Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36 : Lưu Ly


Thời gian 5 năm đã trôi qua, Chaeyoung trải qua không biết bao nhiêu mối tình nam nữ đều có đủ. Nhưng mà những mối tình đó kéo dài chỉ khoản 2 tuần là hết..

Em làm đủ mọi cách để quên đi con người khốn nạn đó, nhưng không thể, không thể nào quên đi Lisa, cái con người tới bên em rồi gieo rắc hi vọng, niềm tin, rồi lại bỏ đi..

.

.

.

Tết năm nay chẳng khác gì mấy năm trước, Chaeyoung ngồi một mình dọn 5 ngôi mộ đã mọc đầy cỏ dại. Rồi để lại bánh kẹo, hoa, trái cây, thắp nhang sao đó đi về.

Chaeyoung chẳng còn trông chờ gì bóng dáng của Lisa sẽ tới bên em rồi vỗ về an ủi nữa.

.

Về tới nhà, Chaeyoung ngồi vào bàn rồi uống tách trà, em bật cái tivi lên xem tin tức.

- Thông tin vào 8h30 sáng nay, chuyến bay MH370 đã bị trục trặc vào thành phố X.
- Những hành khách đều qua đời, trong đó có Chỉ Huy Lalisa, theo quan sát cho thấy cô đang chuẩn bị sính lễ. Nhưng chuyến bay không may đã gặp tai nạn.

Chaeyoung làm rơi tách trà trên tay, ly trà vỡ ra, tay em run rẩy, dụi mắt nhìn vào hình ảnh trên tivi.

Đúng là Lisa, chính xác là Lisa, người mà em lúc nào cũng nhớ, lúc nào cũng xuất hiện trong đầu.

- Li..lisa?..

Chaeyoung đứng lên, từng bước chậm rãi đến cái tivi.

- Không..không thể nào..
- Chị..chị ấy đang..đang lừa mình..đang lừa mình thôi đúng không?...

Giọng nói run bần bật của Chaeyoung, dường như nó sắp khóc rồi. Đôi mắt mở to, nhìn thật kĩ, nghe thật rõ..

.

Nghe tới cuối cùng, Chaeyoung ngã người xuống..

- Li..lisa..
- Lisaaaaaaaaaa!!!!

.

.

.

- Lisa!.. Lisa! Đừng bỏ em, đừng bỏ em mà!..
- LISA!!

"Bịch!"

- Hah..hahhh..hahh..

Park Chaeyoung tỉnh giấc sao cơn ác mộng, nhìn lên đồng hồ.. 3h sáng.

"Cốc Cốc Cốc"

Chaeyoung giật mình nhìn ra cánh cửa, bây giờ ai mà gõ cửa? Em ở nhà một mình mà.

Em lòm khòm ngồi dậy, bước ra phía cánh cửa..

"Lạch Cạch.."

- Chaeyoung.. Sao con bỏ ngoại?..
- Sao con bỏ ngoại?..

Chaeyoung giật mình khi thấy tất cả mọi người đều ở đây, ông bà ngoại, ba, mẹ, Daisy, Rosa có đủ. Họ đang đứng trước phòng em, em run rẩy nhìn mọi người, ai nấy cũng nhìn em bằng ánh mắt căm phẫn.

- Mày! Đúng là đồ vô dụng! Tại mày! Tại mày tao mới bị nó bắn!

Mẹ em chỉ thẳng mặt, lỗ đạn ngay giữa đầu bà ta, bà còn chừng mắt, nói những lời độc ác.

- Con gái! Con đúng là đồ vô dụng! Tới mỗi chuyện bảo vệ người thân cũng không xong.

- Tại mày mà tao bị tụi nó bắn chết! Tại sao tao phải bảo vệ cái thứ vô dụng như mày chứ! - Rosa.

- Vì mày! Mà tao bị mất tay mất chân, trả lại hết cho tao! - Daisy.

Chaeyoung nhìn mọi người, mọi người cũng nhìn em bằng ánh mắt thù hận, tay chân em run lên bằn bặt, chạy nhanh ra khỏi nhà cùng tiếng hét thất thanh.

- Áaaa!!

Em cắm đầu mà chạy, bản thân cũng không biết mình đã chạy bao xa.

