123. Giảm nửa giá, bao ship
Nhóm chat của những quý ông.
Thanh thẩm phán: (đã gửi một ảnh đính kèm)
Mạnh kĩ sư: Chu choa mạ ơi, coi cái hình tê, chuẩn bài là thằng Dũng
Thanh thẩm phán: Không phải thằng Dũng, nó chỉ đến nhìn thôi
Mạnh MC: Nhìn cái gì? Nhìn con thì có! Xem cái ánh mắt đầy yêu thương của nó kìa!
Quý biên tập: Nói thế cũng không phải, thằng Dũng nó nổi tiếng là thích trẻ con mà anh, hình chụp của nó với bọn trẻ con thì ánh mắt nào cũng trìu mến như vậy đó
Mạnh kĩ sư: Quý paparazzi có khác, toàn zoom những chỗ người khác không để ý thôi
Hoàng nhà văn: Nhưng người ta nói không nên đặt niềm tin vào báo chí quá nhiều, nói mười tin một thôi
Quang biên tập: Báo cũng có báo this báo that, ông nhìn mặt bọn tôi xem có giống báo lều không mà nói thế?
Hoàng nhà văn: Đấy là người ta nói thế, chứ anh là anh tin tưởng bọn em hết mình
Huy thanh tra: Thằng Tuấn có bán bánh tráng không mà thằng Hoàng lật mặt có nghề luôn nhể
Chung nằm viện: Hình như không anh Huy ạ
Thanh thẩm phán: Nhắc tới bánh tráng làm thèm ghê
Hậu lập trình: Anh Thanh nói làm em cũng thèm theo
Toàn nhà hàng: Mai ra chỗ tao, tôi trộn một thau bánh tráng cho bọn mày ăn chán thì thôi
Thanh thẩm phán: Mày nhớ làm cho Phượng nữa, mai tao rủ Phượng ra
Chung nằm viện: Còn em nữa, ai đó thương tình em ở xa xôi một thân một mình ship cho em một phần được không?
Duy mỹ phẩm: Ủa chuyện gì xảy ra ở chốn này dị mấy cha? Đang nói vụ đứa bé và ba ông Dũng mà
Mạnh kĩ sư: Các thánh lái xa vcl
Toàn nhà hàng: @Chung nằm viện Thanh toán đầy đủ thì tao ship
Dụng chủ thầu: Em không nghĩ đó là con A Nòi đâu
Duy mỹ phẩm: Vậy em nghĩ là ai? Anh Dũng hay Mạnh Dũng?
Dụng chủ thầu: Cũng không phải nốt, em nghĩ là của một Dũng nào đó
Trường thẩm phán: Với tình hình bây giờ thì tốt nhất chúng đừng nên đoán già đoán non gây hoang mang cho mọi người
Huy thanh tra: Một đám sợ thế giới không loạn thì không vui
Chung nằm viện: @Toàn nhà hàng Em nghèo mà anh 😢 giảm nửa giá bao ship được không?
Hoàng nhà văn: Tình hình ba nhà như nào rồi? Có ai hóng được gì không?
Quang biên tập: Hóng gì giờ này nữa, khuya lắc khuya lơ, ai mở cửa cho mà hóng?
Toàn nhà hàng: @Chung nằm viện Mày khôn thế chưa chết được đâu, còn sống dai lắm em ạ
Huy thanh tra: Tao đề nghị hai thằng mua bán bánh tráng về box riêng mà nói chuyện, bố lại khoá mõm bọn mày bây giờ
Toàn nhà hàng: Êu ông cuksuk thế dạy dỗ ai hở ông giáo
Huy thanh tra: Tao dạy con mày đấy
Toàn nhà hàng: May con tôi không bị ảnh hưởng sự cuksuk từ ông, vẫn ngoan hiền nết na thuỳ mị
Trường thẩm phán: Đây không phải lúc khoe con của mày
Toàn nhà hàng: Gớm hai ông, thì thôi, không khoe nữa
Hậu lập trình: Đang yên đang lành thì ông Dũng lại mò sang nhìn đứa bé, ông Dũng như thế này rồi biện minh không phải con ông ấy, ai mà tin được, chia tay sớm mất thôi
Dụng chủ thầu: Em ơi, dù sao cũng là nhà anh mình, đừng đốt thế chứ
Hậu lập trình: Ôi giồi ôi, nếu đây mà là nhà mình nhé, vợ chồng ông ấy còn đốt nhiệt hơn em
Chinh thích đi du lịch: Tao không co nhé!
Chung nằm viện: Ô, vẫn rảnh online cơ à?
Chinh thích đi du lịch: Ông la bệnh nhân sao không ngu đi?
Chung nằm viện: Tôi không ngu, chuẩn bị ngủ thôi
Tuấn cửa hàng: Ngu som di Chung, dang benh ma
Bầu Hải: Chinh ơi, ông xử thằng Dũng như nào?
Chinh thích đi du lịch: Không lam gi cả
Mạnh MC: Hiền thế Chinh êi
Chinh thích đi du lịch: Em lúc nao chả hiên 😆
Phượng cà phê: Còn biết đùa thì chắc không sao rồi nhỉ?
Chinh thích đi du lịch: Em không sao ma, vân vui vẻ vân thich đi du lich 😘
Phượng cà phê: Và vẫn đam mê viết thiếu dấu 😒
Chinh thích đi du lịch: Anh Tuấn con đâm mê hơn em mà 😆
Phượng cà phê: Thằng Tuấn thì thôi
Tuấn cửa hàng: Ua s dị?
Phượng cà phê: Thanh ơi, không đi ngủ à?
Mạnh MC: Anh Phượng bơ anh Tuấn luôn rồi =)))
Duy mỹ phẩm: Không nói thì 1-2 người biết, nói ra làm ai cũng biết hết 😆
Thanh thẩm phán: @Phượng cà phê Anh chờ em tý, em giải quyết thằng chồng Ngọc Chinh xong em vào ngay
***
"Anh Thanh này..."
Văn Thanh đang tủm tỉm cười đọc tin nhắn bị gọi tên nên ngước mắt lên nhìn, "Hử?"
"Em sang gặp anh muốn nói chút chuyện này."
"Ơ... tao tưởng mày sang đây nhận con nuôi?"
"Không ạ, em và Chinh đen đã thoả thuận là không nhận con nuôi từ trước rồi, chuyện này anh cũng biết mà." Tiến Dũng nhẹ nhàng chạm vào má của đứa bé đang ngủ ngoan trong nôi, "Em không muốn phá vỡ lời hứa của em với nó."
Văn Thanh nhìn cảnh trước mắt mà thở dài. Con người ta luôn phải đứng trước sự lựa chọn, có lúc làm người ta hối hận, nhưng có khi lại thấy đáng giá. Không biết trong lòng Tiến Dũng là hối hận hay đáng giá đây.
"Mày muốn nói gì với anh?"
"Có lẽ ngày mai Chinh đen sẽ tìm gặp anh để nộp đơn xin li hôn, anh từ chối không nhận giúp em được không?" Nói đến đây tự nhiên Tiến Dũng thấy mũi mình xót xa đến lạ.
———
Các thánh tổ lái đã không đua thì thôi, đã gia nhập đường đua thì cực căng và cực xa =)))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com