Chap 20:
Hôm nay là ngày đầu tiên luhan tới công ty,khoác lên mình bộ vest đen sang trọng ôm khít vừa vặn, mái tóc cũng được vuốt lên cao, để lộ vầng trán sán lạn sống mũi cao thẳng tắp,hàng lông mày ngang nam tính,quyến rũ nhưng lại toát lên vẻ lạnh lùng uy nghiêm của chủ tịch một tập đoàn lớn.Chiếc xe đen mui trần vừa dừng lại trước cửa công ty SM lập tức một hàng dài các vị giám đốc cho tới các nhân viên khẽ cúi đầu chào khi cậu bước vào.Vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng cậu cúi chào đáp lễ rồi bước thẳng lên phòng chủ tịch.Nhìn đống tài liệu mà cô thư ký khệ nệ đặt xuống trước mặt ,luhan tự nhủ hôm nay với cậu sẽ là một ngày dài mệt mỏi,luhan liếc nhìn đồng hồ rồi đưa tay lấy ra chiếc điện thoại bấm số 1,đúng như cậu dự đoán đầu dây bên kia một giọng ngái ngủ vang lên
_A..lô........
_Vợ yêu dậy mau muộn giờ tới trường rồi đó....
Từ đầu dây bên kia vọng lại tiếng đồ vật rơi loảng xoảng tiếp theo là giọng xiumin vọng ra từ phòng tắm "hannie à,lát nữa em sẽ gọi lại sau nhé....." cầm máy trên tay luhan tưởng tượng đến cái cảnh xảy ra ở đầu dây bên kia khiến cậu bật cười như bị hâm dở rồi lại chợt nhớ ra trong phòng không chỉ có một mình , liền lấy lại hình tượng lạnh lùng giở từng tập tài liệu.Phía bên kia cô thư ký như bị hớp mất hồn đưa bút lên miệng cắn cắn, ánh mắt mơ hồ tưởng tượng,được ngồi ngắm mỹ nam thế này có bị đau tim mất máu cũng cam lòng...
.
.
.
Xiumin lao tới trường với tốc độ ánh sáng,cuối cùng thì cũng kịp giờ,chỉ còn vài tháng nữa là tới ngày tốt nghiệp.Tinh thần mọi người đều trong trạng thái căng như dây đàn,xiumin cùng chanyeol với bao bạn đồng lứa đều ôm giấc mơ trở thành Idol một lần được tỏa sáng trên sân khấu rực rỡ màu sắc,nhưng cái thế giới giải trí khắc nghiệt kia đâu có dễ chen chân vào để đạt được ước mơ tất cả phải đổ mồ hôi và cả nước mắt.Xiumin cũng bắt đầu lao vào luyện tập,buổi sáng tới trường học phụ đạo,chiều lên khoa thanh nhạc,tối đến cùng chanyeol hăng say tập vũ đạo......cường độ luyện tập ngày càng dày đặc thời gian để học còn không đủ nhưng cũng vì thế mà xiumin cũng tạm quên đi cái cảm giác trống vắng luhan để lại,sau ngày dài luyện tập mệt mỏi xiumin cũng lê được xác về tới nhà.Cậu lười biếng nấu tạm gói mỳ,cứ mặc nguyên đồ trên người rồi nhanh chóng thả mình lên chiếc giường yêu quý đánh một giấc.
.
.
Luhan đưa mắt nhìn lên đồng hồ,đã 9h tối mà cậu vẫn ngồi dính ở công ty với đống tài liệu vô tri vô giác cậu khẽ thở dài đưa tay day day thái dương thư giãn,làm chủ một công ty lớn đứng trên vạn người một vị trí mà nhiều người mơ ước nhưng đối với cậu nó cũng không đem lại cho cậu niềm vui như khi ở bên minnie của cậu.Luhan nhìn đống tài liệu ngán ngẩm thở dài, công việc ư tạm thời để sau đi, bây giờ tới gặp minnie mới quan trọng.Luhan dời khỏi công ty phóng như bay tới nhà xiumin.luhan đẩy cửa bước vào,không gian trong nhà thật yên tĩnh minnie quận tròn say ngủ trong chiếc chăn.luhan từ từ kéo chăn nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy xiumin vào lòng hít hà mùi hương quen thuộc, cảm nhận hơi ấm từ thân nhiệt của cậu,xiumin trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê hỏi cậu
_Hannie à~~~~~ muộn rồi mà còn tới sao??