"Bịch!"

- Trả mạng lại cho tao!

- Trả mạng lại cho taoooooo.

- Mày đúng là đồ vô dụng Chaeyoung, tao hối hận khi đẻ ra mày!

- Biến đi! Biến đi! Đừng ám tôi nữa! Làm ơn, làm ơn! - Chaeyoung.

- Sao con đuổi ngoại vậy Chaeyoung?.. Con hết thương ngoại rồi hả con?..

- Trả mạng lại cho tao!

.

- Chạy đi!!! Park Chaeyoung! Tỉnh dậy! Tỉnh dậy!!!

- Li..lisa?..

Chaeyoung lạc vào một khu rừng, giọng nói của mọi người vang vọng trong đầu em. Bỗng nhiên xung quanh biến thành một màu trắng, giọng nói của Lisa, thân hình của Lisa xuất hiện trước mặt em.

- Tỉnh dậy! Tỉnh dậy!!
- Hướng này! Nhanh lên! Park Chaeyoung!!

.

.

.

- Ê! Ê!..
- Tỉnh dậy, tỉnh dậy!
- Đi làm mà ngủ gật hả mậy?

Người quản lí vỗ vỗ vào mặt Chaeyoung, em lờ mờ tỉnh giấc.. Thấy mọi người đang nhìn em chằm chằm.

- Em..em xin lỗi quản lí.

- Nhắm làm không được thì nghỉ đi!

- Vâng em xin lỗi, em sẽ không tái phạm nữa.

Gương mặt của người quản lí gắt gỏng rồi rời đi, Chaeyoung lấy khăn lau mồ hôi trên trán. Là một cơn ác mộng, Lisa chưa chết.. Chaeng thở phào nhẹ nhõm rồi tiếp tục công việc của mình..

.

.

Trạng thái mệt mỏi em nhấc từng bước chân nặng nề về nhà. Bật đèn lên, em quăng cái balo lên ghế..

Tờ lịch tiếp theo được xé, ngày mai là ngày dọn mộ, trùng hợp cũng được nghỉ. Lại sắp tết rồi, một cái tết cô đơn..

Chaeyoung nằm dài trên bàn, bụng kêu nhưng không muốn ăn bất cứ thứ gì nữa.

"Nhấc Máy"

- Alo? Có phải là Park Chaeyoung không ạ?

- Vâng, là tôi.
- Có chuyện gì sao?

- Có một người giấu tên gửi cho cô đơn hàng này.
- Cô ra lấy giúp tôi.

- Được, đợi tôi một chút.

" Tút Tút "

Chaeyoung mệt mỏi đứng lên, đi ra trước cổng.

Một người nam nhân tướng tá cao ráo, mặc một bộ đồng phục của Shipper. Anh ta đeo khẩu trang che kín mặt, đeo một cái kính râm.

Anh đưa cho Chaeyoung một cái hộp quà lớn.

- Cô có người yêu chưa?

- Tôi chưa, có việc gì à?

- Người gửi kêu tôi hỏi như thế.

- À.. Không có việc gì thì tôi vào trong đây.

Chaeyoung cầm hộp quà bằng một tay, nó lớn nhưng nó khá nhẹ. Kích thước khoảng 50x50cm, em quay lưng đi vào trong.

.

Sao khi khuất bóng Chaeyoung, anh shipper tháo mắt kính, để lộ ra ánh mắt đang nhâu lại, nhìn rất là gắt.

Rồi quay lưng bước lên chiếc xe hơi lái đi.

.

.

Chaeyoung mở hộp quà ra, bên trong là một đóa hoa Lưu Ly xanh, Chaeyoung nhìn nó rồi bất giác nở một nụ cười. Cạnh bên còn có quyển sách được buộc lại bằng một sợi dây đỏ thắt thành cái nơ. Trên đó còn có miếng giấy.

- Hãy để đến 8h sáng mùng 1 tết rồi mở ra đọc nhé!

Em nghe theo lời dặn, cất quyển sách đi và đánh dấu tờ lịch mới mua. Đóa hoa lưu ly này quá đẹp, kế bên còn có hạt giống, Chaeyoung đang suy diễn người tặng mình ắt hẳn là một người lãng mạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com