Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 21

Chap 21

" Là SooYoung đâm đầu vô lửa để lôi cậu ra , mà cậu ấy cũng dở thật , chờ khoảng 10p nữa thì tụi mình đã tới rồi đâu cần liều mạng vậy "

" Không đời nào mình để cậu bị thương đâu Jessica ah "

Sao lúc nào cậu cũng như vậy hết hả SooYoung ? Mình đâu có đáng để cậu lúc nào cũng phải hi sinh che chở cho mình đâu chứ . Làm ơn , ở lại với mình đi SooYoung , cậu mà có mệnh hệ gì mình không sống nổi mất ... Jessica nguyện thầm trong đầu , 2 tay cô cứ đan chặt lấy nhau để bớt căng thẳng nhưng vô ích , cô như người mất kiểm soát hành động của mình vậy , cô cứ ngồi đó lẩm bẩm . Krystal và Sulli cứ luôn miệng trấn an Jessica nhưng hình như Jessica cũng chẳng bình tĩnh được bao nhiêu . 

Trong phòng mổ , đã lên đến mức 250V mà SooYoung vẫn không thể lấy lại được nhịp tim . Đội ngũ y tá đã bắt đầu nản chí , Tiffany bỏ 2 bàn điện xuống , nhìn SooYoung

- SooYoung ah , vì mình , vì mọi người ở trụ sở . Làm ơn cố lên đi SooYoung 

Nói rồi cô lại cầm 2 bàn điện lên chuẩn bị lần shock điện cuối cùng , nếu vẫn không có nhịp tim thì coi như SooYoung đã vĩnh viễn rời khỏi trần gian này . 

- 250V LẦN NỮA - SHOCK 

( ẦM ) - (________________________tin_______________________________)

- CÓ MẠCH RỒI BÁC SĨ 

- TIÊM ADRENALINE 55ML 

- XONG 

- CHUẨN BỊ DỤNG CỤ MỔ . 

2 tiếng trôi qua căng thẳng trong phòng mổ , Tiffany đã chứng minh được năng lực bác sĩ- pháp y của mình một cách hoàn hảo khi cô gắp được viên đạn ra và khâu lại các vết thương khó nhằn nhất trong cơ thể SooYoung . 

- TIFFANY , TIFFANY - Jessica chạy lại ngay khi Tiffany vừa ra khỏi phòng mổ 

- Cô ấy đã qua khỏi cơn nguy hiểm nhất , nhưng hiện tại thì cô ấy vẫn bị hôn mê do mất máu quá nhiều và vết thương khá nghiêm trọng . - Tiffany nhẹ nhàng nói

- CẢM ƠN CẬU , CẢM ƠN CẬU - Jessica ôm chầm lấy Tiffany 

Tại phòng hồi sức , do là phòng vô trùng và các máy móc y tế đầy rẫy khắp phòng nên Jessica chỉ có thể nhìn SooYoung từ bên ngoài cửa kiếng . Cô cứ đưa tay lên mặt kiếng , chạm lấy mặt kiếng đó như đó là gương mặt SooYoung . 

- Mau mau tỉnh lại nha SooYoung , mình thật sự lo cho cậu lắm - Jessica nói khẽ 

3 ngày sau , SooYoung đã được đưa tới phòng chăm sóc đặc biệt . Trong suốt ngần ấy ngày , không khi nào mọi người trong trụ sở đến mà không thấy Jessica . Jessica túc trực ở đó suốt , cô từ chối thay ca vì cô muốn được ở bên cạnh để chăm sóc cho SooYoung . Tối hôm đó , ngồi ở ghế bên cạnh giường SooYoung , Jessica vẫn nắm tay SooYoung , cô đưa tay còn lại lên vuốt vuốt mái tóc đen dài kia của SooYoung . 

