[ Chương 3 ] Khải ca cùng Nguyên Nhi dạy bạn làm Tiramisu .
[ Chương 3 ] Khải ca cùng Nguyên Nhi dạy bạn làm Tiramisu .
.
.
. Vương Nguyên thấy tiếp tục ngẩn người liền lay lay hắn , tiếp muốn trèo lên .. Nhưng sau đó cửa phòng bật mở , nam nhân mà ban nãy đứng ở cửa đưa khăn cho hắn đi vào
'' Tiểu Nguyên Nhi , bánh Tiramisu hết rồi ! '' - Nam nhân vừa nói xong , liền nghi hoặc nhìn , cảm thấy có gì đó không đúng , liền tiếp tục nhìn .. Rốt cục tự nhiên nổi giận mà đi vào
'' Tiểu Nguyên Nhi ! Anh bảo em bao nhiêu lần rồi ? Không được đến gần người lạ a ! '' - Nam nhân hầm hầm bế lên Vương Nguyên còn đang níu lấy áo ngủ của Vương Tuấn Khải , bị nắm như vậy khiến bé vùng vẫy như con mèo nhỏ , kêu lên
'' Oa .. Thiên Thiên a .. Khải Khải là người tốt mà !! ''
. Dịch Dương Thiên Tỉ đề phòng nhìn Vương Tuấn Khải .. cái người này , từ trên xuống dưới , có chỗ nào là người tốt , có thể nói cho anh biết hay không vậy ?
. Lúc này , thêm một cậu trai nữa đi vào . Vương Tuấn Khải trầm mặt , cậu trai kia là người ban nãy đưa menu cho hắn a ..
'' Thiên a , cậu lại bắt nạt em ấy nữa !? ''
. Dịch Dương Thiên Tỉ nhìn cậu trai nọ , ánh mắt còn đang hầm hầm tức giận vì Vương Nguyên gần người lạ liền trở nên nhu hòa .. Nhẹ nói - '' Em ấy với cái tên này .. ''
. Câu trai nọ khiêu mi nhìn Vương Tuấn Khải , sau đó nói với họ Dịch
'' Là người ban nãy tiểu Nguyên Nhi đưa vào phòng mà ? ''
. Dịch Dương Thiên Tỉ im lặng , bé con liên tục vùng vẫy đòi xuống , rốt cục anh vuột tay , Vương Nguyên hoàn hảo ngồi trong ngực Vương Tuấn Khải .. cậu trai nọ đen mặt nhìn họ Dịch
'' Cậu là tiếp tay cho người ngoài ăn đậu hủ của tiểu Nguyên Nhi ? ''
'' Tớ mới không có a Hoành Hoành ! ''
. Bé con lần này rút kinh nghiệm , biết chính mình buông Vương Tuấn Khải ra thì sẽ bị xách lên nữa nên đành ôm chặt cổ Vương Tuấn Khải , chu chu môi nhìn hai người còn lại - '' Khải Khải ca sẽ không giống người xấu kia ! ''
. Vương Tuấn Khải nghi hoặc .. Đây là chuyện nội bộ của bọn họ , hắn không hiểu . Bất quá , mình hiện tại ôm đứa nhỏ này , có giống thừa nước đục thả câu không ?
'' Bỏ đi bỏ đi , Thiên Thiên , cậu đa nghi quá rồi . Không phải ai cũng giống vậy đâu a .. Cậu trước mang tiểu Nguyên Nhi đi làm bánh đi ! ''
. Vương Nguyên gật đầu phụ họa cho cậu trai , sau đó mới nhìn Dịch Dương Thiên Tỉ đã chịu thỏa thuận , sau đó đi theo anh ta .
