Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phi Nhung bị dụ dỗ

Đến khi Mạnh Quỳnh quay lại thì Phi Nhung đã chọn xong thứ mình muốn mua rồi, nhưng khiến anh ngạc nhiên là cô không mua đồ cho mình, thay vào đó cô lại chọn cho anh một đôi ghim cài tay áo, hơn nữa theo như nhân viên ở đây thì kiểu dáng cô chọn rất độc đáo, cũng cực kỳ khó phối đồ, nhưng nếu biết cách phối thì sẽ rất đẹp.

Với món đồ độc nhất như vậy thì Mạnh Quỳnh cũng rất hãnh diện về vợ mình, sau đó thì anh còn nghe cô nói về chuyện gặp được Tào Giác Tố và việc khiến cô ta muối mặt ở giữa trung tâm thương mại nữa chứ. Lúc đó anh cũng nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu của cô, nói:

- Giỏi, vợ anh giỏi lắm, thưởng cho em thêm miếng sườn.

Phi Nhung nghe đến đây thì hai mắt liền sáng lên, ngay lập tức vui vẻ mà cười toe toét, nhưng rồi sau đó cô lại nhìn ngắm đường phố xung quanh, bất chợt lúc này cô lại thấy không đúng lắm. Con đường này đâu phải đường về nhà đâu?

- Chồng ơi, mình đi đâu thế?

Ôi trời, một câu hỏi ngây ngô cùng với biểu hiện đáng yêu của Phi Nhung không chỉ làm cho Mạnh Quỳnh tan chảy, đến cả Phỉ Thúy và Lý Quang cũng muốn tan chảy theo luôn rồi. Sau đó anh liền nắm lấy tay của cô, nhẹ nhàng hôn lên nó, rồi lại nói:

- Chúng ta đến nhà hàng ăn, hôm nay cho vợ ăn thỏa thích nha.

- Có cua không chồng? Cái con có càng to ơi là to í.

- Có.

- Vợ thích cua lắm á, với tôm nữa, nó ngọt với ngon lắm luôn.

Mạnh Quỳnh liền mỉm cười, sau đó anh còn nói là sẽ cho cô ăn thỏa thích những gì cô muốn. Đến đây thì Phi Nhung liền há miệng đầy vui vẻ, còn ngâm nga nghêu ngao mấy câu nữa chứ, làm cho không khí trong xe cũng trở nên đáng yêu theo cô luôn.

Nhưng rồi bất chợt lúc này Mạnh Quỳnh lại nói:

- Nhưng mà...

Phi Nhung đang hát cũng phải dừng lại, cô nghiêng đầu nhìn anh, thấy gương mặt của anh có chút nghiêm túc nên cô cũng chớp chớp mắt mấy cái, sau đó liền hỏi:

- Sao vậy chồng?

- Hôm nay không chỉ có chúng ta ăn cơm. Còn có cha mẹ anh, Hề Hề và Cát Cát nữa. Họ nói muốn gặp em... Em... Có muốn gặp họ không? Họ nói là sẽ cho em ăn những gì em thích đó.

Lúc này thì gương mặt đang vốn vui vẻ của Phi Nhung lại khựng lại, cô có cảm giác bản thân đang bị lừa, liền cúi gầm mặt xuống mà không đáp. Đến đây thì Mạnh Quỳnh liền thở dài một tiếng, xem ra thì ấn tượng của cô đối với gia đình anh không tốt lắm, đến cả việc dùng thức ăn ra dụ dỗ mà cũng không thành, thôi thì đành phải đợi lần sau vậy.

Lúc này Mạnh Quỳnh liền nhẹ nhàng hôn lên tay cô, nói:

- Không sao, nếu em không thích thì không gặp nữa, anh vẫn sẽ mua hải sản cho em ăn nha? Phi Nhung ngoan, không có sao hết.

Lúc này Phi Nhung mới ngẩn đầu lên nhìn anh, sau đó cô lại nhỏ giọng, lí nhí nói:

- Nhà anh nhiều người như vậy sao?

- Có giành ăn với vợ không?

- Hả?

Đừng nói là Mạnh Quỳnh ngay cả Phỉ Thúy và Lý Quang cũng không ngờ được câu trả lời của cô sẽ là như vậy. Không phải cô sợ cha mẹ anh, không phải cô sợ họ hung dữ... Mà cô sợ nhà anh quá nhiều người sẽ giành ăn với cô? Ôi trời... Vợ anh sao lại thế này chứ...

