Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Mạng xem mặt vũ trụ


  "Anh kiểm kê lại đi, xem xét ngay tại chỗ, quá hạn là em không chịu trách nhiệm đâu!" Một cái thùng bị ném xuống đất ở công viên gần nhà, cộng thêm một con gấu bông mập mạp cao hơn nửa người. Tôi vỗ vỗ tay, thở phì phò nói với anh bạn trai Lâm Tuấn Kiệt, tông giọng vô cùng đông cứng.

Không, phải nói là bạn trai trước. Bởi vì con người xinh đẹp trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa, từ nhà trẻ đã có người theo đuổi như tôi đây, vừa bỏ anh chàng đầu gỗ siêu ngốc nghếch kia đi rồi. Chia tay, dứt áo, đá đít... Nói thế nào cũng được, dù sao cũng là ngưng hẳn tình cảm lưu luyến gần mười hai năm.

Tuy nói mười hai năm, nhưng thực ra cũng chỉ là tên ngốc này "một bên tình nguyện", tự tính từ hồi cấp hai cho tôi mượn vở chép bài tập đến giờ. Thực tế là, tốt nghiệp xong mỗi người một hướng, trong một lần tình cờ gặp lại mới bắt đầu kết giao, tổng cộng không đến tám tháng. Lâm Tuấn Kiệt lắc lắc đầu: "Không cần, để anh nhặt lại giúp em trước." Nói xong liền ngồi xổm xuống, ôm lấy con gấu bông từng khiến tôi phải giãy dụa khiêng về nhà dưới nụ cười kinh ngạc pha chút ác ý của biết bao người đi đường.

Con gấu đáng chết, khiến Valentine năm ngoái tôi xem xong phim phải nhịn đau gọi một chiếc taxi. Bởi vì tôi không muốn tiếp tục ôm nó ngồi xe bus về nhà dưới sự chú ý của mọi người. Xuống taxi xong, tôi mệt bán sống bán chết tha con gấu lên tầng 6 của tòa chung cư không có thang máy.

Xem hốc mắt Lâm Tuấn Kiệt đỏ lên, bị tôi bắt nạt áp bách thê thảm còn muốn dỗ lại tôi, tôi cũng không hề dễ chịu. Nhưng tôi quyết định rồi, tôi không thể tiếp tục qua lại với cái người tốt thì tốt nhưng muốn phòng không phòng, muốn xe không xe, muốn cái gì cũng chỉ có thể cười ngây ngô đáp lại.

Lúc anh ta lại tiếp tục đi chợ hoa tươi bán sỉ mua bó hoa hồng giá mười lăm tệ rưỡi, lại tìm cái nơ giá hai tệ buộc lại rồi tặng cho tôi. Tôi rốt cuộc không thể chịu đựng được!

Thế giới này thật tàn khốc, cần phải có lòng dạ tính toán chi li, bằng không đừng hòng trở nên nổi bật. Gả cho anh chàng công chức nhỏ vĩnh viễn không thăng cấp này, cùng với căn phòng mười lăm m² ba người ở của anh ta, ba bốn mươi năm nữa tôi vẫn sẽ phải tính toán những thứ lông gà vỏ tỏi để trả tiền phòng, sẽ phải cò kè mặc cả chỉ vì bữa ăn sáng. Đợi trả nợ xong rồi, cơ bản cũng đến lúc vào nhà hỏa táng, rốt cục kết thúc cuộc đời bi thảm vì tiền và phòng.

"Anh rất tốt, nhưng em không hợp với anh!" Lưu lại câu từ biệt cuối cùng, tôi mặc kệ Lâm Tuấn Kiệt một tay ôm thùng, một tay ôm gấu, rời đi không hề quay đầu lại.

Tôi lắc đầu, rũ bỏ hết thảy quá khứ. Tôi - Thư Lâm Lâm, nhất định phải tiến tới tương lai, tìm được một anh chàng tốt! Ít nhất phải có một căn nhà tử tế, khiến tôi an tâm sống qua ngày.

