Chương 41: Có thể cùng họ với em không?
CP "Uyển Nhân", hoặc là CP "Thanh Korn" trên hot search kia, cộng thêm 《 Đình viện thâm sâu 》 chiếu suốt một tuần, đã thành công giúp người hâm mộ trên Weibo Orm Kornnaphat phá mốc 50 vạn.
Trước kia Orm Kornnaphat không quan tâm đến Weibo lắm, nhưng từ lúc biết 281 là fan only của cô thì cô không khỏi tự hỏi một vấn đề: Có khi nào cũng có rất nhiều người như giống 281 yên lặng theo dõi cô không?
Có 281 khích lệ, sáng sớm hôm cô có thông báo vào đoàn phim thì cô cũng đăng bài lên Weibo.
Orm Kornnaphat V: "Hôm nay thời tiết thật đẹp, chuẩn bị xuất phát đi Dương thành thôi."
Ngoài dự đoán, bài đăng trên Weibo này vừa đăng chưa đến một giờ mà đã hơn một ngàn bình luận.
Orm Kornnaphat mở phần bình luận, muốn nhìn xem thử mọi người nói gì.
【 Ghế sô pha! 1551 ma ma, diễn viên tôi thích cuối cùng cũng biết đăng bài rồi! Tôi làm fans bạn từ 《 Mê vụ 》đến giờ được nửa năm rồi, rốt cuộc bạn cũng đăng bài trên Weibo mà không liên quan tới việc tuyên truyền rồi! Yêu cưng moah moah taa ~】
【 Đây hình như cũng là tuyên truyền trên Weibo đó 2333, hình như là đi quay 《 Dương thành phong vân 》 đó. 】
【 Dù là tuyên truyền thì tôi cũng thỏa mãn, sau này nên đăng Weibo nhiều hơn để tương tác với chúng tôi nha. 】
【 Tiểu Korn cố lên! Bạn diễn tiểu hộ sĩ làm người ta đau lòng lắm luôn, Uyển tần thì vô cùng dịu dàng xinh đẹp, nhan trị cao, diễn xuất tốt, nhật định bạn sẽ hot. 】
【 Xin hỏi ở đây có fan CP "Uyển Nhân" không? 】
【Fan CP giơ tay! Tôi là fan CP phim, cũng là fan của CP "Thanh Korn", hy vọng hai người hợp tác nhiều phim hơn, rất thích hai người đối diễn nha ~】
【 Khi nào hai người lại phát đường? @Lục Thanh Hoan 】
......
Phần lớn bình luận đều đều thảo luận về CP, xem ra trong 50 vạn fans này thì fans CP chiếm tỉ trọng không ít.
Còn fans only cực đoan như 281, Orm Kornnaphat xem hết bình luận cũng không tìm được người thứ hai.
Cô cũng không tìm được 281, hơn nữa còn hơi lo lắng. Lỡ như 281 nhìn thấy mọi người tích cực thảo luận CP của cô và Lục Thanh Hoan như thế, thì có khi nào sẽ trực tiếp mắng dân mạng như lúc trước không?
Sau đó Lục Thanh Hoan chia sẻ lại bài đăng Weibo của cô.
Lục Thanh Hoan V: "Uyển tần của chị cố lên nha [ trái tim ] [hôm nay thời tiết thật đẹp, chuẩn bị xuất phát đi Dương thành thôi.]
Weibo Lục Thanh Hoan tới 800 vạn fans, sau khi cô ấy chia sẻ thì số bình luận gấp 5, 6 lần của Orm Kornnaphat.
Orm Kornnaphat đang trên đường tới phim trường, cô nhàm chán lướt xem phần bình luận của Lục Thanh Hoan, phát hiện phần lớn đang thảo luận về CP"Uyển Nhân", trừ cái đó ra thì còn có một bình luận không liên quan nhưng đầy sắc bén được đẩy lên đầu.
Nguyên nhân là do một dân mạng nào đó hỏi hỏi: "Trong phim thì Từ Lạc Nhân và Mộ Dung Khinh Nhan mới là khuê mật thật mà, rõ ràng quan hệ giữa hai người kia mới là tốt nhất, vì sao lại không thấy CP "Nhân Nhan" đâu hết?"
