Chương 5: Thử Nghiệm Kết Nối
Minh nhìn chằm chằm vào cái tên "TheWatcherVN" trên diễn đàn cũ mèm. Một cảm giác vừa phấn khích vừa cảnh giác dâng lên. Nếu đây thực sự là một "người chơi" khác, thì việc kết nối với họ có thể mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới. Nhưng cũng có thể là một cái bẫy, một tài khoản "mồi" do chính Hệ thống đặt ra, hoặc tệ hơn, là của một kẻ điên rồ nào đó. Minh không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Với tư duy của một lập trình viên, Minh biết rằng việc tiếp cận trực tiếp có thể gây ra rủi ro. Anh cần một phương án an toàn hơn, một "bộ lọc" để xác định xem "TheWatcherVN" có thực sự là người anh đang tìm kiếm hay không.
Anh dành cả buổi tối để suy nghĩ, rồi một ý tưởng chợt lóe lên. Nếu thế giới này là một hệ thống, và những người "thức tỉnh" đều có khả năng truy cập vào thông số của bản thân, vậy thì họ có thể nhận ra những "lỗi" hoặc "điểm bất thường" mà người bình thường không để ý.
Minh quay trở lại diễn đàn, nơi bài viết của "TheWatcherVN" đã được đăng tải từ vài tháng trước. Anh không trả lời trực tiếp bài viết đó, mà thay vào đó, anh tạo một bài đăng mới với tiêu đề mơ hồ nhưng đủ để thu hút sự chú ý của những người có chung "tần số."
Tiêu đề: "Những điều nhỏ nhặt... không nhỏ chút nào?"
Nội dung:
"Chào mọi người,
Dạo này tôi cứ có cảm giác mình đang 'để ý' nhiều hơn đến những thứ mà trước đây tôi bỏ qua. Kiểu như là những 'lỗi' nhỏ trong cuộc sống hàng ngày ấy. Ví dụ, có ai từng thấy một vật gì đó tự nhiên biến mất khỏi vị trí ban đầu, rồi sau đó lại xuất hiện trở lại ở một chỗ khác, y như chưa từng có chuyện gì không? Hoặc cảm giác deja vu kéo dài một cách kỳ lạ?
Chỉ là những suy nghĩ vu vơ thôi. Có ai có những trải nghiệm tương tự không?"
Minh cố ý không nhắc gì đến "hệ thống," "thông số," hay bất kỳ từ khóa chuyên ngành nào. Anh chỉ muốn thăm dò, gieo một "hạt giống" vào cộng đồng và chờ xem ai sẽ là người nhận ra nó.
Trong lúc chờ đợi phản hồi (nếu có), Minh vẫn tiếp tục "tối ưu hóa" bản thân. Cuộc sống hàng ngày của anh giờ đây có một nhịp điệu hoàn toàn mới.
Sáng sớm, 5 giờ 30 phút, Minh đã ra khỏi giường. Anh dành 45 phút cho bài tập HIIT (High-Intensity Interval Training) nhanh gọn ngay tại phòng khách. Hít đất, plank, bật nhảy... mồ hôi vã ra, cơ bắp rã rời. Mỗi lần kết thúc, anh cảm thấy một sự sảng khoái kỳ lạ khi tưởng tượng các chỉ số Sức Mạnh (STR) và Nhanh Nhẹn (DEX) của mình nhích lên từng chút một trong giao diện hệ thống.
Sau đó, anh tự pha một ly sinh tố dinh dưỡng từ chuối, rau bina và hạt chia – một thay đổi lớn so với bữa sáng "mì gói thần thánh" trước đây. Minh học được rằng, việc ăn uống khoa học cũng ảnh hưởng đến Thể Lực (CON) và năng lượng tổng thể.
7 giờ sáng, anh đã ngồi vào bàn làm việc cá nhân, đọc một bài báo khoa học về điện toán lượng tử. Anh muốn tăng chỉ số Kiến Thức của mình ở những lĩnh vực mà trước đây anh cho là quá "khó nhằn." Chỉ số Trí Tuệ (INT) của anh đã tăng khá nhiều, và anh cảm thấy khả năng tiếp thu những khái niệm phức tạp giờ đây dễ dàng hơn nhiều.
Tại công ty, Minh vẫn là Minh, chàng lập trình viên ít nói nhưng hiệu quả. Tuy nhiên, anh bắt đầu chủ động hơn trong giao tiếp. Thay vì chỉ trao đổi công việc, anh tìm cách hỏi han, trò chuyện vu vơ với đồng nghiệp.
Thắng, như thường lệ, vẫn là tâm điểm của mọi câu chuyện hài hước. "Ê Minh, dạo này mày tập gym hả? Nhìn đô con ra phết đấy!" Thắng vỗ vai Minh, lực khá mạnh làm anh hơi nhói. Minh cười, "Cũng tàm tạm thôi, vận động cho khỏe ấy mà." Thắng không biết, chỉ số STR của Minh đã lên 3.5/10, và anh đã cảm nhận rõ rệt sự thay đổi ở cơ thể mình.
Lan thì tinh ý hơn. Một lần, cô bất ngờ hỏi Minh trong lúc cả hai đang ăn trưa: "Minh này, dạo này tớ thấy cậu khác lắm. Có vẻ tự tin hơn, mà lại còn đọc mấy cái sách 'khó nhằn' nữa chứ. Có gì hay ho không, chia sẻ tớ với?"
Minh giật mình. Lan quả thật rất nhạy bén. Anh mỉm cười, "À, cũng không có gì đặc biệt. Chỉ là tự nhiên thấy muốn thử thách bản thân thôi. Học thêm vài thứ mới, tập luyện một chút cho khỏe mạnh." Anh không nói dối, nhưng cũng không thể nói hết sự thật.
Mỗi khi tương tác xã hội, Minh đều kiểm tra lại chỉ số Tâm lý của mình trong đầu. Anh thấy mức độ "Lo Âu Xã Hội" đã giảm xuống 0.8/5, và một chỉ số mới tên là "Tự Tin" đã xuất hiện, dù chỉ mới ở mức 0.3/10.
Vào buổi tối, sau khi hoàn thành công việc và một buổi học tiếng Nhật online, Minh lại kiểm tra diễn đàn. Bài viết của anh đã có vài phản hồi. Hầu hết là những bình luận thông thường, kiểu "Chắc do bạn căng thẳng quá thôi" hoặc "Ai mà chả gặp mấy chuyện đó."
Nhưng rồi, một bình luận khiến Minh nín thở. Nó đến từ tài khoản "TheWatcherVN."
"Tôi hiểu cảm giác của bạn. Những điều nhỏ nhặt đôi khi lại là những mảnh ghép quan trọng nhất. Tôi cũng từng chứng kiến những 'lỗi' tương tự. Đôi khi, chúng không chỉ là sự trùng hợp. Có những cánh cửa mà người ta chỉ có thể thấy khi họ sẵn sàng nhìn."
Không có bất kỳ thông tin cụ thể nào, nhưng ngữ điệu và cách dùng từ của "TheWatcherVN" giống như một người đang nói ẩn ý về một điều mà chỉ những người "biết" mới hiểu.
Minh cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng. Anh đã tìm thấy một manh mối quan trọng. Bước tiếp theo là làm thế nào để "TheWatcherVN" nhận ra anh, Minh Nguyễn, cũng là một "người thức tỉnh."
Minh sẽ làm gì để tiếp tục "thử nghiệm kết nối" với "TheWatcherVN"? Anh ấy sẽ trả lời trực tiếp bình luận đó, hay tìm một cách thức liên lạc tinh tế hơn, ví dụ như một tin nhắn riêng tư với một "mật mã" ngầm?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com