Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10

Ngày đầu của kỳ nghỉ đông, Naeun nói muốn dẫn Chaeyoung đi ăn que nướng chính hiệu ở thành phố W, nghe nói chỉ có người địa phương mới biết quán này.

Chaeyoung mới vừa trả tiền đặt cọc nhà ở thành phố B xong, trong tay giờ không còn dư bao nhiêu tiền, nghe nói là quán que nướng nàng mới nhận lời.

Nói là quán que nướng nhưng không phải là quán mà là một chiếc xe bán que nướng. Nó nằm ở gần trường cấp 3 Jawoon, trong một con phố nhỏ hẻo lánh. Ban ngày ở đây vắng khách, buổi tối thì náo nhiệt vì có xe bán que nướng.

Chaeyoung và Naeun ngồi xuống bàn, theo như thường lệ ông chủ sẽ cho hai người hai ly bia.

"Ông chủ, thêm một ly nữa, có người vẫn còn chưa tới." Naeun nói.

"Còn ai nữa?" Chaeyoung dùng khăn giấy nhẹ nhàng lau mặt bàn, nghe cô ấy nói vậy thì hỏi: "Không phải chỉ có hai người chúng ta thôi sao?"

Naeun chớp chớp mắt, giả vờ như là bí mật.

Ông chủ đã khai trương được nhiều năm, kỹ thuật xiên que nướng rất giỏi. Trước khi người mà Naeun nói còn chưa đến, đồ ăn đã được đem lên nên các cô đành phải ăn trước.

Chaeyoung đang cúi đầu ăn khoai tây và nghe Naeun nói chuyện thì bỗng có một người đàn ông đến đứng cạnh bàn họ, cả người toàn là mùi rượu. Cô ngẩng đầu thấy là một người đàn ông trung niên đã say rượu, trong tay cầm một bình rượu thuỷ tinh, bước chân phù phiếm, gương mặt biến thái nhìn nàng.

"Yo, chỗ ông chủ cũng có người đẹp à." Giọng người đàn ông này rất to, ngay lập tức đã thu hút sự chú ý của những người khách gần đó.

Chaeyoung chau mày định mặc kệ nhưng tên đàn ông kia được một tấc lại muốn tiến tới một thước, kéo cái ghế dựa bên cạnh cố ý ngồi gần sát nàng. Nàng cảm thấy rất ghê tởm, chuẩn bị đứng lên kéo khoảng cách ra.

Người đàn ông trung niên kéo tay áo khoác nàng lại, dù nàng vùng vẫy ông ta cũng không buông tay.

"Tôi nói này, nhìn gần thì thấy đúng thật rất đẹp đó." Ông ta vừa nói vừa duỗi tay muốn sờ cằm nàng.

Cũng may Naeun cất tiếng ngăn lại: "Cái chú này, xin ông hãy tôn trọng người ta một chút."

"Tôn trọng?" Người đàn ông như kiểu mới nghe được một từ lạ, tất cả các ông chú trung niên ngồi chung một cái bàn cách đó không xa cũng đang cười, hình như bọn họ là một nhóm.

"Hãy tôn trọng? Tôi đánh rắm là có thôi." Một người đang say bên kia hét lớn.

Naeun tức giận đứng lên chỉ vào ông chú đó và chửi: "Phẩm chất của mấy người thật kém! Về ăn xiên của mấy người đi, đừng có tới làm phiền người khác!"

Người ở bàn đó đột nhiên đứng lên đập bàn, gõ bình rượu và chửi thề, bộ dáng y chang mấy tên đầu gấu ngoài đường.

Những người xem thấy họ đã bắt đầu làm loạn cũng không dám ngẩng đầu nhìn tiếp, vội vã ăn cho xong để mà đi.

Người đàn ông trung niên say mèm kia cũng đứng lên, ông ta cao hơn Naeun một cái đầu, duỗi tay đẩy bả vai cô ấy một cái: "Đồ đàn bà thúi, không thấy tao đang tán tỉnh gái hả, câm miệng đi."

"Ông!" Naeun rất tức giận, nhưng hai cô là phụ nữ nên không thể đối phó lại mấy tên đầu gấu này.

"Cắt!" Người đàn ông trung niên lại cúi đầu, cố ý đưa mặt tới gần Chaeyoung: "Em gái, em thơm quá."

Nàng cắn chặt môi dưới, nàng sợ hãi đưa mắt nhìn một vòng xung quanh nhưng không có ai đứng ra bênh vực hai người.

Mắt thấy tay ông ta sắp đụng tới mặt mình, Chaeyoung nắm chặt mười ngón trên đầu gối định sẽ chịu đựng nó, nhưng bộ dạng run rẩy kia lại càng kích thích dục vọng của đàn ông hơn.

Bang một tiếng, có người đã hất bàn tay của người đàn ông kia ra.

"Ông chú này, đừng có ăn hiếp phụ nữ." Giọng của Lisa vang lên trên đỉnh đầu nàng.

Chaeyoung lập tức quay đầu lại, Lisa đang dẫn theo đám học sinh thể dục của trường cấp 3 Jawoon. Nhóm học sinh cao ráo, thể trạng cường tráng đang tức giận nhìn bàn của mấy ông chú đầu gấu kia.

"Chuyện tốt của ông...Ách!" Ông chú trung niên còn chưa nói xong thì bụng đã bị cô hung hăng đạp cho một cái, cả người ngã trên mặt đất rồi ôm bụng kêu rên.