Mộ Dung Khinh Nhan là nữ hai trong bộ《 Đình viện thâm sâu 》do Triệu Hân Nhiên đóng, là khuê danh của Gia quý nhân lúc chưa vào cung.
Được dân mạng này nhắc nhở, những dân mạng khác cũng phát hiện vấn đề, lập tức có mấy trăm bình luận thảo luận vấn đề này. Có người nói Lục Thanh Hoan và Triệu Hân Nhiên quan hệ bất hòa, cũng có người nói Lục Thanh Hoan và Orm Kornnaphat là cùng một người đại diện cho nên mới sao tác CP [1] "Uyển Nhân".
[1]: hoặc là xào CP, Sao tác couple - Sao tác CP là tạo hiệu ứng để hai người - một nam một nữ, hay nam với nam, nữ với nữ - có liên quan đến một bộ phim, hoặc một chương trình nào đó có những hành động thân mật, gần gũi nhau hơn làm cho khán giả cảm thấy giống như họ đang yêu nhau, có cảm tình ngoài đời với nhau để tăng hiệu ứng cho bộ phim, chương trình đó nhiều hơn. Nôm na ra để họ đóng một màn "phim giả tình thật" khiến người xem tưởng họ yêu nhau dù sự thật chưa chắc đã đúng.
Đang có nhiều giả thuyết đề ra thì đột nhiên có một giang cư mận tự xưng là biết rõ nội tình, xuất hiện rồi nói: "ZXR ở phim trường mượn chuyện đóng phim mà tát OK, hai người kia đã sớm kết thành tử thù. LQH thân là sư tỷ OK, đương nhiên là phải cùng phe với sư muội của mình rồi, sao có thể xào CP với ZXR. Còn có lần trước đi ghi hình gameshow của Orange TV, ZXR cũng không đi, còn không phải là do nhân duyên của cô ta kém nên không ai muốn chơi với cô ta sao."
Ngay khi bình luận chưa rõ thực hay này vừa được tung ra, thì các dân mạng thích buôn chuyện lập tức chuyển sang hóng hớt chủ đề khác.
Gần đây《 Đình viện thâm sâu 》 rất nổi, những gì liên quan tới nội dung phim và động thái của dàn diễn viên đều thu hút rất nhiều sự chú ý của cư dân mạng, chờ Orm Kornnaphat tới phim trường, thì đề tài #Triệu Hân Nhiên vả mặt Orm Kornnaphat# đã vào mười hạng đầu của bảng hot search.
Nhưng mà chưa đến nửa tiếng thì đề tài này liền biến mất khỏi bảng hot search, rõ ràng là đã có người động tay động chân.
"Khẳng định là Triệu Hân Nhiên bỏ tiền để người ta xóa hot search." Cố Tâm Mỹ oán giận mà nói: "Người phụ nữ này thật quá đáng, ở đoàn phim thì bắt nạt chị, lên hot search cũng phải chèn ép chị."
Ngược lại thì Orm Kornnaphat lại thở phào nhẹ nhõm, nói: "Bị đánh cũng không phải là chuyện vẻ vang gì, xóa cũng tốt."
Mặc kệ có phải là do Triệu Hân Nhiên tiêu tiền triệt hay không, thì hành động này đối với Orm Kornnaphat mà nói thì lợi nhiều hơn hại: Không có chứng cứ trực tiếp chứng minh là Triệu Hân Nhiên bắt nạt Orm Kornnaphat, phần lớn dân mạng mang theo tâm trạng hóng hớt mà thảo luận về đề tài này, ai đúng ai sai bọn họ không quan tâm. Hot search bị xóa thì cộng đồng mạng chỉ cảm thấy là phía Triệu Hân Nhiên chột dạ, cho dù Triệu Hân Nhiên thật sự không có bắt nạt người khác thì cũng sẽ không chiếm lý được.
Orm Kornnaphat và Lưu Vũ Tình vào đoàn cùng một ngày, hai người chạm mặt ở sảnh khách sạn.
Lần này Lưu Vũ Tình có mang theo trợ lý, cô ấy kéo Orm Kornnaphat một một bên: "Lúc quay《 Đình viện thâm sâu 》Triệu Hân Nhiên bắt nạt cậu thật à?"
