Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 11 (END)

P/s: Bản thân mình thích chẵn đáng lẽ kết thúc ở chap 10 là thập toàn thập mỹ mà mình thích số 11 ý nghĩa một đời một kiếp hơn nên kéo chap 11 ^^

Bộ sưu tập trang sức của LingLing và Orm Kornnaphat đã gây được nhiều sự chú ý trong bữa tiệc chúc thọ của Lão phu nhân. Những tờ tạp chí thời trang nổi tiếng đều tranh nhau đăng bài phân tích về nó, và hai cái bút danh The2T và TY đang làm phá đảo mọi ngóc ngách của thị trường mặt hàng trang sức với tên gọi - Time Walking Through Memories

Trong hai tháng vừa qua LingLing đã cố gắng dành nhiều thời gian nhất có thể để theo đuổi Orm Kornnaphat, họ trông như một cặp đôi, nhưng có chút gì đó không phải bởi vì cho đến bây giờ Orm Kornnaphat chưa hề nói đồng ý làm bạn gái của LingLing, điều đó khiến cô rất phiền não.

LingLing dừng xe trước tòa nhà Tập Đoàn Sethratanapong chờ Orm Kornnaphat tan ca như mọi hôm. Bất ngờ khi thấy Orm Kornnaphat bước ra khỏi chiếc xe thể thao của một người ngoại quốc, chuyện sẽ không có gì nghiêm trọng cho đến khi LingLing thấy hai người thân mật chào nhau. Dưới một con mắt của người bình thường thì chỉ là chào hỏi đúng là có hơi thân mật một tí, nhưng dưới con mắt của LingLing thì lại theo một chiều hướng khác.

Orm Kornnaphat thấy xe LingLing đã đậu bên đường chờ mình liền tạm biệt đối tác rồi tiến đến ngồi vào xe LingLing.

"Hi Ling, ngày hôm nay của Ling thế nào, còn em thì mệt chết luôn."

"Uhm, cũng tạm ổn."

Công việc của ngày hôm nay đã rút hết năng lượng của Orm Kornnaphat mặc dù cô đã thấy được vẻ mặt không tự nhiên của LingLing nhưng lại phớt lờ đi.

Suốt cả buổi sau đó, LingLing chỉ im lặng cùng lắm là ậm ừ trả lời vài câu trong lúc cả hai đi mua đồ về nấu ăn, Orm Kornnaphat bắt đầu chú ý đến sự kì lạ của cô.

Về đến nhà, như một thói quen, LingLing đem đồ vào bếp chuẩn bị buổi tối trong lúc Orm Kornnaphat đi tắm.

LingLing cầm lấy một chai bia ra ngồi ngoài ban công, nhớ về hình ảnh lúc chiều làm cô phát ghen chết đi được, nhưng nghĩ lại cô lấy tư cách gì để ghen, ngay cả câu trả lời cho đến giờ vẫn chưa nhận được. LingLing cảm thấy thật khốn khổ.

"Lạnh lắm đấy, vào trong thôi." Orm Kornnaphat cúi cười vòng tay qua cổ cô.

"Ling muốn ngồi đây một chút."

"Em có làm gì khiến Ling không vui sao?" Orm Kornnaphat ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh đưa tay vuốt bên má cô.

"Không có gì."

"Ling ghen hả."

"Không"

"Nhưng trực giác nói cho em biết nó là vậy."

"Có thể sao?" LingLing gượng cười rồi uống một hớp bia.

"Thật sự có chuyện gì với Ling vậy, từ lúc chiều đến giờ Ling chẳng thể nói chuyện với em một cách đàng hoàng." Orm Kornnaphat bùng nổ thật sự, cô ghét cái cách LingLing im lặng.

"Chị ghen đó được chưa, nhưng chị lại nhận ra rằng chị còn chẳng có tư cách đó. Đã hai tháng rồi Kornnaphat, chị cảm giác như em đang ở bên cạnh nhưng có lúc lại không phải."

"Cái quái gì vậy LingLing?"

"Em bảo cho chị cơ hội, rồi chúng ta của như một đôi thật sự nhưng em lại chưa bao giờ nói câu đồng ý làm bạn gái chị . Khi thấy em thân mật với người khác, mặc dù chị biết đó chỉ là đối tác nhưng trong lòng chị rất không thoải mái và chị ..."

Lời nói của LingLing đã bị chặn bởi nụ hôn ngọt ngào từ Orm Kornnaphat.