Về nhà, tắt điện thoại di động, tôi cũng không muốn nghe người nào đó khóc lóc nức nở cầu xin tôi quay lại. Lâm Tuấn Kiệt, hừ, tên thì rõ hay, nhưng chẳng liên quan xíu nào đến vẻ bề ngoài, không đẹp trai cũng chẳng tài giỏi, không có chút xuất sắc nào. Là kiểu người tùy tiện vứt vào khu buôn bán nhỏ là lập tức sẽ bị biển người mờ mịt nuốt chửng.

Nhưng tiếp theo nên làm gì đây? Tám tháng qua, lần đầu tiên tôi mơ hồ như vậy.

Tôi tự giễu nở nụ cười một chút, mau chóng tìm bạn trai mới chứ sao! Chia tay rồi thì chặt đứt tình cũ, bỏ qua một gốc cây nhưng đằng sau vẫn còn cả khu rừng chờ chặt! Thiên sứ xinh đẹp người gặp người thích, hoa gặp hoa nở như tôi đây, vừa trở thành gái ế, nhất định sẽ lập tức tìm được một chàng trai mới tốt hơn Lâm Tuấn Kiệt ngàn lần, ủy ban hôn nhân đang vẫy chào tôi đó.

Chẳng phải bây giờ có rất nhiều trang web xem mặt hay sao? Thậm chí còn có tình một đêm nữa... Được được, đề thi hiếm thấy, tìm nhanh chút thì hơn.

Mở máy tính ra, gõ hai chữ "Xem mặt", sau đó nhấn tìm kiếm.

Mấy chục trang kết quả hiện ra, rất rất nhiều, tha hồ mà chọn.

Đột nhiên một tiêu đề trong vô số tiêu đề đập vào mắt, quay đầu nhìn nhìn lại, không hề nhìn nhầm, chính là năm chữ "Mạng xem mặt vũ trụ". Thật khôi hài, điện ảnh có "Ván bài vũ trụ", hiện tại còn có mạng xem mặt vũ trụ nữa cơ đấy.

Tôi tò mò nhấn vào, chờ đợi một lúc, hình ảnh hệ ngân hà lộng lẫy liền chiếm toàn bộ trang web, sau đó từ từ biến mất, từng hàng chữ màu hồng tươi bắt mắt lần lượt hiện ra trên nền web trắng tinh.

"Chỉ cần bạn độc thân là có thể đi xem mặt. Nơi này có những anh chàng đặc biệt nhất, phù hợp nhất với giấc mộng của mọi cô gái địa cầu, mọi cuộc hẹn đều miễn phí. Nhưng xin nói trước, những anh chàng này đều là người ngoài hành tinh!

Yêu cầu duy nhất chính là, mỗi lần xem mặt bạn phải giữ bí mật, nếu không người khác nghe xong sẽ cho rằng bạn là đồ điên.

Với mỗi quý cô có thể sống qua năm lần xem mặt mà không phát điên, trang web sẽ thưởng cho một món quà thần bí.

Nếu bạn đồng ý với điều khoản trên, xin hãy nhấn nút "Đồng ý".

Người ngoài hành tinh... Lừa ai đó? Ha ha ha, tôi không nhịn được cười ha hả.

Vốn tôi định tắt đi, nhưng một loại tò mò đột nhiên nảy sinh, vì thế ma xui quỷ khiến nhấn vào nút đồng ý.

Lập tức hiện ra một bản đăng ký, nột dung chỉ có bốn mục: tên, tuổi, chiều cao, giới tính, ngoài ra còn có dấu móc ghi chú: ( Trang web không cần bạn đưa giấy tờ gì chứng minh, bởi vì những vị khách ngoài hành tinh nơi đây đều có chỉ số thông minh vượt qua nhân loại. Có thể bỏ qua mọi khoảng cách về chiều cao, tuổi tác, cân nặng, chỉ có duy nhất nơi này.)

