Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 24

Thụy Thụy quyết định trở thành đầu bếp chuyên chúc của tổng tài bá đạo.

Không nên hỏi sao lại hình dung từ như vậy, thực ra Thụy Thụy chỉ là đọc một quyển tiểu thuyết ngôn tình, trong giá sách của Thừa Lỗi vì sao xuất hiện tiểu thuyết ngôn tình, còn là một câu đố.

Sau khi Thừa Lỗi tan tầm trở về đều là tự mình nấu cơm ăn, tài nấu nướng của Thừa Lỗi thế nào chứ, Thụy Thụy nhất định là liên tục gật đầu khen nói là ăn ngon, chủ nhân cho ăn đó, không có thể nói không thể ăn.

Sau đó phu phu nhà Hầu Minh Hạo Diêm An đến làm khách, Diêm An nấu cơm, Thụy Thụy cảm thấy quả là ăn ngon dừng không được, ăn cả ba chén cơm bự, khiến cho Hầu Minh Hạo ở bên cạnh vẻ mặt từ hoảng sợ đến lạnh nhạt sau đó vỗ vỗ Thừa Lỗi bên cạnh: “Người nhà cậu dễ nuôi.”

Mà Diêm An thì lại rất đắc ý, “Hừ, Minh Hạo thối, xem anh còn chê em làm đồ ăn chỉ có một hương vị hay không.”

Tha thứ cho Thụy Thụy, nó chỉ mới nếm qua ba người làm cơm là Thừa Lỗi, Diêm An, còn có bác gái ở công ty của Thừa Lỗi, nó không biết đến cùng cái gì gọi là ăn ngon.

Thụy Thụy không thể luôn đi theo Thừa Lỗi đi làm, ban ngày ở nhà ngoại trừ xem TV gần như không có gì tiêu khiển, Thụy Thụy phát hiện mình vô sự tự thông, nhìn xem hiểu chữ thì theo giá sách của Jung Yunho.

Tan ca trở về nấu xong cơm kêu Thụy Thụy tới dùng cơm cũng gọi không nhúc nhích, Thừa Lỗi tò mò đi qua đi xem xem nó rốt cuộc nhìn cái sách uyên bác gì, xem đến cơm cũng không ăn, đợi nhìn thấy bìa sách màu hồng nhạt có tên 《 Chuyên chúc nữ đầu bếp của bá đạo tổng tài 》, Thừa Lỗi quả là muốn co giật.

Biết ngay là không nên kết bạn với người bạn Mary Sue như Diêm An mà.

Biết được quyển sách này là Diêm An lần trước đến không cẩn thận bỏ quên, Thụy Thụy xem chưa đã liền cầu xin Thừa Lỗi có thể nào mang mấy quyển tiếp theo về cho nó không, Thừa Lỗi nhất quyết cự tuyệt nó liền giở trò ngồi dưới đất chơi xấu không ăn cơm, sau cùng Thừa Lỗi vẫn bất đắc dĩ đồng ý.

Cách ngày Thừa Lỗi sẽ gọi Diêm An vào văn phòng.

“Cậu đem hàng loạt truyện bá đạo tổng tài cậu sưu tầm cũng mang đến nhà tôi đi.”

“Ca, anh cũng bắt đầu xem tiểu thuyết ngôn tình rồi?! Em biết mà, Minh Hạo cũng cùng em đọc mà, chuyện tụi em làm trước khi ngủ đó, quả nhiên anh cũng không chống lại được sức hấp dẫn của tiểu thuyết ngôn tình ha ha ha ha ha, để em nói với anh em còn có hệ liệt yêu nghiệt vương phi, hệ liệt vương gia nóng nảy, hệ liệt đặc công đẹp trai tàn bạo…”

Không muốn nghe Diêm Qn như khoe của quý của gia đình, trực tiếp cắt ngang, “Cậu liền đem mấy quyển bá đạo tổng tài là được, quỳ an đi.”

quỳ an: cho lui của bậc hậu cung, đế vương thường nói với nô tài, thái giám, cung nữ

“À.” Diêm An hậm hực mà quỳ an.

Diêm An quả là mang đến mấy quyển trân quý, còn thật cẩn thận mà căn dặn xem thì xem, đừng đem trang sách vò nát, Thừa Lỗi tùy tiện hướng cặp tài liệu nhét vô, cầm lên phải trở về nhà, kết quả đi đến đại sảnh, cặp văn kiện không cầm chắc, một quyển 《 Bá đạo tổng tài yêu tôi rồi 》 rớt ra, cô bé tiếp tân mắt sắc thấy rồi, cho hắn một cái ánh mắt tôi hiểu sếp mà.

Thừa Lỗi: “…”

Đợi khi Thụy Thụy thật vui vẻ đem sách cũng xem hết rồi, còn thật sự làm theo cùng Thừa Lỗi nói: “Hì, cần nữ đầu bếp tràn ngập tình yêu không?”

