phả xuống nhưng hơi thở cuồng nhiệt cùng với nóng bỏng của hai người lại như sắp hoà tan lẫn nhau.
Vách tường thịt nhỏ hẹp bị kéo căng ra, những nếp gấp nhỏ xung quanh được nghiền phẳng, những thớ thịt mềm mại bao bọc theo hình dáng của vật cứng, trong quá trình cô tiến vào bên trong nàng thì đôi môi đang cuồng nhiệt hôn lấy nàng cũng không rời đi một giây phút nào.
Bức màn không thể che đi ánh sáng hoàng hôn đỏ rực như lửa, ánh sáng chậm rãi tràn vào bên trong, chiếu vào nơi đang giao hợp của hai người.
Cuốn sách được lớt dưới mông của nàng đã trở nên ướt sũng, trang giấy gần như trong suốt, lông tóc thưa thớt trở nên nhạt màu, sau khi ướt đẫm trông giống như những giọt sương sớm.
Lisa thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ ràng khe thịt chật hẹp kia nuốt cô vào như thế nào, lúc rút ra lại có bao nhiêu triền miên lưu luyến.
Cô dường như không biết mệt mỏi, mỗi khi Chaeyoung cảm thấy đây có lẽ là lần cuối cùng thì cô lại tiếp tục cọ xát trở nên cương cứng, chờ cho đến khi Chaeyoung định thân lại thì trời đã tối.
Ánh hoàng hôn đỏ rực như lửa trong phòng sách lặng lẽ rút đi sau đó màn đêm xanh xám chậm rãi tản ra.
"Tối nay em có thể dọn vào phòng ngủ chính được không? Bác sĩ La?"
"Giường trong phòng ngủ phụ càng mềm càng thoải mái hơn, em thích ngủ giường mềm mà."
"Em chưa từng ngủ trên giường của phòng ngủ chính bao giờ." Chaeyoung dựa vào hõm vai tỉ mỉ của Lisa mà thở dốc, bàn tay lần theo mồ hôi chảy dài xuống cơ bụng của cô, nắm lấy vật cứng đang cố gắng phá vỡ vách tường thịt mềm mại để tiến vào bên trong.
"Dù có cứng đến đâu thì cũng không cứng bằng chỗ này của chị được."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com