. Còn lại cậu trai cùng hắn , Vương Tuấn Khải nghi hoặc - '' Có thể hay không nói cho tôi biết là chuyện gì a ? ''
. Người kia trầm mặt , rốt cục ngồi vào cái ghế xoay bên bàn học của bé con mà nói - '' Tôi là Lưu Chí Hoành a .. Tiểu Nguyên Nhi mặc dù dễ chịu nhưng ít khi bám người giống vậy . Chắc cậu cũng không phải người xấu đi ! ''
. Vương Tuấn Khải cười cười lấy lòng , cố làm cho mình thật không-giống-người-xấu hết mức có thể . Lưu Chí Hoành hài lòng , nói
'' Tiểu Nguyên Nhi chắc cũng nói cho cậu bọn tôi là cô nhi đi ! Lúc mới rời cô nhi viện , tiểu Nguyên Nhi mới mười hai thôi . Lúc đó vì bận rộn tìm chỗ ở nên không chú ý lắm tới em ấy .. Mà cậu cũng thấy em ấy rồi đó , xinh đẹp như vậy .. Lúc bọn tôi không chú ý liền xém một chút nữa đã bị .. cưỡng bức .. ''
. Vương Tuấn Khải mặt dù không xuất hiện trong lúc đó , nhưng hắn cảm thấy chính mình rất tức giận , hận không thể đem cái tên muốn cưỡng bức đứa trẻ kia băm băm ra làm thịt viên a !
'' Tiểu Nguyên Nhi còn nhỏ , vô ưu vô lo như vậy thực khiến bọn tôi phải lo lắng .. Thiên ban nãy cũng vì vậy mà rất đề phòng cậu .. Ừm , cậu ta là Dịch Dương Thiên Tỉ a , là bạn trai của tôi nha ! '' - Lưu Chí Hoành nói đến một đoạn , rốt cục không nhịn được lái chủ đề sang việc bạn trai của cậu ta là anh chàng ban nãy a ..
. Vương Tuấn Khải muốn chứng minh mình không-phải-người-xấu nên kiên nhẫn mà lắng nghe . Lưu Chí Hoành thấy hắn nhu thuận như vậy liền dễ chịu hơn hẳn , rốt cục nói
'' Tiểu Nguyên Nhi làm bánh rất tốt , cậu có muốn đi xem em ấy làm không ? ''
'' Muốn a ! ''
. Lưu Chí Hoành liền vui vẻ dẫn hắn đi thay quần áo cho đàng hoàng rồi ra ngoài , trên đường đi hắn phát hiện , tiệm bánh vốn cũng không nhỏ a , chỉ là bề ngoài như vậy nhưng còn có thêm ba bốn tầng lầu cũng khá rộng .. Hắn thuận miệng hỏi
'' Cho thuê sao ? ''
'' Không có , không lẽ cậu muốn thuê ? ''
. Vương Tuấn Khải suy nghĩ , rốt cục khẽ gật đầu .. Lưu Chí Hoành không nói gì , sau đó đột nhiên quay lại nói với hắn
'' Cậu .. tốt nhất trước khi tiểu Nguyên Nhi trưởng thành , đừng vì ôm tâm tư gì của mình mà dạy hư em ấy ! ''
. Vương Tuấn Khải cũng hiểu . Hắn biết , đứa nhỏ đơn thuần như vậy thật không dễ dàng kiếm được , hắn cũng chẳng muốn vấy bẩn em ấy làm gì , chính mình cứ mà từ từ tiếp cận , xây dựng một hình tượng thật tốt trong lòng em ấy , đợi đến khi em ấy lớn thì xác lập một mỗi quan hệ thật thân thiết với Vương Nguyên .