"Em yêu Ling." Đôi mắt long lanh chân thành nhìn LingLing "Thú thật em không biết chủ động yêu đương như thế nào. Em cứ nghĩ rằng những biểu hiện của em đã cho Ling câu trả lời. Bản thân em cũng rất sợ hãi với nhiều câu hỏi." Orm Kornnaphat trầm ngâm

"Chẳng lẽ những ngày vừa qua em không cảm nhận được sao."

"LingLing...em đã rất sợ...em sợ rằng Ling sẽ một lần nữa rời bỏ em. Có nhiều đêm em còn mơ đến cảnh tượng ngày hôm đó Ling chối bỏ em." Đôi mắt Orm Kornnaphat lúc này đã lấm tấm vài giọt nước.

LingLing ôm Orm Kornnaphat vào lòng "Ling sẽ không, Ling luôn ở đây với em, sẽ không đi đâu cả. Ling xin lỗi đã không mang đến cho em cảm giác an toàn."

"Ling có nhớ lời Ling thề hôm đó không...em sợ khi chúng ta ở bên nhau sẽ..."

"Đồ ngốc" LingLing vội cắt lời "Ngay lúc em rời đi, Ling đã nói với Narawan rằng hãy tha lỗi cho Ling vì chỉ muốn gạt được em thôi."

Orm Kornnaphat bật khóc liên tục dùng tay đánh vào ngực LingLing liên tục khiến cô xuýt xoa vì đau.

"Ling đáng ghét, em ghét Ling, LingLing Kwong đáng ghét."

"Ling biết, Ling đang bị ghét, nhưng Ling yêu em."

"Biết rồi." Orm Kornnaphat vênh môi nói.

LingLing đẩy Orm Kornnaphat ngồi thẳng lại, đôi mắt trông rất kiên quyết.

"Làm bạn gái Ling nhé Kornnaphat."

"Em đồng ý." Orm Kornnaphat cười toe "Mà Ling này, thật ra em và Jackson chỉ là đối tác thân thiết, không có gì cả."

"Ling biết, ngoài Ling ra, em đừng quá thân thiết với người khác, chỗ này sẽ rất khó chịu." LingLing chỉ vào tim mình.

"Vậy thì Ling cũng đừng có thân thiết với ai khác."

"Ling có thế bao giờ, Ling luôn giữ thân trong sạch."

"Không biết Kwong thị thế nào nhưng 27 tầng lầu của Tập Đoàn Sethratanapong nơi nào cùng nghe người ta bàn luận về Phó tổng Kwong vô cùng câu dẫn."

"Ling đẹp như vậy làm sao ngăn chặn được sự bàn tán của mọi người, nếu có trách thì cũng nên trách nhân viên của Tập Đoàn Sethratanapong không chống lại được sức hút của Ling."

"LingLing Kwong, từ ngày mai cấm Ling vào Tập Đoàn Sethratanapong."

"Yah Orm Kornnaphat Sethratanapong, em đừng có quá đáng vậy chứ."

——————-

6 tháng sau

"Chà Orm ah công nhận tay em đẹp thật đấy, thật sự P'Pansa muốn lại muốn em chụp cả người luôn cơ, em có đổi ý không."

Pansa Vosbein trầm trồ khen khi nhìn các hình ảnh mà nhíp ảnh gia vừa gửi lại cho cô. Orm Kornnaphat và LingLing vừa cho ra thị trường một bộ sưu tập - Run Away mà cả hai cùng hợp tác và hai người đồng ý làm chụp mẫu bàn tay đeo trang sức.

"Còn LingLing thì...ờ...thôi nhìn thì cũng tạm chấp nhận" Pansa Vosbein chề môi khi nhìn qua bàn tay trắng đầy đặn có phần tròn hơn so với ngón tay thon dài của Orm Kornnaphat.

"Yah tên này muốn gì?."

"Ám sát tổng biên là kỳ này khỏi lên báo." Pansa Vosbein được nước lấn tới.

"Hừ..."

"Em đang tự hỏi làm sao hai người có thể thân từng ấy năm, cãi nhau không mệt sao." Orm Kornnaphat đưa mắt nhìn hai người già đầu nhưng gặp là cãi nhau như con nít.

"Là sự thú vị trong mối quan hệ mờ ám đó." Pansa Vosbein nheo mắt trêu chọc.

