CHAP 17
Nhìn bề ngoài Kwon Yuri là kẻ ngạo mạn lại thích dọa dẫm, nhưng Yoona lại thấy một mặt khác của cô ấy. Cảm xúc của Yuri dành cho nàng là một loại chân thật trần trụi, thậm chí mọi xấu xa ngoan độc thì Kwon Yuri cũng chẳng ngần ngại mà phô bày. Yoona từng rất phản cảm với sự độc quyền này của Yuri. Nhưng bỏ qua mọi việc, chẳng phải một người dùng bộ mặt chân thật nhất đối xử với mình, chính là loại tồn tại mãnh liệt như thế nào? Nói nàng không cảm động là không đúng, nàng cũng rung động, nhưng chướng ngại tâm lý đã kiên cố như thế, phòng tuyến của nàng quá vững chắc. Yuri có thể thành công tiếp cận, nhưng cũng chỉ là bề ngoài dịu mềm được Yoona nguy trang bằng vỏ bọc tĩnh lặng của mình mà thôi.
Lần đó khi Yuri uống say trở về, Yoona cảm thấy cô đang giấu nàng một chuyện gì đó. Tất nhiên Yoona chưa bao giờ dụng tâm hỏi về quá khứ của Yuri. Nhưng than là chủ của một gia tộc, kẻ hô mưa gọi gió ở đất nước này thì làm gì có một quá khứ phẳng lặng. Chỉ là hành động bộc phát cảm tính lộ liễu của Yuri hôm đó, còn có ánh mắt mờ mịt hơi bất an của cô, đều được Yoona đặt vào trong mắt.
Đã vài ngày từ lúc Yuri đi Ý, cô cũng chưa gọi cho nàng một cuộc gọi nào. Đã quen với hằng ngày đều tiếp vài ba cuộc điện dong dài vô vị, Yoona bỗng chốc thấy hơi hụt hẫng. Tần suất nàng nhìn điện thoại trong mấy ngày qua đã vô cùng không bình thường rồi. Có người nói, thói quen là một loại tâm lý phản xạ, một hành động lặp lại nhiều lần sẽ khiến con người vô thức dung nạp nó trở thành một sự hiển nhiên. Một người có thói quen ăn cơm muộn, tự nhiên cơ thể sẽ sinh ra cơ chế thích ứng, khiến người đó cũng không thấy đói sớm. Yoona có thói quen tĩnh lặng, nhưng Kwon Yuri lại một mực khuấy đảo nó. Dần dà, Kwon Yuri đã thành công tạo cho nàng thói quen nhận điện thoại từ cô, mấy ngày không gọi, lại bỗng chốc trở thành sự việc khác lạ.
Đến ngày thứ 9 sau khi Yuri đi. Yoona đang chăm sóc cho mấy cây hồng Juliet mà Yuri tặng, nhưng hôm nay lòng nàng hơi bồn chồn, dường như sắp có chuyện gì không hay xảy ra. Khi nước văng lên chân, Yoona mới sực tỉnh, thì ra cô đã tưới rất nhiêu nước, đến nỗi nó đọng thành vũng xung quanh đóa hoa. Yoona lại như bình thường nhìn điện thoại, mà trước đó chưa đến năm phút cô đã nhìn nó, trong lòng có chút quyết tâm, Yoona đi đến bàn trong vườn, cầm điện thoại nhấn số.
_ "Lần đầu em gọi cho tôi"
Giọng Yuri vang lên chỉ sau một tiếng chuông, là loại lười nhác khó thấy, dường như mới tỉnh ngủ. Nhưng Yoona loáng thoáng nghe được tiếng cười khẽ khàng của Yuri.
_ "Ừm, em hơi lo cho Yul. Mấy ngày nay Yul không gọi điện về"
Kwon Yuri bên này mỉm cười, tay bị bó thành một cục trắng xóa. Trong lòng vui vẻ vì đã thành công tạo nên phản xạ cho nàng, cũng vì nàng có quan tâm đến mình mà vui sướng. Tình yêu chính là như vậy, khiến người ta chỉ vì một câu nói mà có thể quên đi mệt nhọc.
