Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14.1. Chắp vá

Trưởng thành đơn giản là điều chỉnh nước mắt về chế độ im lặng, tập quen với cô đơn và một đời cô độc.

Người ta thường nói, cô đơn không phải là lúc một mình lê bước trên con đường không bóng người qua lại, hay một mình tìm nơi trú mưa rồi ngồi ngốc nghếch cười khổ. Mà là cảm giác bên cạnh người cho là cả thế giới, nhưng lại gánh theo một thế giới khác trên lưng.


"Đừng uống nữa." Âm thanh trầm ấm cất lên có vài phần nhẫn nại, em đoạt lấy ly thủy tinh sóng đỏ trong tay nàng. Người con gái hụt hẫn mắt hoe đỏ đầy ủy khuất nhìn em, nàng không khóc vì bị cướp đi ly vang đỏ thơm nồng, mà một thứ đau đớn đến từ phương khác

"Tại sao lại đối xử với chị như vậy? Hức, có phải chị không đủ tốt không Lisa, vì thế nên chị ấy mới lạnh nhạt với chị?"



Em đưa tay vuốt ve mái đầu rối bời, thảm cảnh này từ khi nào đã quá đỗi quen thuộc. Chị thì khóc vì người đó, còn em buồn thay chị. "Ò, khuyết điểm của chị là yêu kẻ mù như chị ta."


"Đủ rồi, em đưa chị về."



Em là một người bao dung, vì nàng bất chấp tâm niệm. Còn nàng, chỉ là kẻ ích kỉ. Thứ tình cảm như bố thí để giữ em lại bên cạnh. Mối quan hệ đôi bên đều biết rõ, nhưng vẫn cố chấp không dứt.



<tút...thuê bao q...!> "Không gọi nữa, chị ta không nhấc máy, chị đừng đợi nữa." Lisa cáu gắt ném điện thoại lên bàn, em ngồi xuống bên cạnh nàng mơ màng cuộn trong chăn, cố chấp không chịu ngủ :"Có lẽ chị ta không về, chị mau nghỉ sớm đi." Jisoo nấc lên đau đớn như xé nát tâm can, nàng vùi mặt ôm lấy Lisa, gương mặt đỏ ửng ướt át cọ xát vào bụng em, thấm ướt một khoảng

"Hức, có phải chị ấy không còn yêu chị nữa không? Không còn cần chị nữa..."

Nếu em là một vị thần, em sẽ mang chị đến nơi hạnh phúc nhất thế gian. Nếu em là một ác quỷ, em sẽ xóa tên người đó vĩnh viễn khỏi trần thế.!!!


Lisa mềm lòng đau thắt, đưa tay xoa xoa tấm lưng không ngừng run lên, lòng bàn tay ấm áp đi đến đâu xoa dịu được ít đau đớn trong nàng đến đấy. Jisoo rất sợ sẽ mất đi người nàng hết mực yêu thương, nhưng lại không muốn để mất người vô cùng yêu nàng.


"Có em ở đây, đừng khóc."


"Lisa sẽ không bao giờ bỏ rơi chị đúng không?"



"Ừm, không bao giờ."



"Hứa nhé...Hức."




"Ừm."





___//_________




•Sân bay quốc tế

"Giám đốc."

Người phụ nữ trong tây trang đen vừa bước ra, một đám lập tức cung kính cuối đầu. Cô không ngoảnh mặt lấy một cái, bước chân hối hả rời khỏi sảnh chính

"Giám đốc, cuộc họp với cổ đông sẽ bắt đầu lúc 1:00 pm, 2:30pm chị có hẹn kí hợp đồng..."

"Hủy tất cả đi, tôi còn có việc."


Thư kí bên cạnh thoáng đơ cả người, Giám đốc của cô trước nay công việc luôn trên hàng đầu, không trừ việc gì mà từ bỏ.






Lisa phi như lao trên đường cao tốc, chiếc xe thể thao vun vút chạy trong gió. Trên môi ẩn hiện ý cười, trong đầu chỉ quanh quẩn duy nhất hình ảnh nàng. Nhiều ngày công tác đã không gặp nàng, tâm trí em như phát điên lên, trống trãi vô cùng. Nhận được lời hẹn, em liền bỏ việc về sớm một ngày vì ai đó bảo muốn gặp em.




▪︎6:00 pm

Lisa thẩn thờ nhìn người đến rồi đi, từ lúc nắng chiều đến trăng treo trên đầu. Gương mặt đã tối xầm lạnh lẽo, thâm can nặng trĩu nhìn đồng hồ lặng lẽ trôi

~leng keng~ Đã là âm thanh hơn 60lan em trông đợi trong cả buổi chiều, đến mệt mỏi không còn muốn ngoảnh xem liệu có phải là nàng

"Lisa ah"



Lisa bị đánh vỡ bằng thứ âm thanh thân thuộc kia, đôi mắt như muốn vỡ òa khóc lớn, "Unnie"



"Xin lỗi em. Seri bảo sẽ đưa chị đến một nơi nhưng chị đợi mãi chị ấy vẫn chưa tan làm, quên mất có hẹn cùng em nên chị liền chạy đến.... xin lỗi đã để em đợi lâu như thế."