Rất thú vị, trình bày như thể đây là sự thật vậy. Thật sự rất thú vị, sáng kiến này không biết ai nghĩ ra. Làm được một trang web thế này không phải người điên thì chính là thiên tài.

Tôi quả thực cười đến ngửa tới ngửa lui, nửa ngày mới nhịn được cười điền tư liệu cá nhân vào.

Màn hình máy tính lập tức tung hoa, đủ loại cánh hoa màu sắc thi nhau bay lượn, cùng với đó là một bản tranh chữ bắt mắt: "Cảm ơn bạn đã trở thành hội viên của mạng xem mặt vũ trụ chúng tôi, bạn sẽ được hưởng những dịch vụ chu đáo nhất. Hãy nhớ đây là xem mặt mà không kết bạn. Hiện tại xin hãy bắt đầu chọn lựa đối tượng, có thể tham khảo những điều kiện dưới đây."

Mang theo tò mò, tôi kéo chuột xuống dưới, phía dưới một bộ điều kiện vô cùng chi tiết. Điều thứ nhất khiến tôi suýt nữa lật bàn.

1. Độ tuổi hi vọng: ( Phạm vi lựa chọn: một tuổi tới mười vạn tuổi.)

Trời ạ, mười vạn tuổi, yêu quái vạn năm đó nha... Một tuổi, chẳng phải vẫn đang ngậm núm vú cao su mặc quần yếm hay sao?

Tìm một người bình thường đi, vì thế bên trái tôi chọn hai mươi lăm, bên phải chọn ba mươi lăm. Thôi, bốn mươi đi, đàn ông già dặn một chút cũng tốt, già dặn thì nhiều tiền mà.

Điều thứ hai suýt làm tôi té lăn xuống đất.

2. Chiều cao hi vọng: ( Phạm vi lựa chọn: 1m5 tới 2m1, nếu có yêu cầu khác, xin ghi chú rõ, trang web có đối tượng từ 1mm tới 33,5m cho bạn lựa chọn.)

Một millimet ước chừng là sâu gạo, mà 33,5m chính là cá voi xanh.  

  Nghĩ nghĩ rồi lựa chọn 1m75 tới 1m85, tuy chỉ là trò chơi, nhưng tôi cũng không muốn đáp án cuối cùng nhảy ra lại nói rằng sâu gạo hoặc cá voi xanh là bạn trai lý tưởng trong mộng của tôi.

Điều thứ ba vô cùng bắt mắt, may mà có hai điều trên phá băng, vậy nên cũng không đến nỗi khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối, dù rằng cũng sắp nghẹn đến ho khan.

3. Bạn hi vọng tìm kiếm: ( Đàn ông hoặc giống đực; Đàn bà hoặc giống cái; Song tính; Vô tính; Giới tính khác.)

Nói thừa, đàn ông chứ sao!

4. Thu nhập của nhà trai: ( 0$/năm tới 50.000.000 $/năm. )

Năm mươi triệu, lại còn là đôla Mỹ! Dứt khoát chọn tám ngàn tới năm mươi triệu, tám ngàn rất thực tế, năm mươi triệu nhảy ra một phú ông làm bạn trai lý tưởng cũng không tính dọa người.

5. Bề ngoài: ( Dựa theo tiêu chuẩn của người địa cầu: tổng cộng có từ một tới mười, mười cấp bậc tùy ý lựa chọn, điểm càng cao chứng tỏ càng đẹp trai, ngoại hình từ xấu xí chết người đến đẹp trai hộc máu.)

Không nên vì sắc đẹp mà ra đi sớm, nhưng cũng không thể thiệt thòi bản thân, cứ từ bốn tới tám đi.

6. Bằng cấp: ( Bằng cấp địa cầu: không có bằng tới bảy mươi ba bằng tiến sĩ; Bằng cấp ngoài hành tinh: không có bằng tới hai trăm ba mươi mốt bằng.)