Lưu Vũ Tình là một người nghiện Weibo, trên đường tới đây vẫn luôn lướt Weibo, nhìn thấy chủ đề Triệu Hân Nhiên vả mặt Orm Kornnaphat lên hot search, lại nhanh chóng bị xóa mất, thì trong lòng cô ấy vô cùng khó chịu, rất gấp bách muốn biết chân tướng.
"Cậu nghĩ sao?"
Lưu Vũ Tình ngắm cô vài giây, nói: "Quen cậu đã được bốn năm, trước nay chưa từng thấy cậu cãi nhau với ai, cậu là một đứa nhát gan. Mình nghĩ là thật rồi."
Được người khác tin tưởng thì nên vui vẻ mới phải, nhưng Lưu Vũ Tình lại có nhận thức sai lầm về mình, khiến Orm Kornnaphat dở khóc dở cười: "Bây giờ mình không nhát gan nữa. Triệu Hân Nhiên mượn việc đóng phim đánh mình, sau đó mình cũng mượn phim để trả đũa lại."
"Cậu cũng đánh lại cô ta?"
"Cũng không phải." Orm Kornnaphat lặng lẽ kể cho cô ấy chuyện mình né camera véo Triệu Hân Nhiên đến khóc.
Lưu Vũ Tình giơ ngón cái lên, tán thưởng nói: "Bọn cậu quay phi, cổ trang, cậu véo cô ta chỗ khó thấy như thế thì cho dù có véo chảy máu, thì những người khác cũng nhìn không ra nha!"
Triệu Hân Nhiên đánh cô là chuyện mà toàn bộ đoàn phim đều biết đến, nhưng chuyện Orm Kornnaphat véo Triệu Hân Nhiên, chỉ sợ không có mấy người biết. Triệu Hân Nhiên hẳn là cũng là biết chính mình đuối lý, nên mới nóng lòng muốn đẩy rớt hot search như vậy.
Đoàn phim đã sắp xếp phòng tiêu chuẩn cho mọi người, Orm Kornnaphat và Lưu Vũ Tình chng một phòng.
Các cô cầm thẻ phòng, tìm được phòn thì quẹt thẻ để vào.
"Khách sạn này phục vụ không tồi nha, còn dùng một bó hồng lớn như thế để chào mừng." Lưu Vũ Tình vừa vào thì đã bị quyến rũ bởi bó hoa hồng vô cùng diễm lệ trên đầu giường, sau khi đặt hành lý xuống liền đi qua cầm bó hồng nặng trịch đó lên, phát hiện trong đó có một tấm card, "Ồ, Tiểu Orm, hoa này là đặc biệt tặng cho cậu đó."
"Tặng mình?" Orm Kornnaphat còn nghĩ là cô ấy chọc mình, tiếp nhận tấm card.
Trên tấm card hồng nhạt có dòng chữ thanh tú: "Tiểu Orm thân yêu, chào mừng vào đoàn, rất mong chờ biểu hiện xuất sắc của em ở phía sau, cố lên!"
Chỗ ký tên vẽ cái tình yêu.
Lưu Vũ Tình và cô cùng xem dòng chữ trên tấm card, hoang mang mà hỏi: "Hôm nay mình cũng vào đoàn mà, vì sao chỉ có cậu có hoa mà mình không có? Chẳng lẽ là nhân viên công tác quên mình rồi?"
Vẻ mặt Orm Kornnaphat đầy phức tạp mà nhìn về phía cô ấy, nói: "Đây hẳn không phải là do đoàn phim chuẩn bị."
"Không phải sao? Vậy là ai đưa?" Lưu Vũ Tình càng hoang mang hơn.
Orm Kornnaphat: "......"
Lúc vừa nhận lấy tấm card kia thì Orm Kornnaphat liền nhận ra đó là chữ của người nào đó, nhưng cô không biết phải thế nào nói với Lưu Vũ Tình.
Lưu Vũ Tình nhìn nhìn hoa hồng đỏ, lại nhìn nhìn trái tim trên tấm carđ, làm mặt quỷ mà nói: "Không phải là người hâm mộ của cậu chứ?"
Orm Kornnaphat: "......"
"Người kia nhất định là người của đoàn phim chúng ta!" Cố Tâm Mỹ hưng phấn mà nhiều chuyện: "Người nọ khẳng định là đã hỏi nhân viên công tác xếp phòng nào cho chị, rồi yêu cầu người chuẩn bị hoa hồng cho chị! Trời ơi, lãng mạn ghê không! Rốt cuộc là ai đây? Chị biết không?"