"Nhưng mình thật mong hai người lên tạp chí của mình đó không phải chỉ là hai bàn tay đâu."

"Không, bọn em không muốn làm đề tài bàn tán." Orm Kornnaphat khoác tay dựa vào vai LingLing một cách tự nhiên.

"Thì cái tên The2T và TY đứng cạnh nhau cũng đủ trở thành đề tài bàn tán của giới thời trang này rồi mà." LingLing nhún vai đắc ý.

"Ôi trời, lấy đâu ra nhiều tự tin vậy không biết. Vậy được rồi, nếu không có gì thay đổi tuần sau bộ sưu tập của hai người sẽ lên trang bìa, mình sẽ gửi cho hai người một bản."

"Đi ăn trưa cùng bọn em không Pansa Vosbein."

"Thôi, mắc công mắc nghẹn giữa chừng." Pansa Vosbein cảm thấy ớn lạnh vì cặp đôi trước mặt.

——————

Năm LingLing 36 tuổi và Orm Kornnaphat 32 tuổi

LingLing lái xe lên đỉnh núi để ngắm hoàng hôn sau khi cả hai cùng nhau đi thăm mộ của Narawan.

"Lòng đỏ trứng thì có rồi, phải chi có thêm cà phê nữa thì tuyệt." Orm Kornnaphat cảm thán

"Đợi Ling một chút, em muốn thứ gì cũng sẽ có."

LingLing liền lấy chiếc bình giữ nhiệt được cất giấu ở ghế sau, rồi rót ra 2 ly nhỏ. Đã lâu rồi Orm Kornnaphat vì theo thói quen của LingLing mà cô đã chuyển sang uống trà nên lâu ngày ngửi được mùi cà phê thơm lừng khiến cô thích thú.

"Ling có túi thần kì à, có thật thứ gì cũng có không."

"Em cứ nói đi, Ling sẽ đem đến cho em."

"Uhmmm, có cà phê rồi thì thêm một chiếc bánh croissant lớp vỏ giòn rụm và hương thơm nhẹ nhẹ của mật ong ở lớp vỏ bên ngoài, hoặc là vài cái bánh quy cũng tuyệt nữa."

LingLing thật sự đem từ trong túi ra một chiếc hộp có 2 chiếc bánh croissant và một vài chiếc bánh quy do chính tay cô làm.

"Thật luôn đó hả? sao Ling biết là em cần gì?"

LingLing nhướng mày một cách tự hào "Không ai trên đời này có thể hiểu Korn tổng bằng tôi đâu thưa quý cô."

LingLing cùng Orm Kornnaphat ra bên ngoài tựa vào đầu xe vừa ngắm hoàng hôn vừa thưởng thức cà phê. Lần đầu tiên trong những năm qua Orm Kornnaphat cảm thấy thật bình an.

"Sao Ling biết được chỗ này vậy."

"Thì Ling mua nó." LingLing trả lời ung dung.

Orm Kornnaphat trố mắt nhìn người kia.

"Ừ thì Ling mua ngôi biệt thự đó." Orm Kornnaphat nhìn theo hướng tay LingLing chỉ, đó là một căn biệt thự tông màu gỗ, vừa hiện đại lại vừa ấm áp. "Ra đây."

LingLing nắm tay Orm Kornnaphat vòng ra sau xe, cô liền ấn nút mở cốp xe, hàng loạt bong bóng đều bung lên thành từng chùm. Ở chính giữa là một là một hộp hoa hồng được gói cẩn thận. LingLing mở hộp hoa đem đến tặng cho Orm Kornnaphat.

"Ling làm em bất ngờ đó."

LingLing quỵ chân xuống, lấy trong túi áo một hộp nhẫn cô đã để đó từ trước, ánh mắt hồi hộp mong chờ nhìn Orm Kornnaphat.

"Orm Kornnaphat ah, em có đồng ý trở thành nữ chủ nhân trái tim Ling và làm nữ chủ nhân của ngôi nhà của chúng ta không?"

Khoé mắt Orm Kornnaphat đã đọng nước, cô mỉm cười hạnh phúc nhìn người đối diện.

"Em đồng ý."

Chiếc nhẫn vừa khít với tay của Orm Kornnaphat, LingLing liền ôm lấy cô với vẻ hạnh phúc.

