Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Keria

Mùa đông năm nay, lạnh hơn mọi năm cơn gió buốt rít từng hồi ngoài cửa sổ. Hơi lạnh của không khí như thấm vào cả lớp áo dày cộp mà tôi đang khoác lên mình nhưng lòng tôi lại ấm lạ. Ấm bởi vì có cô ấy bởi vì biết rằng chỉ cần mở điện thoại nhìn tin nhắn từ Y/n là trái tim sẽ lại nở rộ như mùa xuân.

"Hi vọng mùa đông này tay trái có trà sữa, tay phải có cậu" cô ấy đã nhắn như vậy cách đây vài ngày. Một câu nói đơn giản thôi nhưng sao lại khiến tim đập mạnh thế này chứ?

Tôi - Keria một kẻ hướng ngoại, lúc nào cũng lắm lời, vui tính, chẳng mấy khi nghiêm túc, lại ngốc nghếch đến mức phải lòng cô gái ấy – Y/n người luôn trầm lặng, hướng nội. Y/n chẳng giống những cô gái mà tôi từng gặp. Cô ấy ít nói, thậm chí còn hay đỏ mặt mỗi khi chúng tôi chạm mặt nhau. Nhưng những khoảnh khắc nhỏ bé ấy, từng cái gật đầu nhẹ, ánh mắt dịu dàng lại làm tôi cảm thấy như cả thế giới quay quanh mình.

Có lần tôi đùa với mấy đứa bạn: "Có tình yêu thật tuyệt nhưng tao muốn nói là có Y/n là tuyệt nhất." Câu nói đó chẳng phải chỉ để hều theo bọn nó mà thật ra tôi đang nói về cô ấy. Cả nhóm đã cười phá lên khi nghe tôi nói như vậy nhưng không ai biết rằng mỗi lời nói đều xuất phát từ tận đáy lòng.

Tôi vẫn nhớ lần đầu gặp Y/n, một buổi chiều mùa thu khi chúng tôi cùng làm chung một dự án nhóm ở trường. Trước đó tôi chẳng để ý cô ấy nhiều lắm. Cô ấy thường ngồi im ở cuối lớp, không bao giờ gây sự chú ý. Tôi lại là kẻ thích sôi nổi, thường không có cơ hội nói chuyện với những người như vậy. Nhưng ngày hôm đó tôi buộc phải làm quen với Y/n.

"Cậu có thể giúp mình phần này không?" Tôi hỏi giọng điệu quen thuộc, tự tin nhưng có phần bỡn cợt.

Y/n chỉ khẽ ngẩng đầu, đôi mắt to tròn dưới mái tóc mềm mượt khẽ liếc qua tôi rồi cô ấy gật nhẹ. "Ừm để mình làm."

Giọng nói của cô ấy thật nhỏ nhẹ nhưng lại có gì đó cuốn hút. Từ khoảnh khắc ấy, tôi bắt đầu chú ý đến cô nhiều hơn. Tôi thấy mỗi khi cô ấy cười dù rất khẽ cũng đủ để làm lòng tôi thấy xốn xang. Tôi cũng để ý rằng cô ấy luôn né tránh những nơi đông người chẳng bao giờ nói chuyện quá lâu với ai chỉ lặng lẽ một mình. Vậy mà lạ lùng thay tôi lại thấy sự im lặng đó thật bình yên.

Một ngày vào buổi tối muộn tôi quyết định nhắn tin cho cô ấy. Tôi gõ những dòng chữ rồi xóa đi lại viết lại rồi xóa tiếp. Chưa bao giờ tôi thấy mình khó mở lời như thế. Cuối cùng sau gần cả giờ đồng hồ đắn đo tôi nhấn gửi một dòng đơn giản: "Cậu ngủ chưa?"

Bất ngờ thay cô ấy trả lời ngay lập tức: "Chưa, cậu có chuyện gì à?"

Tim tôi đập nhanh hơn bình thường khi nhìn thấy tin nhắn đó. Tôi nhanh chóng trả lời: "Không có gì chỉ là muốn nói chuyện với cậu thôi."

Và rồi từ những cuộc trò chuyện nhỏ lẻ chúng tôi bắt đầu thân thiết hơn. Mỗi tối, tôi và Y/n lại nhắn tin với nhau kể đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Cô ấy không nói nhiều nhưng lại là người lắng nghe tuyệt vời. Cô ấy nhớ từng chi tiết nhỏ về tôi từng câu chuyện tôi kể. Và có lẽ chính sự quan tâm lặng lẽ đó đã khiến tôi càng ngày càng không thể rời xa cô ấy.

Một buổi chiều mùa đông, tuyết bắt đầu rơi trắng xóa trên con đường trước mặt. Tôi đứng đợi
Y/n ở góc quán cà phê quen thuộc nơi chúng tôi thường hẹn nhau mỗi khi tan học. Nhìn quanh quán tôi nhận ra mùa đông này điều tôi muốn hơn cả là có cô ấy bên cạnh.

Khi cô ấy bước vào áo khoác dày và khăn quàng cổ khiến dáng người nhỏ bé của Y/n càng trở nên mong manh. Đôi má cô ấy ửng đỏ vì lạnh nhưng vẫn xinh đẹp đến nao lòng. Tôi vẫy tay và nở nụ cười như mọi lần.