Dù sao thì cũng không có ghi đề bút, Orm Kornnaphat trợn mắt nói dối: "Chị không biết."
Ngày đầu tiên vào đoàn không cần đóng phim, hai người làm ổ ở trong phòng xem kịch bản.
Lưu Vũ Tình vẫn luôn nhớ thương người hâm mộ đã tặng hoa cho Orm Kornnaphat, cô ấy chạy tới hỏi nhân viên công tác của đoàn phim đã xếp phòng cho bọn cô, nhưng người nọ nói không biết vụ có hoa.
Cô ấy lại chạy tới hỏi quầy lễ tân khách sạn, tiếp tân hơi hơi mỉm cười, nói một cách thần bí: "Cái này không thể nói."
Lưu Vũ Tình buồn bực không thôi: "Rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy ta, có thể nói người của khách sạn đem hoa vào, còn yêu cầu người khác phải giữ mật?" Cô ấy chọc chọc Orm Kornnaphat đang bên cạnh nghiêm túc xem kịch bản, "Cậu không hề hiếu kỳ một chút nào sao?"
Lông mi Orm Kornnaphat run rẩy, giả vời bình tĩnh mà lật kịch bản, nói: "Tò mò có ích lợi gì, gần đây nhiều người thích mình lắm, sao mình đoán được là ai."
Lưu Vũ Tình "Hứ" một tiếng, nói: "Biết là gần đây cậu đang nổi rồi, còn khoe với mình nữa chớ."
Thấy cô thờ ơ như thế, Lưu Vũ Tình dần dần cảm thấy không thú vị, bèn chỉnh đốn tâm tư, tập trung lực chú ý vào kịch bản.
Xem từ sáng tới tối, khoảng 10 giờ thì Orm Kornnaphat đi tắm rửa.
"Ding dong ding dong ——"
Lưu Vũ Tình tưởng là đồ ăn khuya tới, chạy tới mở cửa.
"Ling...... chị Kwong!" Nhìn LingLing Kwong đứng ngoài cửa, Lưu Vũ Tình xoa xoa mắt, nhìn người trang điểm kỹ càng trước mắt, "Chị mới vừa diễn xong sao?"
LingLing Kwong chỉ thay đổi quần áo chứ không tháo lớp trang điểm, tóc tai, chị gật gật đầu, nói: "Tiểu Orm ở đây sao?"
"Ở ở." Lưu Vũ Tình nói vội không ngừng: "Nhưng cậu ấy đang tắm rửa, không thì chị vào chờ nha?"
"Ừm."
Lưu Vũ Tình xếp gọn kịch bản đang để lộn xộn ở trên giường để có chỗ trống cho LingLing Kwong ngồi: "chị Kwong, mời ngồi."
LingLing Kwong nhìn thoáng qua cửa phòng tắm, ngồi xuống nói chuyện với Lưu Vũ Tình: "Hôm nay mới đến sao?"
"Đúng vậy, đến hồi chiều, ngày mai bắt đầu quay ạ." Lưu Vũ Tình lúng túng mà đứng đó.
LingLing Kwong nhìn quanh một vòng, dừng tầm mắt ở một chỗ.
Có lẽ là do tạo hình LingLing Kwong kịch quá mức lãnh diễm khiến Lưu Vũ Tình cảm thấy chị không còn khi thân thiết giống như hồi tiệc sinh nhật của cô ấy, nên vô tình có chút khẩn trương. Thấy chị nhìn chằm chằm vào bó hoa hồng trên đầu giường Orm Kornnaphat, sốt ruột mà nói: "Bó hoa kia là người khác đưa tặng Tiểu Orm, nhưng lại không biết là ai, bọn em đều nghĩ đó là người hâm của cậu ấy."
"Tôi đưa đó." LingLing Kwong nói một cách nhẹ nhàng.
"...... Cái gì?!" Lưu Vũ Tình nghĩ là mình nghe lầm, "Hoa này là chị đưa đưa? Cho nên, chị là Tiểu Orm......"
Ba chữ "Người ái mộ" này cô ấy không dám nói.
LingLing Kwong thu hồi ánh mắt, nở một nụ cười ôn hòa với cô ấy, nói: "Em ấy là bạn gái của tôi, tôi tặng hoa cho em ấy rất kỳ quái sao?"