7. Thành viên gia tộc: ( Không có ai tới một ngàn vạn người.)

Lạnh nhạt lạnh nhạt, hết thảy đều là mây bay. Thần kinh đã chết lặng, thấy nhưng không thể trách. Thôi thì chọn tiêu chuẩn người địa cầu đi. Rốt cục điền kín, ấn nút tìm xong liền chờ đợi kết quả.

Vài giây qua đi, nội dung xuất hiện.

Không nghĩ tới là, kết quả không phải nội dung gì khiến người ta cười rụng răng, mà là thời gian cùng địa điểm, còn có một số điện thoại di động. Địa điểm gặp mặt, thế nhưng là khu buôn bán tấp nập nhất chỗ tôi.

Phía dưới có mấy hàng chữ nhỏ: ( Trang web dựa theo yêu cầu của bạn, lựa chọn đối tượng xem mặt thích hợp nhất. Đây là người thứ nhất, xin hãy tới đúng giờ. Nếu có tình huống bất ngờ không thể tới được, xin hãy gọi điện nói rõ tình hình, đừng lưu lại ấn tượng xấu về giờ giấc trong mắt người ngoài hành tinh.)

Những nguyên tắc cần tuân thủ:

1. Chưa tìm hiểu kĩ thì không nên hứa hẹn làm bạn đời, chế độ hôn nhân của một số tinh cầu rất nguy hiểm.

2. Không dễ dàng nói yêu hay thích, hai từ này ở một số tinh cầu có ý nghĩa khác.

3. Nếu có ý kiến hoặc nguy hiểm, hãy lập tức thông báo cho chúng tôi, sẽ có bà mối chuyên nghiệp giải nạn giúp bạn. Xin nhắc lại lần nữa, mọi cuộc hẹn đều miễn phí, tất cả đều dựa theo yêu cầu của khách hàng, trang web không chịu trách nhiệm về những hành vi cá nhân khác, bao gồm tình một đêm.)

Không nhầm chứ, thật sự sắp đặt một cuộc hẹn sao? Tôi trừng lớn mắt, xem tin tức trên màn hình.

Chờ lấy lại tinh thần xong, tôi nhấn đóng cửa trang web. Không nghĩ tới là, trang web đã thành trang chủ mặc định!

Chết tiệt, là virus! Thầm mắng một tiếng. Ai bảo tôi tò mò, hiện tại trả giá đắt chưa. Vì thế hì hục diệt virus, ý định tìm lại trang chủ thân thương.

Hai giờ qua đi, tôi quả thực sắp phát điên rồi. Dùng hết tất cả các loại phần mềm vẫn không ăn thua. Đã thế khi tìm kiếm những web xem mặt khác, đều chỉ hiện ra cái web vũ trụ đáng ghét này.

Sức cùng lực kiệt ngồi phịch trước máy tính, dùng cánh tay chống đầu. Loại virus thật lợi hại, xem ra ngày mai phải nhờ chuyên gia cài lại hệ thống rồi, không thể chậm trễ công cuộc xem mặt của tôi được!

Trừng mắt nhìn dãy số trước mặt, trong lòng sinh ra một nghi vấn, có phải lừa đảo không? Dù sao máy tính cũng dính virus rồi, có dính thêm lừa tiền điện thoại cũng không sao, trong máy tôi chỉ còn mười tệ thôi mà. Vì vậy, cứ thử một cuộc.

Tôi cầm lấy điện thoại di động, ấn gọi cho dãy số xa lạ.

Có kết nối, sau vài tiếng tút tút chờ đợi liền vang lên một giọng nói trầm thấp pha chút lười nhác: "Là cô Thư phải không?"

Trời ạ, giọng êm tai quá, khiến trái tim của tôi nhảy bùm bụp bùm bụp. Đừng háo sắc, nói không chừng chính là kẻ lừa đảo, đợi lát nữa lừa sắc lừa tiền lừa cả tình. Tôi lấy lại bình tĩnh, đề phòng hỏi: "Sao anh biết tên tôi?"

