Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

88 END

"Will have and hold you
You look so beautiful in white"

—————


Tiếng động rất lớn, Orm nín cười, đứng dậy, ôm eo LingLing Kwong từ phía sau, nói: "Sao vậy?"




LingLing Kwong chống tay lên cửa tủ, trầm mặc một hồi.

Orm cười lên, "Chị muốn để quần áo ở đây thì nói với em là được, không cần phải lén lén lút lút như vậy. .."

Xoạt —— LingLing Kwong xoay người, vòng tay ôm Orm, cúi đầu nói: "Vậy chị chuyển tới được không?"

Chiếc váy đã tuột khỏi vai Orm, lộ ra bả vai trắng như tuyết, nàng ngửa đầu cười, khóe mắt cong cong.







"Được."

LingLing Kwong thở phào trong lòng một hơi, cô dùng sức, ôm chặt nàng vào lòng, Orm cũng đưa tay, khoác lên cổ của cô, LingLing Kwong không dám nói Orm đến chỗ cô ở, cô dụi mặt vào hõm cổ nàng, nhỏ giọng ẩn ý: "Chỉ là nhà em hơi nhỏ."

"Vậy chị. . . ."

LingLing Kwong nói xong lại sợ nàng đổi ý, lập tức nói thêm: "Nhưng cũng rất ấm áp."

Đây gọi là nghĩ một đằng, nói một nẻo.

Orm liền làm bộ không nghe thấy, gật đầu nói: "Đúng vậy, nhà nhỏ thì có vẻ ấm áp hơn."

"Ừ." LingLing Kwong lại nghĩ một đằng nói một nẻo.

"Nhanh lấy váy cho em." Orm giãy dụa, LingLing Kwong ứng tiếng, quay người mở tủ quần áo, nhìn áo cùng quần dài được treo thẳng thớm, lấy một chiếc váy màu xanh mực, chiếc váy khá dài, điểm xuyến một sọc màu đỏ ở bả vai, Orm cầm lấy, vào phòng tắm thay ra, LingLing Kwong lại đột nhiên đưa tay, ngăn ở trước mặt nàng, hất cằm, nói: "Thay ở chỗ này đi, cho chị xem."

"Xem cái đầu chị." Orm đáp lại, cô có thể xem mà không ngứa ngáy tay chân?

Nhìn tai nàng đỏ ửng, LingLing Kwong đoán được nàng đang suy nghĩ gì, nhanh tay đóng cửa phòng tắm, ôm cánh tay dựa vào, thành công ngăn cản đường đi của nàng.

Orm cầm váy, híp mắt, ánh mắt của hai người giao nhau, cô nhướn lông mày trông rất gợi đòn, Orm cũng không yếu thế, nàng gật đầu: "Được."

Nói xong, nàng lui về sau một bước, máng chiếc váy mới lên cây treo đồ.

Sau đó đối mặt với cô, cởi chiếc váy đã bị bẩn xuống.

Mà nàng không chỉ đổi váy, nàng còn đổi cả đồ lót, Orm bình thản như không, nhưng LingLing Kwong thì không được như vậy, mắt thấy, vô thức đứng thẳng người, Orm vừa mặc từ thứ một vừa đối mặt với cô, nàng không có một động tác thừa, LingLing Kwong lại nhanh hơn nàng một bước, cầm lấy chiếc váy, đi tới, xoay người nàng lại, nói:"Chị mặc giúp em."

Giọng điệu khiêu gợi cực kỳ.

Orm xoay mặt qua chỗ khác, da mặt đỏ lên.

Váy được mặc từ trên đầu xuống, Orm đưa tay ra, LingLing Kwong một phát bắt được tay nàng, đi xuống, xoa nắn vùng thịt mềm trên cánh tay của nàng.

Đầu gối Orm mềm nhũn, LingLing Kwong ôm lấy nàng, thấp giọng nói: "Mặt đỏ như trái gấc rồi kìa, còn tưởng em lợi hại lắm chứ? Hả?"

Orm cắn răng: "Hừ."

"A?" LingLing Kwong cười lên, Orm lại nói: "Nói cứ như là em muốn thay trước mặt chị vậy, không phải chị cũng động tay động chân trước à."