- Chừng nào cậu mới chịu tỉnh hả ? ... GIờ thì ai lơ ai hả ? Cậu đã không nói chuyện với mình mấy ngày hôm nay rồi đó , mốt cậu mà lại nói chuyện mình sẽ lơ cậu luôn . - Jessica mỉm cười rồi nhướn người lên hôn nhẹ lên má SooYoung 

Ngày hôm sau do có lệnh khẩn nên Jessica bắt buộc phải về trụ sở để họp , cô chán nản mệt mỏi bước vào phòng họp . Thì ra là vụ điều tra băng nhóm cướp giật lừa đảo mà vừa rồi họ làm chưa xong nên giờ bắt buộc phải làm cho xong để kịp tiến độ điều tra . Jessica không muốn một xíu nào hết , cô đi rồi ai sẽ chăm sóc cho SooYoung , cô đã từ chối rất nhiều lần trong buổi họp nhưng Đại úy kiên quyết không cho . 

- Cậu cứ đi làm nhiệm vụ đi , mình sẽ chăm cho SooYoung - Tiffany nói 

- Nhưng mà ...

- Cậu mà không làm thì Sếp sẽ lại la làng lên như bị cắt tiết đó . Cứ đi đi , chỉ 1 tuần thôi mà , ráng làm cho xong nhiệm vụ đi rồi về . 

- Cũng được , nhưng mà hứa với mình là nếu có gì thì phải gọi điện cho mình ngay nha .

- Được rồi , chuẩn bị hành lý đi đi . 

Đi khắp các địa danh du lịch mốt cách cấp tốc , ở nhà trọ , ăn bụi 4 đặc vụ Yuri Jessica Krystal và Sulli tập trung hết sức có thể để hoàn thành công việc . Riêng với Jessica , cô cứ liên tục gọi điện thoại cho Tiffany để kiểm tra tình hình , đến nỗi nghe điện thoại của Jessica trở thành 1 trong những việc hằng ngày của Tiffany . 

1 ngày đẹp trời nọ , như công chúa ngủ trong rừng tỉnh giấc sau 1 cơn ngủ say , SooYoung nằm đó nhìn xung quanh . 

- SooYoung ! Cậu tỉnh rồi à ?! - Tiffany mừng rỡ khi nhìn thấy SooYoung đang cố với tay để bấm chuông kêu bác sĩ 

- Uh~ .... 

- Còn đau lắm đúng không ? Cứ nằm đó đi , mính sẽ là bác sĩ riêng phục vụ cho cậu nên cậu không phải bấm chuông kêu đâu . Với lại lệnh từ 1 người nên mình muốn bỏ cậu nằm đây cũng không dược nữa - Tiffany tuôn 1 tràng 

- Jessica đâu ? - SooYoung thều thào 

- Gì mà mới tỉnh đã kiếm Jessica vậy ? 2 người .... nghi lắm nha - Tiffany cười - Cô ấy đi làm nhiệm vụ được 4 ngày rồi , cuối tuần này cô ấy sẽ về . 

- Ờ ... 

- 1 người thì ngày nào cũng gọi điện cho mình bắt mình phải túc trực bên cạnh cậu , 1 người thì mới mở mắt ra đã kiếm người kia - Tiffany nheo mắt nhìn SooYoung - 2 người thích nhau à ?

- ..... - SooYoung chỉ mỉm cười . 

- Thôi nằm yên nhé , để mình kiểm tra vết thương cho cậu . 

Tối hôm đó , theo thông lệ Jessica lại gọi điện thoại cho Tiffany

- SooYoung sao rồi Tiffany ?

- Cô ấy ....... - Tiffany im lặng , cô vốn chỉ định trêu Jessica chút thôi , nhưng cái miệng hại cái thân , tai cô là nạn nhân của tiếng hét cá heo sắp tới 

- CÁI GÌ ? SOOYOUNG BỊ LÀM SAO ? - Jessica hét lên 

Đưa điện thoại ra xa đến cả chục thước , SooYoung cười khúc khích khi nhìn thấy Tiffany đang cố bảo vệ cái tai bé nhỏ của mình khỏi sóng âm cao độ đó .

- Cậu bình tĩnh được không Jessica ? 

- BÌNH TĨNH CÁI GÌ ? NÓI MÌNH NGHE , SOOYOUNG LÀM SAO ? 

Sự mât bình tĩnh của Jessica làm cả 3 người chung phòng với cô cũng phải thắc mắc , họ cứ hỏi nhau là chuyện gì xảy ra vậy . 

