Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8

Sau bao đêm đắm chìm trong những giấc mộng chung, nơi tình yêu của họ đan xen qua từng kiếp duyên và vô vàn khoảnh khắc ngọt ngào được khắc ghi sâu đậm, sau biết bao lần chạm tay xuyên qua ngưỡng cửa thời gian và vô số cuộc trò chuyện trong mơ, cuối cùng, khoảnh khắc ấy cũng đến. Chính nhờ cánh cổng thời gian được kích hoạt tại di tích cổ, LingLing đã thành công bước chân vào Ayutthaya cổ kính. 

Cô và Orm lặng lẽ nhìn nhau, mặc cho cảm xúc dâng trào vỡ òa sau bao ngày chờ đợi. Họ đã quá đỗi quen thuộc với hơi thở, giọng nói, và cả những rung động thầm kín của đối phương, nhưng lần này... mọi thứ trở nên thật hơn bao giờ hết, sống động hơn vạn lần. LingLing nhẹ nhàng đưa tay, khẽ chạm vào mái tóc mềm mại của Orm, cảm nhận từng sợi tóc đen óng mượt như tơ luồn qua kẽ tay. Không còn là cảm giác mơ hồ, giờ đây, đó là một sự ấm áp chân thật đến nghẹn ngào. Orm không chút e dè, nắm lấy tay cô, nắm thật chặt, ngỡ ngàng trước sự mịn màng lành lạnh, khác hẳn với đôi bàn tay rắn rỏi của những người dân quê Ayutthaya mà cô vẫn quen thuộc.

Họ cùng sánh bước chậm rãi trong khuôn viên di tích cổ, nơi những bức tường đá phủ đầy rêu phong, nơi các pho tượng đổ nát như bừng tỉnh dưới ánh nhìn chan chứa yêu thương của hai trái tim đang cùng hòa nhịp. LingLing ngỡ ngàng trước vẻ đẹp mộc mạc và yên bình của Ayutthaya, một vùng đất mà ở thế kỷ 22 chỉ còn là những tệp dữ liệu lịch sử khô khan. Cô cảm nhận được hương hoa lài dịu nhẹ, mùi đất ẩm sau cơn mưa, và cả hơi nóng âm ỉ từ những viên gạch cổ xưa. Còn Orm thì chăm chú dõi theo từng biểu cảm trên gương mặt LingLing, đôi mắt tràn đầy tò mò và ấm áp của người đến từ tương lai, người mà cô đã yêu sâu đậm qua từng giấc mơ.


Dưới ánh trăng rằm treo cao giữa bầu trời đêm Ayutthaya, họ ngồi bên nhau trên một phiến đá cổ. Không khí thanh mát, lẫn hương hoa lài và mùi đất ẩm, bao bọc lấy cả hai như một tấm chăn mỏng của thời gian, chở che cho khoảnh khắc dịu dàng này.

Orm kể về cuộc sống thường nhật của mình, những gánh bánh tráng mẹ dạy, những buổi chiều rong ruổi dọc bờ sông, tiếng rao, tiếng cười, cả những lần nghịch ngợm bị bà mắng yêu. LingLing lặng lẽ lắng nghe, trái tim rung động trước sự hồn nhiên và trong trẻo đến tinh khôi của Orm, một vẻ đẹp mà cô hiếm khi tìm thấy trong thế giới hiện đại đầy tất bật của mình. Rồi đến lượt LingLing kể về tương lai: nơi những tòa nhà cao chọc trời vươn lên không trung, những phương tiện bay lướt giữa không gian, và cả một thế giới hiện đại đến mức... cô đơn đến lạ lùng.

Khoảng cách hàng thế kỷ chợt tan biến như làn sương mỏng, bởi trái tim họ đã sớm thuộc về nhau từ những kiếp duyên và những giấc mơ nồng nàn. LingLing nghiêng đầu, khẽ trao Orm một nụ hôn nhẹ lên má.

"Orm..." Giọng cô thì thầm, nhẹ như gió thoảng, chứa đựng tất cả tình cảm đã được bồi đắp qua bao kiếp sống. "Dù ở thế giới nào, chị cũng yêu em."

Gò má Orm ửng hồng, đôi mắt to tròn lấp lánh hạnh phúc. Cô tựa đầu vào vai LingLing, cảm nhận sự dịu dàng và hơi ấm khác biệt của người yêu. Sợi chỉ đỏ mờ ảo buộc nơi ngón út của hai người khẽ phát sáng, lung linh như những vì sao nhỏ, lặng lẽ chứng giám cho lời thề vượt không gian, lời thề đã được khắc sâu qua hàng ngàn năm.