LingLing Kwong hôn nhẹ vai nàng, một cái tay khác nhẹ nhàng kéo váy xuống cho nàng, lại cười nói:"Được rồi, em thắng."








Nói xong, xoay người nàng lại, cúi đầu hôn nàng.

Orm nhìn đồng hồ, nói: "Đi thôi, còn phải ăn cơm nữa."

HIếm khi có dịp đi dạo phố, nàng cực kỳ hưng phấn. LingLing Kwong bị đẩy đi, sửa sang ống tay áo, vừa đi tới cửa, vừa gọi cho Nonta, "Đến vịnh Bieber lấy quần áo của tôi đưa qua tiểu khu Seong."

Nonta: "Kwong tổng? Không cần giấu nữa?"

LingLing Kwong: "À, không cần."

Nonta: "Chúc mừng."

LingLing Kwong: "Cám ơn."

Ra cửa, Orm khóa cửa, sau khi khóa kỹ, LingLing Kwong nắm tay nàng, xuống lầu, lên Mercedes, vì lúc nãy vội về nhà, Orm không chú ý, bây giờ thì có tâm tư nhìn một lượt.

LingLing Kwong quay đầu xe, đầu ngón tay gõ tay lái, nói: "Tối hôm qua chiếc kia bị ướt."

"Không dùng được nữa sao?" Orm quay phắt lại nhìn LingLing Kwong, cô đang chỉnh cổ áo, lộ ra vết cắn nhàn nhạt, cô đáp, "Ừ, không dùng được rồi, ngâm nước mưa cả buổi tối mà."

". . . . Xe trông còn mới mà." Orm nhịn không được túm lấy áo cô.

LingLing Kwong trở tay nắm chặt tay nàng, nắm chặt, "Không sao, đổi một chiếc khác cũng được."









Orm: "..."

LingLing Kwong đặt một nhà hàng sang trọng trên tầng cao của một tòa nhà, lúc này trời đã sập tối, hai người lên lầu, sau khi cơm nước xong, trực tiếp đi qua một chiếc cầu nối giữa hai tòa nhà, đi đến trung tâm thương mại ở đối diện, bởi vì ngại bị nhận ra, Orm đeo khẩu trang, LingLing Kwong thì không đeo, cô chỉ đeo kính mắt, Orm ít khi đi dạo phố, lúc còn đi học thì không có tiền nên không dám đi dạo, sau này bởi vì tính chất công việc nên cũng hiếm khi, yêu đương cùng người yêu dạo phố, là ước mơ của bao người.

Ước mơ này của nàng đến muộn.

LingLing Kwong thì không cần bàn đến, có khi cô còn chưa bao giờ đi la cà phố xá như thế này, nhìn các cửa hàng san sát nhau, mà một chút hứng thú đi vào xem cô cũng không hề có.

Nhưng thấy Orm say sưa ngắm nghía khắp nơi, cô cũng không hề thúc giục.

Nhìn nàng giờ đây giống như một đứa trẻ, nhìn trái nhìn phải, còn thỉnh thoảng chỉ vào mấy bộ quần áo hỏi ý kiến cô, "Bộ này có đẹp không?"

LingLing Kwong nhìn một lượt, cũng được, nhưng không đẹp lắm.

Cô trầm mặc mấy giây, hỏi:" Muốn đi thử không?"

Orm hơi chần chừ.

LingLing Kwong lập tức nói:" Không muốn? Đi tiếp thôi, đằng trước còn nhiều cửa hàng."

Nói xong, trực tiếp ôm eo nàng liền đi, Orm vốn cho rằng những cửa hàng ở phía trước cũng giống mặt bằng chung của đa số các cửa hàng trên con phố này, ai biết, LingLing Kwong đi vào trước, bên trong không có lấy một người khách, nàng đi vào, quản lý đứng ở trong cung kính kéo cửa, nhân viên thì vây quanh Orm, "Kornnaphat tiểu thư, nơi này có mấy bộ vừa mới được bày bán, quý khách muốn thử không ạ?"

Một người một tay bưng lấy một tờ tạp chí.

Orm quay đầu nhìn lại.