_ "Dạo này tay tôi hơi bất tiện"
Yoona nhíu mày, linh cảm của bản thân không chính xác như vậy chứ?!?! Kwon Yuri mới đi vài ngày đã bị thương. Phải nói rằng số vệ sĩ bảo vệ cho Yuri còn nhiều hơn cả người làm nhà họ Im, đi đâu cũng bao bọc cô ấy kín kẽ như thế, có kẻ lại có thể thành công khiến Kwon Yuri bị thương, Yoona mơ hồ lo lắng, kẻ kia nhất định vô cùng không tầm thường. Mà nàng lại không nghĩ, chính mình cũng là một nhân vật không tầm thường, người có thể đả thương Kwon Yuri lớn nhất, cũng chỉ có Yoona mà thôi.
_ "Vậy em đi gặp Yul"
Nghe ra sự cấp bách của Yoona, Kwon Yuri rất hưởng thụ mà ngã người ra sau.
_ "Ừm, vậy mau đến, tôi chờ em"
Thế là rất nhanh chóng, chuyên cơ của Kwon gia đã mang Yoona đến bên Kwon Yuri. Nhà chính của Kwon gia là ở Ý, một ngôi tòa lâu đài rộng lớn gấp nhiều lần ở Hàn quốc, nằm sừng sững trên một ngọn núi ven biển. Mang theo vẻ tàn phai cổ kính của tháng năm, nhưng cũng chứa đựng những huy hoàng của một thế gia.
Kwon Yuri đang đứng trên vách đá, nhìn chằm chằm vào sóng biển phía xa. Một tay quấn một tầng băng dày, mặc một bộ quần áo đơn giản không phải loại u ám cao quý như ngày thường. Một chiếc Tee trơn trắng tinh không điểm xuyết, một chiếc quần dài màu xanh đậm, trên cổ quàng một chiếc khăn kẻ caro dài đến thắt lưng. Trong gió biển, làn tóc dài của cô phần phật thổi ra phía sau, vài sợi bướng bỉnh vương trên nửa khuôn mặt bánh mật, Yoona vừa bước đến, nhìn thấy cảnh này cũng chẳng dám lên tiếng. Nếu Kwon Yuri mặc tây trang chỉnh chu lại u tối, tóc dài quấn thành một búi cố định bằng đũa bạc, giày cao gót tinh xảo tôn lên dáng người cân đối, lúc nào cũng toát nên vẻ cao sang không giống người thường. Lại có sự mạnh mẽ u ám đầy cám dỗ. Nhưng Kwon Yuri hiện giờ đơn giản mà không mất đi vẻ linh động, tựa như một giây Yoona thật sự nhìn thấy sự thuần khiết không thể nào có trên con người kia. Yoona sợ đánh mất đi vẻ đẹp này, nên cả hô hấp cũng chậm rãi không dám thở mạnh.
_ "Đứng đó ngẩn ngơ làm gì, có phải bị vẻ thanh tao của Yul dọa mất hồn rồi"
Yuri quay đầu, giơ lên một nụ cười ấm áp, vầng dương rọi sau lưng cô, bao phủ lên một lớp ánh sáng lung linh. Yoona từ từ đến gần cô, như đang bước đến một ảo cảnh mỹ lệ. Nhưng nhìn đến bàn tay bị băng kín mít của Yuri, Yoona lại thấy lòng nhíu chặt.
_ "Ai có bản lãnh bậc này, có thể khiến Chủ tịch Kwon lừng danh mang thương tích"
Trong lòng nghĩ chỉ có khả năng là người thân thích, kẻ mà Kwon Yuri không mang lòng phòng bị, hoặc là kẻ vô cùng có bản lĩnh, mọi khả năng đều bị Yoona suy xét một lượt.
Yuri nhìn vẻ đăm chiêu của nàng, khóe môi không kiềm được lại càng cong lên. Nhưng có lẽ do thiếu máu, sắc mặt Yuri cũng có chút không tốt.
Yoona nhìn Yuri quấn băng kín tay, sắc mặt cũng rất nhợt nhạt. Ừ thì nàng thật sự thấy đau lòng rồi. Ngại ngùng cái gì cũng không nghĩ đến. Ánh mắt nàng hồng hồng tựa như sắp khóc, nhưng lại cô gắng kìm nén không cho mình rơi lệ. Ít nhất, nàng không có can đảm để rơi lệ, điều đó khiến nàng sợ hãi. Khi nhìn thấy Yuri vẫn bình an nhưng lại bị thương, nàng vừa vui vừa buồn.
