Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

NGƯỜI TRONG MỘNG - CHƯƠNG 9

"Diệp tổng, sao chú không nói gì đó để động viên Chu Tỏa Tỏa?"
_________________________________________

Diệp Đình An vẫy tay với Chu Tỏa Tỏa và mời cô ngồi xuống: "Cô đã ở đây được ba tháng rồi, cô có ý kiến gì về công ty chúng ta không?"

Chu Tỏa Tỏa liếc nhìn Phạm Kim Cương, cô ấy không hề cố kỵ trước mặt Diệp Đình An, nhưng Phạm Kim Cương là thư ký của Chủ tịch, cô thực sự có thể nói chuyện thoải mái sao? Diệp Đình An nhìn theo ánh mắt của Chu Tỏa Tỏa, rồi nhìn Phạm Kim Cương và nói: "Cô không cần phải lo lắng, chỉ cần nói cho tôi biết cô nghĩ gì."

"Tôi cảm thấy làm nhân viên của Tinh Ngôn phúc lợi khá tốt. Công ty cho tôi rất nhiều tự do, cấp trên đối với tôi cũng cất nhắc. Tôi tin rằng điều đó sẽ giúp ích cho sự nghiệp sau này của tôi. Ngoài ra, mối quan hệ giữa các đồng nghiệp cũng rất tốt. Làm tôi yên tâm vẽ bản vẽ thiết kế mà không cần phải suy nghĩ nhiều." Diệp Đình An một bên nghe, một bên đối với Phạm Kim Cương nhướng mày: bộ phận thiết kế của tôi luôn là chỗ có phúc lợi tốt nhất công ty. Điều Phạm Kim Cương đang nghĩ là: Chu Tỏa Tỏa thực sự biết cách tồn tại ở nơi làm việc.

Phạm Kim Cương hắng giọng: "Ba tháng qua cô đã làm rất tốt, công ty đã nhận được một số thư khen ngợi của khách hàng viết cho cô. Sau khi bộ phận thiết kế và văn phòng Chủ tịch thảo luận, xác định cô đã vượt qua thời gian thử việc. Bây giờ cô là nhân viên chính thức của Tinh Ngôn." Anh ấy nói và lấy ra một phong bì từ trong túi áo vest: "Chúc mừng cô."

"Cảm ơn!" Chu Tỏa Tỏa nhận lấy bức thư bằng cả hai tay, mặc dù cô rất tự tin vào khả năng của mình và các đồng nghiệp trong bộ phận thiết kế đã nói với cô rằng cô chắc chắn có thể vượt qua thời gian thử việc, khi cô thực sự thu được bức thư trong lòng vẫn rất khẩn trương, rất phấn khích, đây là sự thừa nhận của công ty đối với chính mình.

"Khi trở thành nhân viên chính thức của Tinh Ngôn, ngoài lương được gia tăng, khối lượng công việc của cô cũng sẽ tương đối tăng lên, kỳ vọng và yêu cầu của công ty đối với cô cũng sẽ khắt khe hơn. Tôi hy vọng cô vẫn có thể duy trì được niềm đam mê thiết kế trong tương lai, và không để thời gian làm niềm đam mê này hao mòn." Đây là lời thật lòng của Diệp Đình An. Chu Tỏa Tỏa có phần tài năng trong lĩnh vực thiết kế. Ngoài sự nhiệt tình, những người làm trong ngành thiết kế cũng phải có tài năng. Mặc dù các nhà thiết kế của Tinh Ngôn đều rất xuất sắc, họ làm việc lâu dài nhiều khi mọi thứ được họ thiết kế chắc chắn sẽ tuân theo cùng một quy trình, các thiết kế sẽ lặp đi lặp lại và không có gì mới, Diệp Đình An hy vọng rằng việc cô gia nhập cũng có thể kích thích một số người kỳ cựu trong bộ phận thiết kế ngừng tự mãn và thờ ơ với sự tiến bộ. Cho dù cô không phải là nhân viên của Tinh Ngôn, Diệp Đình An vẫn hy vọng cô sẽ phát triển tốt trên con đường này.