”Miễn là cưng không lại xem tiểu thuyết ngôn tình là được.” Thừa Lỗi đem ánh mắt từ báo kinh tế tài chính trừng mắt đến trên người thiếu niên mắt to vô tội “Ngày mai anh mua cho cưng chút nguyên liệu nấu ăn, dạy cưng dùng nhà bếp.”

 
Thụy Thụy còn thật sự mà suy nghĩ một phen, đồng ý rồi.

Dù sao Diêm An đồng ý nói lần sau sẽ len lén mà mang cho nó hệ liệt nam nam, ở mặt ngoài đồng ý một chút với Thừa Lỗi cũng sẽ không thế nào mà.

Thừa Lỗi vẫn lo lắng, dù sao Thụy Thụy là hamster biến hình, còn không thích ứng hình người, bước đi cũng nghiêng ngả lảo đảo, tại sao có thể dùng được dao rồi nồi chảo, thực ra nhà bếp không phải địa phương an toàn gì, may mà trong nhà dùng là bếp điện từ, không đến mức sợ cháy, thế nhưng nhân tố có thể khiến cho nổ mạnh cũng nhiều lắm…

Thừa Lỗi bắt đầu có chút hối hận muốn dạy nó dùng nhà bếp, lẩm nhẩm không ngừng theo sát Thụy Thụy dặn dò chỗ cần chú ý, hối hận quay đầu lại tính toán nói rõ ràng nếu không đừng học nữa, vẫn là ngoan ngoãn xem tiểu thuyết ngôn tình đi, bao nhiêu cũng cho xem. Liền thấy Thụy Thụy đã cầm dao phay trên dưới ào ào cắt cà rốt.

”Anh xem xem tay nghề em như vầy có được không?” Thụy Thụy vừa xắt vừa hỏi.

Nhìn thấy miếng cà rốt mỏng như cánh ve, Thừa Lỗi nhất thời nuốt trở lại.

Cho Thụy Thụy mua mấy quyển sách dạy nấu ăn để nó mài giũa, thiếu niên cười đến mức ánh mắt cong cong ôm hắn vui vẻ mà lắc lư lắc lư, nói sau này hắn tan tầm có thể ăn đồ ăn ngon rồi, Thừa Lỗi bị nụ cười kia khiến cho ấm áp dạt dào, xem ra, Diêm An cho Thụy Thụy xem mấy quyển tiểu thuyết ngôn tình kia cũng không phải chuyện xấu gì.

Tài nấu nướng của Thụy Thụy hoàn toàn là đột nhiên tăng mạnh, Thừa Lỗi nhịn không được mỗi ngày đều phải ăn nhiều hơn một chén cơm, khiến cho bụng dưới cũng lòi ra, vốn “cơ ngực” dễ dàng thành lớn cũng phát triển lớn, Thụy Thụy rất thích ghé vào trước ngực hắn.

”Mềm mại, rất thân thiết.” Thụy Thụy nói như thế.

Thừa Lỗi rất muốn cãi lại, thế nhưng lại cảm thấy nó nói rất không có đạo lý, nhưng lại không có gì để chống đỡ lại.

Thừa Lỗi rất thích bộ dáng Thụy Thụy bận rộn trong bếp, tan tầm về nhà sau đó nghe thấy được mùi đồ ăn thơm ngào ngạt liền tựa ở cửa phòng bếp vừa nhìn nó trang trí bơ cho món điểm tâm ngọt để ăn sau khi ăn cơm, Thụy Thụy quay đầu kêu hắn đi lấy bát đũa, hắn vui vẻ trả lời sau đó đi đến tủ bát cầm chén đũa ra, chiếc đũa không cầm chắc trong tay nên bị rớt, Thừa Lỗi vội vã đi nhặt nhưng không nhặt được trái lại tay chôn đến trong cái bánh ngọt mới vừa làm xong.

Khuôn mặt Thụy Thụy cũng biến đen, “Anh thật đáng ghét, em làm rất lâu đó.” Nói xong rất bất đắc dĩ, “Bơ dính vào trên tay rồi, thật lãng phí.”

Sau đó Thừa Lỗi liền trơ mắt nhìn thiếu niên bỉu môi cầm ngón tay của hắn nhét vào trong miệng, tiếp xúc đến đầu lưỡi ấm áp, thiếu niên đem bơ trên ngón tay hắn toàn bộ liếm sạch, tay kia Thừa Lỗi cũng cầm bát không xong, cứ thế bát cũng quăng ngã vỡ nát.

Không, đừng liếm chỗ đó!!

“Anh sao vậy?” Thụy Thụy khó hiểu mà nhìn khuôn mặt hắn hồng đến muốn phun lửa.

”Khụ.” Thừa Lỗi đem tay rút về. “Anh chỉ là đang nghĩ, xem tiểu thuyết ngôn tình nhiều chút, rất tốt, rất tốt đó.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com