Tên truyện: the coven.
Tác giả: Cùn/ Albert Shadou.
Độ dài: 2 chương.
Tình trạng: On-going.
Chào cậu.
Tớ khá ấn tượng về cách cậu viết lời giới thiệu cho the coven, gây tò mò và mang hơi hướm bí ẩn. Không quá nhiều từ, nhưng lại khiến cho người ta phải hiếu kì và tự mình khám phá xem, liệu những phù thủy đó là ai.
Cách thành văn của cậu tương đối hay, câu văn được dẫn dắt theo một lối tự nhiên không cứng nhắc, phối hợp khá tốt các chi tiết với nhau. Tuy nhiên, cậu lại mắc rất nhiều lỗi lặp từ, thậm chí có thể gọi là lạm dụng quá nhiều một từ cho đoạn đó, một vài câu có các từ bị dư thừa, không cần thiết. Mạch cảm xúc vẫn chưa hoàn toàn thuyết phục lắm vì một số câu hơi lòng vòng. Vài lỗi type cũng xuất hiện với tần suất không nhiều.
Một ví dụ (về lặp từ, có thể nhận ra là nó ở khá nhiều đoạn rồi nên tớ sẽ không nhắc nữa):
"Và tuyệt đối đừng ra khỏi đường mòn nhé." - Dì tiếp tục.
Cái chính ở đây tớ muốn nói, đó là nếu các đoạn hội thoại nên cậu thống nhất dùng "-" thì không nên cho dấu ngoặc kép vào như ở phần này.
Nếu như ở phần đầu tớ đánh giá cao sự tự nhiên và trôi chảy trong văn phong của cậu, thì càng về sau cậu lại càng dần dần đánh mất nó. Thêm vào đó là, phần nội tâm của nhân vật vẫn chưa được khắc sâu cũng như gây ấn tượng gì nhiều lắm. Nhưng tớ nhận ra the coven sở hữu một chiều sâu khác - xã hội, một câu chuyện fantasy mang yếu tố này tương đối ít, và the conven là một trong số đó.
Vốn từ ngữ của cậu cũng khá phong phú, tớ lạ là tại sao lại không áp dụng nó để khắc phục điểm yếu lặp từ của mình nhỉ?
Điểm nhấn của câu chuyện là một yếu tố khiến tớ phải thích thú ở the coven, cậu gieo hint rất tốt, và cả đoạn cao trào nữa, khiến độc giả khá bất ngờ. Nhưng, nó lại không được diễn ra tự nhiên và hợp lí. Thậm chí là hơi nhanh và khiến cho cảm xúc cao trào ấy vụt tắt một cách nhanh chóng. Nội tâm chưa được nhắc đến nhiều, sự đau thương cũng chỉ lướt qua trong thoáng chốc, nếu là để nó trầm xuống và da diết hơn thì sẽ tạo được ấn tượng nhiều hơn là "bùng nổ dữ dội" như thế đấy.
Ví dụ nhé: đoạn Martha phát hiện ra nhà không ánh nến, tâm lí của nó đáng lẽ ra phải là khó hiểu, khi tớ đọc đến đoạn này cảm giác như nó biết trước chuyện dì nó chết (hấp hối) vậy. Và cả câu thoại "Dì chết chưa? Dì ơi, đừng... đừng đi... dì" nữa.
Và hơn nữa, có lẽ vì chỉ mới có hai chương nên tớ vẫn chưa thấy được tính cách của nhân vật, hoặc có thể nó vẫn chưa được bộc lộ kĩ càng. Và tớ cũng không nhắc về cốt truyện luôn vì chưa rõ.
Tổng kết lại, tớ xin đưa ra một số lời khuyên dành cho cậu.
- Cũng như những tác giả khác tớ từng nhắc đến, cậu nên kiểm tra kĩ trước khi đăng vì còn nhiều lỗi lặp từ, lỗi type.
- Đẩy các phân đoạn cao trào lên cao hơn nữa.
- Nên để các chi tiết diễn ra hợp lí, tự nhiên hơn.
- Khắc họa nội tâm sâu sắc hơn.
Đó là tất cả. Tớ mong bài review sẽ làm cậu hài lòng. Cám ơn vì đã chọn Makani.
Chúc cậu thành công và cố gắng phát huy hơn nữa nhé.
#Reviewer|Cáo
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com