Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 28. Gặp L

Hoàng hôn buổi chiều dần xuất hiện, nàng đổ một ít thức ăn và nước uống cho Hank để sẵn sau đó rời khỏi nhà để đi làm. Nàng lái chiếc xe đạp, tưng tăng ca hát. Trong lòng như nở hoa khi nghĩ đến cảnh được nói chuyện với mọi người ở tiệm.

"Roseanna Park của mọi người đến rồi đây!!!" Chaeyoung dựng xe vào một góc rồi nhanh chóng chạy vào trong háo hức đến nhảy cẫng lên chào mọi người.

"Bông hồng của tiệm tới rồi đó sao? Đến đây nào!" Ông chủ dang tay muốn ôm chào nàng một cái. Chaeyoung cũng không ngần ngại nhảy bổ vào lòng ông. Quả thật ở đây ai cũng cao lớn, nàng thua ông chủ cả một cái đầu. Thân hình ông trông giống một chú gấu ấm áp quá đi mất!

"Được rồi được rồi ông chủ buông cháu ra cái đã! Hì hì." Nàng cười ngây ngốc rồi chạy vào trong thay tạp dề. Đến bên quầy pha chế tán gẩu với mọi người một chút trong lúc đợi khách vào.

Ánh hoàng hôn đẹp đẽ phút chốc đã lặn đi, bầu trời thay thế cho mình một tấm áo đen cùng với đó là những ánh sao lấp lánh. Phố lên đèn, ai ai cũng sửa soạn cho mình thật đẹp cùng người mình yêu đi dạo.

"Black Rose xin chào quý khách ạ!" Nàng đứng ở cửa chào khách liên tục, đêm đến thật đông người nha! Chào mỏi miệng luôn mà khách cũng không ngừng đi vào nga~

Nàng lật đật chạy đến bàn khách hỏi rồi lại chạy vào quầy pha chế bưng nước ra. Tiệm cà phê này tuy nhỏ nhưng rất được lòng mọi người ở đây. Vì là tiệm cà phê truyền thống nên hương vị được cho là rất ngon.

"Vị khách này uống gì đây ạ?" Nàng đưa gửi menu cho khách. Lạ thật, từ nãy giờ người này cứ ngó ngang ngó dọc không biết là muốn tìm kiếm ai. Trên đến dưới chùm kín mít không thể nhìn rõ mặt, đầu đội nón kết che hết một nửa gương mặt làm nàng cứ lầm tưởng là ăn trộm.

"Một cà phê nóng không đường."

"Chờ tôi một chút nhé, sẽ ra ngay!" Vóc dáng nhỏ nhắn của nàng nhanh nhẹn chạy đi rồi lại chạy khắp tiệm nồng nhiệt chào hỏi khách hàng.

Người lạ mặt ban nãy vẫn ngây ngốc ngồi đó, ánh mắt luôn hướng về thân hình bé nhỉ đang luống cuống bưng bê thức uống cho khách hàng. Ly cà phê nóng trên bàn không vơi đi một chút nào, có lẽ người này chăm chú nhìn đến quên mất mình đã gọi nước uống.

"Cà phê ở chỗ chúng tôi có vấn đề sao? Để tôi đổi một ly khác nhé?" Nàng tuy làm việc chăm chỉ như vậy nhưng luôn đề phòng người lạ mặt này. Nhỡ đâu sơ ý một chút sẽ có tai nạn xảy ra lúc đó không biết đâu mà lường.

Thấy ly cà phê trên bàn sớm đã nguội lạnh, nàng cảm thấy thực vô ý khi không để ý sớm hơn để đổi một ly khác. Nếu với thái độ làm việc như vậy nàng sẽ không chấp nhận được bản thân mình lại vô ý như thế mất.

"À không! Cà phê rất thơm nhưng tôi muốn một chút nữa sẽ uống." Người kia ngẩng hơi cao đầu, vẫn là không muốn đối phương thấy được gương mặt của mình nhưng thật vô ích khi ã để lộ ra một ít. Sóng mũi cao vô cùng, đôi môi mỏng mấp máy làm Chaeyoung không thể nào không nghĩ đến Lisa.

Chỉ vừa nhìn đến vậy nàng đã vội cúi người rồi rời khỏi bàn của người lạ mặt này ngay lập tức. Chaeyoung phải chăng là chột dạ?