- Bình tĩnh đi , có người muốn nói chuyện với cậu nè - Tiffany đưa điện thoại cho SooYoung 

- Hi Jessica - SooYoung nhẹ nhàng nói 

Khá bất ngờ với giọng nói trong điện thoại mà Jessica vừa nghe , cô chỉ biết tim lặng chờ đầu dây bên kia nói tiếp

- Cậu đi đâu vậy Jessica ? - SooYoung lại chậm rãi hỏi tiếp 

- Soo....SooYoung hả ? - Jessica lắp bắp

- Không nói chuyện với mình có mấy ngày mà cậu không nhận ra giọng mình luôn sao ? 

- Không ... Không có đâu SooYoung ah , cậu sao rồi ? Cậu khỏe không ? Cậu tỉnh lâu chưa ? - Jessica tuôn 1 loạt câu hỏi

Mỉm cười vì sự đáng yêu của Jessica qua điện thoại , SooYoung lại cười 

- Mình không sao , mình tỉnh lúc sáng .Cậu đang ở đâu vậy ?

- Mình đang ở đảo Jeju , đi với Krystal , Sulli và Yuri 

- Ồ ... đi với họ à - SooYoung thấy hơi hơi buồn khi nghe thấy tên Yuri

- Đừng nghĩ bậy , mình đi làm nhiệm vụ thôi . Việc ai người đó làm hết chứ không có vui chơi gì đâu 

Jessica cũng không hiểu tại sao cô lại giải thích cặn kẽ như vậy cho SooYoung nghe , nhưng 1 phần nào đó cô linh cảm được là SooYoung hơi buồn khi nghe cô đi với Yuri .

- Có đâu , ai nghĩ gì chứ - SooYoung giả lả

- Xạo quá đi , nghe giọng cậu là biết cậu đang nghĩ lung tung trong đầu rồi . - Jessica cười 

Yuri , Krystal và Sulli ở đằng sau cố gắng để nghe được cuộc nói chuyện nhưng mà vô ích vì SooYoung nói khá nhỏ nên họ chẳng nghe được gì . Chỉ khúc khích cười từ đằng sau vì cái sự yêu đương tình cảm da diết của Jessica khi nói điện thoại với SooYoung.

- Mình nhớ cậu Jessica ah , chừng nào cậu mới về ?

Đỏ mặt lên vì câu nói của SooYoung , Jessica cười khúc khích , cô đang định nói là cô cũng nhớ SooYoung thì

- Cuối tuần này mình về ... , SooYoung , mình cũng nh.....

- Time out girls - Tiffany lấy lại điện thoại từ tay SooYoung - Cúp máy nhé , nghe điện thoại nhiều không có lợi cho người bệnh 

- KHOAN , TIFFANY , cho mình nói 1 câu nữa thôi - Jessica nài nỉ 

- 1 câu thôi đó - Tiffany đưa lại điện thoại cho SooYoung 

- Chúc cậu ngủ ngon SooYoungie ... mình cũng nhớ cậu - Jessica nói khẽ

- Chúc cậu ngủ ngon Jessica . 

Đêm hôm đó , với nụ cười trên mặt Jessica có 1 đêm ngon giấc nhất trong 4 đêm cô ngủ ở phòng trọ . Rồi cứ vậy , trong suốt 3 ngày tới theo quy định của Tiffany , Jessica chỉ được nói chuyện điện thoại với SooYoung mỗi ngày 2 lần , mỗi lần 30ph thôi . Cứ mỗi lần hết thời gian quy định , bị lấy lại điện thoại là cả SooYoung lẫn Jessica đều muốn đè Tiffany ra xử 1 trận cho ra trò . Ngày cuối cùng của Jessica , cô đang trên xe về Seoul và vui ve tới bệnh viện . 

- Cho hỏi , bệnh nhân Choi SooYoung nằm phòng này đâu rồi ? - Jessica hỏi 

- Cô ấy xuất viện hồi sáng rồi ạ . 

Đi nhanh ra khỏi bệnh viện , Jessica thắc mắc là xuất viện xong SooYoung sẽ về đâu ? Nhà chung cư thì xong nhiệm vụ nên đã trả lại . Cô gọi cho Tiffany .

- SooYoung xuất viện rồi cô ấy ở đâu vậy Tiffany ?

- Nghe TaeYeon nói là cô ấy đăng kí nhà tạm ở tầng hầm bên dưới trụ sở của tụi mình đó . Cậu biết là bên dưới trụ sở có khu nhà ở cho các đặc vụ không có nhà ở mà . 

- À , ừ ... cảm ơn cậu . 

Phóng xe nhanh tới trụ sở , Jessica bước vội vào thang máy và di chuyển xuống tầng hầm , khu nhà ở tạm , đi chầm chậm tìm đúng số nhà . Jessica không biết lấy cái tính tỉnh như ruồi ở đâu mà không gõ cửa , chẳng bấm chuông cứ thế xoay tay nắm đi vào nhà . Vào đến nhà quan sát xung quanh , cô cảm thấy rất lạ lẫm , làm ở đây 4 năm nhưng đây là lần đầu cô xuống đây . Tiến về phia phòng ngủ , căn nhà cũng không rộng lắm nhưng khá thoải mái , SooYoung đang nằm ngủ trên giường , chắc do vẫn còn mệt nên vừa nhà đến nhà cô đã lăn ra ngủ ngay . 

Ngồi xuống giường bên cạnh SooYoung , Jessica đưa đầu ngón tay chạm nhẹ vào vết thương trên bụng SooYoung , vì chưa hết đau nên SooYoung nhăn mặt tỉnh dậy . 

- Ồ , Jessica à - SooYoung ngồi dậy 

- Cậu còn đau lắm hả ? - Vẫn chạm hờ hờ lên vết thương Jessica nhẹ nhàng hỏi 

- Hơi hơi ... cậu về hồi nào vậy ? 

- Vừa mới về , sao cậu không gọi cho mình nói là cậu xuất viện ? Cậu ở nhà mình cũng được mà , đâu cần đăng kí ở đây làm gì ? 

- Thôi , nghĩ cậu mới làm nhiệm vụ về nên mình không muốn phiền cậu . Với lại trước khi ở chung với cậu mình cũng ở đây mà . 

- Cậu ăn gì chưa ? - Jessica vuốt lấy mái tóc của SooYoung

- Chưa , vừa về là mình ngủ . 

Nhìn xung quanh nhà , chẳng có gì để ăn , cũng chẳng có đồ để nấu . Cô định bụng chắc qua siêu thị ở cuối đường mua gì đó về nấu cháo cho SooYoung .

- Cậu ngủ đi , mình đi mua đồ chút . 

Nói rồi SooYoung cũng nằm xuống ngủ , Jessica thì đi mua tùm lum các thứ về nhà cho SooYoung , vừa để nấu hôm nay mà cũng để nấu mấy hôm sau nữa . Tất nhiên là cô nấu cháo cho SooYoung với sự trợ giúp của bà Jung ở đầu dây bên kia của điện thoại . 

- Ngon không ? - Jessica lo lắng hỏi

-....- Không nói gì chỉ gật đầu múc từng muỗng cháo vào miệng

- UHM~ .... đưa đây mình giúp cho - Jessica kéo tô cháo về phía mình rồi dùng muỗng đút cho SooYoung ăn.

Xét về mặt thực tế , SooYoung đâu có bị thương ở tay cô hoàn toàn có thể tự ăn , và cô đang tự ăn . Cho nên chắc là vì 1 lý do nào đó hơi trừu tượng , nên Jessica cứ muốn đút cho SooYoung ăn . Ăn uống xong xuôi , được Jessica dùng khăn lau miệng cho , SooYoung ngồi cười khúc khích

- Có cảm giác như mình là em bé ấy . Mà như thế này thích thật . 

Đang quay lưng về phía SooYoung để rửa chén , Jessica không nói gì mà chỉ đứng đó cười thật tươi thôi . 

Mấy ngày hôm sau , SooYoung cũng đã đỡ hơn rất nhiều , không cần phải ăn cháo nữa và vết thương cũng đã bớt đau . Jessica thì vẫn phải đi làm bình thường , chỉ có điều , cô đi làm từ rất sớm và ra về rất trễ , giò ăn trưa cũng không thấy cô đâu . Chẳng có gì phải thắc mắc , cô thường xuyên mất tích như vậy là vì cô ở dưới khu nhà , nói chính xác là tranh thủ mọi lúc để xuống nhà với SooYoung . 

Ngày SooYoung đi làm lại , tại hội trường S9 

- MỘT LẦN NỮA , TÔI RẤT VUI KHI THÔNG BÁO VỚI MỌI NGƯỜI LÀ 2 NHIỆM VỤ KHÓ NHẰN NHẤT CỦA CHÚNG TA ĐÃ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT - Đại úy nói lớn - VỤ THẢM SÁT Ở BUSAN VÀ BĂNG NHÓM LỪA ĐẢO ĐÃ ĐƯỢC XỬ XONG .

( CLAP CLAP CLAP ) Mọi người vỗ tay thì cứ vỗ , Jessica và SooYoung không vỗ vì tay đâu mà vỗ , nắm chặt lấy tay nhau ở dưới gầm bàn thế kia thì sao mà vỗ tay được cơ chứ . 

- TỐI NAY CHÚNG TA SẼ LIÊN HOAN , ĂN MỪNG LINH ĐÌNH THẬT HOÀNH TRÁNG 

- YYEEAAAHHHH~~~~

Tại quán ăn , mấy người ngồi xung quanh SooYoung và Jessica như muốn ngộ độc đường mía , vì cứ chút chút lại nghe Jessica nói này nọ với SooYoung , và cũng là lần đầu tiên họ được xem Ice Princess quan tâm đặc biệt tới 1 người khác như vậy . 

- Đừng có ăn cái này , cái bụng như vậy làm sao àm tiêu hóa thịt được .

Jessica nói rồi gắp bỏ lại miếng thịt vào dĩa khỏi chén của SooYoung 

- Đừng có uống bia 

- Không được uống nước ngọt , gaz nhiều lắm , uống nước lọc thôi . 

- Ăn cơm đi , ăn cơm chắc bụng mà không làm đau chỗ vết thương đó

Jessica nói liên tục , lấy chén của SooYoung bới vào 1 đống cơm trắng .

- Ăn cơm trắng không á ? - SooYoung lần đầu mở miệng 

- Chứ bộ muốn vét thương nghiêm trọng hơn ư ? Chịu khó ăn cơm trắng đi , mốt khỏe rồi hãy ăn mấy món kia 

Thở dài chán nản , SooYoung nuốt từng muông cơm trắng khô queo kia . Thấy cũng tội tội SooYoung , Jessica kêu thêm 1 tô canh nữa để SooYounga ăn cho đỡ khô . 

- Ăn canh đi nè - Jessica đút cho SooYoung một muỗng canh . 

Ngồi đối diện , Yuri và YoonA không ăn uống được gì vì cứ mãi nhìn SooYoung với Jessica

- Em có linh cảm mai em phải nhập viện - YoonA nói

- Yul cũng vậy , 2 đưa mình đăng kí khám chung đi - Yuri nhìn Jessica đút canh cho SooYoung 

- 2 người bị gì mà nhập viện ? - Sunny quay sang hỏi

- Tiểu đường - YoonYul đồng thanh

- Vậy cho tớ đăng kí chung luôn nhé , ngồi kế bên Jesica mà tớ muốn ngộp thở vì bị đường đè đây nè - Hyoyeon cười

Cả đám đang phá lên cười thì ngay lập tức im ru khi laser đông cứng lia 1 đường dài từ HyoYeon đến YoonYulSun , nả laser xong xuôi và biết chắc không ai nói tiếng nào nữa Jessica lại quay lại dằm dằm miếng thịt cho nó nát ra để SooYoung ăn mà vết thương ở bụng không bị đau . 

Về đến nhà , chờ SooYoung tắm rửa xong xuôi , Jessica mới thông báo 1 chuyện hết sức bất ngờ 

- Hôm nay mình ngủ đây - Jessica thản nhiên nỏi 

- Sao lại ngủ đây ? - SooYoung ngạc nhiên hỏi lại

- Vì khuya rồi mình làm biếng lái xe về nhà 

- Mình đưa cậu về 

- Cậu không muốn mình ở đây à ?

- Không có , mình muốn cậu ở đây . 

- Vậy tối nay mình sẽ ngủ đây - Nói rồi Jessica lấy bộ quần áo từ giỏ xách của cô ra rồi vào phòng tắm . 

Nằm trên giường , mỗi người 1 bên giường với cái gối ôm ở chính giữa , không ai nói ai câu nào . SooYoung cũng không ngủ được , cô cứ thấy khó ngủ sao sao ấy . 

- Jessica , cậu ngủ chưa ? - SooYoung hỏi khẽ

- Chưa .

- Tụi mình nói chuyện đi 

- Uhm 

Rồi Jessica ngồi dậy , đỡ SooYoung ngồi dậy theo , 2 người cứ nói mấy cái chuyện trên trời dưới đất , chuyện YoonYul , chuyện TaeNy cả chuyện của JungLi nữa . Dần dần Jessica ngồi sát bên SooYoung , cái gối ôm đã bị quăng xuống đất 1 cách đáng thương . 

- Cảm ơn cậu , vì mọi chuyện - Jessica nói nhin vào mắt SooYoung

- Cảm ơn gì chứ , mình mới là người phải cảm ơn cậu . Cậu là lý do duy nhất khiến mình luôn có mục đích sống - SooYoung nói

Tròn mắt khó hiểu vì lời nói của SooYoung , Jessica im lặng nghe SooYoung nói tiếp .

- Ba mẹ mình mất trong chiến tranh , lúc mình còn nhỏ chỉ có mình với chị mình dựa vào nhau mà sống . Cho đến năm mình 13 tuổi , chỗ mình sống là 1 nơi hẻo lánh , bọn địch thường xuyên tập kích ở đó để xây dựng doanh trại , chúng bắt chị mình đi . Rồi từ tối hôm đó không bao giờ chị mình quay về với mình nữa , suốt 1 năm trời mình sóng như 1 đứa mất hồn , không nghĩ ngợi , không quan tâm đến bất cứ điều gì . 

Jessica ngồi xích lại SooYoung , cô ôm lấy cánh tay SooYoung rồi nghe SooYoung kể 

- Cho đến khi Chính phủ chiêu mộ những người trẻ tuổi tình nguyện đi lính , mình đăng kí tham gia , với mục đích là giết sạch bọn chúng . Mãi cho đến khi về tới Hàn Quốc , mình vẫn luôn nghĩ là mình không còn gì để mất , chỉ đến khi gặp cậu .

SooYoung đưa tay lên chạm vào má Jessica , nhìn với ánh mắt rất trìu mến

- Chỉ đến khi gặp cậu mình mới xác định rõ mục đích sông của mình là gì . Là được ở cạnh cậu , được nhìn thấy cậu mỗi ngày , được nói chuyện với cậu . Lúc nhận được điện thoại của cậu , mình cứ tưởng là cậu tỏ tình với mình đột ngột như vậy , nhưng mình nhớ ra đó là mấy cái mật hiệu vớ vẩn mà mình nói với cậu - SooYoung cười - Mình không còn gì để mất , nhưng cậu làm mình phải suy nghĩ lại , mình còn cậu , mình thật sự rất sợ mất cậu . 

Nhận thấy nước mắt đã chảy ra khi nghe từng lời SooYoung nói , Jessica tiến sát lại SooYoung hơn , cô dựa đầu lên vai SooYoung . 

- Lúc cậu nằm trên xe cấp cứu , mình thật sự rất sợ là cậu sẽ bỏ mình , mình sợ cậu sẽ nhắm mắt mãi mãi và không bao giờ tỉnh lại để nói chuyện với mình nữa - Jessica khóc 

QUàng tay qua vai Jessica , SooYoung ôm Jessica thật chặt .

- Mình ở đây rồi , mình sẽ luôn mở mắt để nói chuyện với cậu . Nhưng mà .... Cuối tháng tới mình đi rồi , vậy là chỉ còn hơn 1 tháng nữa thôi - SooYoung thở dài 

- Mình nghĩ rồi , hơn 1 tháng cũng là thời gian , hứa với mình là từ giờ đến khi cậu đi , không bao giờ được làm gì ngu ngốc nữa . Và tuyệt đối .... không được rời xa mình - Jessica nói nhỏ khúc cuối nhưng SooYoung nghe được .