'' À , sao tôi thấy Nguyên Nhi ngay cả khi tắm xong vẫn đeo găng tay vậy ? ''
'' A , em ấy khi tắm vẫn tháo ra đấy chứ , chỉ là ra khỏi phòng tắm liền đeo găng thôi . Đôi tay em ấy đặc biệt đến độ tiểu Kỳ học ngành y chuyên nghiệp cũng không thể giải thích nổi a .. ''
. Vương Tuấn Khải lại càng khó hiểu , a một tiếng hỏi là chuyện gì không thể giải thích . Lưu Chí Hoành e dè nhìn hắn một chút , vẫn là lái sang chủ đề khác
'' Găng tay em ấy làm bằng chất liệu rất đặc biệt nhé , không thấm nước , đốt không cháy , cắt không đứt . Hơn nữa nhiệt độ của găng tay tùy ý thay đổi theo thân nhiệt của tiểu Nguyên Nhi a , bởi vậy lúc em ấy chạm vào cậu , cậu vẫn không cảm thấy lạ a .. Nguyên liệu làm nó đặc biệt đắt tiền , chỉ có Trình Trình nhà bọn tôi là biết cách may nó thôi nhá ~ ''
. Vương Tuấn Khải đen mặt , cậu ta trả lời cái quỷ gì vậy ? Người sáng suốt dĩ nhiên vừa nhìn liền biết găng tay kia không đơn giản rồi , không cần cậu nói đâu !
'' Trình Trình may cho em ấy cả một tủ , toàn là găng trắng , đen a .. '' - Lưu Chí Hoành vẫn rất hào hứng khoe găng tay trắng , đột nhiên lại nói với hắn - '' Ân , tay em ấy có vấn đề gì , nếu em ấy tình nguyện trả lời , cậu có thể hỏi a ! ''
'' Cậu không biết ? ''
'' Tôi dĩ nhiên biết ! ''
. Vương Tuấn Khải cũng Lưu Chí Hoành nói thêm vài câu nữa liền đi đến phòng bếp . Phòng bếp của tiệm bánh không nhỏ , sàn nhà màu ca rô trắng lục xen kẽ , tường nhà cũng là mấy cái sọc trắng lục . Trong bếp đặc biệt đầy đủ dụng cụ làm bánh , từ máy đánh trứng cho đến cán bột , thìa gỗ đều có . Còn có một cái tủ lạnh siêu lớn . Hai bên tường đóng những cái kệ bằng gỗ sơn trắng , ở trên để cái loại nguyên liệu làm bánh , có bột , có đường , có mật ong , còn có rất nhiều loại sirô cùng hương liệu khác .. Mà bé con kia hiện đang đứng ở bên cái bàn màu trắng ở trung tâm phòng , xung quanh bàn không có ghế a .. Lưu Chí Hoành nói
'' Bekery có hai phòng bếp . Một chỗ là để duy trì sinh mang bọn tôi còn một chỗ là lãnh địa của tiểu Nguyên Nhi nhá , đặc biệt chú trọng sạch sẽ , cậu muốn vào phải thay lại dép bông đặt trên cái kệ ở bên cửa kia kìa rồi mới được vào , hơn nữa muốn chạm vào nguyên liệu của em ấy liền phải mang găng tay nilon cơ ! Chậc , tôi nói chứ , lần trước tôi không cẩn thận mang luôn giày vào trong liền bị em ấy giận cả một ngày ! ''
. Vương Tuấn Khải đau đầu , phát hiện cái tên họ Lưu này sau khi quen thân với hắn thì liền nói đặc biệt nhiều !
'' A , mà bỏ đi , cậu muốn vào nhớ phải nói em ấy một tiếng , tôi phải đi giúp Thiên trông tiệm đã ! ''
. Vương Tuấn Khải trong lòng âm thầm tung hoa vì đã tiễn được cậu trai nói như một cái máy kia , hắn khẽ gõ lên cánh cửa màu trắng vốn không đóng kia để gây chú ý cho Vương Nguyên . Vương Nguyên đang xếp nguyên liệu đã chuẩn bị xong lên bàn , nhìn sang liền cười với hắn một cái
'' Khải Khải ca ! ''
'' Anh vào được không ? ''
. Vương Nguyên đề phòng nhìn hắn từ trên xuống dưới , sau đó nói
'' Anh không được động vào nguyên liệu của em đó ! Còn nữa .. ''
'' Phải thay dép bông phải không ? Anh biết rồi ! ''
. Vương Tuấn Khải nói xong nhìn xuống kệ giày , có chút nghẹn lời nhìn đôi dép bông nhìn con thỏ đi trong nhà kia .. Bảo một dại nam nhân như hắn phải mang dép bông màu hường sao ? TMD !!!
. An ổn đứng ở một bên Vương Nguyên , Vương Tuấn Khải phát hiện em ấy đã tháo ra găng tay trắng , lại đang mang găng tay nilon mà cho đập vỏ trứng cho lỏng đỏ vào một cái âu ..
'' Ân , Khải Khải ca muốn xem em làm bánh sao ? ''
. Vương Tuấn Khải gật gật đầu , nhìn đứa nhỏ kia trộn thêm đường vào lòng đỏ trứng trong âu , sau khi trứng cùng đường hòa vào nhau rồi liền tiếp tục cho bột mì vào mà đánh đều ..
'' Aigo , sao em để ít bột quá vậy !!? ''
'' A , Tiramisu không thể cho nhiều bột đâu ~ ''
. Vương Tuấn Khải nhìn bé con buông tha cho hỗn hợp trứng với bột kia , đi qua bếp điện từ mà đổ sữa cùng Whipping Cream vào nồi , đun với lửa vừa , dĩ nhiên chính là quấy liên tục . Vương Nguyên thấy hắn tò mò nhìn chằm chằm như vậy liền đưa cái muỗng gỗ đang quấy cho hắn
'' Khải Khải ca muốn thử không ? ''
. Vương Tuấn Khải thật ra đã ngứa tay ngứa chân từ nãy đến giờ rồi , chỉ là nhớ đến họ Lưu nói bé con không thích người khác động vào đồ trong bếp nên có cố gắng yên vị , được cái muỗng gỗ thì mừng lắm , nhìn cái nồi trắng đục kia mà quấy quấy , bé con để yên cho hắn làm , liên tục nói phải quấy nhẹ thôi a ..
. Sau khi đun cho ấm cái nồi liền đem qua đổ vào trong âu trứng bột ban nãy , Vương Tuấn Khải đều đều tay khuấy âu trứng , bé con đem nồi đổ vào . Hắn có chút thắc mắt a , tại sao phải khuấy như vậy ?
'' Khải Khải ca không khuấy thì trứng sẽ bị đông lại . ''
. Nhìn thấy đứa nhỏ kia vô cùng nghiêm túc khiến Vương Tuấn Khải cũng muốn nghiêm túc theo . Hắn hầu như chỉ làm đúng một công việc , chính là khuấy !!
. Tiếp tục đun nóng hỗn hợp trứng sữa với lửa vừa . Vương Tuấn Khải dưới sự quan sát của Vương Nguyên khuấy đều tay cho đến khi sền sệt lại , phần đáy nồi có một lớp trứng sữa dính mỏng thì bé con mới tắt bếp , hạ nồi trứng sữa xuống .
. Đến đó thì coi như hết việc cho hắn . Vương Tuấn Khải câm nín bị bé đá vào trong góc , nhìn Vương Nguyên dùng rây lọc hỗn hợp trứng sữa và trộn vanilla thật đều . Khi hỗn hợp nguội hẳn thì bé dùng nilon thực phẩm bọc kín và cho vào ngăn lạnh , sau đó lại lấy ra một cái hỗn hợp khác giống y như cái vừa mới bỏ vào . Vương Tuấn Khải tò mò hỏi cái gì vậy
'' Ân , giống như cái chúng ta vừa làm xong a . Hỗn hợp này phải chờ đến bốn hoặc sáu giờ đồng hồ mới đông lại nên em đã chuẩn bị trước rồi , hỗn hợp kia chờ nó đông lại thì làm bánh khác a ! ''
. Sau đó là một loạt động tác khiến Vương Tuấn Khải nhận ra , chính mình không có khả năng làm bánh a ! Bởi vì nó vô cùng phức tạp !
. Đôi tay nhỏ của Vương Nguyên cho Mascarpone vào bát , thêm rượu Rum vào trong và đánh bánh cho thật mượt . Cho một phần hai hỗn hợp trứng sữa vào trộn chung , tiếp tục cho phần trứng sữa còn lại vào trộn tiếp thật đều .
. Vương Tuấn Khải theo yêu cầu của bé con làm thêm một hỗn hợp cà phê , rượu và đường trộn lại .
'' Khải Khải , anh đem bánh lady fingers nhúng vào hỗn hợp đó rồi xếp vào khuôn a ! Đừng có nhúng lâu quá , bánh sẽ mềm đó ! ''
. Vương Tuấn Khải đời này chưa bao giờ tỉ mỉ như vậy . Hắn từng cái từng cái một xếp lady fingers vào trong khuôn . Đến khi xếp xong một lớp , Vương Nguyên đứng bên cạnh hắn liền trải thêm một lớp hỗn hợp Mascarpone trộn trứng sữa ban nãy lên , bảo hắn tiếp tục xếp lady finger ..
. Vương Tuấn Khải có thể cảm giác được lưng áo hắn một tầng mồ hôi mỏng mặc dù trời khá lạnh .. Mãi đến khi hắn xếp xong ba lớp lady fingers , bé con nọ mới tha cho hắn . Vương Tuấn Khải không cần chờ em ấy đuổi liền đã lui vào một góc .
. Vương Nguyên đem hỗn hợp Mascarpone cùng trứng sữa trét đều xung quanh bánh , che đi những phần lady fingers lộ ra rồi đem cái bánh bị phủ một màu trắng ngà đó cất vào tủ lạnh .
. Hành động tiếp theo của bé con làm Vương Tuấn Khải muốn chửi thề a , em ấy từ trong tủ lấy ra một cái bánh y hệt cái vừa bỏ vào , giống như chả có chuyện gì nói với hắn
'' A , Khải Khải ca , cái bánh chúng ta vừa làm xong thì phải sáu tới tám tiếng sau mới có thể lấy ra trang trí được . Cái này là em làm xong lúc trước nè ! ''
'' Vương Nguyên Nhi !! Đã có bánh rồi tại sao em còn hành hạ anh làm đến như vậy hả ? ''
. Bé con ngây thơ nhìn hắn , nói làm để trừ hao thời gian .. Vương Tuấn Khải trầm mặt . Vương Nguyên nghi hoặc hỏi
'' Anh không vui sao ? ''
'' Dĩ nhiên không vui !! '' - Vương Tuấn Khải vừa nói xong liền phát hiện mình lỡ lời .. Đứa nhỏ kia vô cùng nhạy cảm đã run run nhìn hắn , mắt rưng rưng phiếm lệ . Vương Tuấn Khải vội vội vàng vàng đi đến - '' A .. Nguyên Nhi , Nguyên Nhi , đừng khóc ! ''
. Hắn không biết dỗ con nít đâu !!!
. Vương Nguyên siết chặt tay , cúi mặt . Vương Tuấn Khải rốt cục đem bé ôm vào ngực , ra sức vỗ nhẹ lưng . Bé con cọ cọ dụi dụi hắn
'' Em .. em chỉ muốn chỉ Khải Khải ca làm bánh .. không nghĩ đến lại làm phiền anh .. Em xin lỗi ! ''
. Vương Tuấn Khải đau đầu , không biết phải làm thế nào , rốt cục hắn nhìn thấy lọ bột cacao bên cạnh . Nếu hắn nhớ không lầm thì Tiramisu sẽ phải trang trí với bột cacao nhỉ ?
. Cầm lên lọ bột , nắm cổ tay bé , làm ra bộ dáng thật hào hứng - '' Nguyên Nhi a , có phải bánh đông lại rồi sẽ rắc bột lên không ? Nguyên Nhi đừng khóc , đến chỉ ca ca trang trí bánh đi ! ''
. Bé con hít hít cái mũi đỏ ửng . Vương Tuấn Khải tiếp tục nói - '' Khải Khải ca không vui là vì không thể giúp Nguyên Nhi làm nhiều hơn nữa a , nếu Khải Khải ca biết làm bánh thì sẽ giúp Nguyên Nhi làm nguyên một cái bánh thật lớn luôn ! ''
. Bé con vò vò hai tay , ngẩng đầu , khuôn mặt có chút ướt át thập phần đáng yêu mà nhỏ giọng
'' Thật không .. ? ''
. Vương Tuấn Khải vô cùng mất hình tượng mà gật đầu lia lịa , bày ra vẻ mặt thê nô hướng bé con chớp chớp mắt - '' Cho nên , Nguyên Nhi đến hướng dẫn anh trang trí nha ? ''
. Vương Bé Con mạnh gật đầu , đi đến , giúp Vương Tuấn Khải chuẩn bị lượng bột cacao vừa đủ , để hắn thật cẩn thận rắt đều bột lên ..
. Lát sau Vương Tuấn Khải nhìn cái bánh vô cùng đẹp mắt , có chút không thể tin được chính mình là người trang trí nó . Vương Nguyên tựa hồ rất vui , tháo ra bao tay nilon , đeo vào găng tay trắng mà nhào đến ôm hắn
'' Khải Khải ca , thật tốt quá ~ ''
. Vương Tuấn Khải híp mắt cười ôm Vương Nguyên , nghĩ nghĩ một chút liền dùng sức bế lên em ấy . May mắn Vương Nguyên tựa hồ rất nhẹ , Vương Tuấn Khải hôn hôn má đứa nhỏ ngồi trong lòng . Bé con ngây người nhìn hắn , sau đó đỏ mặt , cúi đầu vò vò cái tạp dề
'' Em nghĩ Khải Khải ca không thích .. Em không hiểu sao em có thể để các ca ca ăn bánh mình làm nhưng em lại không thích làm bánh cùng các anh ấy , bây giờ có Khải Khải ca rồi , sau này Khải Khải ca nhất định phải cùng em làm thật nhiều thật nhiều loại bánh đó nha ! ''
. Trên khuôn mặt anh tuấn khẽ kéo ra một nụ cười hết mực ôn nhu , nhìn vào khuôn mặt đáng yêu ngập tràn hy vọng trong ngực đang hướng về phía hắn , nhẹ nói
'' Được , cả đời này Khải Khải ca cùng em làm bánh ! ''
...
. Không như người các nước khác chọn chocolate làm biểu tượng ngọt ngào của tình yêu , người Ý sẽ chọn bánh Tiramisu để tặng cho người yêu mình .
. Câu chuyện về bánh Tiramisu bắt đầu từ thế chiến 1 , những chiếc bánh ngọt ngào này được những người mẹ , người vợ , cô gái trẻ vùng Bắc Ý sáng tạo và chế biến ra để gửi cho người chồng , người con , người yêu của mình khi họ bắt đầu cuộc hành quân ra trận , ngày đêm chiến đấu nơi chiến trường . Từ đó, Tiramisu trở thành món bánh ngọt ngào mà người làm bánh, chọn bánh muốn dành cho những người yêu thương của mình của người Ý .
. Cũng giống như cái bánh mà hôm nay , hai người Vương Tuấn Khải , Vương Nguyên bọn họ cùng nhau làm .. Một cái Tiramisu đơn giản , lại là khởi đầu cho một tình yêu tràn ngập ngọt ngào của bọn họ .
.
.
. Hết chương 3 .
.
.
- Cầu cmt , cầu vote =))
- Chương này thiếu muối quá hen . Thực ra tên fic lúc đầu tuôi muốn đặt chính là [ Khải-Nguyên dạy bạn làm bánh ] . Nhưng sau đó , cư nhiên tuôi viết xong chương ba liền nhận ra bản thân không có khả năng để dạy các cô làm bánh thông qua fanfic đâu =)) Vì vậy buộc phải đổi tên , đổi tên , đổi đổi đổi tên nó hoii =(((
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com