Cú đạp chuyên nghiệp của huấn luyện viên võ thuật, người thường cũng không thể nào biết được.

Hành động của Lisa khiến cho mấy thanh niên phía sau nhìn đến ngây người.

"Còn kêu được chứng tỏ nó vẫn chưa đủ đau rồi." Cô ngồi xổm xuống vỗ vai ông chú, ngữ khí lạnh lùng giống như ác ma và nhỏ giọng nói: "Hối hận ghê. Vừa rồi phải đá vào ngực mới đúng, cho ba cái xương sườn gãy luôn mới được."

"Xin, xin lỗi..." Ông chú trung niên bị lời của Lisa làm cho sợ tới mức vừa khóc vừa nói xin lỗi và bò lộn người chạy đi. Đám bạn đầu gấu kia cũng không dám gây chuyện, nhanh chóng đem tiền đặt lên bàn rồi đi luôn.

Cô đứng lên thấy Chaeyoung đang thẫn thờ, định đến an ủi nàng, nhưng liếc mắt thấy Andrew đang vội vàng chạy tới đây.

Lisa nhếch miệng, ánh mắt trở nên lạnh lùng, khách khí và xa cách: "Cô Lee, cô Park, lần sau có đi ăn khuya thì nhớ chú ý an toàn."

Nói xong cô dẫn đám thiếu niên kia ngồi vào cái bàn xa nhất, còn cố ý ngồi đưa lưng về phía Chaeyoung.

Andrew chạy đến thở phì phò: "Các cô có sao không?"

Naeun nhẹ nhàng thở ra, cô ấy muốn tạo cơ hội cuối cùng cho Andrew vậy mà lại bị chuyện này quấy rầy, vì thế lắc đầu: "Hiện tại đều không sao."

Chaeyoung nhấp một ngụm bia, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy trong ngực mình hình như đang có một con nai con, nó chạy lung tung khiến cho sự rung động hiếm hoi của nàng bị thức tỉnh.

Sau khi về nhà, nàng cẩn thận gửi tin nhắn cảm ơn cho Lisa nhưng đối phương lại không trả lời.

Chaeyoung ôm gối đầu ngồi ở trên sofa đến 1 giờ sáng thì mới nghe được căn nhà sát vách lâu rồi không có động tĩnh giờ đã có tiếng bước chân. Giây tiếp theo màn hình điện thoại sáng lên, đối phương trở lời nàng bằng một chữ ừ.

...

Sáng hôm sau, Chaeyoung lén đứng ngay trước cửa kính của ban công một hồi lâu để chờ Lisa xuất hiện.

Mãi cho đến giữa trưa, người phụ nữ rốt cuộc cũng xuất hiện ở ban công để gọi điện thoại, vẫn đứng với tư thế kẹp điếu thuốc. Nàng nhanh chống lấy quần áo đã chuẩn bị từ lâu ra, giả vờ đi đến ban công phơi quần áo.

Chaeyoung đứng bên ngoài ban công, ánh mặt trời của mùa đông cũng không quá chói mắt, nó mang theo độ ấm ôn hòa.

"...Ừ, ngày mai về." Lisa nghe động tĩnh bên cạnh, cô lười biếng nhìn thoáng qua thì bắt gặp cô gái nhỏ đang nhìn lén mình.

Khoảnh khắc hai người đối diện mắt nhau, Chaeyoung sợ tới mức thiếu chút nữa đã ném quần áo trên tay xuống đất. Nàng có hơi nhụt chí, chậm rãi cầm quần áo treo lên giá áo, tất cả sự chú ý đều đặt ở trên người cô.

"Tôi biết rồi, cho bọn họ nghỉ một ngày trước đã, sau đó bắt đầu huấn luyện lại." Lisa hút điếu thuốc, trong không khí còn phảng phất mùi bột giặt của cô gái nhỏ.

Cô dùng khoé mắt nhìn lén qua nàng, dừng lại một chút rồi thấp giọng mắng một câu thô tục, người ở đầu dây bên kia tưởng đang mắng mình nên không dám thở chỉ biết im lặng chờ chỉ thị của cô chủ nhà mình.

Nhưng mười giây sau, cô chủ không hề có động tĩnh nào.

"Cô chủ?"

"Cô chủ? Chị còn ở đó không?"

"Cô chủ? Tút tút tút tút..."

Chaeyoung vẫn luôn chú ý đến Lisa, vừa thấy cô để điện thoại xuống nàng nhanh chóng mở miệng nói mấy lời thoại mình đã tập luyện hồi sáng sớm: "Cô La, tôi muốn cảm ơn chị vì ngày hôm qua đã giúp đỡ tôi. Không biết tối nay chị có rảnh không? Tôi muốn mời chị ăn một bữa cơm."

Lisa nhìn nàng, đôi mắt đen ẩn chứa cảm xúc cuồn cuộn, liếc nhìn sọt đồ bên cạnh bất giác cô nuốt nước miếng, giọng nói khàn khàn: "Được."

Hai người trở về phòng như không có chuyện gì xảy ra, tình hình hoàn toàn trái ngược với lúc nãy.

Chaeyoung hoảng lên đi đến tủ quần áo bắt đầu tìm kiếm váy để mặc cho tối nay, còn người bên kia thì lại đang uống nước lạnh.

Lisa đem cái chai rỗng ném vào thùng rác, bên trong còn có rất nhiều giấy đã bị vò thành cục.

Đệch, 75F.

Một tay cầm cũng không đủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com