Mạnh Quỳnh liền bật cười, sau đó anh liền đưa tay xoa xoa gương mặt của cô, rồi lại đáp:

- Không có, nếu như họ ăn hết thì anh gọi thêm, khi nào vợ no thì thôi.

- Vậy... Vậy vợ có thể gói mang về không? Mang về cho Thúy Thúy, Châu Châu, Ngọc Ngọc, Não Não với Quang Quang nữa... Vợ có thể mang về không? "Những cái tên độc quyền được tiểu Nhung đặt=))"

Mạnh Quỳnh liền gật đầu, đến đây thì Phi Nhung liền vui vẻ đồng ý đến gặp cha mẹ của anh.

Riêng Phỉ Thúy và Lý Quang thì cực kỳ ấm lòng, hóa ra cảm giác có phu nhân là như vậy sao? Hóa ra có cảm giác được yêu thương là như vậy sao? Ôi phu nhân đáng yêu của họ, tại sao cô lại có thể tốt bụng như vậy chứ, sau này cho dù có làm trâu làm ngựa thì họ cũng dốc hết lòng vì cô!

[...]

Khi xe của họ dừng lại ở một nhà hàng lớn, Mạnh Quỳnh đã đưa tay dìu Phi Nhung xuống xe, đúng lúc này thì Nhã Nhân và An Tư Trát cũng vừa từ tòa án đến, bốn người gặp nhau nhưng chẳng ai nói với ai câu nào, tựa như không quen biết mà đi vào bên trong.

Khi cánh cửa phòng ăn được mở ra thì Mộ Hề và Mộ Cát liền nhìn Phi Nhung mỉm cười, hiển nhiên cô cũng vui vẻ vẫy vẫy tay với họ,nhưng rồi sau đó cô nhìn sang Nguyễn Văn Xương - cha của anh thì liền câm nín, nụ cười cũng tắt luôn, còn bấu víu lấy áo của anh đầy sự sợ hãi, đến đây thì Mạnh Quỳnh liền nhìn cha mình, nói:

- Cha đang dọa vợ con sợ đấy.

Nguyễn Văn Xương chỉ liếc anh một cái, sau đó lại nhìn cô một cái, liền thở dài nói:

- Còn chưa mở miệng đấy.

Sau đó thì Mạnh Quỳnh cũng kéo ghế cho Phi Nhung ngồi bên cạnh Mộ Hề, còn anh thì ngồi bên cạnh cô. Tuy rằng họ đã gọi sẵn vài món, nhưng anh vẫn gọi thêm hải sản cho Phi Nhung, lúc này thì An Tư Trát nói:

- Mạnh Quỳnh , không phải anh không thích ăn hải sản sao? Sao lại gọi hải sản làm gì vậy?

- Tôi không thích chẳng lẽ mọi người đều không thích à? Hỏi thừa.

Lúc này th Mộ Hề đã muốn cười rồi, nhưng cô ấy phải nhịn lại, sau đó liền gấp lấy một miếng sườn đặt vào đĩa của Phi Nhung, còn nói:

- Chị dâu ăn cái này đi, món này ngon lắm đó.

- Cảm ơn Hề Hề nha.

Sau đó thì Mạnh Quỳnh cũng lấy thêm cho cô một miếng sườn, còn nói:

- Phần thưởng của vợ.

Phi Nhung lúc này liền nhìn anh cười vui vẻ, sự sợ hãi của cô đối với Nguyễn Văn Xương cũng đã bị đồ ăn đánh bay mất rồi, còn riêng Nhã Nhân thì chỉ nhìn An Tư Trát bằng cặp mắt ái ngại, vốn dĩ bà ấy chỉ định mời An Tư Trát đến dùng bữa cơm an ủi thôi, ai mà có ngờ con trai bà ấy lại tận dụng cơ hội này mang bạn gái ra mắt cơ chứ.

Còn chưa đợi mọi người hết kinh ngạc với sự chăm sóc của Mạnh Quỳnh dành cho Phi Nhung thì nhân viên đã cho lên hải sản, lúc này thì anh liền mang găng tay, rồi ngồi lột vỏ tôm cho cô, không chỉ thế mà còn giúp cô tách thịt cua nữa chứ, vừa đặt thịt vào đĩa anh vừa nói:

- Có ngon không? Lần sau anh đưa em đến nữa nhé?