Lưu Vũ Tình rối rắm, ấp úng, do dự nói: "Nhưng mà, Tiểu Orm đã đem tình hình thực tế nói cho em biết rồi, cậu ấy nói hai người không phải là người yêu thật."
LingLing Kwong: "......"
LingLing Kwong cho rằng ngày đó Orm Kornnaphat chỉ là bực tức nên mới nói không lựa lời, không nghĩ tới cô lại thẳng thắn với Lưu Vũ Tình thật.
Lần đầu tiên được trải nghiệm cảm giác bị vả mặt khiến LingLing Kwong có chút xấu hổ, nhưng chị nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, vừa trịnh trọng vừa nghiêm túc mà nói: "Tôi và em ấy đúng là không phải người yêu thật. Nhưng mà, tôi thích em ấy, đang theo em ấy, cho nên em nói hoa là do người ái mộ tặng em ấy thì cũng không sai."
Nếu không phải hôm sinh nhật đã bị chấn động qua một lần thì Lưu Vũ Tình lại phải tốn thời gian rất lâu để tiêu hóa những lời này của LingLing Kwong.
Cô ấy cô gắng tận hết sức để mình không tỏ ra quá kích động, nói: "Lúc Tiểu Orm nói chân tướng cho em thì em cũng hơi nghi nghi, em nghĩ chị không có khả năng vô duyên vô cớ mà giúp cậu ấy cùng nhau gạt bọn em. Hơn nữa còn thêm WeChat của lớp bọn em, lại giới thiệu giúp em có cơ hôi thử vai. Hóa ra là chị thích cậu ấy."
LingLing Kwong cười mà không nói.
"Nhưng mà, Tiểu Orm hình như không biết là chị thích cậu ấy." Lưu Vũ Tình nhớ tới việc Orm Kornnaphat nói không biết hoa là ai tặng.
"Em ấy biết." Ánh mắt LingLing Kwong tối sầm lại, thanh âm thấp xuống: "Tôi đã thổ lộ với em ấy nhưng bị em ấy từ chối rồi."
Lưu Vũ Tình cảm thấy không thể tin nổi: "Chị là nữ thần của cậu ấy đó nha! Chuyện này cả lớp em đều biết, cậu ấy si mê chị lắm mà, sao lại từ chối chị được?"
"Có lẽ là...... Em ấy vẫn chưa nghĩ thông suốt." LingLing Kwong đứng lên, "Em thấy chúng tôi thế nào?"
Lưu Vũ Tình luôn nhớ rõ chuyện chị giới thiệu tài nguyên cho mình, không cần nghĩ ngợi liền nói: "Chị rất tốt nha!"
"Em cảm thấy tôi và Tiểu Orm xứng đôi sao?"
"Đương nhiên xứng rồi!"
LingLing Kwong đặt tay lên vai cô ấy, nói: "Vậy...... Có thể nhờ em nói vài lời tốt về tôi trước mặt em ấy không?"
"Việc này cứ để em lo!" Lưu Vũ Tình vỗ ngực bảo đảm. LingLing Kwong giới thiệu tài nguyên cho cô ấy, cô ấy giúp chị theo đuổi bạn gái cũng là việc nên làm.
LingLing Kwong cong cong khóe môi, nói: "Về sau nếu như lại có kịch bản tốt thì tôi sẽ lại giới thiệu cho em."
Lưu Vũ Tình thiếu chút nữa là hét toáng lên, hai tay nắm chặt lại, thề son sắt: "chị Kwong cứ yên tâm, em nhất định sẽ giúp chị theo đuổi được Tiểu Orm!"
"Rầm" một tiếng, cửa phòng tắm bị người đẩy ra.
Orm Kornnaphat tắm xong đi ra thì phát hiện trong phòng có thêm người khác, kinh ngạc: "Chị tới làm gì?"
LingLing Kwong còn chưa lên tiếng thì Lưu Vũ Tình đã cướp nói: "Coi cậu hỏi kìa, chị Kwong tỷ đương nhiên là tới thăm cậu nha. Hai người nói chuyện đi, mình đi rủ bọn Tâm Mỹ đi ăn khuya đây."
Lưu Vũ Tình chạy nhanh như thỏ, trong phòng chỉ còn lại có hai người các cô.
