Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 19:Tin dữ


"Right action is better than knowledge; but in order to do what is right,we must know what is right."

"Bishops of our Church, you ought to minister to the poor,or rather to Christ in them"

-Charlemagne,King of the Franks-

"Làm điều phải quan trọng hơn hiểu biết. Nhưng để làm điều phải,thì phải biết thế nào là phải."

"Giám mục của nhà thờ phải thôi thúc đạo cho người nghèo,hay chính xác hơn là thôi thúc Christ ở trong họ."

-Charlemagne,vua của người Frank-

Hôm nay sơ Maria sẽ rời khỏi Konoha để tiếp tục hành trình của mình. Trước cổng thành phố,rất đông người dân đến để tiễn sơ đi. Khi có người tỏ vẻ tiếc nuối rằng sơ ở lại chưa lâu đã lên đường,Maria hứa với họ rằng chị ấy sẽ về Konoha khi có dịp. Sakura,Hinata,Ino và Tenten cũng ước Maria chưa phải lên đường ngay. Họ sẽ rất nhớ chị ấy. Họ đã tập luyện cùng sơ,được sơ chọn đi cùng để giúp sơ nhiều việc. Những trải nghiệm đó thực sự rất vui và bổ ích. Ino có lẽ là người may mắn hơn cả. Cô cùng với Shikamaru,Chouji và một số binh sĩ của sư đoàn Sigma sẽ hộ tống Maria sang Lôi quốc.

Nhưng người tràn đầy cảm xúc nhất có lẽ là giám mục Jacob. Cha vẫn cố giữ gương mặt thật hữu lễ và trang nghiêm. "Chị bảo trọng nhé!" "Uhm!" Maria mỉm cười,quay sang phía những người dân trước khi nhìn cậu em trai. "Jacob à,em có những con người rất tuyệt vời ở vùng đất này. Hãy chăm sóc họ thật tốt nhé!" Giám mục bật cười. "Chuyện này thật không dễ,nhưng chắc chắn em sẽ làm được!" Bỗng Maria ôm chầm lấy Jacob. Không giống Jacob,vị nữ tu không thể giấu được rằng chị ấy sẽ nhớ tổng giám mục đến nhường nào. Jacob tuy hơi bất ngờ nhưng cũng bằng lòng để cho chị ấy làm vậy trước mặt quần chúng. Anh biết chị của mình là người rất chín chắn. Chỉ riêng cái thói ôm ấp này của chị thật là... "Em nhớ giữ gìn sức khỏe,đừng làm việc quá sức đấy!" "Được rồi! Em sẽ nhớ!"

Khi hình bóng của Maria và nhóm Shikamaru khuất dần,những người dân mới bắt đầu tản ra. Sakura nhớ lại tất cả những kỉ niệm giữa cô và sơ. Thực sự,cô biết ơn chị ấy vô cùng!

...

Sakura lặng lẽ đọc sách ở trong phòng học. Hôm nay cô đã hoàn thành công việc của mình rất sớm,đó là chép một vài trang sách bằng tiếng Latin để tạo thành bản sao. Thời gian còn lại,cô quyết định tìm hiểu thêm về y thuật. Cô đã nhìn thấy một số tăng lữ trong đại thánh đường sử dụng thuật chữa thương. Nhưng phải đến khi chứng kiến khả năng chữa trị thượng thừa của sơ Maria,Sakura mới quyết định theo học. "Chữa lành vết thương,dù là ngoài da hay trong tim...là việc lớn lao nhất một tôi tớ của Thiên Chúa có thể làm!" Chị ấy đã nói vậy.

Sau một thời gian đọc sách,Sakura biết được rằng thuật chữa thương yêu cầu khả năng kiểm soát năng lượng thật tốt,khá giống với việc tích tụ năng lượng để vung chùy mà cô đang luyện tập. Mặc dù vậy, trị thương yêu cầu mức độ kiểm soát phải cao hơn nữa. Nhưng Sakura tin cô có thể làm được,cho dù có phải mất bao lâu.

Một tiếng đã trôi qua. Sakura đứng dậy và vươn vai một cái. Cô đã phần nào hiểu được lý thuyết và có hi vọng rất lớn vào việc này. Đã lâu rồi kể từ khi cô không còn làm vận chuyển quân lương mà dành toàn bộ thời gian để học tập trong đại thánh đường. Cô đã bắt đầu quen với không khí ảm đạm này. Naruto chắc vẫn luyện kiếm hăng say lắm. Liệu cậu ấy đã thành thạo được chiêu thức mới nào chưa? Bốn ngày đã trôi qua,nhóm của Shikamaru lẽ ra phải trở về rồi chứ?

...

Tối đến,Jacob đọc một tin báo được gửi đến vô cùng khẩn cấp. Giám mục đặt bức thư xuống bàn;trán nhăn lại vì giận dữ. Anh hỏi người đã gửi tin. "Vua của chúng ta đã biết chuyện này chưa?" "Thưa giám mục,bệ hạ hiện giờ chưa biết. Nhưng sứ thần của Lôi quốc rồi sẽ đến kinh đô trong hai hoặc ba ngày tới!"

Jacob thở dài bất lực. "Người có thể đi!" "Tuân lệnh!" Khi người đưa tin ra khỏi phòng,Jacob đặt tay lên trán và suy nghĩ mãi về những gì được ghi trong thư. "Rốt cuộc hắn ta đang nghĩ gì vậy?"

...

Buổi sáng chủ nhật,Naruto và Sakura đến gặp Shikamaru,Ino và Chouji khi thấy họ đã trở lại Konoha. Nhưng rồi hai người bàng hoàng khi nghe họ tiết lộ một chuyện động trời:Sasuke đã dẫn quân Akatsuki tấn công vào lãnh thổ Lôi quốc.

Naruto gằn giọng. "Cậu nói gì vậy hả Shikamaru?" "Chuyện này là thật đấy!" Shikamaru đáp. "Khi bọn tớ cùng chị Maria sang Lôi quốc thì đã thấy có dấu tích của chiến tranh. Chúng tớ nghe tin từ chính các quan viên của triều đình họ!"

"Nhưng sao lại quả quyết là Sasuke có trong quân Akatsuki?" Naruto vẫn không hề bình tĩnh hơn. Shikamaru cũng dần mất kiên nhẫn. "Tất nhiên họ đã thấy nên họ mới nói vậy! Họ thấy cậu ta dẫn đầu tiền tuyến của Akatsuki,ngoại hình hoàn toàn khớp với ảnh cậu ta trong lệnh truy nã. Cậu ta còn mang cả một lá cờ có biểu tượng Uchiha!"

Chouji tiếp lời. "Cuộc chiến đã gây ra thiệt hại rất lớn cho Lôi quốc. Vua của họ đang vô cùng tức giận. Nhưng sơ Maria sẽ cố nói chuyện với ông ta!"

Lòng Sakura thắt lại. Cô không biết phải nói sao trước tin dữ này. Sasuke-kun...sao anh ấy lại có thể...

Shikamaru cúi gằm mặt xuống đất. "Tòa giáo hoàng chuẩn bị ra phán quyết lên cậu ấy rồi! Tệ nhất...có lẽ...sẽ là án Anatheme!"

Lời nói như sét đánh ngang tai Sakura. Tim cô như bị hàng vạn lưỡi dao cắt xén. Án Anatheme hay còn gọi là "án rủa",là dành cho những tên dị giáo nguy hiểm nhất. Người bị án này gần như sẽ phải chịu hình phạt tử hình. Trước sự hoảng loạn tột cùng,bàn tay Sakura nắm chặt lấy cây thập tự trên cổ,như để trấn an thần trí của mình.

Cơn giận của Naruto lên đến đỉnh điểm. Người bạn thân của cậu...kể cả tòa thánh cậu tin tưởng nhất cũng...Không thể nào! Không thể nào được!

Naruto lao về phía Shikamaru,tay phải nắm lấy cổ áo cậu. "Sao lại như thế được!? Cậu không thể nói được gì giúp Sasuke ư? Cậu nổi tiếng là hiểu biết,có thể thương thuyết được mà!"