_ "Mau đến đây"
Yuri giơ tay còn lành lặn, khe vuốt khóe mắt Yoona, mỉm cười với nàng. Không giải thích nguyên nhân với nàng, cũng không nói lời an ủi chút nào. Trong lòng còn hung hăng muốn nàng đau lòng vì mình một chút. Nhưng thấy nàng sắp khóc lại không đành lòng. Lúc nào trước mặt nàng, tâm trạng của Kwon Yuri cũng mang thứ mâu thuẫn chán chường như thế.
_ "Ở đây tình hình không ổn như trong nước. Em cũng phải cẩn thận, không được rời khỏi tôi đâu đấy"
Yoona ngoan ngoãn gật đầu, nàng biết Yuri cố tình chuyển đề tài, nàng hiểu Yuri luôn dung túng nàng rất nhiều việc. Thế nhưng chưa đủ để nàng đánh cược phần tình cảm ít ỏi còn lại của bản thân.
_ "Lại đây, tôi dẫn em đi tham quan xung quanh nhà. Đây là nơi tôi lớn lên đấy"
Yoona nắm lấy bàn tay lành lặn của Kwon Yuri, bị cô nhẹ nhàng dắt đi. Nhìn qua cảnh sắc nơi nuôi dưỡng Kwon Yuri, là một loại tìm tòi mới mẻ. Các nàng đi rất lâu, Kwon Yuri khe khẽ kể những chuyện lúc nhỏ cho Yoona nghe. Hất đầu chỉ về một căn nhà gỗ phía sau vài phiến đá to. Vị trí của căn nhà rất kín đáo, lại nằm khuất sau phím đá, nếu không được chỉ dẫn, tìm được căn nhà từ trong khu đất rộng lớn này cũng là điều khó khăn.
_ "Khi tôi còn nhỏ, hay cùng chị họ lén đến đây xây căn nhà gỗ kia. Lúc muốn trốn tập luyện, đều đến đây ngồi mấy giờ liền. Sau đó bị appa phát hiện, phạt hai chúng tôi không được ăn cơm. Thế nhưng mấy ngày sau chúng tôi lại tiếp tục trốn."
_ "Yul ngày xưa nghịch như thế, sao bây giờ lúc nào cũng im lìm khiến người ta sợ hãi vậy"
Yoona mỉm cười nói, trong đầu hiện lên hình ảnh một bé gái xinh đẹp, đang lém lỉnh cười.
_ "Vì tôi phải trưởng thành. Gia tộc không dung dưỡng sự thuần khiết, nếu không tôi sẽ không thể sống đến hôm nay"
Kwon Yuri bình thản nói ra, tất nhiên nghe thì nhẹ nhàng, nhưng quá trình trưởng thành ấy chứa đựng những điều khủng khiếp gì, Yoona vừa nghĩ đến đã đau lòng.
_ "Nhưng bây giờ Yul đã đủ mạnh, đừng cố gắng gượng như thế"
Yoona không kìm lòng được mà vuốt ve gò má đơn bạc của Kwon Yuri.
_ "Em có biết ngoài kia, có bao nhiêu người đang từng giờ từng phút muốn hủy diệt tôi không. Tôi nhất định phải mạnh hơn họ, đó là cách thức tồn tại của tôi"
Yuri giơ tay vuốt ve bàn tay đang đặt trên má mình. Cô biết cô đã lay chuyển được nàng, cô biết trong lòng nàng không còn sự tĩnh lặng ban đầu. Có lẽ là rung động nhỏ nhoi, nhưng cũng đủ lấp đầy lòng cô.
_ "Em đừng sợ, tôi luôn giữ lời hứa, tôi sẽ mãi mãi bảo vệ em"
Yoona bĩu môi nhìn Kwon Yuri.
_ "Tay chân thế này mà đòi, lúc nào cũng nói em làm Yul lo lắng, thế mà Yul lại như thế này đươc sao"
_ "Ừm, tôi cũng mừng vì em lo cho tôi" - Kwon Yuri cười khẽ nói
_ "Ai lo chứ, kệ Yul"
Yoona vừa định quay đi, đã bị Yuri dùng một tay kéo lại, theo quán tính nàng ngã vào người Yuri. Kwon Yuri bị thương một tay, thăng bằng không tốt, lảo đảo một cái quán tính chống vào tảng đá đằng sau ổn định trong tâm, không muốn Yoona ngã theo mình. Rất là nghiệp khi Yuri quên mất bàn tay chống đó lại là đang quấn băng dày cộm, nhanh chóng thấy máu thấm qua lần băng, đỏ thẫm một mảng. Kwon Yuri vậy mà lắc đầu cười.