Orm Kornnaphat cứ cảm thấy thái độ và ánh mắt của Lưu Vũ Tình khi rời đi quá mức ái muội. Cùng người nào đó ở chung một phòng làm cô hơi thấy mất tự nhiên, có chút che giấu mà vén vén tóc, hỏi: "Tìm tôi làm gì?"
Ánh mắt càn rỡ của LingLing Kwong lướt khắp cơ thể cô, xẹt qua mắt cá chân mảnh khảnh của cô—— cái eo thon thon một tay là có thể ôm hết—— bộ ngực hơi hơi phồng lên——xương quai xanh dính nước——khuôn mặt thuần khiết mềm mại, cổ họng hơi nuốt một chút, như "ông nói gà bà nói vịt" mà hỏi lại: "Thích hoa không?"
Cảm giác được ánh mắt không thuần khiết của chị, Orm Kornnaphat vội lấy một chiếc áo khoác khoác trên người, nói: "Không thích, tôi đang chuẩn bị ném đi đây."
LingLing Kwong bước về phía cô, ngón tay xẹt qua vài sợi tóc ướt sau gáy cô, ôn tồn mà hỏi: "Vậy em nói cho chị em thích gì đi? Lần sau chị lại tặng."
Phòng vốn đã ấm áp, tắm rửa xong lại càng cảm thấy khô nóng, Orm Kornnaphat đẩy cái tay lộn xộn của chị ra, nói: "Không cần chị tặng."
LingLing Kwong nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trắng tinh không tì vết của cô, cực có kiên nhẫn mà nói: "Chị biết thích hoa bách hợp, nhưng mà trên mạng nói hoa hồng đỏ đại biểu tình yêu đó."
*Hoa bách hợp hay còn là hoa huệ tây, loa kèn, hoa ly,.... Sau khi tìm hiểu thì thấy nó có nhiều tên khác nhau thì mình để tên này luôn, vừa khéo lại trùng với thể loại truyện. Oh chỗ mình gọi là hoa ly đó~
Orm Kornnaphat nhìn chị đầy kinh ngạc: "Cái này mà chị cũng phải lên Baidu sao?"
Trên khuôn mặt vốn lạnh lùng của LingLing Kwong xuất hiện hai vệt ửng hổng, hơi xấu hổ mà nói: "Chị chưa từng theo đuổi người khác, sợ mắc lỗi."
"......"Trong lòng Orm Kornnaphat có chút cảm giác không biết nói gì.
Chỉ một khoảnh khắc như vậy cũng làm cô hoảng hốt. Hình ảnh LingLing Kwong ở đây cùng LingLing Kwong ở kiếp trước đè lên nhau, vẫn là không hiểu tình thú như cũ, nhưng LingLing Kwong ở đời này lại nỗ lực học tập, vụng về mà thay đổi chính mình, chỉ vì muốn cô vui.
Không biết sao lại nghĩ buổi tối hôm cô nói chuyện với 281 nói chuyện.
281 nói: "Nếu tôi là cậu, tôi sẽ chấp nhận chị ấy, khiến chị ấy cả đời chỉ đau lòng vì tôi, chỉ yêu mình tôi, đem những thứ mà kiếp trước chị ấy thiếu đòi lại gấp đôi."
Orm Kornnaphat dao động không ngừng.
Ngày mai còn phải bắt đầu đóng phim, cô không muốn vì mấy chuyện tìm cảm này mà hao tổn tinh thần, cô xua đi những suy nghĩ lộn xộn lung tung ở trong đầu, gượng gạo nói sang chuyện khác: "Rốt cuộc chị tìm có chuyện gì? Nếu như không có chuyện gì quan trọng thì mau về phòng chị đi, đừng quấy rầy bọn tôi nghỉ ngơi."
Mỗi lần mà cô muốn né tránh vấn đề nào đó thì đều sẽ vờ như thiếu kiên nhẫn. LingLing Kwong hiểu rõ suy nghĩ của cô, buông tiếng thở dài, nghiêm mặt nói: "Là có chuyện rất quan trọng à."
"Nói đi."
"Em và Lục Thanh Hoan là chuyện như thế nào?"
"Cái gì mà lại như thế nào?"
"Hôm đó ở trung tâm thương mại, em luôn miệng nói với chị là Lục Thanh Hoan không hề có ý đồ gì với em, vậy vì sao cô ấy còn muốn xào CP với em?"
Orm Kornnaphat trăm triệu lần cũng không nghĩ tới chuyện chị muốn nói là chuyện này, nghẹn họng một lát, nói: "Tôi và chị Thanh Hoan là cùng nhau đóng phim, vì phối hợp phim truyền hình tuyên truyền nên xào CP thì sao?"
Nói xong cô liền hối hận, vì sao lại muốn giải thích cứ, cứ để LingLing Kwong hiểu lầm thật tốt.
Nghe thấy cô nói là vì phối hợp tuyên truyền, LingLing Kwong hơi giãn mày ra, nhướng mày rồi nói: "Chị và em cũng diễn chung nè, nói như vậy thì hai đứa mình cũng có CP đó."
"Làm ơn đi, 《 Mê vụ 》 tháng 8 đã chiếu rồi, bây giờ đã là tháng 12 rồi đó chị gái à." Tâm tư Orm Kornnaphat xoay chuyển, nói: "Cho dù tôi và chị có CP, thì tên CP là gì? 'Korn Kwong', hay là 'Orm Ling'? Khó nghe gần chết."
LingLing Kwong không nghĩ tới vấn đề này, nghe cô nói như vậy thì cũng cảm thấy CP mà dùng tên hai người ghép lại thì không dễ nghe lắm, nhíu mày tự ngẫm nghĩ.
Thấy chị bị chặn đến mức không còn lời nào để nói, Orm Kornnaphat đắc ý mà nói: "'Uyển Nhân' nè, 'Thanh Kwon ' nè, tên CP của tôi và chị Thanh Hoan dễ nghe hơn nhiều."
LingLing Kwong bị cô khích tướng đến mức nghiến răng nghiến lợi, suy nghĩ vài giây, nói: "Đợi chị về tra từ điển đã."
"Tra cũng vô dụng thôi, dù sao thì tên của chúng ta mà ghép lại cũng là KHÔNG, HỢP!" Cô cố ý nhấn mạnh hai chữ cuối.
LingLing Kwong biết là cô cố ý nói thế với mình, chị kiềm chế để không bóp cằm cô, nhìn nhìn hai cái răng nanh như muốn cắn người của cô, tầm mắt dời đi, nhìn đôi mắt có chút bối rối của cô, khẽ nói: "Ý chị là, trở về tra từ điển, nhìn xem có thể sửa tên để hợp với nghệ danh của em không đó mà."
Khóe miệng Orm Kornnaphat giật, nói: "Chị dứt khoát đổi họ luôn đi."
LingLing Kwong ngưng thần nghĩ nghĩ, nói: "Cũng được."
"......"
"Có thể cùng họ với em không?"
"......"
Orm Kornnaphat bị vấn đề không biết nên nói là ấu trĩ hay là nhược trí của người nào đó hỏi đến phiền, thẳng tay ném chị ra ngoài một cách không thương tiếc.
Cô cho rằng LingLing Kwong chỉ là đột nhiên nổi điên thôi, không nghĩ tới người nào đó vừa về phòng không lâu thì dùng điện thoại của An Huệ nhắn tin cho cô, tất cả đều là nghệ danh mới vừa nghĩ ra, nhờ cô chọn giúp một cái một cái.
Orm Kornnaphat cạn lời đến cực điểm, lười nhắn lại, ném điện thoại sang một một bên rồi xem kịch bản.
Lưu Vũ Tình đi ăn khuya trở về, biết rõ cố hỏi: "chị Kwong đi rồi?"
Orm Kornnaphat xem kịch bản, cũng không ngẩng đầu lên mà "Ừ" một tiếng.
Lưu Vũ Tình nhảy lên giường cô, nói: "Lúc cậu tắm rửa thì mình hàn huyên vài câu với chị Kwong, chị ấy nói sau này sẽ giới thiệu tài nguyên tiếp cho mình đó, cậu nói xem sao chị ấy lại tốt như vậy chứ?"
Orm Kornnaphat: "Ừm."
Lưu Vũ Tình: "chị Kwong đẹp như thế, dáng người tốt như thế, diễn xuất tốt, tính tình cũng tốt. Chậc chậc, toàn thân trên dưới mình cũng không tìm được một khuyết điểm của chị ấy luôn."
Orm Kornnaphat: "...... Ừm." Khuyết điểm LingLing Kwong cũng nhiều mà ta.