- Biết rồi , biết rồi , mình hứa ! - SooYoung cúi xuống nhìn Jessica

Ngước mặt lên để nhìn SooYoung , ở cái khoảnh khắc lãng mạn như vậy , cả 2 cảm thấy rằng không nên nói gì thêm nữa . Jessica nhướn người lên để hôn nhẹ lấy đôi môi của SooYoung , không muốn Jessica cảm thấy không thoải mái , SooYoung đặt nhẹ Jessica xuống giường . Mặc cho vết thương đang bị đau , SooYoung gạt cơn đau đi để đặt Jessica nằm xuống , cánh tay cô vẫn được dùng làm cái gối cho Jessica , tay còn lại cô quàng qua người Jessica để ôm lấy người Jessica . Cúi đầu xuống một cách chậm rãi , SooYoung nhắm mắt lại để cảm nhận môi hôn nhiều hơn . 

Jessica cũng không phải là người không suy nghĩ , cô thừa biết là SooYoung đau nên vẫn giữ nguyên trạng khóa môi , cô đẩy nhẹ SooYoung nằm xuống giương . 1 tay cô bám lên vai SooYoung , tay còn lại cô luồn qua sau cổ SooYoung để kéo SooYoung lại cho nụ hôn được thêm sâu hơn . Cố gắng để không chạm vào vết thương , Jessica đè phần ngực của cô lên phần ngực SooYoung để cả 2 nhận được nhiều cảm giác từ nhau hơn . 

Vẫn là tình trạng thường xuyên xảy ra , thiếu oxy . Jessica ngẩng nhẹ đầu lên , cô không gỡ môi cô ra khỏi bờ môi đang khao khát lấy cô bên dưới kia ngay lập tức , cô để hờ hờ cho chúng chạm lấy nhau một cách nhẹ nhàng hờ hững như đang trêu ghẹo nhau . Tựa lên trán SooYoung , cả 2 vẫn nhắm mắt để tận hưởng cái cảm giác hạnh phúc này , Jessica định nằm lại xuống giườn thì SooYoung lại ôm cô chặt hơn . 

- Cứ nằm vậy đi - SooYoung cười 

- Chỉ được cái lời dụng - Jessica cũng cười tươi 

- Lợi dụng gì chứ ? - SooYoung giả vờ hỏi

Nhìn xuống thân dưới của cả 2 , 2 chân Jessica đã kẹp chặt 1 chân của SooYoung , ngực của cô thì lại đè sát lấy ngực của SooYoung . 

- Thế này còn bảo không lợi dụng ? 

- Rõ ràng là không mà . 

Nhưng mà cũng để Jessica nằm lại xuống giường , SooYoung giang 1 tay ra .

- Nằm lên đây - SooYoung nói vỗ vỗ vào vai cô 

Không suy nghĩ nhiều , Jessica nằm lên vai SooYoung ngay lập tức , tay cô ôm choàng lên vai SooYoung vì cô không thể vòng tay qua eo SooYoung được , sẽ chạm vào vết thương mất . Đang lim dim chuẩn bị ngủ .

- Mình vừa nhớ ra là có người nói yêu mình - SooYoung đột nhiên nói

- Hồi nào ? Ai yêu chứ ? - Jessica xấu hổ

- Thế " SooYoungie... em yêu Soo nhiều lắm " là ai nói ?

- Đó là mật hiệu thôi ?

- Vậy cậu không yêu mình à ?

- Không 

- Thích cũng không ư ?

- Không . 

SooYoung bắt đầu im lặng , Jessica sợ SooYoung hiểu lầm nên cô nói .

- 1 chút thôi 

- Yêu á ?

- Không , thích thôi .

- Chỉ thích thôi ư ?

- Thích hơn thích 1 chút xíu thôi - Jessica giơ 2 ngón tay lên

- Vậy là yêu rồi .

- Đã nói là không có mà ... - Jessica mè nheo 

Chờ Jessica ngủ say , SooYoung vuốt lên mái tóc nâu hạt dẻ này rồi nghĩ trong đâu : Có lẽ mình nên tỏ tình cậu cho đàng hoàng chút nhỉ ... Rồi cô cũng chìm vào giấc ngủ của mình . 

.

.

.

.

.

.

to be continued

--------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #soosic