_ "Chảy máu mất rồi"
Yoona cuống quýt đừng dậy, vừa lo vừa sợ, nước mắt không tự chủ tràn ra khóe mi.
_ "Đừng khóc, cá sấu mít ướt. Băng một chút là ổn mà. Chúng ta về nhà băng lại, em còn ở đây tôi sẽ chảy máu đến chết cho xem"
Kwon Yuri kẻ đang bị thương đành phải nhẹ nhàng dỗ dành Yoona, nhăn nhó kêu đau để đánh lạc hướng sự chú ý của nàng. Yoona vội quệt nước mắt nhanh chóng kéo Kwon Yuri về.
Khi bác sĩ mở băng, Yoona mới biết vết thương này thật sự rất nghiêm trọng, lòng bàn tay bị một vết cắt rất sâu, phải khâu 7 mũi, những đường chỉ xấu xí như con rết vắt ngang qua bàn tay Kwon Yuri chia đôi đường sinh mệnh mờ nhạt, tựa như một lời sấm nguyền, khiến lòng người run sợ.
_ "Sao lại bị thương nặng vậy?"
Thấy Yoona ra chiều sắp rơi nước mắt, Yuri lại lắc đầu bất lực. Giơ tay bảo nàng đi đến.
_ "Không sao, tôi dọa em thôi, nhìn xem, chỉ là tay bị cắt một chút. Còn lại đều bình thường mà"
Băng bó xong Yuri không muốn dọa Yoona, vội đứng dậy cho nàng xem. Nhưng rất tiếc Yoona nhiều lần bị lừa đã thông minh hơn, không bị Kwon Yuri đánh lạc hướng nữa. Chăm chăm nhìn vào vết thương trên tay cô. Thật ra mục đích Yuri giả vờ như thế cũng chỉ muốn Yoona đau lòng vì cô, thế nhưng khi Yoona khóc thương tâm như vậy, cô lại không nỡ, vội vàng dỗ dành nàng đưa tay ôm nàng vào ngực.
_ "Được rồi, ngoan, không khóc nữa. Có em ở bên tôi là tốt rồi, ngày mai tôi dẫn em đi chơi nhé. Chúng ta đã kết hôn mà còn chưa đi đâu cùng nhau đâu, xem như được nghỉ ngơi vài ngày cũng tốt"
Trong miệng Yuri trắng cũng có thể thành đen, bị thương nặng mà còn như được quà. Yoona biết cô đang cố dỗ dành mình, lòng nàng mềm nhũn, Yoona tựa vào người Yuri cảm nhận được sự ấm áp mà chưa ai đem lại cho nàng. Bỗng dưng nàng thấy việc mình trôn tránh tình cảm của Yuri thật sự nực cười. Hai người trên pháp luật là vợ chồng, đã sống chung ăn chung ngủ chung, thì có gì mà nàng cần dè dặt. Có lẽ lại một lần nữa tin tưởng, sẽ khiến nàng vui vẻ hơn, Yoona nguyện ý đem tâm mình trao ra, chỉ mong đổi lại chân thành, nếu không nàng cũng sẽ không tin mình có thể tiếp tục tha thứ cho bất kỳ ai nữa.
_ "Em sẽ thử, nhưng lòng em đã không còn tin vào sự kiên định của thứ tình cảm ấy. Có lẽ cả đời này, em cũng không thể trao cho Yul thứ Yul cần"
Yoona nhỏ nhẹ nói, từng lời của nàng làm Yuri vừa vui vừa buồn. Tất cả đều do cô gây ra, đúng là đã gặp quả báo mà. Lúc đầu nàng tốt đẹp bao nhiêu, lại bị cô hủy hoại đến thế này. Có lẽ những điều Kwon Yuri đang gánh chịu, chính là hậu quả do cô tự mình chuốc lấy mà thôi.
_ "Tốt, chỉ cần em chấp nhận. Tôi nguyện ý là người bỏ ra nhiều hơn"
Kwon Yuri giơ tay vuốt tóc nàng, Yoona dịu ngoan nằm trong lòng nàng không dám nhúc nhích, chỉ sợ lại động vào tay vừa băng bó của Kwon Yuri.
END CHAP 17
TBC.....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com