LingLing Kwong ngồi ở trên ghế sa lon, chống trán nhận điện thoại, trên mặt bàn toàn bày biện hoa quả, các loại cà phê, cô ngước mắt, thấu kính lóe ánh sáng, nhìn qua toàn thân mang theo cảm giác xa cách, cô cúp điện thoại, tháo kính xuống, đi tới, giọng nói ôn nhu: "Không thích bộ nào sao?"

Sự cưng chiều ngập tràn trong ánh mắt.

Orm kéo nhẹ cổ áo của cô, LingLing Kwong buộc lòng phải cúi người xuống, "Hả?"

"Em nói đi dạo phố thì chỉ là đi dạo thôi, không phải làm như vậy. . ."

LingLing Kwong nhíu mày:"Không sao, em cứ mua rồi để bọn họ đưa đến nhà, còn chúng ta tiếp tục đi dạo."

Orm: "..."

Cũng có lý.

Nhưng là. . . .

Nàng suy nghĩ một chút, bảnthân bây giờ là một diễn viên có kha khá độ nhận diện, không thể thoải mái đi lung tung khắp nơi, chỉ là các nhân viên của cửa hàng này cứ vây quanh nàng, người thì cầm tạp chí, người thì cơm bưng nước rót.

Khiến nàng có hơi ngại ngùng.

Đa số quần áo của nàng là tìm trên mạng, hoặc là của các nhà tài trợ đưa tặng, thỉnh thoảng Earn sẽ giữ lại một hai bộ quần áo không quá đắt của một bộ sưu tập nào đó cho nàng.

LingLing Kwong: "Không thích sao? Không thích thì chúng ta đến chỗ khác."

LingLing Kwong thấy nàng đang do dự, ngước mắt nhìn quản lý cửa hàng và các nhân viên, lập tức cửa hàng trưởng cũng có chút khẩn trương, "Kornnaphat. . . ."

"Cũng được, để em thử một chút." Orm nhìn thấy bọn họ khẩn trương, mau nói.

LingLing Kwong ôm eo của nàng, đẩy về phía trước, "Đi thôi."

"Mua nhiều chút, nhà đầy chỗ để."

Nói xong, cô tự cảm thấy ngại.

Nhà nàng nhỏ như vậy, tủ quần áo cũng không lớn, ngay cả phòng riêng dùng để cất trang phục cũng không có đủ.. . Đủ cái đầu.

Cửa hàng quần áo thực ra không chỉ gọi là cũng được, mà thực sự là rất tốt, khá phù hợp với phong cách hiện tại của Orm, chỉ là giá cả hơi chát, Orm nhìn giá của quần áo xong thì không dám nhìn lại một lần nào nữa, nàng đi vào thay quần áo, LingLing Kwong chống cằm, chân dài vắt chéo, thưởng thức dáng người yểu điệu của nàng.

Orm hỏi cô: "Có đẹp không?"

"Đẹp."

"Có ngắn quá không?"

"Không đâu."

"Chị cảm thấy này hai bộ này thì bộ nào đẹp hơn?"

"Hai bộ đều đẹp."

"Bộ này hợp với em không?"

"Hợp."

Một chút ý kiến khách quan cũng không có, Orm âm thầm đá cô một cái, cô cười lên, nói: "Thật sự đẹp mà."

Orm: "Chị ngậm miệng đi."

Nói xong, nàng vào phòng thay đồ.

Vốn định mua một hai bộ là được, đến khi tính tiền LingLing Kwong lại ký tên, nói mua hết, đưa đến tiểu khu Seong. Nói xong không đợi Orm phản ứng, liền ôm người ra ngoài.

Orm vội vàng đeo khẩu trang, vuốt eo cô nói, "Mua như vậy em mặc làm sao hết."

"Thân là diễn viên, đi sự kiện, đi phỏng vấn nhiều vô kể? Còn sợ mặc không hết?" LingLing Kwong rũ mắt nhìn nàng, "Thật là làm cho chị đánh giá cao khả năng chưng diện của em rồi."

Orm: "Khích tướng sao?"

"Nào dám." Hai người nói qua nói lại, tình cờ thấy một tiệm trà sữa, mắt Orm sáng rực lên một chút, LingLing Kwong để ý thấy, cô đẩy gọng kính lên hỏi, "Uống không?"

"Có có có." Orm gật đầu lia lịa, LingLing Kwong nhìn bộ dáng hào hứng này của nàng, mà tim loạn nhịp không ngừng, cô nói: "Để chị đi mua, em đứng chỗ này đợi chị."

