Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG I: IM LẶNG TRƯỚC CƠN GIÔNG (tt)


TẬP 2: LỜI NGUYỀN!
Sáng hôm sau, tôi đến trường gặp 2 đứa bạn thân đang ngồi trên ghế đá, tôi hớn hở chạy đến: " Ê, Thanh Nhi, Minh Lý"
Thấy tôi, cô nàng Thanh Nhi chế giễu:" Này, sao đến sớm vậy? Tôi tưởng bà đến trễ chứ."
Tôi bĩu môi:" Gì đây, mới sang sớm đã chọc rồi". Tùng... tùng... tùng. Tôi giật bắn:" Oh my good, sao đánh trống sớm thế. Thôi vào lớp cái đã".
Cả ba chia tay nhau mỗi người một lớp đi vào. Đến giờ ra chơi, tôi liền chạy vào nhà vệ sinh. Mà chảng hiểu sao, tự nhiên phòng vệ sinh hôm nay trở nên u ám lạ thường bởi vậy tôi thấy chẳng ai vào trong đây. Mà tôi cũng thuộc dạng mới sinh ra lá gan đã nhỏ nên tôi rất sợ, nhưng tôi không nhịn được bèn nhắm mắt làm ngơ như không có gì đi vào tollet. Tôi đóng cửa lại nhưng rồi phát hiện một điều.
" Cái gì vậy nè, nhắm mắt đi vào lộn phòng có cánh cửa bị hư rồi" Tôi than vãn
Lệt xệt... lệt xệt...
Tôi rung mình nói thầm: Cái gì vậy trời? Tha cho con đi, con chưa kịp làm gì thì cái quái quỷ gì xuất hiện vậy trời, mong là không phải ma.
Tôi tò mò cúi xuống nhìn qua khe cửa phòng thì... một dáng người có vẻ như đang kéo 1 cái gì đó. Tôi bèn lấy điện thoại ra chụp lại qua khe dưới cánh cửa. Khi nhìn thấy bức hình, tôi lập tức che miệng lại để không phát ra âm thanh khiếp sợ.
Chẳng thể tưởng tượng được, bức hình đó có 2 người. Một người là cô lao công của trường, một người là học sinh lớp 8 giống tôi nhưng khác lớp đó là A Thanh. Không phải bức ảnh có 2 người mà tôi quen biết để tôi khiếp sợ mà là... cô lao công đang nắm lấy hai cánh tau của A Thanh lôi, Bộ dạng của A thanh rất đáng sợ. Toàn thân của A Thanh chi chit những vết chém., máu thấm ra cả bộ đồng phục. đôi mắt nhắm nghiềm.
Tôi câm lặng run từng hồi: Cô lao công đã giết a Thanh. Không được rồi phải tìm cách thoát khỏi đây để báo cho thầy cô biết nếu không mình cũng sẽ giống A Thanh bị giết mất.
Tôi còn chưa kịp suy nghĩ xong thì tay tôi lỡ làm cánh cửa phòng vang lên. Dù là rất nhẹ nhưng tôi cảm thấy cô lao công đã phát hiện. Tiếng bước chân lại gần phòng của tôi. Nguy thay cánh cửa tollet bị hư. Tôi nhìn thấy cánh cửa từ tư mở ra, tôi nép sát bức tường phía sau cánh cửa, cánh cửa rất gần, rất gần với người của tôi.
Tôi thầm hoảng hốt: Chết rồi... làm... sao... bây giờ. Con lạy trời... đừng để cô ta phát hiện.
" Ê Như, kì thi cuối kì qua rồi bà tính làm gì"
" Chả biết nữa, mà bực bội nhất là thi rồi mà nhà trường không cho nghĩ"
Hai tiếng nói ấy dù nhỏ nhưng đã cứu được cái mạng của tôi. Hai tiếng đối thoại đó của học sinh lớp 7 thì phải? Nhưng không sao cánh cửa không còn mở ra nữa, tôi thở phào:"Hình như cô ta đi rồi"
Tôi từ từ bước ra, nhưng thật lạ không thấy A Thanh đâu cả. Cô ta đã giấu A Thanh ở đâu. Tôi bất giác nhìn về phía phòng tollet bị hư ở cuối dãy,nó đã bị khóa. Tôi linh cảm một điều gì đó. Chợt nhớ đến chuyện lúc nãy. Tôi vội chạy đi gặp thầy hiệu trưởng. Khi thấy bức ảnh ấy, thầy cũng rất hoảng hốt bèn gọi cho cảnh sát và họp nội bộ với các giáo viên.
Tôi cảm thấy mình chẳng còn việc gì ở đây nên đi về lớp kể chuyện lúc nãy cho mọi người biết.
"Thật không? Nếu thế thì thật đáng sợ phải cảnh giác với bà ta mới được" Phía tây lớp học bàn tán.
Phía nam lớp học cũng ban tán không kém:" Hình như mấy hôm nay, có nhiều phụ huynh đến báo là con của họ bị mất tích không rõ nguyên do. Không lẽ bà ta cũng..."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #tim