———————

Năm LingLing 38 tuổi và Orm Kornnaphat 33 tuổi

Công ty thuộc mảng trang sức của Kwong thị nay đã xác nhập với Tập Đoàn Sethratanapong từ lúc hai người cưới nhau, Orm Kornnaphat vẫn ngồi vững chiếc ghế chủ tịch kia và dưới sự hỗ trợ của LingLing lại như hổ thêm cánh từng bước mở rộng thị trường ra nước ngoài. Đã bao lần Orm Kornnaphat muốn lùi về sau làm người phụ nữ của gia đình đều bị LingLing năm lần bảy lượt ngăn cản, cô không muốn Orm Kornnaphat vì mình mà hy sinh cả sự nghiệp.

Giữa hai người hiện tại đã có một bé gái ChalermKwong, và người chăm sóc chính cho cô nhóc dĩ nhiên là LingLing. Ừ thì thỉnh thoảng Orm Kornnaphat cũng chăm con, nhưng cô nàng nhận ra rằng đúng là có vẻ mình không phù hợp để làm mẹ hiền cho lắm.

"Hôm nay em có cuộc họp với cổ đông, Ling mang con đi làm nhé. Chalermà, đừng xé nát tài liệu của mommy chứ con." Orm Kornnaphat bế cô nhóc đang ngồi thích thú chơi đùa với mấy tờ giấy A4.

"Orm à, hôm nay anh Jiw đi công tác, Ling phải họp thế anh ấy."

LingLing hiện tại vừa điều hành giúp anh trai công việc ở Kwong thị, vừa phải kiêm luôn chức vị cũ của Tập Đoàn Sethratanapong. cô cũng là người bận rộn không kém gì Orm Kornnaphat, một lúc mà chiều lòng đến hai cô công chúa đúng là có chút mệt mỏi nhưng không sao cả, bản thân cô cảm thấy hạnh phúc vì điều đó.

"Em tin tưởng ở Ling mà, Ling dời họp lại buổi chiều đi, sau khi em họp xong buổi sáng sẽ qua đón Chalerm." Orm Kornnaphat đưa con sang cho LingLing

"Ling biết rồi."

"Thôi nào, lại đây em hôn hai mẹ con nào." Orm Kornnaphat hôn lên má Chalerm, cô nhóc bị nhột nên cười khúc khích. "Em yêu Ling, gặp lại Ling sau tình yêu của em." Orm Kornnaphat hôn vội vào môi LingLing rồi rời đi ngay sau đó.

"Đi thôi con gái, hôm nay mommy lại bỏ hai mẹ con mình một mình rồi."

LingLing một bên bế Chalerm, một bên mang theo giỏ đựng đồ em bé lại thêm một cặp hồ sơ. Kwong phó tổng đúng là kiếp số thê nô mất rồi.

———————-

Năm LingLing 45 tuổi và Orm Kornnaphat 41 tuổi.

Chalerm hiện tại đã lên lớp hai, cô bé thông minh và hiểu chuyện hơn những đứa trẻ cũng lứa rất nhiều nên lắm lúc cả hai bà mẹ đều đi công tác Chalerm lúc nào cũng nói với họ rằng cô bé ổn và dặn dò đừng lo cho cô bé. Vì quá hiểu chuyện nên Orm Kornnaphat luôn thấy đau lòng, từ lúc đó cô bắt đầu giảm bớt những chuyến công tác không cần thiết lại và về nhà đúng giờ hơn, tranh thủ thời gian cùng gia đình.

"Lingng, mommy, con lại được đứng nhất toàn trường kỳ thi này rồi."

"Con giỏi lắm, muốn mommy thưởng gì cho con."

Chalerm mím môi, từ nhỏ đến giờ cô bé luôn thấy mommy là người rất bận rộn, chỉ có mami LingLing bên cạnh nhiều hơn, mặc dù biết cả hai đều thương mình nhưng có lắm lúc cũng cảm thấy tuổi thân.

"Mommy có thể sắp xếp thời gian cả nhà đi du lịch được không ạ." Chalerm liếc nhìn ánh mắt của mami LingLing và mommy Orm Kornnaphat thăm dò.

"Mommy con rất bận, hay mami dắt con đi nhé." LingLing nhận thấy Orm Kornnaphat bối rối, liền giải vây cho vợ mình.