- Ngon lắm! Chút nữa chồng mang về cho Thúy Thúy và mọi người nha.

- Được.

Đến đây thì Phi Nhung liền vui vẻ ăn tiếp, nhưng hiển nhiên cô cũng không ăn một mình rồi, cô xoay bàn ăn rồi gắp lấy một ít bắp cải cho Mộ Hề, lại thêm chút trứng xào cà chua cho Mộ Cát.

Hành động đơn giản như vậy thôi nhưng cũng đủ khiến cho Nguyễn Văn Xương và Nhã Nhân phải ngạc nhiên, vì đó là những món mà hai đứa con gái của họ thích.

Tiếp theo, Phi Nhung lại lấy một ít canh rồi lại vớt hết hành ra, sau đó mới đút cho Mạnh Quỳnh uống, còn mỉm cười nhìn anh, nói:

- Có ngon không?

Anh cũng rất dịu dàng gật đầu đáp:

- Ngon lắm.

Ngay sau đó thì những hành động thân mật quen thuộc giữa Mạnh Quỳnh và Phi Nhung lại khiến cho tất cả những người ở đây tròn mắt, họ thật sự không nghĩ rằng hai người họ chỉ mới biết nhau có một tuần đầu đó... Nhìn vào còn tưởng rằng hai người đã yêu nhau vài năm rồi cơ, thật sự rất ngưỡng mộ luôn.

Nguyễn Văn Xương thì cũng rất hài lòng, ngay sau đó thì ông ấy cũng lấy một ít thịt cho vào đĩa của cô, rồi nói:

- Con là Phi Nhung đúng không?

Phi Nhung liền nhìn ông ấy một chút, sau đó liền mỉm cười gật đầu, đáp:

- Dạ.

- Năm nay bao nhiêu tuổi rồi?

- Hai mươi ạ.

Nguyễn Văn Xương nghe vậy cũng gật đầu, sau đó thì "cha chồng - nàng dâu" cũng nói chuyện với nhau nhiều hơn, thiện cảm của cô với cha chồng cũng tăng lên không ít, hiển nhiên thì cô cũng không còn sợ ông ấy nữa.

Chỉ còn lại mẹ anh thôi...

Nhưng có lẽ là bà ấy vẫn chưa chấp nhận được, khi này thì bà ấy đang lấy một ít canh để uống nhưng Phi Nhung lại thấy bà ấy có vẻ không thích những món ăn này lắm, từ khi ăn cho đến bây giờ chỉ thấy bà ấy ăn rau thôi, lẽ nào bà ấy ăn chay à?

Đến đây thì đột nhiên Phi Nhung lại đứng dậy rồi đi ra ngoài.

Hành động của cô khiến cho cả nhà Nguyễn  gia và An Tư Trát có chút ngạc nhiên, nhưng không lâu sau thì cô đã đi vào, lúc này anh cũng có hỏi cô đi đâu, nhưng cô chỉ nói là dặn dò Lý Quang một chút. Mạnh Quỳnh liền nhíu mày, từ khi nào mà vợ anh lại lém lỉnh đến mức dặn dò cả Lý Quang rồi?

Khoảng chừng năm, mười phút sau thì thức ăn lại được mang đến, đều là món chay và được đặt trước mặt của Nhã Nhân, khi này bà ấy khá ngạc nhiên, còn nói bản thân không có gọi.

Lý Quang lúc này mới nói:

- Là Phi Nhung tiểu thư nhờ tôi gọi đó ạ. Đều món ăn thanh đạm nên phu nhân không cần lo lắng ạ.

Nghe đến đây thì Nhã Nhân liền kinh ngạc nhìn cô, còn Phi Nhung thì nhìn bà ấy rồi mỉm cười.

Bữa ăn cứ như vậy mà êm đềm trôi qua, chắc hẳn bây giờ thiện cảm của cô đối với nhà anh đã tăng lên đáng kể nhỉ?Kể từ khi đưa Phi Nhung ra mắt gia đình thì mẹ anh cũng ít khi gọi điện cho anh hơn hẳn, còn cha anh thì lại thường xuyên gọi điện hơn, vì sao à?

Vì ông ấy nói nhớ con dâu và muốn anh đưa cô về nhà chơi, nhưng Mạnh Quỳnh vