Chương 52: Du lịch
Bác sĩ kiểm tra phòng tới hỏi cô vài vấn đề theo lệ thường, cũng không khiến Lisa hoài nghi.
"Vì sao còn phải truyền nước?" Bác sĩ rời đi không lâu, y tá vào truyền nước cho cô, Lisa không hiểu, cô đã hạ sốt còn phải truyền nước sao?
"Trên người cô còn vết thương, tiếp tục truyền để mau lành." Y tá cúi đầu chăm chú làm việc, không dám nhìn vào đôi mắt của cô.
"Dù sao cũng đã nằm viện, tất nhiên phải khỏe hẳn mới được xuất viện, chẳng lẽ cô lại muốn như hôm qua, về nhà một chút đã ngất xỉu đưa tới bệnh viện?"
"Biết rồi, biết rồi."
Chuyện này Lisa không có cách phản bác, chỉ có thể ngoan ngoãn truyền nước. Chaeyoung vẫn luôn chăm sóc cô, đút cô uống nước, đút cô ăn hoa quả, dần dần cô cũng cảm thấy đây không phải chuyện xấu.
Cô cảm giác Chaeyoung càng gần gũi mình hơn, nàng cũng đã nghỉ việc, toàn tâm toàn ý ở lại bệnh viện chăm sóc cô. Có nàng ở bên, nằm viện cũng không tồi.
Một ngày ba bữa là tài xế La gia đưa tới, là người làm trong nhà chuẩn bị, hoa quả cũng đưa tới mỗi ngày.
Sau khi ăn sáng ăn trưa xong xuôi, cô bị Chaeyoung đi ngủ, cuối cùng tất nhiên là phải ôm nàng ngủ rồi.
Đầu giờ chiều, Jennie tới một chuyện, lại tiếp tục lải nhải: "Chị đã bảo em ở nhà nghỉ ngơi rồi còn cố tình không nghe! Bây giờ thì tốt rồi, thi không vào đâu với đâu, thi đến mức vào viện luôn, có thấy mất mặt không hả?"
Em luôn miệng nói không tha, đây cũng đã trở thành thói quen của cô, nhưng lúc này nghe em quở trách, cô mới thực sự cảm thấy mất mặt.
Không phải là vì bị em mắng, mà là đi thi còn bị tai nạn, quá mất mặt!
Cô ủ rũ cúi đầu không nói gì khiến nàng đau lòng, nàng kéo tay em, ý bảo đừng nói nữa.
Em vừa tức giận vừa sốt ruột, tức giận cô đã bị bệnh mà còn giấu giếm mọi người, sốt ruột cho bệnh tình của cô nhưng cái gì cũng không thể nói, chỉ có thể lấy cái cớ này phát tiết một chút cảm xúc trong nội tâm.
Tuy rằng chưa mắng xong, nhưng vì Chaeyoung kéo tay nên em cũng đành im miệng.
"Nghỉ ngơi thật tốt cho chị, khỏe hẳn mới được xuất viện!"
Ở bệnh viện liên tục hai ngày, cô bắt đầu lo lắng bệnh tình của mình bị bọn họ biết.
"Chị muốn ăn hoành thánh, em đi mua giúp chị đi, chị chỉ muốn ăn chỗ chúng mình hay ăn thôi!"
Cửa hàng đó từ bệnh viện bắt xe đi cũng mất nửa giờ, quay về cũng là một tiếng, xa như vậy tất nhiên nàng biết Lisa muốn nàng tránh mặt.
Nhưng Chaeyoung vẫn đáp ứng, dù sao bác sĩ bây giờ cũng đã là người của bọn họ.
Nàng vừa rời khỏi bệnh viện, cô lập tức đi tìm bác sĩ, biết mình phối hợp trị liệu có thể tốt lên, cô yên tâm hơn một chút.
"Đừng nói cho bạn gái và người nhà của tôi!"
Cứ như vậy, Lisa không nhắc tới chuyện xuất viện, nàng cũng làm bộ như không biết, hôm nào cũng ở bệnh viện với cô.
Nhưng Lisa muốn nàng về nhà buổi tối: "Em còn không về nhà, cô chú lại tưởng chị bị bệnh gì nặng lắm!"
"Không sao cả, em sẽ giải thích với ba mẹ."
"Vậy cũng không được! Chị không hi vọng cô chú cảm thấy em đi theo chị sẽ phải chịu khổ, chờ chị xuất viện, chị sẽ không để cho em chịu vất vả thêm nữa!"
Khoảng thời gian này ở trong bệnh viện, Chaeyoung đã gầy đi không ít, Lisa nhìn đến đau lòng vô cùng.
