Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9 - Người đến sau

Mấy ngày sau đó, trời Sài Gòn trở nắng.

Lyhan ít nhắn tin cho Sara hơn. Không phải chị giận, mà là chị sợ mình làm phiền.
Sara thì... chờ tin nhắn mỗi ngày, nhưng lại không nói ra.

Mọi thứ như đang chơi trò "ai kiên nhẫn hơn ai".

---

Thứ Bảy.

Sara cùng Orange đi siêu thị. Cả hai chọn đồ ăn cho phòng.
Vô tình, Sara thấy Lyhan đang đứng ở khu sách – với một cô gái.

Cô ấy cao, tóc dài, mặt xinh như hotgirl TikTok. Và... đang đứng rất gần Lyhan.

Sara không lại gần. Em chỉ nhìn từ xa.
Tim em bỗng chùng xuống.
Không phải ghen, mà là… cảm giác mình chẳng là gì cả.

Orange nhìn em:
– Ghen à?

Sara không đáp.

---

Tối đó, Sara không nhắn cho Lyhan như mọi ngày.
Lyhan cũng im lặng.

Nhưng Lyhan thấy hết.
Chị biết Sara nhìn thấy mình ở siêu thị. Biết em đứng sau kệ bánh su su.
Và chị biết... Sara nghĩ sai.

Tin nhắn được gửi lúc gần 11 giờ đêm:

> Lyhan: Em hiểu lầm gì rồi đúng không?

Không ai nhắn lại.

5 phút. 10 phút. 30 phút.

Lyhan gọi. Sara không bắt máy.

---

Sáng hôm sau.

Sara nhận được một tấm thiệp nhỏ trong hộc bàn dưới thư viện. Không tên người gửi.

Chỉ có một dòng chữ nắn nót:

> “Chị chọn em. Vẫn là em. Mãi là em.
– Lyhan.”

---

Buổi chiều, sân bóng.

Sara mặc áo thun rộng, đứng xem Orange tập nhảy với nhóm.
Lyhan từ xa bước đến, mồ hôi lấm tấm trên trán.

Sara quay đi.

– Em tính tránh mặt chị luôn hả?

Sara không nói. Lyhan bước tới, đứng trước mặt em.

– Người hôm qua là  52Hz. Chị họ của chị. Không phải ai đặc biệt hết. Em thấy, em biết, nhưng em lại im lặng.

Sara mím môi.

– Em không muốn tỏ ra quan tâm.

– Vậy em nghĩ chị không quan tâm em à?

– Em không biết nữa...

Lyhan cúi đầu. Nói nhỏ, gần như thì thầm:

– Chị sợ mình làm em mệt. Chị sợ… một ngày nào đó, em chọn người khác.

– Chị nói gì vậy?

– Nếu chị là người đến sau thì sao?

Sara nhìn Lyhan. Lần đầu tiên, thật lâu, thật kỹ.
Rồi bước lại gần. Đứng sát bên chị.

– Vậy chị phải nhanh hơn. Phải bước vào tim em trước người khác chứ.

Lyhan ngơ ra. Gương mặt chị đỏ lên, còn em thì cười… rất nhẹ.

---

Tối. Ký túc.

Sara gọi điện cho Lyhan.

– Chị ơi.

– hũm?

– Em thấy chị cũng được đó. Đẹp gái, hơi nóng tính, nhưng đáng yêu.

– Ủa… rồi sao?

– Em nói vậy thôi. Cho chị mừng chút. Vì em đang nghĩ đến chị nhiều lắm.

Lyhan im lặng. Mà lòng thì tim đập ầm ầm.
Chị nhắn lại một câu, sau cuộc gọi:

> “Cảm ơn em. Cảm ơn vì em không né tránh chị.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com