"Không, em muốn xếp hàng với chị." Orm kéo tay cô, đứng ở cuối hàng, LingLing Kwong một tay đút túi, một tay ôm nàng, kiên nhẫn xếp hàng.

Orm vừa đứng xếp hàng, vừa nhón chân nói chuyện với cô, LingLing Kwong cúi đầu đáp, thân mật mà tình tứ.

Người xung quanh ít nhiều cũng chú ý đến hai người họ.

Không đầy một lát.

Twitter liền có fan cập nhật tình hình.

【 Tin hot tin hot, mị ở Asia thành nhìn thấy Orm cùng Kwong tổng hẹn hò! Má ơi, hai người quả thực tình tứ, ngọt muốn ê răng, Kwong tổng còn dẫn Orm đi mua trà sữa, chị ấy đeo kính mắt, mị suýt chút cũng không nhận ra được, hai người xứng đôi thực sự, mà Orm như một cô gái nhỏ vậy, muốn thòng tim luôn rồi. 】

Kalaya ở nhà.

Cũng nhận được tin nhắn trong group chat.

【 Những bông hoa xinh đẹp (35) 】

Engfa: Hình ảnh, @ Kalaya, đây là con gái với con dâu nhà bà sao?










Kalaya: 【 mặt bất ngờ 】

Kalaya: Đúng vậy! ! Bà gặp hai đứa nó hả?

Engfa: Tôi cùng @ZZZZ đi mua trà sữa thì thấy được, đang xếp hàng ở phía trước!

Engfa: Con gái bà mà đi dạo phố sao! ! !

Namtan: A, giống như gặp được minh tinh, tôi không ở Asia thành, chán ghê.

Namtan: Lúc nào kết hôn thế? Tôi muốn tham gia hôn lễ lắm rồi đây.

Kalaya: Tình cảm hẳn là ổn rồi, mà hôn lễ thì không biết được.

Engfa: Con gái bà không được à.

Namtan: Con gái bà không được à.

Kalaya: . . . . Thực không dám giấu giếm, tôi cảm thấy rất được.

Mua xong trà sữa, Orm nhạy cảm phát hiện có nhiều người đang đi theo, LingLing Kwong nhíu mày, cũng phát hiện, thế là ôm Orm đi vào thang máy.

Orm ôm ly trà sữa, tựa vào ngực cô, vừa hút vừa nói: "Bọn họ đi theo, trông có vẻ lén lút."

LingLing Kwong: "Ừ, địch không động, chúng ta bất động."

Orm gật đầu, lại hút một ngụm lớn trà sữa, rồi đưa ống hút cho cô, LingLing Kwong cúi đầu uống một ngụm, lại nhìn những chiếc điện thoại "vô tình" hướng về hai người.

Cô không làm gì, lại hỏi:"Muốn đi dạo nữa không?"

"Không đi nữa, cảm giác cái đuôi sẽ càng dài hơn, chúng ta về nha?"

LingLing Kwong: "Xuống tầng hầm."

Cửa thang máy còn chưa kịp đóng, bốn năm cô gái chạy nhanh vào, ai cũng cầm di động che mặt, liếc trộm bọn họ. LingLing Kwong ấn cửa thang máy đóng lại, kết quả lại xuất hiện thêm hai người phụ nữ lớn tuổi, ăn mặc rất thời thượng, chớp mắt với LingLing Kwong, cô nhận ra, nhẹ gật đầu, trong đó một người quan sát Orm từ đầu đến chân, thấp giọng nói: "Wow, đúng là tuổi trẻ, da dẻ căng mịn, hồng hào nha."

Orm nghe được, nàng vẫn giữ nguyên biểu cảm.

"Tôi cũng muốn có cô con dâu như này ghê."

Nghe được chỗ này, Orm nhìn sang, hai người kia cười với nàng vô cùng trìu mến, Orm bỗng dưng hiểu được, hai người này là bạn của Kalaya.

Bởi vì nàng đã đeo khẩu trang, chỉ có thể chớp mắt.

Ánh mắt hai người bọn họ sáng lên, lập tức chớp mắt đáp lại nàng, hai bên dùng ánh mắt để giao tiếp với nhau.

