15
Tới nơi, anh đỡ bạn xuống xe rồi đưa vào nhà. Điện thoại của bạn vẫn không ngừng kêu lên inh ỏi.
Đặt bạn nằm lên sofa, anh quay lại tìm điện thoại và tắt nó.
- Kim Taehyung _ anh gọi lớn.
- Này Taehyung _anh bắt đầu đi quanh nhà tìm cậu.
Taehyung không có trong nhà, và từng cuộc điện thoại của anh gọi cũng vô ích vì tiếng chuông cũng kêu lên ở đâu đó trong căn nhà này.
Đứng trước người con gái đang say khướt, khóe mắt ướt nhẹp, máu chảy từ chân xuống sàn nhà ngày một nhiều. Vết thương lớn lại bị dính vào quần, chỉ sợ để lâu sẽ bị nhiễm trùng. Nhưng bây giờ anh chẳng biết làm gì cả. Anh chưa từng sơ cứu hay có 1 chút kinh nghiệm về việc này, không chừng động vào lại nặng thêm.
- alo...Hoseok...
- Yoongi, sao nãy đang nói chuyện lại tắt máy vậy, Tb làm sao?
- Hoseok, anh qua ngay đây đi, nhanh lên.
- Có chuyện gì?
- Tb...máu....tút....tút...
Yoongi đang nói thì máy anh sập nguồn, màn hình đen thui. Còn Hoseok chưa biết làm sao, vừa lo vừa sợ, ba chân bốn cẳng, 1 mạch chạy đến nhà bạn.
- Aishhh, sao lại hết pin lúc này..._Yoongi mặt nhăn nhó.
Anh loay hoay đi tìm đồ sơ cứu, khăn, nước, các thứ ra, chỉ chờ cho Hoseok đến.
Xong xuôi, anh ngồi xuống, mắt không rời bạn, cứ lo lắng khó chịu trong lòng, bởi lẽ người khác đang chảy máu, mà bản thân chỉ có thể ngồi nhìn, chẳng làm được gì khác. Nhưng đó cũng không hoàn toàn là lí do khiến anh nhìn bạn nhiều đến như vậy.
Một người con gái nhỏ nhắn, bề ngoài dễ thương, bình thường hết sức, nhưng chắc chắn trong lòng đang giữ nỗi đau lớn. Đôi mắt sưng lên, ướt nhẹp, mặt đỏ như trái cà chua. Bị chảy máu, vết thương dài suốt từ bắp chân tới gót, máu me be bét, mà vẫn có thể đi uống rượu đến nỗi say khướt, không còn biết đến cái đâu đớn về thể xác, không còn muốn quan tâm đến bản thân mình nữa. Anh nhìn, thực sự thấy nhói nhói, cảm giác có một chút thương cảm.
Từ xa, tiếng xe hơi dần dần rõ tiếng, rồi dừng hẳn chiếc cổng nhà bạn. Hoseok chạy vào.
- Hoseok_Yoongi đứng dậy.
- Cậu giúp tôi, cầm đồ lên phòng Tb đi.
- ừm
Hoseok nhìn bạn một hồi, nhăn mặt lại, rồi tới gần luồn tay qua sau cổ và đầu gối, nhấc bạn lên đưa vào phòng. Yoongi ôm đống đồ sơ cứu rồi chạy theo Hoseok.
Đặt bạn lên giường, anh lấy kéo cắt phần vải bị dính máu đông cứng lại, rồi bằng cách nhẹ nhàng nhất lấy nó ra khỏi vết thương.
- Yoongi giúp tôi lấy khăn ướt đắp lên trán Tb đi._ anh tiếp tục công việc.
Yoongi làm theo lời Hoseok nói, rồi ra ngoài để anh thay đồ cho bạn. Bước xuống phòng khách, anh vẫn nghe tiếng chuông điện thoại. "9 cuộc gọi nhỡ từ Chim Chim"
Chim Chim
đang gọi...
Loa. Facetime
Từ chối. Nghe
( anh chọn nghe)
- alo, tb, sao không nghe điện thoại mình?
- Tb đã ở nhà và Hoseok cũng đang chăm sóc cho cô ấy rồi, cậu đừng gọi nữa để cô ấy nghỉ ngơi.
- anh là ai?
- Tôi là..._anh ấp úng, đâu thể nói anh là Yoongi được, ai biết nhỡ hắn là fan anh thì sao?
- Mà khoan, anh nói ai đang ở đó?
- Hoseok.
- Yahh, sao anh lại gọi Hoseok? Tb chết chắc mất.
- Chứ tôi phải gọi ai.
- haizz, nghe này, tôi nhờ anh cái này thôi. Chút nữa Hoseok ra, anh baỏ Hoseok cứ về nhà, bây giờ Tb cũng không tỉnh được, nên anh ấy hãy về nhà nghỉ ngơi, ok. Việc này liên quan đến tính mạng 2 người đấy!