_Vì anh nhớ vợ yêu của anh mà~~~~~
_Hì hì.....em cũng rất nhớ hannie nữa ~~~~ à mà đừng ôm em,em chưa có tắm còn mặc nguyên bộ đồ từ sáng......hôi lắm đó
_Đâu có hôi.......đó là mùi hương của người anh yêu ......đối với anh nó còn đặc biệt hơn những loại nước hoa đắt tiền nữa.
Cậu từ từ quay người lại úp mặt vào bờ ngực rắn chắc của luhan mà ôm thật chặt,bao nhiêu nỗi nhớ mong bỗng chốc được lấp đầy chỉ bằng một cái ôm đầy ấm áp,đêm dài nhưng đối với những người yêu nhau thì thời gian bên nhau lại quá ngắn.Ánh mặt trời buổi sớm mai đã lên cao, một ngày nữa lại tới,xiumin lăn lộn một lúc rồi cũng chịu dậy,luhan đã đi làm từ sớm,đưa tay vuốt nhẹ nơi luhan ngủ lại đêm qua dường còn vương lại chút chút hơi ấm.Trên chiếc bàn nhỏ điện thoại của xiumin chợt rung lên, có tin nhắn giửi từ luhan " vợ yêu,dậy chưa?sáng sớm mà đã nhớ vợ rồi ~~~~~ mấy túi đồ mua mấy hôm trước,có túi đồ màu trắng mua tặng cho vợ yêu đó,tối nay hãy mặc nó nhé,7hq chồng sẽ qua đón " xiumin lục tìm gói đồ trong đống quần áo mới mua, một hộp đồ màu trắng, bên trong là một bộ vest đen được thiết kế cẩn thận đến từng đường kim mũi chỉ,xiumin thích thú ướm thử lên người rồi nhắn lại cho luhan
" tối nay đi đâu vậy hannie~~~~"
" tối nay cùng với anh tới một nơi....7h anh sẽ qua đón"
Xiumin đọc xong tin nhắn trong lòng có chút tò mò nhưng rồi lại thôi cậu cầm chiếc điện thoại chạm môi hôn nhẹ lên màn hình có hình luhan khóe môi vẽ lên nụ cười, chỉ cần là cùng với luhan tới đâu cũng không quan trọng....
*****
Cả ngày nay ngồi trong lớp học mà tâm hồn xiumin thì đang bận phiêu lưu trên chín tầng mây, mặc kệ lời thầy giảng trên lớp trong đầu cậu bây giờ đầy những hình ảnh về cuộc hẹn tối nay giữa cậu và luhan, đưa ánh mắt đầy sát khí nhìn chằm chằm vào cái đồng hồ đang nặng nhọc nhít từng tí một, miệng cậu lẩm bẩm "10, 9 ,8........4.....3...2...1 hết giờ...." không chờ tiếng chuông báo hết giờ vang lên ,xiumin nhanh chóng thu dọn đống sách vở cầm ba lô lên vọt ra khỏi lớp không quên quay đầu nói vọng lại với chanyeol
_Chanyeol à~~~~ chiều nay nghỉ tập nhé....
Nhanh chóng lách ra khỏi đám đông xiumin cố gắng về nhà bằng cách nhanh nhất có thể.Vừa bước chân về tới cửa cậu cẩn thận kiểm tra lại giờ giấc rồi thở phào khi đồng hồ mới chỉ đúng 6h vậy là còn 1 tiếng nữa mới tới buổi hẹn mà cả ngày nay cậu trông ngóng.Vứt ba lô vào một góc xiumin chạy ngay vào phòng tắm đắm mình trong làn nước mát lạnh miệng còn ngân nga giai điệu yêu thích.Lau mái tóc còn hơi ẩm ướt xiumin chọn một chiếc sơ mi chấm bi màu xanh nhạt mặc bên trong rồi khoác lên mình bộ vest mà luhan đã tặng,ngắm mình trước gương thật lâu tới khi cảm thấy hài lòng mới chịu bước ra.
7h pm
Luhan đứng dựa lưng vào chiếc xe mui trần màu đen chờ đợi xiumin.Cánh cửa vừa mở xiumin bước ra với một nụ cười trên môi đẹp hơn bao giờ hết, cậu đang mặc bộ vest màu đen ôm sát lấy từng đường cong trên cơ thể chiếc áo sơ mi chấm bi bỏ ngỏ vài nút trên cùng để hở phần cổ trắng trẻo gợi cảm , tim luhan như lệch đi vài nhịp Xiumin của cậu còn đẹp hơn những gì mà cậu đã tưởng tượng , trong lòng cậu lại dấy lên một chút lo lắng , với những gì cậu đã cất công chuẩn bị cho buổi tối hôm nay liệu rằng minnie của cậu sẽ bị đánh gục??