LingLing Kwong thấy được.

Một giây sau, cô dùng bàn tay che mắt Orm, ôm người vào lòng.

Hai người bọn họ sững sờ.

Sau đó cúi đầu, ở trong nhóm trêu chọc.

Trêu chọc xong.

Hai người tự nói chuyện với nhau.

"Nếu LingLing Kwong cao thêm chút nữa thì tốt, giờ vẫn có chút chưa xứng với Orm lắm."

LingLing Kwong: "..."

Phía sau có năm cô gái nhỏ, gật đầu lia lịa.

LingLing Kwong: "..."

Lúc chờ xe, Orm mới thăm dò, vẫy tay với năm cô gái kia, mấy cô bé có chút bất ngờ, sau đó nhanh chóng phất tay lại, còn kích động mà hét lên một tiếng, LingLing Kwong nắm chặt tay lái, nổ máy xe, có chiếc xe màu đỏ chạy lên đi song song với xe Benz.

Hai vị phu nhân ở trong xe, gửi Orm một nụ hôn gió.

Orm cũng đáp lại, LingLing Kwong hừ lạnh một tiếng, nhấn chân ga một cái, bỏ xa chiếc xe màu đỏ ở lại đằng sau hít khói

*

Về đến nhà đã rất muộn, nhưng Orm uống không ít trà sữa, nhất thời ngủ không được, lục lọi được một bàn cờ vây tạm bợ, lôi kéo LingLing Kwong, "Đánh cờ với em."

LingLing Kwong mặc áo choàng tắm vừa ra, đang buộc dây lưng, cúi đầu nhìn tình hình trước mắt.

"Quên đi thôi."

Orm: "Bây giờ em ngủ không được."

"Ai bảo em uống nhiều trà sữa đâu?" LingLing Kwong đưa tay, sờ lên bụng nàng cách lớp áo ngủ, như chiếc trống nhỏ, Orm đẩy tay cô ra, "Tiếp theo đánh như thế nào?"

LingLing Kwong nhìn hai mắt nàng sáng ngời không có chút mỏi mệt, bất lực phục tùng, "Được thôi."

Sau đó ngồi xuống ở trên ghế salon, Orm ngồi ở đối diện, từ lần trước nàng nhìn thấy LingLing Kwong chơi cờ với Phichit Kwong, liền tải một app chơi cờ vây, chơi cũng được một khoảng thời gian, LingLing Kwong cúi người, lấy quân đen, rồi lột một viên kẹo bạc hà nhét vào miệng, Orm cầm quân trắng.

Sau một lát, nhìn cô một cái, nhìn chằm chằm môi cô, LingLing Kwong phát hiện, "Sao?"

Orm: "Hôm nay chị không có hút thuốc."

"Quên mang theo."

"Thật sao?"

"Không phải là em không cho chị hút à?" LingLing Kwong ra một quân đen, ra hiệu cho Orm tiếp tục, Orm ồ một tiếng, "Nếu chị có thể cai thuốc thì càng tốt."

LingLing Kwong: "Em nói thì chị liền phải nghe sao?"

Orm cũng ra một quân trắng,"Vậy chị có thể không nghe."

Không khí trong phòng khách trầm mặc một hồi, LingLing Kwong lại đánh ra một viên, cuối cùng hạ giọng, thỏa hiệp, "Đúng là đang cai."

Orm ồ một tiếng.

LingLing Kwong dùng sức đè lên quân cờ, ngẩng đầu, "Chỉ vậy thôi?"

Không có một hành động khích lệ?

Orm cũng ngẩng đầu, trong tay còn cầm quân trắng, chớp mắt, mấy giây sau, nàng cười, đứng lên, lại gần, hôn xuống cổ của cô.









Chỗ ấy còn có một vết cắn nhàn nhạt.

LingLing Kwong nuốt nước bọt, thấp giọng nói: "Nếu không, đừng chơi nữa?"

"Không được." Orm ngồi xuống lại, chỉ bàn cờ, "Tiếp tục, em muốn xem trình độ của em tới đâu."

Sau một tiếng.

Orm nhìn chằm chằm bàn cờ.

Hoài nghi nhân sinh.