Phạm Kim Cương nói có phần công thức: "Diệp tổng cũng rất coi trọng cô. Phòng thiết kế vẫn còn một số vị trí trống để cô có thể thăng chức. Hãy chăm chỉ, chẳng bao lâu nữa sẽ có người biết đến ba chữ 'Chu Tỏa Tỏa', và công ty sẽ không bao giờ đối xử tệ với cô." Chu Tỏa Tỏa gật đầu mạnh mẽ: "Tôi sẽ cố gắng. Tôi chắc chắn sẽ đáp ứng sự mong đợi của công ty và Diệp tổng đối với tôi." Diệp Đình An liếc nhìn Phạm Kim Cương và nói với Chu Tỏa Tỏa: "Hãy tiếp tục làm việc chăm chỉ, cố lên."

Sau khi Chu Tỏa Tỏa rời đi, Diệp Đình An nhìn Phạm Kim Cương: "'Diệp tổng cũng rất coi trọng cô', anh nói hay là Diệp tổng nói vậy?" Phạm Kim Cương bưng nước trên bàn lên và uống một ngụm: "Anh nói."

"Anh giả truyền thánh chỉ."

"Không phải cậu nói chỉ cần đạt được mục đích là được hay sao?"

"Em có bao giờ nói những điều vô trách nhiệm như vậy chưa?" 

Phạm Cương uống hết ly nước cầm trong tay, cười nói: "Bây giờ thì nhìn cậu rồi."

Diệp Đình An đến văn phòng của Diệp Cẩn Ngôn và gõ cửa, sau khi bước vào anh nói: "Chu Tỏa Tỏa đã vượt qua thời gian thử việc và trở thành nhân viên chính thức của công ty chúng ta kể từ hôm nay." Diệp Cẩn Ngôn liếc nhìn anh và nói "Ừ" nhẹ nhàng một tiếng, Diệp Đình An trong lòng trợn tròn mắt: Cứ giả vờ đi! "Theo thông lệ cũ, khi người mới trở thành nhân viên chính thức, họ sẽ đi uống rượu cùng nhau."

Diệp Cẩn Ngôn nhìn anh ta: "Đó là cách làm độc đáo của bộ phận con à?" Nếu mọi người trở thành nhân viên chính thức đều đi uống rượu thì quán bar chắc chắn hoạt động rất tốt. Diệp Đình An không trả lời thẳng: "Cho nên hôm nay bộ phận chúng con sẽ tan làm sớm."

"Nếu trong bộ phận của con có người trở thành nhân viên chính thức thì sẽ tan sở sớm à?" Diệp Cẩn Ngôn có chút dở khóc dở cười.

"Mọi người đều rất hưng phấn, không có cảm hứng không thể vẽ." Diệp Đình An nói với tốc độ rất nhanh, Diệp Cẩn Ngôn biết đây là dấu hiệu đầu óc cực kỳ tăng động của anh ta nên hỏi: "Vậy mấy giờ thì tan sở?" Diệp Đình An cười: "Ba giờ."

"Không phải còn sớm sao?" Chẳng lẽ sớm vậy đã đi uống rượu rồi?

"Về nhà chuẩn bị đi." Diệp Đình An thản nhiên nói, Diệp Cẩn Ngôn trừng mắt nhìn anh: "Bốn giờ rưỡi."

"Giờ đó và năm giờ có gì khác biệt?"

"Sớm nửa tiếng."

"Nếu chú không đồng ý, bộ phận thiết kế của chúng con cũng sẽ tan làm sớm, không ảnh hưởng gì đến chú."

"Chú sẽ không đồng ý. Bộ phận thiết kế của con tan làm muộn hơn thì công ty mới có lợi ích tốt nhất."

Diệp Đình An cau mày: "Vậy ba giờ rưỡi."

"Bốn giờ."

Diệp Cẩn Ngôn cẩn thận nói. "Được rồi, bốn giờ thì bốn giờ." Anh nhìn Diệp Cẩn Ngôn: "Vậy chú cùng con đi phòng thiết kế phát biểu." Diệp Cẩn Ngôn bất ngờ nói: "Chú còn phải qua đó nói chuyện gì?" Diệp Đình An vẻ mặt vô tội: "Chú không lên tiếng thì họ không dám tan làm sớm." Diệp Cẩn Ngôn khoanh tay nói: "Có việc gì mà bộ phận của con không dám làm sao?"

"Con dám, nhưng bọn họ không dám." Diệp Cẩn Ngôn nhìn cháu trai tự tin đứng trước mặt mình: "Vậy thì không cần tan làm sớm."

"Ở bộ phận của con, chúng con luôn ăn mừng khi có người trở thành nhân viên chính thức. Đây là truyền thống. Nhưng chúng con lại không ăn mừng khi Chu Tỏa Tỏa trở thành nhân viên chính thức. Đây không phải là tiêu chuẩn kép hay sao?" Diệp Đình An đổi ý.

"Đây chỉ là một 'truyền thống' trong bộ phận thiết kế, có người chuyển chính thức thì sẽ than làm sớn để đi ăn mừng. Nếu không thì những người khác cũng sẽ nói rằng con có tiêu chuẩn kép."

Diệp Đình An lẩm bẩm: "Chú có tiêu chuẩn kép." Diệp Cẩn Ngôn nhìn Diệp Đình An: "Con nói gì đó?"

Diệp Đình An lập tức bỏ cuộc: "Ý con là bộ phận thiết kế đã thiết kế rất nhiều bất động sản chất lượng cao cho công ty và kiếm được nhiều tiền như vậy. Mọi người đều làm việc chăm chỉ và chết không tiếc nuối, thức khuya là chuyện bình thường, bây giờ có một tài năng trẻ đến. Tận dụng cơ hội này để mọi người được nghỉ ngơi, thư giãn và nạp lại năng lượng. Không có quá đáng đi? Hơn nữa đã nói với họ hôm nay có thể tan làm sớm. Nếu chú không nói chuyện, sẽ có ảnh hưởng rất lớn tinh thần của họ."

Sau một lúc, anh ta không xấu hổ nói: "Hơn nữa, là cháu trai của chú, con vừa đẹp trai và vừa có năng lực, vì vậy chú ưu ái bộ phận thiết kế do con phụ trách, không ai có thể nói chú tiêu chuẩn kép!"

Diệp Cẩn Ngôn cười nhạo, nhưng vẫn đứng lên hỏi: "Muốn chú nói gì?" Không có cách nào, anh thật sự rất yêu thương cháu trai mình. Diệp Đình An suy nghĩ một lúc rồi nói: "Sao cũng được, chú chỉ cần nói chú đồng ý cho tất cả nhân viên trong bộ phận thiết kế tan làm vào lúc bốn giờ." Trên thực tế, Diệp Đình An cũng không biết nhờ Diệp Cẩn Ngôn nói gì, anh ta chỉ muốn bắt cóc Diệp Cẩn Ngôn, đi đến phòng thiết kế.

Ngay khi Diệp Đình An đẩy Diệp Cẩn Ngôn ra khỏi văn phòng, anh ấy đã nháy mắt với Phạm Kim Cương, Phạm Kim Cương vì thế cũng đi theo đến phòng thiết kế. Sau khi Diệp Cẩn Ngôn bị bắt đến phòng thiết kế, Diệp Đình An gọi mọi người lại, sau đó bình tĩnh nhìn Diệp Cẩn Ngôn đang có chút bất an. Diệp Cẩn Ngôn ho nhẹ: "Giám đốc Diệp nói hôm nay cô Chu Tỏa Tỏa trở thành nhân viên chính thức của Tinh Ngôn. Anh ấy thay mặt bộ phận thiết kế xin phép công ty và đề nghị hôm nay bộ phận thiết kế nghỉ làm sớm. Tôi... Công ty đã đồng ý và để anh ấy đi ăn mừng..." Diệp Đình An phát hiện ra rằng, Diệp Cẩn Ngôn ngoài mặt tỏ ra bình tĩnh, nhưng những gì anh ta nói có chút không mạch lạc, anh mỉm cười hiểu ý và nói tiếp: "Diệp tổng tán thành chúng ta bốn giờ tan làm."

Phòng thiết kế lập tức vang lên tiếng reo hò: "Cảm ơn Diệp tổng!" Diệp Cẩn Ngôn gật đầu, khi anh vừa định quay trở lại văn phòng của mình, Diệp Đình An đã bắt lại Diệp Cẩn Ngôn và nói: "Diệp tổng, sao chú không nói gì đó để động viên Chu Tỏa Tỏa?" Anh nhận thấy từ khi Diệp Cẩn Ngôn vào phòng thiết kế chưa bao giờ nhìn Chu Tỏa Tỏa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com