Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương XXXVI: Death Town (4)

Jihoon vụt chạy như vũ bão, cậu không hề để tâm đến những cành cây sượt qua làm làn da mịn màng của cậu có vài vết xuớt. Bây giờ mấy cái vết thương ấy không đau đớn bằng những gì mà cậu đang cảm nhận.

Sự đau đớn và tuyệt vọng của những đứa trẻ đó.

Chúng đang ám lấy cậu. Từng đứa trẻ càng kêu gào, chúng cầu xin giúp dỡ, cầu xin được giải thoát, chúng cầu xin được sống lại một lần nữa. Chúng cầu xin một cơ thể mới.

- AAAAAAAAAAAAAA ! Cút ra hết đi ! Jihoon ôm đầu hét lên. Rồi bỗng dưng, tiếng hét dừng lại. Chúng biến mất nhanh chóng như chưa từng xuất hiện vậy. Jihoon mở mắt ra nhìn thì thấy trước mắt cậu là cây anh đào lớn. Những cành anh đào vươn dài ra, chúng vươn đến đâu thì âm khí biến mất đến đó. Xung quanh cây anh đào toả ra một mùi hương nhè nhẹ, cực kì dễ chịu. Mùi hương này khiến Jihoon cảm thấy thoải mái vô cùng, cậu nằm xuống gốc cây hồi phục lại ma lực của mình.

Hai mắt của Jihoon cứ thế dần dần nhắm lại. Cậu mệt quá...muốn ngủ một lúc.

- Jihoonie, lâu rồi không gặp ? Một giọng nói vang lên. Jihoon cảm thấy giọng nói này thật quen thuộc, giống như cậu đã nghe nó từ rất lâu vậy. Thế nhưng Jihoon không nhớ ra được giọng nói này là của ai.

- Lâu rồi không gặp mà cậu vẫn chả khác gì cả. Vẫn là Zi lùn như ngày nào.

"Tên khốn, hắn là ai mà dám gọi cậu là Zi lùn. Cậu phải đánh chết hắn." Jihoon định đứng dậy lôi cây đàn ra đển đánh tên kia một trận. Nhưng cậu không tài nào di chuyển được, hai mắt cứ nhắm lại khiến cậu không thể nhìn rõ khuôn mặt kia.

- Cậu ngốc thật đấy Jihoonie, đã không thể chịu được âm khí dày đặc như này mà vẫn còn đâm đầu vào đây. Trước kia cũng vậy, toàn tìm mấy chỗ có ác linh để luyện tập Tiên Thuật khi trở về thì toàn thân bị thương. Hại tớ lúc nào cũng phải cõng cậu về.

"Giọng nói này sao lại quen thuộc vậy ? Tại sao cậu ta biết trước kia mình hay đi tìm ác linh để luyện tập ?"

- Ngủ đi Hoonie, tớ ở đây với cậu !

------------------------------

Jeonghan chạy theo Jihoon mà lại để mất dấu cậu, đi tìm mãi mới thấy Jihoon đang nằm nghỉ dưới một gốc cây.

- Jihoon, em có sao không ?

- Jeonghan hyung, người đó đâu ?

- Người nào ? Ở đây chỉ có hyung và em thôi. Ác linh làm em mê sảng rồi à ?

Jeonghan quàng một tay Jihoon qua cổ rồi đưa cậu về nhà nghỉ trong thị trấn. Khi về đến nơi, Jeonghan đặt Jihoon nằm xuống giường rồi đắp chăn cho cậu. Bên cạnh Jun cũng đang được Minghao chăm sóc.

- Jihoon hyung có sao không ?

- Em ấy không sao. Nhưng mà hình như gặp phải ảo giác hay sao í.

- Ảo giác ?

- Ukm ! Thằng bé nói trước khi anh đến có một thanh niên đến và giúp em ấy thu hồi lại linh lực. Thậm chí còn truyền linh lực vào người em ấy. Ngoài ra, Jihoon bảo nơi em ấy nằm là gốc cây anh đào rất lớn. Mà trong khi đó, gốc cây em ấy nằm vốn không phải là cây anh đào mà là cây phong. Nhưng cái cây đã chết hết rồi, xung quanh cũng chẳng có ai.

- Ác linh làm gì có khả năng tạo ảo giác. Chẳng lẽ anh ấy tự yểm bùa lên chính mình. Jeonghan lắc đầu.

- Không phải, lúc anh đến Jihoon trong trạng thái mơ hồ. Với tình trạng như vậy em ấy không thể tự yểm bùa lên chính mình.

- Em biết ai là người làm chuyện đó ! Hansol từ ngoài bước vào, trên người có một vài vết thương nhưng không nặng lắm.

- Em đánh nhau với ai vậy Hansol ? Minghao vừa lo cho Jun vừa quay sang hỏi.

- Chỉ là một vị bằng hữu lâu ngày không gặp thôi. Em nghĩ chúng ta phải ở đây lâu rồi, bằng mọi giá phải đưa về. Đưa về được thì Seungcheol hyung sẽ vui đến tỉnh lại luôn đó.

- Rốt cuộc em đang nói đến ai ? Minghao hỏi, không nói một lần được sao. Cứ úp úp mở mở như này làm người ta tò mò muốn chết.

- Là Zodiac, không phải một người thôi đâu. Đến hai người lận đó, trùng hợp thay họ lại chúng là người chúng ta đang tìm.

- Zodiac ? Người chúng ta tìm ? Em nói thật sao ? Jeonghan vui mừng nói.

- Đương nhiên là em nói thật ! Người chúng ta đang tìm là Người Điều Khiển Thời Gian - Ma Kết Capricorn. Còn một người nữa chính là Người Điều Khiển Không Gian - Bảo Bình Aquarius.

- Chính là cặp Song Tiên Thần của Zodiac ! Jeonghan nói ngạc nhiên nói.

Zodiac được chia ra làm ba nhóm. Ba nhóm này chia nhau ra cai quản những vùng đất khác nhau. Chính là Ngũ Tiên, Tứ Thánh Thú và cuối cùng là Tứ vệ thần.

Trong đó Ngũ Tiên, Jihoon chính là Thủ Lĩnh. Jeonghan anh là phó thủ lĩnh, một người nữa là Thánh Ca Gabriel và Song Tiên Thần. Trong số năm người bọn họ thì Song Tiên Thần Capricorn và Aquarius đặc biệt hơn tất cả vì năng lực ma thuật mà hai gười họ sở hữu.

- Song Tiên Thần là cặp đôi bí ẩn nhất trong Ngũ Tiên, em đã hỏi Jimin Hyung một chút về hai người họ nhưng thông tin cũng không nhiều mấy. Hai người họ trước kia là được hai vị thần tạo ra. Ma Kết Capricorn được tạo ra bởi Thần Thời Gian Cronus, còn Bảo Bình Aquariua được Thần Thời Gian và Thần Bầu Trời Uranus tạo ra. Vì hai người họ đều được Thần Cornus tạo ra nên ma thuật của bọn họ như một vậy, đều rất mạnh và uy lực lớn đến nỗi có thể xoá sổ cả một vương quốc. Aquarius thì được Thần Bầu Trời trao thêm năng lực không gian nên có phẩn nhỉnh hơn Capricorn.

Hansol thuật lại những lời mà Jimin nói. Jeonghan ngồi cạnh cũng nói tiếp.

- Trước kia, vì năng lực ma thuật quá mạnh của hai người họ khiến các vị thần cũng cảm thấy hoảng sợ vậy nên hai người họ đã bị đày xuống Nhân Giới, sau này khi Thần Zeus lên đến đỉnh Olympus đã chọn họ làm Zodiac và thành một phần của Ngũ Tiên. Nhưng có lẽ họ vẫn bị ảnh hưởng bởi quá khứ nên thường không hay xuất hiện mà chỉ âm thầm ở phía sau giúp đỡ.

- Em đã gặp được một người trong hai người bọn họ, là Bảo Bình Aquarius.

" Tôi phải đi trước đây Hansol. Nếu bây giờ tôi không về thì anh ấy sẽ giận tôi mất."

Hansol nhớ lại câu nói cuối cùng của Aquarius trước khi anh ta biến mất vào chiều không gian khác. Lần sau tôi nhất định sẽ bắt được anh Bảo Bình Aquarius.

-------------------------------

Tại một chiều không gian khác, Aquarius trở về căn nhà nơi mà cậu cùng anh ấy chung sống với nhau sau khi Chiếc Hộp Pandora mở ra. Trên tay Aquarius hay còn gọi bằng một cái tên khác là DK, chính là linh hồn trong sáng của hai đứa trẻ vừa bị hiến tế. Tách phần bóng tối ra khỏi linh hồn. Cậu đến gần chiếc quan tài làm bằng kính ở giữa căn phòng, trong quan tài đầy những bông hoa hồng đỏ thẫm nở tuyệt đẹp. Nằm trên đó là một người con trai xinh đẹp vô cùng. Làn da nhợt nhạt nhưng vẫn không dìm được nhan sắc tuyệt mỹ đó. Đôi môi được tô lên bởi chất lỏng được làm ra bởi những cánh hoa hồng hoà lẫn cùng với máu.

DK vui vẻ nhìn người trước mặt, nở nụ cười thật sự. Một nụ cười ôn nhu, dịu dàng. Bàn tay đặt thêm một bông hoa vào bàn tay đã lạnh ngắt.

- Em về rồi đây, Jisoo hyung !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com