Lưu Vũ Tình: "Người dịu dàng và săn sóc như chị Kwong, nếu sau này ai mà làm bạn gái chị ấy thì thật là quá hạnh phúc!"
Orm Kornnaphat bị cô ấy ồn ào tới mức không đọc được nội dung, chỉ thấy cô ấy lấy tay ôm mặt, trên mặt đầy vẻ si mê, trong lòng sinh ra cảm giác vi diệu, hỏi: "Cậu muốn làm bạn gái của chị ấy à?"
Lưu Vũ Tình nhớ lời LingLing Kwong dặn dò, cho nên mới nói bóng nói gió nói nhiều lời hay như vậy, không nghĩ tới Orm Kornnaphat lại hiểu lầm, hoảng đến mức vội xua tay: "Không không không phải!"
Orm Kornnaphat thấy cô nói lắp, càng nghĩ càng cảm thấy không đúng lắm, trầm ngâm một chút rồi nói: "Nếu như cậu thật sự thích chị ấy thì có thể thổ lộ với chị ấy."
"Trời ơi!" Lưu Vũ Tình gấp đến độ kéo tóc, "Mình nói nhiều như vậy là vì cậu đó! chị Kwong tốt đến vậy, lại thích cậu như vậy, vì sao cậu không đồng ý với chị ấy?"
Có lẽ lúc cô tắm thì LingLing Kwong và Lưu Vũ Tình hàn huyên không ít chuyện rồi, Orm Kornnaphat cũng không hỏi hai người nói gì, làm bộ tiếp tục xem kịch bản, không chút để ý mà nói: "Mình với chị ấy không thích hợp."
"Chỗ nào không thích hợp, mình thấy khá tốt mà."
"Tính cách, thân phận, danh khí, gia thế...... Cho dù là phương diện nào thì cũng đều không thích hợp." Orm Kornnaphat không muốn nói về chủ đề sâu xa như vậy, "Ngày mai còn dậy sớm, cậu còn không mau đi tắm rửa đi?"
"Ò~."
Trời còn chưa sáng thì các cô đã tới đoàn phim.
Buổi sáng, Orm Kornnaphat và Lưu Vũ Tình, cùng với Trương Siêu Phàm, nam diễn viên đóng vai trúc mã của cô, quay ba cảnh diễn. Lưu Vũ Tình lại bị kêu đi đóng phim, cô và Trương Siêu Phàm ở khu nghỉ ngơi đợi đến cảnh quay.
Hai người đang đối diễn thì đột nhiên nghe được Cố Tâm Mỹ nói với Tiểu Ngải, trợ lý của Lưu Vũ Tình: "Bộ phim này có nhiều ngôi sao ghê luôn, cô nhìn người kia đi."
Tiểu Ngải: "Người kia là ai? Nhìn hơi quen."
Cố Tâm Mỹ: "Hoàng Hậu hộ chuyên nghiệp Tiết Gia Lệ đó! Không biết trong phim này bà ấy diễn nhân vật nào, trong danh sách diễn viên thì hình như tôi không có thấy tên bà ấy."
Orm Kornnaphat đột nhiên ngẩng đầu lên.
Nhìn theo hướng ngón tay của Cố Tâm Mỹ, nhìn quý bà tuy ăn mặc giản dị nhưng vẫn hấp dẫn ánh mắt người khác xuất hiện ở phim trường kia, cả người cô đột nhiên lạnh toát.
Đúng lúc Tiết Gia Lệ nhìn qua bên này, ánh mắt hai người chạm nhau.
Orm Kornnaphat vội quay đầu đi.
Cô không nhìn thấy Tiết Gia Lệ mỉm cười với cô, cũng không thấy Tiết Gia Lệ đi về phía bên này.
"Làm phiền một chút, xin hỏi......"
Giọng nói thân thiện và lịch sự của người phụ nữ truyền vào tai cô, Orm Kornnaphat không cần nhìn cũng biết là giọng của ai, sống lưng cô cứng đờ, nói với Trương Siêu Phạm: "Chờ chút nữa rồi đối diễn nha, tôi muốn đi toilet."
Không đợi mọi người phản ứng lại đây thì cô đã đưa kịch bản cho Cố Tâm Mỹ, cũng không quay đầu lại mà đi thẳng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com