"Cậu uống gì?" Tôi hỏi tay vẫn nghịch điện thoại cố tỏ vẻ bình thường như không có chuyện gì.

"Trà sữa" cô ấy đáp giọng nói dịu dàng mà tôi đã quen thuộc. "Tay trái có trà sữa, tay phải có cậu thì tuyệt nhỉ?"

Cô ấy vừa nói xong tôi ngẩn người. Trái tim tôi như nhảy lên một nhịp không biết phải nói gì. Những lời đơn giản ấy nhưng lại chứa đựng bao nhiêu tình cảm. Cô ấy thực sự muốn tôi ở bên cạnh? Tôi vội vàng trả lời nụ cười trên môi không giấu nổi sự hạnh phúc: "Ừ để tay cậu nắm lấy tay tớ luôn đi ấm hơn nhiều."

Y/n nhìn tôi đôi mắt ánh lên chút ngượng ngùng nhưng cô ấy không phủ nhận. Đó là khoảnh khắc tôi hiểu rằng tình cảm của chúng tôi đã vượt xa khỏi những lời nói đùa cợt hàng ngày. Việc yêu cô ấy với tôi không chỉ là việc trêu chọc hay tạo những tình huống vui vẻ. Nó sâu lắng và thật hơn nhiều so với bất cứ điều gì tôi từng trải qua.

Chúng tôi chính thức bên nhau vào một ngày mùa xuân khi hoa đào nở rộ trên những con đường. Lúc ấy tôi đã nắm tay cô ấy dưới hàng cây và thầm hứa rằng "Tớ hy vọng chúng ta sẽ mãi là chúng ta."

Y/n chỉ nhìn tôi với đôi mắt sáng lấp lánh không nói gì. Cô ấy không cần phải nói nhiều. Tôi biết trong lòng cô ấy, chúng tôi đã thực sự gắn bó với nhau. Những tháng ngày tiếp theo là chuỗi những kỷ niệm đẹp, những nụ cười và cả những phút giây yên bình bên nhau.

"Cậu ở đâu thì tình yêu của tớ ở đấy" tôi thường nói với cô ấy mỗi khi cô ấy tỏ ra lo lắng về tương lai. Bởi vì thật sự tôi chỉ muốn có cô ấy dù cho cuộc đời có đưa đẩy chúng tôi đi đâu chăng nữa.

Thời gian trôi qua, tình yêu giữa tôi và Y/n không hề giảm đi mà ngược lại ngày càng lớn dần. Dù cho tôi vẫn là kẻ lắm lời hay đùa cợt nhưng tình cảm tôi dành cho cô ấy là chân thành và mãnh liệt hơn bất cứ điều gì. Tôi không thể tưởng tượng được cuộc sống của mình nếu thiếu cô ấy thiếu đi những nụ cười dịu dàng hay ánh mắt ấm áp của Y/n.

"Tớ chỉ muốn mình cậu người khác dù tốt đến mấy tớ cũng không cần" tôi đã nói với cô ấy vào một buổi tối khi chúng tôi ngồi cùng nhau trong quán cà phê quen thuộc. Cô ấy chỉ khẽ mỉm cười không trả lời. Nhưng nụ cười đó tôi biết chính là lời đáp lại.

Đôi khi tôi tự hỏi làm sao chúng tôi lại có thể hợp nhau đến vậy dù tính cách hoàn toàn trái ngược. Tôi thì luôn ồn ào, náo nhiệt còn cô ấy lại trầm lặng và dịu dàng. Nhưng có lẽ chính sự đối lập đó đã khiến chúng tôi bù đắp cho nhau như hai mảnh ghép hoàn hảo của một bức tranh. Cô ấy làm tôi cảm thấy bình yên mỗi khi ở bên còn tôi mang đến cho cô ấy tiếng cười và những niềm vui mà trước đây cô ấy ít khi có được.

Y/n không chỉ là người yêu mà còn là người bạn đồng hành, người tôi luôn muốn bảo vệ và yêu thương. Tôi biết rằng cho dù cuộc đời có khó khăn hay thử thách đến đâu chỉ cần có cô ấy bên cạnh tôi sẽ không sợ bất cứ điều gì.

Mùa đông này tay trái tôi có trà sữa, tay phải có cô ấy. Cơn gió lạnh buốt vẫn thổi ngoài kia nhưng trong lòng tôi ấm áp vô cùng. Bởi vì tôi biết rằng tình yêu của tôi đã ở ngay đây bên cạnh tôi. Và không gì có thể thay đổi được điều đó.

Yêu cô ấy với tôi là một điều tuyệt vời. Nhưng có cô ấy đó mới là điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi.

*****
Hiện tui mới update bộ "LOL x You(2)" phần 2 của bộ này mong mọi người ghé qua bộ đấy đọc nghen!!!!
Cảm ơn mọi người nhìu🙇‍♀️🙇‍♀️🙇‍♀️

*****

*Note:
Truyện không có thật!
Hoan hỉ hoan hỉ cho mình nếu có chỗ viết không đúng, viết sai.

Chúc các bạn có 1 buổi đọc vui vẻ🙆🙆🙆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com