Phía trên chỉ còn lại hai viên màu trắng, còn quân đen của LingLing Kwong thì phách lối chiếm hết bàn cờ.

LingLing Kwong thong dong thu cờ.

"Trình độ không tồi."

Orm: ". . . . ."

LingLing Kwong ôm ngang người nàng, mỉm cười: "Nên đi ngủ."

*

Sau đó nửa tháng, Orm đi quảng bá « Yeosu », nàng chủ yếu đi đi lại lại trong Asia thành, nhưng bởi vì gần đây nàng có chút tiếng tăm hơn, nhà sản xuất « Yeosu » bày tỏ hi vọng nàng có thể đồng hành cũng các diễn viên chính, LingLing Kwong trực tiếp phản bác:"Không được."

Bên nhà sản xuất « Yeosu » sửng sốt một chút, sau đó kịp phản ứng, Yut cũng là diễn viên chính, lại nghĩ đến quan hệ của Orm và LingLing Kwong.

Lúc trước còn có tin đồn của Yut và Orm, nhà sản xuất đã hiểu, cũng không dám mở miệng thêm lần nào, thôi thì để lần sau giữ lại mấy bộ phim tốt cho Orm vậy.

Bởi vì danh tiếng Orm rất tốt, gây nên tiếng vang lớn.

Mà doanh thu phòng vé của «song bào thai » rất ổn định, trước đó có những bài nghi ngờ năng lực Orm giờ đã chìm nghỉm, rất nhiều người tán dương kĩ thuật diễn xuất của Orm, đến khi biết được « song bào thai » đã được đề cử trong lễ trao giải Kim hí tháng bảy này thì vui mừng không thôi, có một lần tung hô Orm lên tận mây xanh.

Đương nhiên, có lời tán dương, sẽ có tiếng chỉ trích.

Ví dụ như có người nói Orm có được thành công như bây giờ là nhờ vào việc cặp kè với tổng tài tập đoàn Kwongthị, nếu như không có chị ta, sao nàng có thể có ngày hôm nay.

Ví dụ như có người nói Orm mới quay được một bộ « Brave », tham gia một chương trình giải trí « hưu nhàn thời gian », một bộ điện ảnh vừa mới công chiếu « song bào thai », cũng đã tự xưng là nữ thần, thật là không biết xấu hổ.

Ví dụ như có người nói lúc trước Orm cố ý mặc giống Yandy để hám fame, bây giờ lại dựa vào kim chủ để nổi, thủ đoạn marketing thứ hai không ai dám giành chủ nhật.

Ví dụ như có người nói lúc trước Orm ở « hưu nhàn thời gian » cố ý nói chuyện này, chính là để cho mọi người đi xem « song bào thai » xong sẽ quay qua mắng LingLing Kwong, lợi dụng sự thương hại để nổi tiếng, tâm cơ siêu cấp nặng.

Ví dụ như có người nói Earn chăm chỉ đóng phim, còn không bằng Orm làm marketing, hai ba năm liền có thể đưa tác phẩm đi đề cử.

Cái cuối cùng rõ ràng là đang khích bác quan hệ của Orm và Earn, fan Earn không giữ được bình tĩnh, lại có một số người tin là thật, trúng chiêu, bắt đầu chửi rủa Orm, fan Orm cũng không thể làm ngơ, ngoi lên khiêu chiến 500 hiệp, fan hai nhà cực lực gây chiến khắp mọi mặt trận, gây đến mức người qua đường còn nghĩ là mối quan hệ của hai nàng diễn viên này sớm muộn gì cũng rạn nứt, thậm chí có người còn tung tin Earn đã sớm không ưa gì Orm.

Từng người một khuyên Earn rời xa loại người tâm cơ này.

Earn trực tiếp cập nhật trạng thái mới.

Earn V: Ngoại trừ chồng tôi, thì người tôi yêu nhất là Orm đó, đợi em ấy kết hôn, tôi sẽ tặng nhà! Mọi người đừng để bị dắt mũi, tình cảm tôi dành cho em ấy trước sau như một.

Fan hâm mộ đang ở đỉnh điểm của cuộc chiến thì đồng loạt ngơ ngác.

" "

"Thế mà tặng cả căn nhà? ? Mị không nghe lầm chứ."

"Quao, Orm nhà ta người gặp người thích."