"Naruto!!!" Sakura,Ino và Chouji hoảng hốt kêu lên. Shikamaru gạt tay Naruto ra. "Cậu muốn tớ làm gì cơ chứ? Đứng trước triều đình Lôi quốc,nói sai một chữ thôi là tình hình sẽ trở nên tồi tệ hơn! Cậu muốn như vậy ư!?"

Shikamaru lùi lại mấy bước và quay lưng đi. "Làm điều phải quan trọng hơn hiểu biết. Nhưng để làm điều phải,thì phải biết thế nào là phải."

"Charles..." Ino khẽ gọi Shikamaru. Cô có thể cảm nhận nỗi sầu trong lời cậu vừa nói.

Giọng Shikamaru đầy cảnh báo. "Hôm nay sứ giả của Lôi quốc sẽ đến đại thánh đường. Xong việc,có thể bọn họ sẽ rời thành phố bằng cách đi qua quảng trường. Hai cậu...tốt nhất hãy tránh mặt họ đi!" Rồi cậu bỏ đi. Chouji ngoái lại nhìn Naruto trước khi bước theo Shikamaru.

Ino đặt tay lên vai Naruto và Sakura. "Tớ biết Sasuke rất quan trọng với hai cậu." Cô nhìn Sakura. "Bây giờ hãy hi vọng điều tốt đẹp nhất sẽ đến...Tớ cầu rằng nó sẽ đến!"

"Cảm ơn cậu,Ino..." Sakura khẽ gật đầu. Rồi cô gái mắt xanh màu trời chạy đến bên hai người đồng đội của mình.

...

Đến chiều tà,ở trước cổng thành phố,Naruto đứng trước hai sứ giả Lôi quốc. Họ có nước da ngăm đen và đội chiếc mũ bằng lông thú thường thấy ở Hung-Lôi.

Người sứ giả tóc đỏ lại gần Naruto. Cô ta trừng mắt nhìn cậu đầy đe dọa. "Vậy là...cậu muốn bọn ta không truy cứu Sasuke nữa ư? Cậu là gì với hắn?" Rồi cô ta nhếch mép. "Tốt! Vậy thì nói cho bọn ta tất cả những gì cậu biết về hắn! Hắn có những chiêu thức gì? Hắn có điểm yếu nào không? Thì bọn ta sẽ dễ dàng bắt hắn hơn!"

Naruto ngập ngừng. "Nếu mấy người hỏi vậy...thì...tôi không thể nói được!"

Bỗng sứ giả tóc đỏ đẩy Naruto vào một cái cây. "Tại sao lại không? Cậu định bao che một tên tội phạm ư!?"

Naruto thở dốc. "Nếu các người muốn giết Sasuke như vậy,thì với tư cách là bạn cậu ấy,đây là câu trả lời của tôi!"

Cô ta gào lên. "Bạn? Ngươi thực sự bênh vực tên dị giáo đó!!! Ngươi không biết rằng hắn đã gia nhập Akatsuki và tấn công đất nước của bọn ta ư!? Làng mạc của bọn ta đã bị phá hủy! Em trai đức vua và cũng là thầy của bọn ta đã bị thương nặng,chưa rõ sống chết thế nào!!!"

Naruto lặng lẽ đáp. "Tôi hiểu vì sao các người căm hận cậu ấy vậy! Nhưng vì Chúa,chúng ta không thể cứ mãi nghĩ như thế được! Những người chúng ta yêu thương sẽ tiếp tục tàn sát lẫn nhau!"

Cơn thịnh nộ của cô ta bốc lên như ngọn lửa muốn thiêu rụi Naruto. "Ngươi không hiểu!!! Hắn là tên dị giáo!!!"

Bỗng sứ giả tóc trắng lên tiếng. "Thế cậu nghĩ thù này bọn ta phải làm gì? Cậu định chịu trách nhiệm như thế nào?"

Ánh mắt Naruto đầy kiên định. "Đánh tôi...nếu các người muốn! Xả hết lên người tôi nè!"

"Được!" Sứ giả tóc đỏ vung nắm tay. Naruto chuẩn bị đón nhận nó không chớp mắt.

...

Đột nhiên Chouji từ đâu xuất hiện,lấy tay chặn cú đấm cho Naruto. Giọng cậu hằm hè. "Bọn thịt nhão! Các ngươi định làm gì bạn của ta!"