Dừng trước một nhà hàng sang trọng ,luhan nắm tay xiumin bước vào chiếc bàn nhỏ gần cửa sổ , ngồi ở đây có thể nhìn thấy toàn bộ bên ngoài , bên trong nhà hàng được bầy trí một cách tinh tế đầy nghệ thuật chỉ cần nhìn sơ qua cũng biết đây là nhà hàng thuộc hạng VIP nhưng lạ một chút là trong nhà hàng chẳng có khách nào ngoài luhan và cậu.Ánh đèn nhà hàng chợt tắt, từ trong bóng tối có ánh nến ấm áp di chuyển tới gần rồi được đặt lên giữa bàn, những món ăn cũng lần lượt được bày lên,xiumin chưa hết ngạc nhiên thì từ đâu tiếng dạo đàn piano cất lên , không gian lãng mạn này xiumin đã từng xem trên phim rất nhiều lần nhưng tới khi chuyện đó đến với cậu ngoài đời thực cậu lại bị nó làm cho rung động , đôi môi cứ tự nhiên vén lên thành nụ cười mà đến cậu cũng không thể khiến chúng khép lại được.Ngắm nhìn nụ cười hanh phúc nở trên môi xiumin trong lòng luhan như mở cờ bước đầu kế hoạch của cậu đã thành công.Cậu ôn nhu mở lời thăm dò đối phương
_Minnie à ~~~~~ em thích chứ, anh đã thuê nhà hàng này để chúng ta dùng bữa tối nay
_Thuê cả nhà hàng???? Hannie anh đang tiêu tiền phung phí đó...
_Anh làm vậy khiến em không thích ư?????
_không...không phải.....em rất thích mà.....chỉ là...
_Vậy được rồi.....minnie của anh thích là được...
Luhan từ từ cắt nhỏ phần thức ăn trong đĩa rồi đổi lại phần đã chia nhỏ đưa cho xiumin , rót một chút rượu vang vào cốc đưa cho xiumin cậu ôn nhu nói
_Hôm nay anh cho phép em nhấm nháp một chút rượu nhưng chỉ là hôm nay thôi nhé ~~~~
Xiumin đón lấy ly rượu từ tay luhan đặt môi lên nhấm nháp một chút , hơi rượu thơm mát lại có vị cay nhẹ hòa cùng với không khí lãng mạn dưới ánh nến và tiếng đàn làm cho xiumin say lòng hay là vì sự dịu dàng , ấm áp của người con trai đầy quyến rũ ngồi trước mặt làm cho cậu say.Trái tim xiumin bỗng chốc đập nhanh hơn bình thường gương mặt cũng tự dưng ửng hồng
_Minnie à~~~~~~
_uhm......
_Hôm nay em đẹp lắm......
_………………
Xiumin giờ đây mặt đỏ hơn cà chua cậu ngại ngùng cúi mặt lẩn tránh ánh mắt luhan đôi tay liên tục cắt nhỏ phần ăn cho vào miệng.Không khí ngượng ngùng đó cứ thế mà kéo dài.Sau bữa tối luhan đưa xiumin đi dạo bên bờ sông Hàn, ngồi tựa lưng trên băng ghế xiumin khẽ nhắm mắt tận hưởng làn gió mát rượi thổi nhẹ trên đôi má ửng đỏ của cậu , quay xang nhìn luhan cũng đang nhắm hờ mắt tận hưởng làn gió mát, dưới ánh đèn vàng mờ ảo khuôn mặt luhan lại thật rõ ràng ,mái tóc mềm mại nhẹ bay trong gió luhan của cậu thật quyến rũ làm sao.Bất chợt luhan mở mắt nhìn xang xiumin làm cậu bất ngờ mà nhanh chóng quay đầu nhìn bâng quơ
_Minnie ~~~~ đếm từ 1 đến 3 đi
_Làm....làm gì vậy hannie.....xiumin ấp úng trả lời
_Minnie cứ thử đếm đi.......
_uhm.....1.......2......3....
Phụt....phụt....phụt.....
trên bầu trời lần lượt bắn lên từng đợt pháo hoa sáng lung linh sáng rực một góc trời.Xiumin như đứa trẻ lần đầu thấy điều kỳ diệu cậu đứng bật dậy mắt mở to hết cỡ mồm liên tục phát ra ngữ điệu đầy ngạc nhiên "wow.......wow....wow...."
_Minnie~~~~~
_uhm.......
_Anh thấy mệt mỏi khi ngày nào cũng phải vất vả từ công ty đi tới nhà em rồi lại phải dậy sớm để đi 1 quãng đường dài tới công ty rồi....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com