"Không, em cũng vừa đến thôi. Còn lo chị sẽ đợi."



"Ân, thật may quá."


Phục vụ vừa lúc mang lên thức ăn, mỳ ống sốt cà yêu thích của nàng phất lên hương khói thơm lừng, kèm theo một chai Mater Domini. Ánh mắt phục vụ nhìn cô song quay sang nhìn nàng, thầm trắc lưỡi một tiếng. Để có được đĩa mỳ nóng hổi như bây giờ, bọn họ đã phải bỏ hơn 7 đĩa trước đó, bởi cứ cách nữa tiếng lại mang lên.

"Em gọi cả thức ăn rồi à ^^ "


Đôi mắt biết cười đó xua tan mọi phiền muộn, em khẽ cười thế là bỏ qua mọi chuyện, không muốn nhớ đến nữa. Lisa nhìn người trước mặt vui vẻ tận hưởng món khoái khẩu mà trong lòng cũng nhom nhém vui cùng, nhìn cũng đã thỏa lòng mong nhớ mới chậm rãi rút trong túi ra một thứ gì đó

"Jisoo à"


"Huh?"



"Em..." *Ringggg*


"Xin lỗi đợi chị một chút.

Alo, Seri âh?"



"[...]"



"Oh, chị đến rồi à? Được được, đợi em đến ngay." Không cần nghĩ nhiều cũng không để ý thái độ người trước mặt, Jisoo cầm lấy túi xách hối hả chạy ra ngoài, chỉ vỏn vẹn để lại câu nói vội vã cùng phần ăn còn vương hơi khói

"Lisa à Seri đang đợi bên ngoài, chị đi trước nhé, hẹn em hôm khác..."




Chiếc hộp bé xíu âm thầm trở về vị trí cũ, Lisa lặng người không buồn nhìn theo bóng nàng. Em chỉ vừa e ấp như nụ hoa sắp được nở rộ, chưa kịp tận hưởng sự sống đã bị vùi dập đến không thương tiếc. Lisa cuối mặt cười nhạt, nhìn xung quanh cũng chỉ có mỗi em là đơn độc...thoáng cay nồng ở mắt song cũng lặng lẽ ra về.











~~~~~~



Buổi tối, Jisoo vừa vặn rửa xong bát đĩa, pha hai cốc trà nóng mang đến sofa phòng khách. Seri chiễm chệ nằm dài trên ghế lớn, ngửi thấy hương hoa lài cũng bật dậy, cầm lấy tách trà nhấp một ngụm

"Hưmm, thơm quá."


Jisoo cười như được mùa, cũng theo cô nhấp thử một ngụm :"Phải, thì ra đây là lí do Lisa rất thích loại trà này."



Seri nghe đến cái tên ấy một mặt liền không vui, tivi cũng chuyển sang kênh khác tìm chút hứng thú.

"Oh, chị cũng xem phim này a?"



Cô gật đầu, tách trà đặt xuống không muốn uống thêm chút nào nữa :" Ân, đây là phim truyền hình Lisa rất yêu thích a, em ấy có thể xem đi xem lại hàng trăm lần ấy, mà lần nào cũng khóc haha....!?"


_pít_



"Em một phút không nhắc đến cái tên ấy không được à? Cái này cũng Lisa, cái kia cũng Lisa? Thế lúc trước sao không chọn cô ta đi, cớ gì phải chọn bên cạnh tôi làm gì?" Seri tắt màn hình tối đen, cáu gắt phun một tràn nước lạnh vào người nàng sau đó liền đứng thoắt dậy rời đi. Jisoo được một phen cuốn lên, vội vã đuổi theo ôm chầm lấy bóng lưng sắp khuất dạng


"Em không có ý đó, đừng giận mà xin chị... em xin lỗi ... "



"Hừ!"




"Xin lỗi chị, em không có ý đó, hức,..."




Seri chậm rãi xoay người, từ trên nhìn xuống khóe mắt ướt nhòe của nàng

"Được rồi,Chị sẽ không giận nữa."



"Thật chứ?" Nàng nhảy cẩn lên ôm chầm lấy cô



"Với một điều kiện."



"Từ nay về sau, không được gặp con bé đó nữa! Chị không thích. Chị không thích chia sẽ Jisoo của chị." Nói rồi vùi mặt đáp trả cái ôm của nàng, giọng nói đặc biệt ôn nhu mà khẩn khiết.




".........."






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com