"Hai người phải thật vui vẻ khi ở bên nhau nha."

"A a a a khi nào nhà nước mới phát bạn thân cho tui vậy, tui sẵn sàng đón nhận rồi này!"

Mà lúc này.

Kwong thị tập đoàn LingLing Kwong V: Không cần tặng nhà, cám ơn.

AW thị tập đoàn Fahlada V:Tình cảm chị em với nhau, nên ủng hộ.

"Oa? LingLing Kwong thật hẹp hòi."

"Học hỏi người ta đi, LingLing Kwong, cô đỏ mặt sao?"

"Thật sự, nhỏ nhen như vậy, dấm của bạn thân mà cũng muốn ăn, lêu lêu."

Từ đó, fan hai nhà giải tán, ai về nhà nấy, cứ như vậy kết thúc một cuộc chiến, nhưng những lời mắng chửi, chỉ trích Orm vẫn không dừng lại, CH3 cùng công ty Orm luôn ra sức áp chế, đáng tiếc, không tài nào đè xuống được, bởi vì tất cả mọi người đều đang mong đợi Orm thất thố, chờ nàng ngậm ngùi không đoạt giải, chờ bộ dáng tịch mịch của nàng khi đến chỉ để góp vui như những lần trước.

Loại áp lực vô hình này, khiến Orm có thể cảm nhận được ít nhiều, sẽ khẩn trương, nàng biết mình đã làm hết sức mình, bộ phim cũng gây ra tiếng vang lớn.

Nhưng 30 vẫn chưa phải là tết, vả lại, đây là lễ trao giải danh giá nhất nhì trong lĩnh vực phim ảnh, ai ai cũng khao khát có được, hai lối suy nghĩ mâu thuẫn đan xen nhau khiến Orm không có cách nào tỉnh táo.

LingLing Kwong nhìn nàng như vậy, cười ôm nàng lên sân thượng, chỉ tòa nhà đối diện lấp lánh ánh đèn, đón gió, nói: "Nếu không lấy được giải này, thì em sẽ không làm diễn viên nữa à?"

Orm dựa vào ngực cô, giật mình một chút.

"Không, vẫn làm chứ."

LingLing Kwong cười nhẹ,"Vậy em lo lắng cái gì?"

Orm: "..."

Đúng vậy, lo lắng cái gì?

Lo lắng có thể thay đổi kết quả?

Cũng không thể.

Vậy thì lo lắng để làm gì.

*

Càng đến ngày diễn ra lễ trao giải thì người ta mắng Orm càng hăng, càng sắc bén, các loại tin đồn, scandal trước đây của Orm đều bị đào lại, rất nhiều người mong chờ bị Orm vùi dập.

Nhân viên ở buổi liên hoan phim cũng đang mong chờ xem kịch vui, các loại thiết bị ghi âm ghi hình đều đã chuẩn bị sẵn sàng, bởi vì đi theo thứ tự, Orm xuất hiện trên thảm đỏ sau Earn, Earn khoác lên mình một chiếc váy dài màu tím vừa đi vào thì một chiếc Maybach cấp Sung dung dừng trước lối vào, dẫn tới không ít náo loạn, ngay sau đó cửa xe mở ra, Orm mặc một chiếc váy đen dài khoét phần lưng, phía sau lưng loáng thoáng lộ ra đóa hoa hồng kiều diễm, nàng nhấc váy, sải bước trên thảm đỏ, những cánh nhà báo truyền thông đang chờ nàng ngã đài thì đều kinh ngạc, thậm chí có thể thấy được thần thái rạng rỡ cùng nụ cười tiêu chuẩn không chê vào đâu được của nàng.

Những tiếng mắng chửi kẹt trong cổ họng không thể phát ra, chiếc Maybach càng tôn thêm sự cao quý của Orm, nàng đi vào thảm đỏ, các nhà báo phóng viên nhanh tay hướng ống kính về phía nàng.

Earn đi phía trước nhưng cố tình đứng lại đợi, Orm khoác tay vào khuỷu tay của Earn, hai nữ diễn viên xinh đẹp mỗi người một vẻ cùng nhau đi đến chỗ ký tên.

Một đám truyền thông:"..."