Nhưng đúng lúc ấy, một tiếng gầm rú bất ngờ vang lên từ sâu trong lòng di tích, phá tan không khí ngọt ngào. Cánh cổng thời gian phía sau họ bắt đầu co rút dữ dội, ánh sáng chớp nháy bất ổn như thể đang dần khép lại, báo hiệu sự kết thúc đột ngột của cuộc hội ngộ quý giá.

"Chúng ta phải đi rồi!" LingLing vội vàng đứng bật dậy, siết chặt tay Orm, giọng cô đầy lo lắng. "Chị sẽ tìm cách quay lại. Em hãy giữ lấy viên đá và mảnh kim loại, chúng ta sẽ cần đến chúng."


Ngay khi LingLing trở về thế kỷ 22, hệ thống an ninh trong không gian làm việc lập tức bật cảnh báo đỏ. Dữ liệu bị xâm nhập nghiêm trọng. Một cửa sổ khẩn cấp bật lên giữa hàng loạt mã hóa, dòng tin nhắn ngắn gọn nhưng khẩn thiết.

"HỌ BIẾT RỒI. NGUY HIỂM. TRỐN ĐI!!!" 

Đây là một cảnh báo khẩn cấp từ một cá nhân hoặc thế lực bí ẩn, một Người Du Hành Thời Gian đang âm thầm dõi theo và hỗ trợ họ. LingLing hiểu ngay đây không còn là những cảnh báo mơ hồ thông thường, mà là tín hiệu báo động trực tiếp từ một đồng minh biết rõ những hiểm họa đang đến gần.


Tại Ayutthaya, Orm cũng cảm nhận được sự bất thường. Ngay sau khi LingLing rời đi, những hiện tượng kỳ lạ bắt đầu lan rộng một cách rõ rệt: cây bồ đề cổ thụ bất ngờ héo rũ không lý do, nước sông chuyển sang màu xanh đục kỳ lạ, và thỉnh thoảng, những vật thể kim loại sáng loáng, không thuộc về thời đại này, lấp ló hiện ra trong không khí rồi biến mất. Người dân bắt đầu thì thầm, gọi đó là điềm gở báo trước tai ương. Orm cảm nhận rõ hơn bao giờ hết một trọng trách đang dần nặng trĩu trên vai, cô biết những điều này không hề là ngẫu nhiên.

Trong một giấc mơ chung đầy lo âu, bóng hình bí ẩn lại xuất hiện. Nhưng lần này, hắn không chỉ mang lời cảnh báo mà còn để lại một gợi ý cụ thể. Trong không gian mơ hồ, hắn vẽ ra một tấm bản đồ cổ, tay chỉ về một vị trí nằm sâu trong rừng, không xa di tích, nơi được đánh dấu là chốn cất giấu một cuốn sách cổ bị lãng quên, hoặc một vật thể huyền bí chứa đựng tri thức đủ sức giải mã mối nguy cận kề. Giọng hắn vang vọng trong tâm trí họ:

"Tìm tri thức. Nơi nó an nghỉ... là con đường duy nhất."

Đây là lời chỉ dẫn từ Người Bảo Vệ Ánh Sáng, một thực thể đã xuất hiện trong những giấc mơ trước đó, người luôn hướng dẫn họ tìm về lẽ phải.

Bóng hình biến mất, để lại phía sau một khoảng lặng đẫm áp lực. LingLing và Orm nhìn nhau qua khoảng cách của giấc mơ, ánh mắt họ giờ đây không còn là cái nhìn ngây thơ của buổi đầu gặp gỡ, mà chất chứa trong đó là quyết tâm. Hành trình thực sự mới chỉ bắt đầu. Nhưng họ hiểu rõ: tình yêu, và sợi dây định mệnh ấy, sẽ luôn là ánh sáng dẫn đường. Dù bóng tối có dày đặc đến đâu... họ cũng sẽ bước đi bên nhau.

---

Mí bà nghe câu này quen không? 

"Orm... Dù ở thế giới nào, chị cũng yêu em."

👉🏻 Nó từ đây nè: Câu nói kinh điển của Doctor Strange là: "I love you in every universe" (Anh yêu em ở mọi vũ trụ). Câu nói này được trích từ phần phim "Doctor Strange in the Multiverse of Madness" và thể hiện tình yêu vĩnh cửu, bất chấp không gian và thời gian, giữa Doctor Strange và Christine Palmer.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com