Ngay từ đầu Chaeyoung không chịu về nhà cũng là lo cô sẽ trộm xuất viện, bây giờ biết cô phối hợp trị liệu, buổi tối nàng cũng về nhà nghỉ ngơi, sáng sớm sẽ tới bệnh viện với cô.
Ba mẹ của Lisa về nước lập tức tới bệnh viện xem tình hình của cô thế nào.
Biết tình huống bây giờ đã ổn, nhưng Jennie vẫn đề nghị hai người ở lại một tuần rồi mới đi, nếu không Lisa sẽ hoài nghi.
Giữa tháng 8, Lisa được xuất viện, bác sĩ nói cô tiếp tục uống thuốc sẽ tốt hơn, lần tái khám tới nếu không có chuyện gì thì thuốc cũng không cần uống nữa.
Khoảng thời gian nằm viện này, cô đã suy nghĩ rất nhiều, ngồi ăn cơm cùng cả nhà, cô nói lời cảm ơn với từng người.
"Nhóc con nhà em còn biết cảm ơn chị?"
Cô xuất viện, Jennie là người vui nhất, trong khoảng thời gian này em cũng chịu không ít áp lực, cả người cũng gầy đi một vòng.
Bốn người cùng nhau ăn cơm tối, nếu không phải vì Lisa còn phải uống thuốc, Jennie nhất định sẽ gọi thêm hai chai rượu uống chúc mừng.
Cô không sao, Jennie cũng thả lỏng không ít, có thể làm chuyện mình thích.
Cô vốn tưởng rằng tiếp theo chỉ ở nhà an tĩnh chờ đợi cuộc sống đại học, không nghĩ tới sau khi có giấy báo trúng tuyển vài ngày, nàng lại đề nghị hai người đi du lịch riêng.
"Chúng ta cũng không cần đi quá xa, tìm một nơi yên tĩnh, phong cảnh đẹp nghỉ ngơi vài ngày là đủ rồi."
Cô cũng cảm thấy ở nhà nhàm chán, cho nên đề nghị này của nàng đương nhiên làm cô vui vẻ đồng ý.
"Em không hỏi chị chuyện giấy bảo trúng tuyển sao?" Sau khi nhận được giấy, phản ứng của nàng vô cùng bình tĩnh.
Bốn người bọn họ đều đỗ chung một đại học, Jisoo, cô và nàng điểm cao nên được nhận vào một khoa top đầu, Jennie điểm thấp hơn nên chỉ có thể học khoa tầm trung.
Nhưng Lisa chọn trường này có chút ấm ức cho cô, cô cho rằng nàng sẽ chất vấn mình, dù sao trước đây nàng cũng không muốn nói cho cô biết nàng điền trường nào, không nghĩ tới cái gì nàng cũng không hỏi.
"Em hỏi để làm gì? Điền nguyện vọng là chuyện của chị, chị ghi danh vào trường nào đều là suy tính của chị, đây là quyết định của chị nên em tôn trọng nó."
"..."
"Chaeyoung..."
"Lisa, là trước kia em không tốt, không nghĩ đủ xa. Trong khoảng thời gian này chúng ta sớm chiều ở chung, nếu chúng ta không học cùng trường đại học, em nhất định sẽ hối hận tại sao trước kia lại không nói cho chị biết!"
"Chaeyoung... Chaeyoung..." cô ôm chặt lấy bàng, không nghĩ tới nàng đã hiểu suy nghĩ của mình.
Cô chuẩn bị tốt tâm tình đi du lịch, ngày xuất phát, Jennie và chị còn tiễn hai người.
Lúc soát vé, Jennie còn đưa cho nàng một cái túi: "Cậu cầm lấy!"
"Gì vậy?"
"Tới rồi mở ra xem!"
Nhân viên soát vé thúc giục nên nàng cũng không hỏi nhiều thêm nữa.
Ngồi tàu hai tiếng, Lisa và nàng cũng tới nơi, bây giờ cũng đã giữa tháng tám, cho nên nơi này cũng không quá đông khách.
Bọn họ ở một khách sạn lớn, phong cảnh xung quanh rất đẹp, còn có nhiều chỗ chơi, quan trọng nhất là không bị nóng.
Lúc tới khách sạn đã hơn 3 giờ chiều, hai người về phòng thu xếp đồ đạc.
Toàn bộ kế hoạch du lịch đều do nàng lên, lúc Lisa nói cô ra tiền nàng cũng đồng ý.
"Em xuất lực, chị ra tiền, rất công bằng!"
Cô cười đến vui vẻ, thay đổi của nàng làm cô rất vui mừng.
⭐
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com