"Haha." Rất êm tai, nghe không thôi cũng là một loại hưởng thụ. Anh ta xập xình nở nụ cười, nói tiếng phổ thông vô cùng tiêu chuẩn: "Chỉ số thông minh của người địa cầu quả thật không cao, trên trang web cô đã điền rồi còn gì?"

Cái gì cái gì, thật đúng là diễn trò thì diễn đến cùng. Trở lại chuyện chính, tôi bèn uy hiếp: "Máy tính của tôi bị anh đánh virus phải không? Diệt ngay cho tôi đi, nếu không tôi đi báo công an internet!"

"Hưm?" Anh ta phát ra một giọng mũi trầm thấp, quả thực khiến tôi muốn dùng đầu đập tường, tên điên đáng chết này, sao giọng nói lại êm tai như vậy, hưởng thụ a hưởng thụ, nếu tán gẫu thêm vài câu nữa, nhất định tôi sẽ từ bỏ việc báo án.

Giọng nói của anh ta mang theo ý cười truyền đến từ trong di động: "Có lẽ họ sợ đối tượng xem mặt quên địa chỉ nên mới làm như vậy. Nếu cô không tới, trang web sẽ nhận được phản hồi của tôi, sau hai mươi tư giờ máy tính của cô sẽ tự động khôi phục nguyên trạng. Nhưng tôi nghĩ cô sẽ đi xem mặt thôi, đúng không?"

Không được, rất muốn nhìn xem anh chàng sở hữu giọng nói rung động lòng người này trông như thế nào. Tôi do dự hỏi: "Không biết nên xưng hô với anh thế nào?"

"Cứ gọi tôi là số 1." Anh ta cười, tiếng cười như lời ca mê hoặc của mỹ nhân ngư ngoài biển cả, khiến tôi đầu váng mắt hoa.

Dù sao cũng là khu buôn bán, nhiều người còn sợ cái gì. Vì thế tôi hạ quyết tâm: "Tôi sẽ đến, lúc đó hẹn gặp."

"Tốt, lúc đó hẹn gặp! Tạm biệt!" Anh ta tắt điện thoại.

Bỏ di động xuống, thế này mới phát hiện trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.

Trong văn phòng, tôi không yên lòng đánh báo cáo, tối nay chính là thời gian xem mặt, địa điểm cũng gần công ty. Ôi chao, không được không được, không thể viết như vậy được, nhất định sẽ bị quản lý phê bình.

Roger - nhân viên trong công ty, một tay cầm túi công văn, một tay cầm tập hình ảnh hàng mẫu đi đến.

Ngày nào anh ta cũng vuốt keo, tóc tai bóng loáng dựng thẳng, quả thật rất giống con nhím. Miệng lưỡi trơn tru cộng thêm phản ứng nhanh nhạy, có khi người ta vừa nói nửa câu, anh ta đã nịnh hót tiếp lời được nửa câu còn lại.

Roger đi tới bàn làm việc bừa bộn của mình, vừa bắt đầu ra vẻ hát một bài tiếng anh rock'n'roll, vừa đừa giỡn cởi áo khoác. Có thể uốn éo cái bụng bia quá khổ như một vũ công múa cột, thật bội phục năng lượng tràn đầy của anh ta.

Mới hai mươi bảy tuổi, nào là ngấn mỡ, nào là bụng bia, đã có hình tượng béo ụt ịt của mấy người thương nhân tuổi trung niên.

Cởi áo xong, anh ta bắt đầu múa may hai tay, nhân tiện ném cho tôi tờ A4 viết nháp: "Mỹ nữ, đánh hộ anh một bản báo giá."

Ở trong công ty, từ bác quét dọn vệ sinh hơn năm mươi tuổi đến cô bé phòng tài vụ hơn hai mươi tuổi, anh ta đều gọi là mỹ nữ. Còn đàn ông thì đều gọi soái ca. Nhưng chính nhờ cá tính như vậy mới giúp khách hàng vui vẻ sảng khoái, nếu không phải anh ta hay lang thang trốn việc, số công trạng cũng đủ để thăng chức một phen.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: