Chap 19- GẶP NHAU TẠI TRƯỜNG
Chap 19
LuHan và BaekHyun không thèm nói chuyện nhiều nữa chẳng thèm nhìn mặt nhau mở message lên nhắn tin vậy khỏi ai than phiền hai người lắm mồm này.
Aigoo! Chắc A Công nhà cậu tối nào cũng được ăn tàu hủ hay sao mà lúc nào trên mặt cũng tươi như hoa thế. Qủa nhiên tàu hủ của BaekHyun có khác, trắng trẻo, mềm mềm còn mỡ đầy.
Nhận được tin nhắn từ tên ngồi kế bên mình thật sự rảnh đến mức dư pin dư thời gian để nhắn tin không thà nói cho gọn lẹ chỉ tốn nước miếng.
Xi LuHan cũng có A Công hảo tốt hảo đẹp trai rồi ấy. Không biết mỗi tối ăn bao nhiêu lần mà càng ngày càng lồi xương ra chắc muốn ăn luôn không chừa khúc xương đâu. Trời ơi, chắc tàu hủ thượng hạng nên Oh SeHun mới thèm thuồng như vậy.
Đầu của LuHan đang xì khói ra vì cái lời châm chọc của con người kín mít từ trên xuống dưới chỉ chừng lại cái lỗ mũi trắng ấy. Miệng thì khẩu trang, mắt thì kính râm, người thì áo khoác làm như ngôi sao hạng A đi học sợ bị gái vây đầy.
Còn cậu đấy đồ đậu mầm vừa lùn vừa mập người như ngôi sao trùm kín mít à không phải ngôi sao. Ngôi sao nổi tiếng ít nhất không giống tên thần kinh đi ăn trộm như cậu.
LuHan sợ phải ngồi kế người thần kinh như cậu giữa sáng sớm trời ánh nắng dịu dàng có người đi trùm kín như tên ăn trộm chứ không phải ngôi sao hạng A hay Hollywood gì hết.
Nay cậu ghan lì thế chắc ăn ở bên SeHun sung sướng quá nên cưng chiều riếc quen à. Tôi mà tâm thần mà cậu nói chuyện được với tôi thì cậu thuộc dạng bệnh nội tâm khó trị ấy cái đó còn khó hơn bị tâm thần, tội A Công nuôi phải con tâm thần ngầm.
BaekHyun định trả lời lại con người đáng ghét này thì tiếng bước chân và ho khan quen thuộc làm cậu giật mình nhìn lên. LuHan cũng cảm thấy gì đó lạ nên ngước lên.
" SeHun/ChanYeol...."
Cả hai đanh đá thụ bất ngờ khi hai tào tháo bị nhắc đến suốt 30 phút đang ở trước mặt mình còn nhìn với bản mặt khó hiểu cực kì. ChanYeol nhìn bảo bối nhỏ không khác gì đứa bị bệnh nặng.
" Em bị cảm lạnh à hay bị thần kinh hả?"
Hôm nay anh và SeHun được hiệu trưởng mời đến tham quan trường và bất ngờ thay được gặp 2 tiểu quỹ ở hành lang.
" Anh mắt mù à, nắng quá trời luôn à không trùm lại đen thì sao?"
Chỉ lên bầu trời xanh tận chân trời ấy, người cậu né tránh ánh nắng vào sáng làm anh cứ tưởng cậu bị bệnh hay là chuyện khó nói khác mà giấu diếm anh.
" Tiểu thụ nhà anh bị tâm thần giai đoạn 1 rồi anh làm ơn đưa BaekHyun đi dùm em"
Chàng trai nhỏ ngồi kế bên không chịu nổi mà nhích ra khỏi vị trí cũ ra xa BaekHyun hơn nữa, hai tiểu thụ ngồi dưới đất còn hai đại công vẫn cao chót vót nhìn hai cục bột và cục than ở dưới sàn.
" Cậu câm cái mồm thối lại ngay cho tôi, cậu bị ngứa miệng à cần tôi gãi cho hết ngứa không hả?"
Hận cái mồm của LuHan chỉ giỏi nói nhiều và xàm xí thôi mà như vậy lại SeHun thích mới làm lạ. Người "bánh bèo" này chỉ giỏi cái mồm chứ cậu đánh toàn lo hối lỗi mà xin lỗi.
" Sao hai người ở đây vậy? Định đăng kí học hay đi xin làm lao công hả?"
LuHan chuyển chủ đề trước khi cục than nhỏ lăn qua đánh chết mình với cái bản mặt mầm nhỏ ấy, nhìn hai người này đã lớn rồi vào trường làm cái gì chẳng lẽ định đi học thêm làm thạc sĩ, tiến sĩ sao.
" Nhìn anh đi bản mặt anh như vầy mà học tiếp sao? Anh không như em đâu LuHan à, anh được hiệu trưởng mời về chơi. Em không biết hôm nay là lễ Halloween sao hả?"
Hôm nay cả ChanYeol và SeHun đều khoác trên mình áo khoác phọt dài màu đen còn bản mặt thì ai cũng hiền lành vuốt mái xuống không vuốt lên như ngày thường.
" Vậy luôn à"
Mỏ nhọn che miệng vào, cục than nhỏ của ChanYeol ngồi vênh váo một nơi nhìn anh. Cảm thấy được ai đó luôn hướng mắt về mình, anh ngồi xuống kế bên cậu che hết nắng.
" Em đứng lên đi, anh không muốn em ngồi ngoài hành lang"
ChanYeol kéo cậu khỏi sàn phủ nhẹ ít đất ở đầu gối nhìn thấy mông cậu cũng dính chẳng quan tâm đến người xung quanh mà thản nhiên lấy tay mình vỗ vỗ cái mông tròn ấy.
" Có cần thả dê ở nơi công cộng không hả, mông tôi đáng giá 400 triệu won đấy nhé không phải cái gối hình mông cho anh đánh"
Ánh mắt căm hận nhìn anh, cái tay trời đánh đó đúng là tay thúi mà thích sờ lung tung không có 2 "bánh bèo" trước mặt thì cậu đã đánh nát cái mông lép đó rồi.
" Mông em mà 400 triệu won thì anh cũng mua được về làm gối kê đầu rồi, nếu tính chi phí mua cả người e chắc khoảng 1 tỷ won thôi. Mông 400 triệu won, eo 100 triệu won, chân 5 triệu won, mặt 400 triệu won, tay 90 triệu won và vai 5 triệu won thôi"
Người cậu chỉ đáng giá ở khuôn mặt nai tơ và chiếc mông tròn tròn còn cái khác thì không đáng bao nhiêu cả. Chân thì ngắn mà chẳng thon thả gì, eo thì hồi đó thon còn giờ toàn mỡ, bàn tay thì đẹp chẳng thua gì con gái của cậu.
" Park ChanYeol anh tính đưa tôi lên cân đi bán mà nội tạng à mà won won hả? Nói cho anh biết thấy tôi ăn mặc vậy thôi chứ bên trong là đồ hảo hạng nhé chứ không phải thập cẩm như anh"
Bị chỉ trỏ khắp cơ thể tỉ lệ vàng của mình, bực bội mà thoát nón cởi áo khoác xuống đất nhìn anh. Đầu tóc còn rối xù lên như chú cún đang trong cơn dại.
" Anh thấy hết rồi đúng là thượng hạng thật nhưng mà....mỡ hơi lố một tí nhưng rất mềm"
Càng về sau anh càng nhấn mạnh hơn làm cậu muốn xổ huyết mà cắn chết anh ngay tại đây. LuHan và SeHun nhìn nhau lắc đầu xem phim HD đang chiếu cảnh cãi nhau của cặp đôi mới nổi thời gian qua.
" Byun BaekHyun, Xi LuHan hai em ở hành lang cũng không xong à hay em muốn lên uống trà tâm sự với hiệu trưởng hả? Còn hai em nào đây, học sinh mới à? Khoa nào? Ăn mặc như đi đám cưới vậy hả?"
Hành lang ồn ào thì ông thầy nghe được ra cầm cây bước ra nhìn bốn người cao hơn ông, cả lớp thì ngó ra nhìn hai người mà được ông thầy nhắc đến.
" Dạ không thưa thầy...."
Cả hai người đều đứng hình vì chẳng biết nói thế nào cả, còn hai tiểu thụ thì được một trận khoái chí mà nhúng nhảy chọc nghẹo hai người này.
" Thì ra hai em là người lạ, dám vào trường rồi quấy rối học sinh của tôi. Được tôi gọi bảo vệ lên"
Ông thầy nắm cổ áo của hai người mà kéo xuống vì chiều cao của ông có giới hạn, hai tiểu mỹ thụ đang sung sướng khi đó ai bị dìm cái chiều cao.
" Thầy Shin hơi quá lố rồi, hai người này là do tôi mời. Chủ tịch Park và chủ tịch Oh vào trường chúng ta, họ là cổ đông lớn của ta"
Hiệu trưởng xuất hiện mà cứu được hai chủ tịch này nếu không thì bản mặt trường bị chó gặm rồi thật rồi. Không có cổ đông này chắc chắn trường không lớn mặt như thế.
" Ôi ôi xin lỗi hai anh nhé! Tôi không có mắt gì hết thật sự xin lỗi. Xi LuHan, Byun BaekHyun vào lớp cho tôi"
Thả hai đang nắm cổ áo của hai người, ông phủ nhẹ vai dù chẳng dính miếng bụi nào của anh và SeHun. Cúi đầu xin lỗi, hai tiểu thụ bị bắt vào lớp.
" Vâng ạ"
Được xướng tên lên trong niềm vinh dự BaekHyun và LuHan ngoan ngoãn nghe theo bước vào lớp ngồi một cách ồn ào nhất.
" Nào hai đứa lên phòng chú uống trà"
Hiệu trưởng dẫn hai người lên phòng, ánh mắt ChanYeol hướng về BaekHyun đang trong lớp làm mắt lé miệng chu mỏ như con vịt nhìn anh mà chọc nghẹo.
" Dạ"
Hai người này gây chú ý suốt dọc đường đến phòng hiệu trưởng, lướt qua không biết bao nhiêu căn phòng. Sáng nay vẫn học bình thường đến chiều mới bắt đầu lễ tiệc Halloween đến tối.
Thời gian trôi qua nhanh hơn, BaekHyun ồn ào chạy ra khỏi lớp phi thẳng đến catin của trường mà gọi đủ thứ trên đời này, LuHan mệt mỏi mà đi sau cậu ngồi xuống.
" Cậu gọi cho cả trường ăn à"
Ngồi chóng tay lên cầm nhìn BaekHyun gọi lắm như thế có chứa hết đống đó vào bụng hay lại cúng cho ông thổ địa nữa đây.
" Ầy không cho tớ ăn chiều nay Halloween show chạy thì nhiều nên ăn nhiều mới có sức để chạy show chương trình chứ"
Đúng vậy, chiều này là Halloween và show của cậu là....chạy quay quay trường với cái trò hóa trang thành ma cà rồng của mình chứ có làm gì to lắm đâu.
" Vậy luôn à giờ mới biết cậu chạy show chương trình, làm màu hay làm hoa hả?"
LuHan biết rõ cái chuẩn bị của BaekHyun, hôm trước còn bị cậu kéo đi shop mua đủ thứ đồ để chuẩn bị Halloween. Chắc có mình BaekHyun hóa trang chăm chỉ như thế này.
" Này này có tớ thì mới sôi động được, gương mặt của trường mà"
Miệng vừa nhai vừa nói cậu ăn với tốc độ rất nhanh còn LuHan bây giờ mới đụng tới cái đũa lên mà gấp thịt vào miệng.
" Đúng rồi cậu là thứ xàm nhất trường này có ai rảnh chạy vòng trường cho chảy hết lớp phấn như cậu không?"
Cái người này LuHan đã quá quen thuộc rồi, như hôm trước hóa thành con Baymax đi khắp trường rồi la mệt còn ngất ngay lúc làm linh vật trình diễn ở giữa sân bóng rổ. Người gì đâu trang điểm cho cố tưởng được lên tivi ai ngờ phải trùm kín mít chẳng ló được miếng thịt nào.
" Này này như vậy tớ mới nổi nhất trường ấy"
BaekHyun cũng từ đó rất nổi với bản mặt tinh nghịch nhất nhì này, đi đâu cũng nghe tiếng của cậu đi đâu cũng thấy gương mặt cậu xuất hiện từ năm nhất đến năm cuối rải rác khắp nơi đến các anh chị năm cuối còn chịu thua cậu.
" Đúng rồi nổi nhất nên ai cũng trách xa cậu xem xung quanh cậu không ai ngồi mà phía bên kia một chùm sao?"
Xung quanh bàn cậu những chiếc bàn kế bên không ai dám ngồi còn bên kia thì rất nhiều người ngồi đứng là sức ảnh hưởng của BaekHyun quá kinh khủng.
" Tại tớ nổi tiếng quá đi, ăn nhanh đi còn trang điểm cho tớ nữa"
BaekHyun vừa ăn vừa hối cậu, thật sự chiều nay con ma cà rồng sẽ chạy vòng vòng ngoài sân trường thật sao chứ?
" Trang điểm chi vậy? Trang điểm lên ai nhận ra là BaekHyun mắt cún nữa đâu"
Người gì đi đâu cũng trang điểm đậm cả kẻ eyeline làm mất đi cái nét đáng yêu thấy mặt biến thái và manly chưa từng thấy.
" Kệ nha đừng có đụng chạm nỗi đau mắt nhỏ của tớ"
Đôi đũa chỉ thẳng bản mặt đang uống sữa socola ngon lành trước mặt mình, mắt to hơn cậu suốt ngày cứ chọc BaekHyun mắt nhỏ mắt hí mắt cún...cười không thấy ông trời.
Vừa ngước sang nhìn chỗ khác cậu nhìn thấy thứ không nên nhìn, chàng trai đó không phải là Park ChanYeol...người luôn yêu thương cậu hay sao còn người con gái đó....anh và cô ta đang....
" CHANYEOL ĐỒ DÊ GIÀ"
END Chap 19
--------------------------------------------------
Au trở lại rồi đây a!~ Fic sẽ hoàn khi chạm mốc 30 chap nhé và 2 extra!~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com