Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quyển hạ - Chương 6: Khó hiểu

Một thời gian sau...

Kim Tử Long đăm chiêu suy nghĩ. Nàng chẳng lẽ thật sự không phải Mỹ nhi? Không, không có khả năng. Nếu nàng không phải Mỹ nhi, sao lại có thể cho hắn cảm giác đó chứ? Cho dù mùi hương trên người nàng thay đổi, biểu hiện của nàng tự nhiên tới cực điểm, thậm chí lòng bàn chân cũng không có nốt ruồi son. Nhưng hắn cảm nhận được nàng là Mỹ nhi.

Thân thể hắn sẽ vì nàng nhớ nhung, chuyện này cũng chỉ có Mỹ nhi là có thể. Mấy năm nàng không có ở đây, thậm chí hắn chưa từng lâm hạnh một phi tử nào khác. Bởi vì bọn họ đều không phải là nàng. Cho nên hắn không có nổi lên dục niệm muốn yêu đến tận xương tủy, đau đớn đến xé nát tâm can.

Hắn chậm rãi ngã xuống long ỷ. Hai tay khẽ vỗ nhẹ, có người từ nóc nhà nhảy xuống: “Hoàng thượng có gì phân phó?”

Hắn hỏi: “Tín Châu bên kia điều tra thế nào?”

Người nọ quỳ bẩm báo: “Theo hồi báo, nữ nhi Mục gia đúng là hơn một năm trước do Từ phủ phái người đón về kinh thành. Cũng âm thầm cầm bức họa hỏi qua mấy nô tỳ trong Mục gia, tạm thời vẫn chưa có manh mối gì.”

Tất nhiên hắn biết nếu là bên trong có kỳ hoặc, mấy năm nay cũng đã bị che đậy không còn dấu vết. Hắn khẽ phất tay áo: “Tiếp tục điều tra!”

Người nọ ứng thanh “Rõ.” Nhún người một cái, lại ẩn vào trong bóng tối.

Thạch Toàn Nhất thấy sau khi hoàng thượng ở Từ phủ trở về, thần sắc u ám, ông đi theo hoàng thượng nhiều năm, tất nhiên biết tâm tình hoàng thượng không tốt, không dám quấy rầy. Tùy hoàng thượng yên lặng đứng trong ngự hoa viên, đứng ở trước phòng học của thái tử.

Lúc này đúng là thời gian thái tử đọc sách, thanh âm của thái phó cùng thanh âm của Thái tử cao thấp vang vọng. Hoàng thượng đứng lặng bên cửa sổ, nghiêng tai lắng nghe, khóe miệng khẽ cong lên, hiển nhiên tâm tình đã chuyển biến tốt đẹp hơn chút.

"Phượng Nghi điện nơi đó như thế nào?"

Thạch Toàn Nhất vội đáp: "Hồi bẩm hoàng thượng, hết thảy đã làm theo hoàng thượng phân phó, bài trí giống y như phủ hoàng tử ban đầu, mọi việc đều đã thỏa đáng."

Hoàng đế khẽ "ừ" một tiếng, đứng nửa ngày bất động. Mãi một lúc lâu sau, mới bâng quơ hỏi một câu: "Trên đời này thật sự có người giống người đến thế sao?"

Thạch Toàn Nhất tất nhiên biết hoàng đế đang nói đến dung mạo của Yên phi quá giống với Từ hoàng hậu đã quá cố. Nhưng ý tứ của hoàng thượng bản thân ông chẳng thể đoán liều.

Thanh âm của hoàng thượng lững lờ truyền đến, khó mà nghe rõ: "Không, không có khả năng. Trên đời này nhất định không có hai người có thể giống nhau đến vậy."

Lại đi dạo trong chốc lát, hoàng đế khoát tay, phân phó: "Đi Phượng Tê cung."

Năm đó sau khi Phượng Tê cung bị hỏa hoạn, điện chính bị lửa thiêu cháy rụi. Hoàng thượng đứng trong ngự hoa viên, nhìn thấy ánh lửa mỗi lúc một tàn, mãi cho đến khi bị dập tắt. Nhưng là, hoàng hậu nương nương, vị mẫu nghi hiền lương thục đức trứ danh xưa nay lại đã chết trong trận đại hỏa đó.

Hoàng thượng vì quá mức bi thương, suốt nửa năm không có vào triều. Ngay cả Thạch Toàn Nhất tới lúc đó mới ngộ ra, hoàng thượng đối hoàng hậu tình sâu vô cùng. Đoạn thời gian đó hoàng thượng dường như mê muội, không ăn không uống không ngủ không nghỉ. Nếu không phải lúc đó Thái tử sinh bệnh nặng, đem tâm tư hòang thượng từ trong bi tuyệt kéo về, hậu quả đúng là không dám tưởng tượng.

Ngày ấy ở Từ phủ gặp phải Yên phi nương nương, Thạch Toàn Nhất cũng cả kinh chấn động. Tuy rằng nói thiên hạ rộng lớn, không có chuyện lạ nào là không thể xảy ra. Nhưng không thể tưởng tượng ra hai người hoàn toàn khác biệt, cho dù là tỷ muội song sinh, cũng vô cùng hiếm gặp, hoàng thượng không chịu tin tưởng, ngay cả chính ông cũng cảm thấy trong chuyện này nhất định có ẩn tình gì đó.

Có thời gian cẩn thận mà suy nghĩ lại, lại cảm thấy khả năng cũng không lớn, cho dù là năm đó hoàng hậu không có chết trong trận đại hỏa đó, chính là nàng thế nào có thể vượt qua bao trạm kiểm tra canh chừng mà rời khỏi hoàng cung chứ? Chuyện này căn bản không có khả năng xảy ra.

Thời gian trôi qua trăm chiết ngàn chuyển. Chỉ chớp mắt, Phượng Tê cung nguy nga trang trọng lại lần nữa xuất hiện trước mặt bọn họ.

Kim Tử Long xua tay, ý bảo dừng loan giá. Chậm rãi bước đi thong thả tiến vào đình viện, khi thì nghỉ chân, khi thì ngửa đầu.

Phượng Tê cung từ trước đến nay được quy định là tẩm điện của hoàng hậu Kim triều. Sau trận đại hỏa bị thiêu rụi, tóm lại là không thể để cảnh tường đổ điện sập ngổn ngang không để ý đến. Hai năm sau, trong triều nhiều đại thần liền dâng tấu chương, thỉnh cầu hoàng đế trùng tu. Hoàng đế cũng chuẩn tấu, thời gian gần đây cũng đã cơ bản hoàn thành.

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #longmy