"Sau này, con muốn đi đâu cả nhà chúng ta đều đi, có được không?" Orm Kornnaphat cười hiền hôn lên trán Chalerm rồi ôm cô bé vào lòng. "Mà sao con cứ gọi mommy là mommy còn gọi mami là Lingng thế, con bỏ chữ mami đâu mất rồi hả nhóc con." Orm Kornnaphat khẽ yêu lên mũi Chalerm.

"Lingng sợ già đó mommy."

LingLing giật mình rồi bật cười lớn. Sở dĩ cô muốn con cô gọi như thế chỉ muốn con xem mình là người bạn tâm sự chia sẻ.

"Cái gương mặt này của Ling, ra ngoài ai nói là 45 tuổi, sợ già đi rồi không còn hớp hồn được cô nàng nào hay sao?" Orm Kornnaphat vỗ yêu vào má LingLing.

"Có em và con là đủ rồi, ai ai mà không biết LingLing Kwong này có một bà vợ sư tử ở nhà."

Orm Kornnaphat liếc mắt véo mạnh vào hông LingLing.

"Chalerm ngoan, mommy và con lên phòng ngủ nhé, bỏ Lingng một mình luôn." Orm Kornnaphat tay dắt Chalerm lên lầu, mắt liếc người đang ngồi xuýt xoa bên hông.

LingLing tuy có đứng tuổi nhưng gương mặt vẫn trẻ trung ở độ tuổi 35, cộng thêm nét trung tính trong phong cách ăn mặc khiến cô trở nên thu hút hơn bao giờ hết.

Mặc dù biết Kwong phó tổng ở nhà đã có một vợ một con nhưng ong bướm xung quanh khá là nhiều và dĩ nhiên Orm Kornnaphat luôn để mắt đến và dẹp loạn từng người một. Mức độ ghen tuông của cô nàng vang danh khắp hai bên công ty không ai không biết.

"Đừng có bắt Ling ngủ một mình nữa chứ." LingLing la oai oái chạy theo phía sau.

Gia đình nào cũng có sóng gió, nhưng nếu đã là gia đình thì vẫn sẽ khoan dung tha thứ cho nhau.

Orm Kornnaphat cầm ly rượu vang lắc nhẹ, gương mặt lộ rõ nét hạnh phúc khi nghĩ đến LingLing và nhóc con Chalerm, Orm Kornnaphat chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại có được một gia đình trọn vẹn như vậy.

"Cám ơn P'Wan vì đã để LingLing bên cạnh em." Orm Kornnaphat thì thầm.

Một hơi ấm và mùi hương dịu nhẹ quen thuộc áp vào Orm Kornnaphat, cô để bản thân thả lỏng trong cơ thể người đó.

"Nghĩ gì thế?."

"Nghĩ đến Ling bên ngoài rốt cuộc còn bao nhiêu cái đuôi nữa."

"Bao nhiêu không quan trọng, vì người nắm giữ trái tim Ling là vợ." LingLing xu nịnh.

"Ling và cái miệng dẻo quẹo của Ling." Orm Kornnaphat phì cười.

"Kornnaphat ah, em có thấy chúng mình như hai đường ngược chiều không."

"Sao Ling nghĩ vậy?."

"Ban đầu là em yêu Ling nhưng Ling lại không để ý đến, về sau Ling lại yêu em, em lại tránh Ling. Nhưng ơn trời là dù ngược chiều nhưng chúng ta vẫn có thể gặp ở giao lộ nhỉ."

Orm Kornnaphat bật cười lớn với lý thuyết trên trời của LingLing. "Là gì cũng được, không là đường thẳng song song là đc." Orm Kornnaphat xoay người lại đặt lên môi LingLing một nụ hôn. "Em xin lỗi vì thời gian qua chỉ lo làm việc mà lỡ mất khoảng thời gian với Ling và con. Nhưng em đã sắp xếp lại rồi, cho nên về sau đều ở bên cạnh hai mẹ con."

"Chỉ cần em vui, chuyện gì Ling cũng có thể chống đỡ giúp em."

"Em biết và em cảm thấy rất hạnh phúc."

"Ling yêu em, và cả Chalerm. Cám ơn em vì đã kiên nhẫn vì Ling, cám ơn em vì đã cho phép Ling bước vào cuộc đời em một lần nữa."

Là đường lớn hay nhỏ, là đường ngược chiều cũng được, chỉ cần một người kiên nhẫn đợi, và một người kiên nhẫn yêu thì sớm hay muộn cũng sẽ gặp nhau nơi đường giao nhau.

- END - 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com