Lúc ký tên, Orm trông rất bình tĩnh, Earn thấp giọng hỏi: "Tâm tình tốt vậy sao? LingLing Kwong cho em ăn tiên đan à?"

Orm: "Mấy ngày nay ăn ngon ngủ ngon, tâm tình đương nhiên là tốt rồi."

Earn: ". . . . Bái phục."

Kết quả, tai vách mạch rừng, những người nghe được truyền đi khắp nơi, một đám antifan cùng truyền thông đang đợi xem kịch vui đành phải thất vọng.

Nàng thế mà ăn ngon ngủ ngon? ??

Sau khi vào khán phòng, lần nàyvị trí của Orm và Earn ở bên cạnh nhau, còn được ngồi ở vị trí đắc địa, hai người vừa đến thì thấy Yut ở hàng bên cạnh cách một lối đi, tinh thần hắn hình như không tốt lắm, luôn nhìn chằm chằm điện thoại, thỉnh thoảng đáp lại người nhà một câu, Orm vốn định chào hỏi hắn vài câu, nhưng thấy hắn bận bịu, nên không dám phiền.

Buổi lễ trao giải lĩnh vực phim ảnh thì khá là khô khan.

Orm đã từng đến làm khách mời vài lần, lần này rốt cục cũng được đề cử, lúc nàng nhìn lên sân khấu, cảm giác khẩn trương hồi hộp lại ập tới.

Mà trên các diễn đàn, cũng đang chăm chú vào buổi lễ trao giải tối nay, trực tiếp, tiếp sóng, đều có, bình luận bôi nhọ Orm vẫn chưa từng hạ nhiệt, nhất định kiên trì hả hê nhìn thấy nàng thất bại mới thôi.

Trên màn hình rốt cục xuất hiện bộ phim « song bào thai » được biên tập xuất sắc nhất, còn có đề cử nhân vật nữ chính Thrit do diễn viên Orm thủ vai.

Lúc này, tim Orm đập nhanh tới nỗi như muốn bay ra ngoài, lúc người trao giải gọi tên nàng, nàng còn ngơ ngác, sau đó là niềm vui sướng xen lẫn với sự khẩn trương.

Mà đúng lúc này.

Một bài đăng bôi nhọ Orm không ngừng leo lên hot search.

Tên của hot search là # Orm không xứng với LingLing Kwong #.

# Orm không xứng với LingLingKwong # trước đó thấy fan Orm mắng LingLing Kwong không ra gì, tôi đã nhịn rất lâu, mấy người có quyền gì mà mắng chị ta, Orm cấp quyền à? Một đám người a dua theo phong trào, cũng không xem lại thân phận của LingLing Kwong là gì, là một trong ba tiểu thư của Asia thành, vốn đã trúng tuyển Harvard, nhưng vì sự nghiệp của gia tộc mà phải chôn chân tại đại học Asia thành, mạnh mẽ dứt khoát xử lý hết đám sâu bọ trong công ty, không chỉ như thế, ngành học của chị ấy nằm top trong trường đại học, mấy người tung hô cô ta, mà không xem lại cô ta đã học cái gì? Muốn tôi gửi cho mấy người xem không? Mặt dày, suốt ngày không dựa vào fame người khác để nổi, thì lại dựa vào scandals, kết quả lăn lộn như thế mấy năm, vẫn chỉ là một diễn viên vô danh tiểu tốt, có bản lĩnh thì lấy giải ảnh hậu đi?

Phayu: Ngại quá, cô ấy vừa cầm giải thưởng lớn nhất của Kim hí, là giải nữ chính xuất sắc nhất, hay còn gọi là ảnh hậu đó nha.

Earn: Chết, cô ấy lấy được ảnh hậu rồi, chủ thớt phải làm sao bây giờ? Livestream bốc sh*t ăn hả?

Từng ngày vểnh lên chân dài:Phi, con gái tôi xứng với Orm? Sao tôi không biết thế nhỉ.

May: Wow, ảnh hậu đã cầm, chủ thớt còn chửi được gì nữa không?

Yut: Cô ấy xứng đáng với giải thưởng.

Nycha: Chủ thớt chắc cũng là hạng tôm tép.

Chồng của Kornnaphat ảnh hậu -LingLing Kwong: Cút!

*

HOÀNCHÍNH VĂN

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com