Khi cô gái tóc đỏ cố rút tay lại thì Chouji đẩy cô ta một cái ngã vào người sứ giả kia.

"Karui!!!" Chàng trai tóc trắng kêu lên. Anh ta nghiến răng lao về phía Chouji. Chợt một vật màu đen từ dưới đất trồi lên giữa họ,nhọn như một mũi thương. Viên sứ giả giật mình lùi lại.

Naruto tròn mắt. "Chiêu thức này là của..." Rồi cậu thấy Shikamaru tức tốc chạy đến trước mặt cậu.

Shikamaru hét lên đầy tức giận. "Tên ngốc Nicephorus!!! Tớ đã bảo đừng có gặp họ rồi mà!!!" Cậu kéo Naruto dậy. "Giờ không phải là lúc để lật má phải!!!"

Shikamaru quay sang phía hai sứ giả. "Còn các ngươi...đánh người ta khi người ta chỉ muốn thương thuyết...Người Magyar các ngươi đúng là không khác anh em man rợ của các ngươi là mấy!"

"Ngươi nói cái gì!?" Karui gắt. Nhưng sứ giả tóc trắng bảo. "Thôi đủ rồi!" Anh ta nắm lấy vai Karui,cố trấn tĩnh cô. "Chúng ta hoàn toàn bị bất lợi ở đây! Akatsuki đã là quá đủ. Chúng ta không cần gây sự thêm với Hỏa quốc!!!"

Anh ta nhìn Naruto. "Kiên quyết không bán đứng bạn bè mình...Không tệ đối với một tên người Frank! Thông tin chúng ta có được từ tổng đốc Konoha là ổn rồi! Không có lý do gì phải lãng phí thời gian ở đây cả!"

Khi hai sứ giả bỏ đi rồi,Shikamaru mới dịu giọng. "Cậu không sao chứ Naruto?" "Tớ ổn...Cảm ơn hai cậu!"

Chouji than. "Cậu nên biết rằng cậu không thể nói lý lẽ với bọn họ được!" Shikamaru nhắc. "Chuyện này không nên xảy ra lần nữa! Về nghỉ ngơi tĩnh tâm đi!"

Khi Naruto định bảo Shikamaru điều gì đó thì cậu ấy kêu lên. "Thôi,chúng tớ có việc phải đi ngay! Bảo trọng nhé!" Hai chàng trai của sư đoàn Sigma chạy đi rất gấp,làm Naruto ngẩn người ra.

Chạy về quảng trường,Chouji hỏi Shikamaru. "Cậu bỏ đi vội thế là biết Naruto định nói gì rồi ư?" "Đúng vậy! Phải xin lỗi cậu ấy,nhưng tớ nghĩ việc này nên làm...Tớ sẽ chuẩn bị bút viết."

...

Trong một căn phòng của đại thánh đường,Sakura đọc mảnh giấy trên bàn. Khóe mắt cô rưng rưng giọt lệ. Bức thư Shikamaru gửi cho cô đã kể lại tường tận sự việc với sứ giả Lôi quốc ngày hôm nay. Naruto...cậu ấy đã đi xa đến mức vậy...vì Sasuke ư? Cô không thể tưởng tượng được...nếu cậu ấy bị đánh thật. Cô thực sự cảm ơn Shikamaru và Chouji vô cùng! Trong thư,Shikamaru nói rằng vì cô là người thân với Naruto nhất nên xin cô tiếp tục để mắt đến cậu ấy. Cậu ta còn nói cô hãy tiếp tục thôi thúc đạo cho Naruto,hay chính xác hơn là thôi thúc Christ trong người bạn của cô. Cuối thư,Shikamaru viết rằng cậu thực sự rất buồn về việc của Sasuke và hy vọng điều tốt đẹp nhất sẽ đến.

______________________________________

A/N:-Vua của Lôi quốc ở đây chính là Raikage Đệ Tứ,Ay. Người em trai được nói đến ở đây chính là Killer Bee.

-Vào thời trung cổ,người Hungary được gọi là "người Magyar". Theo truyền thuyết,người Magyar là anh em với người Hung rợ,nổi tiếng nhất là Attila.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com