20:30 pm

Đã sắp hết giờ làm nhưng người đó vẫn xuyên suốt ngồi cùng vị trí đấy nhìn nàng không rời mắt. Đôi lúc sẽ gọi Chaeyoung lại và gọi cùng một món là cà phê nóng không đường.

Nàng có hơi hoảng bởi vì không ai đợi bạn lâu đến như thế nhưng nếu có thì đã sớm nhận thức được lâu như vậy chắc chắn là bị cho leo cây rồi còn không về đi ở đây làm gì?

"Cô gái! Cho tôi như cũ." Người đó lại lần nữa vẫy gọi nàng. Chaeyoung lịch sự cúi người biểu thị mình đã rõ sau đó nhờ Jacki pha thêm một tách cà phê nóng.

"Của quý khách đây ạ! Cảm phiền cho tôi hỏi một câu có được không?"

"Được, tôi không ngại trả lời."

"Quý khách đây ngồi đây lâu đến vậy là đợi bạn sao?"

"À không không! Tôi chỉ ngồi đây có một mình mà thôi."

"Vậy sao..? Cảm ơn quý khách đã trả lời câu hỏi của tôi, không làm phiền không gian của ngài nữa tôi xin phép." Chaeyoung ngay lập tức bước chân sang chỗ khác không làm phiền đến người này. Thời gian trên đồng hồ tí tách tí tách trôi qua.

21:00 pm

21:30 pm

Và rồi đồng hồ điểm đến đúng 22h, nàng đến bàn của vị khách cuối cùng cũng là người lạ mặt đó.

"Mạo phạm rồi nhưng xin lỗi quý khách tiệm của chúng tôi đã đóng cửa!"

"Ách.." Người kia nén tiếng thở dài của mình rồi đứng dậy tính tiền.

"Của tôi bao nhiêu?"

"Của quý khách hết 18,42 dollar."

Người này để tiền trên bàn, số tiền này thật sự quá nhiều với số cần trả. Không lẽ lại sộp đến mức cho tiền tip nhiều đến vậy?

"Quý khách đợi một chút tôi vào trong lấy tiền thừa."

"Không cần, dư thì cô cứ cầm lấy. Tôi chỉ cần cô ra ngoài nói chuyện với tôi một chút." Chaeyoung a một tiếng không hiểu nhưng vẫn nghe lời bởi vì bên đây sống được là vì tiền tip. Nếu như làm không vừa ý vị này thì sẽ bị phản ánh đến ông chủ, thế thì làm sao nàng có thể trang trải cuộc sống cho mình và 'con trai' đây?

Nghĩ đến đó thôi sống lưng nàng đã lạnh toát, liền tháo tạp dề trên người, mặc lại những thứ gì khi vừa vào quán mình đã mặc rồi treo tạp dề trên giá. Vừa quay đầu đã thấy người kia lôi tay nàng đi không màng đến chiếc xe đạp cũng nàng vẫn còn ở đó.

"Vị này chờ một chút..a...xe tôi còn ở đó!"

"Một lát nữa rồi đi lấy sau, cùng tôi ra đây!"

Bóng dáng cao gầy của người đó hơn nàng hẳn hơn một cái đầu. Chaeyoung chỉ vừa đứng đến ngực của người này, không hiểu vì sao nhưng nhìn vào đôi bàn tay thon dài và có một vết sẹo trên đó, trùng hợp với vết sẹo trên tay của Lalisa, nàng liền chợt giật mình.

"Ngồi xuống đi." Người kia lên tiếng rồi phủi phủi lấy số tuyết trên băng ghế cho nàng, chu đáo quá đi a.

"Cô là Roseanne Park đúng chứ?"

"Phải, có chuyện gì cần tìm tôi sao?"

"Nói ra có lẽ cô cũng sẽ bất ngờ, tôi là L đây!" Người kia vô tình đụng trúng đôi bàn tay của nàng. Chaeyoung hơi giật mình bởi vì người này lạnh như thế lại không đeo găng tay?

"Thật sao? L! Tôi không ngờ cậu lại tìm được tôi đấy!" Nàng vui mừng, trong lòng thật như muốn mở hội. Người mà nàng ước ao được gặp lại đột ngột xuất hiện như vậy. Nhưng hà cớ gì đứng trước mặt L nàng lại có cảm giác như đứng trước mặt Lalisa? Lòng bồn chồn hồi hộp không thôi, phải hay không người này là Lalisa?