- Haizzz, được rồi.
- ok.
Jimin tắt máy, rồi lập tức thu dọn đồ đạc chạy ra sân bay.
5 phút sau, Hoseok bước ra từ phòng bạn, mặt hằm hằm, tức giận, chẳng cần nói, nếu không phải bạn đang nghỉ nghơi, anh sẽ cho bạn biết thế nào là Jung Hoseok.
- Hoseok.
- có chuyện gì.
- hồi nãy cậu ...gì ta? À cậu Chim Chim nhờ tôi nói với anh là anh cứ về nhà, dù gì bây giờ tb không tỉnh được, khi nào tb tỉnh rồi qua, anh cứ việc nghỉ ngơi đi, ok. Việc này liên quan đến tính mạng 2 người đấy. (Nói quá cái cần nói, móe=..=)
- ai nói?
- Chim Chim.
- 2 người này muốn sông chết có nhau à? Được rồi, bây giờ tôi về, có gì gọi cho tôi nhé, nhờ cậu.
- được.
Lúc Hoseok về cũng là lúc Taehyung quay lại. Sau khi nghe Yoongi kể mọi thứ, Taehyung chạy lên định qua nói chuyện nhưng thấy bạn đang ngủ nên thôi. Chạy xuống lầu, dọn vết máu loang lổ trên sàn, rồi đi thu đồ của anh lại.
- làm gì vậy?
- Tôi vừa gặp giám đốc, ngày mai cậu phải biểu diễn ở sân khấu Tata lúc 8 giờ sáng, chúng ta sẽ về công ty lúc 6 giờ để chuẩn bị, cậu nên đi ngủ sớm đi.
- ừ, cầm cái này qua phòng tb giùm tôi.
Anh đặt điện thoại của bạn trên bàn ngay cạnh chỗ cậu ngồi rồi leo lên giường ngủ một cách ngon lành.
Taehyung qua phòng bạn và đặt điện thoại xuống bàn. Trước đó, cậu đã tìm được một vài thứ rất thú vị: acc Ig và Facebook của bạn.
-------------
22giờ 30'
Anh chợt tỉnh dậy, hồi nãy mải ngủ quên chưa đi vệ sinh nên giờ bụng hơi khó chịu. Và thế là anh lại phải nhấc mông vào nhà WC
------
Chim Chim
đang gọi...
Loa. Facetime
Từ chối. Nghe
( bạn chọn nghe)
- Jimin.
- Tb, có chuyện gì? Sao lại khóc?
- ...
- nói đi.
- Jungkook...cậu ta có người khác rồi....cậu ta...
Bạn òa khóc thành tiếng khiến Jimin và người đứng ngoài cửa có bản tính tò mò kia cũng không kìm nổi xúc động. Jimin cố gắng trấn tĩnh bạn, tim như thắt lại. Rồi dần dần cậu như điên lên vì tên kia. Hắn vẫn như trước, không hề thay đổi, lần này cậu ta lại thắng. Thực sự nỗi tức giận không để đâu cho hết được.
- Cậu ngủ đi, đừng để tên kia ảnh hưởng đến bản thân. Đừng quan tâm đến hắn nữa. Mình đang chuẩn bị về rồi, 4h sáng mai mình sẽ cất cánh, đừng lo nữa, ngày mai mọi thứ sẽ ổn.
Bạn nghe lời cậu, vất bỏ mọi thứ sang một bên và để bản thân nghỉ ngơi. Bị lừa dối như vậy là quá nhiều rôi, mệt mỏi lắm rồi. Mọi thứ hãy để sang ngày mai đi, có khi lúc ấy nó sẽ nhẹ vơi được phần nào.
Đêm hôm ấy, trong giấc mơ, hình anh người con trai bạn thương bao nhiêu năm ân ái cùng cô gái khác vẫn xuất hiện như một thước phim, cứ chiếu đi chiếu lại, và bạn chỉ như một thứ vô tri vô giác đứng nhìn mọi thứ diễn ra trong đau khổ, không thể làm gì khác, không thể thoát ra giấc mơ ấy được. Nước mắt lại lăn dài, một hồi rồi tuôn ra không kiểm soát, ướt đẫm một mảng gối.
--------
=================
Vote đi các cô ơi...
Qua chap sau tui viết tiếp nhá
Tui tính mai sẽ mang fic này ra biển rồi để nó trong nước 30' cho nó mặn xíu.
À, tui quên mất cái này: Tb là em gái ruột của Hoseok, cơ mà tb họ Han...hic, tui lỡ nói vậy ở mấy fic trước rồi, bây giờ không tìm nổi viết chỗ nào, các cô tưởng tượng họ Han thành họ Jung giùm tôi nhá, lần sau tui sẽ cẩn thận hic....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com