Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 3

TẬP 3: NHỮNG KẺ BIẾN THÁI...

"Aizz, tui đói muốn rã người luôn. Cho tui đi ăn.. A" Tôi nói không ra hơi.
"Ừ ừ, đi thôi" cả ba người bạn đồng thanh nói.
Tại căn-teen...
"Cái gì? Chưa ra khỏi đây được à?" Tôi hét hết sức bình sinh của mình. Không biết cái giọng của tôi có sức ảnh hưởng thế nào mà cả nơi này, chim chóc làm tổ ở đây đều bay loạn xạ.
"Bà đói đấy à, không biết nếu bà no thì âm lượng sẽ như thế nào?"Thanh Nhi trợn tròn mắt, sau đó phá lên cười. Minh Lý bèn giải thích: Tại vì cảnh sát chưa gỡ hết bom, còn khoảng 1- 2 trái gì đấy. Nếu có vật nặng đè lên hay cách mặt đất khoảng 5 mét bom sẽ nổ vì bị ảnh hưởng phóng xạ. Lúc đó, khi chị bị rớt xuống cái hộp thì trực thăng đến cứu. Chúng ta mới thoát được"
Tôi tỏ vẻ khó hiểu:" Vậy tại sao bọn chúng lại vào được đây bằng chiếc xe tải nặng cồng kềnh đó?"
"Em cũng không biết nữa, chỉ nghe mấy chú cảnh sát nói loáng thoáng là bánh xe của bọn chúng có chứa một vật gì đó có thể kìm hãm bom bên dưới." Minh Lý trả lời có vẻ không chắc chắn.
"Vậy tại sao không dùng trực thăng cứu chúng ta?" tôi càng khó hiểu hơn.
"Bà không biết à, khu vực mình ở chỉ sử dụng trực thăng khi cần thiết hoặc khẩn cấp. Trường hợp lúc đó quá nguy hiểm nên mới sử dụng đến trực thăng. Còn bây giờ không còn nguy hiểm nữa nên... không nhất thiết phải sử dụng." Thanh Nhi tỏ vẻ chán nản.
" Đúng là bất công. À tui muốn hỏi chúng ta phải đợi đến khi nào mới được ra?" Tôi vừa ăn vừa hỏi.
Hoàng Thiên nhìn tôi mỉm cười rồi nói:" Chắc khoảng 2 ngày nữa sẽ ra thôi"
Mà thôi, lo cho cái bụng đói meo cái đã. Cả người đều ê ẩm. Sauk hi ăn xong, tôi bị thầy cô bạn bè chất vấn về việc tôi rớt xuống cái hộp đã xảy ra chuyện gì và tại sao tôi lại bị thương,.. Nhưng đó là bí mật của tôi, tôi không muốn người khác biết chỉ cho 2 người bạn thân của tôi biết. Cả 2 một mực tin tưởng.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #tim