"Tìm kiếm thông tin của cậu không khó!" L mỉm cười thật nhẹ, chỉ thấy trên mắt xuất hiện rõ sự hạnh phúc hoàn toàn cả gương mặt nàng không thể thấy rõ.

"Không ngờ lại gặp được cậu! Vậy tại sao cậu hôm nay lại xuất hiện ở đây?"

"Tôi...à! Chỉ là tôi có chuyến đi công tác, trùng hợp là nơi mà cậu sống nên muốn gặp cậu ngoài đời!"

"Vậy sao? Nhân dịp này chúng ta cùng chụp một bức ảnh đi! Tớ háo hức được chụp cùng cậu lắm đó nga~" Chaeyoung như trẻ con huơ huơ tay ca hát rồi lại ôm lấy cánh tay L vui mừng không thể diễn tả.

"Tôi là người ngưỡng mộ cậu vậy mà cứ như cậu như vừa được gặp thần tượng của mình." L cười xòa rồi cùng nàng chụp một bức ảnh so tay với nhau. Bàn tay nhỏ bé của nàng nắm lại thành đấm, nằm gọn trong lòng bàn tay của L.

Nàng cất điện thoại vào trong sau đó muốn cùng L dạo phố. Không biết L đã có chỗ ở chưa ấy nhỉ?

"Này, cậu đã tìm được khách sạn ở đâu chưa?"

L im lặng không đáp, suy tính gì đó rồi lại lắc đầu.

"Nếu cậu không ngại thì đến nhà mình ở vài hôm đi! Khi nào tìm được khách sạn tốt thì dọn đi, cậu thấy sao?" L khi nghe nàng nói cũng không đáp gì. Chỉ im lặng nhìn ngắm gương mặt nàng, thật mê đắm.

Một hồi lâu không có câu trả lời, Chaeyoung nghĩ rằng L ngại ngần không dám nên tiếp tục lên tiếng.

"Không cần phải ngại! Tuy nhà tớ không rộng mấy nhưng vẫn đầy đủ tiện nghi và đủ chỗ ở cho hai người đó nha!"

"Phụt!" L muốn cười thành tiếng trước sự ngu ngơ này của nàng thật. Không nghĩ cô nàng này lại ngốc đến như thế. L gõ vào trán nàng rồi xoa xoa sau đó nói.

"Không phải là tôi ngại! Tôi chỉ không biết mình cần dọn bao nhiêu bộ quần áo để sang nhà vợ...ý tôi là nhà cậu ở đây!" L buộc miệng nói ra, xém xíu nữa lại để lộ. Nhưng cũng không ngờ nàng không bỏ mấy chữ nói nhầm đó vào tai.

"Cậu không ngại là tốt, cũng muộn rồi chúng ta về nhà thôi! Go homeee." Chaeyoung xách tay L cùng đi về nhà, phương tiện đi lại chính là căng hải! Xe đạp nàng cũng không cần đến nữa rồi nha, vì vui mừng khi gặp L đến nỗi quên luôn 'người bạn' đèo mình suốt mấy tháng qua.

...

23:30pm

❤ 💬 ↪

jennierybyjane, sooyaaa_, L và 5.017.112 người khác đã thích


roses_are_rosie @L gặp được cậu rồi, tay cậu lớn hơn tớ đó 😯

💬 @vo_roseannepark: Wow!! Là bạn trai của chị sao :(((?
↪💬 @chac_la_khong_gion_dau: Chắc không đâu!! Idol nhà chúng ta dí gái sát đít cơ mà, lần nào update ảnh cũng là chụp với mấy chị đẹp, không phải bạn trai đâu!!!
↪💬 @vo_roseannepark: Cũng mong rằng là vậy!!!

....

23:31pm

❤ 💬 ↪

roses_are_rosie, sooyaaa_ và 7.090.258 người khác đã thích

L @roses_are_rosie ❤

💬 @L_mai_dinh: Không phải đó chứ? L không bao giờ chia sẻ đời sống riêng tư nay lại up ảnh tay cùng với một cô gái sao?!! Bất ngờ thật đó!!
↪💬 @vocua_L: Phải đó, không biết cô gái may mắn đó là ai đây nhỉ??

Người dùng này đã bật tính năng
hạn chế bình luận

________

hong có dùng được tên ig thật của Lisa dị là lộ liễu dữ lắmmm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com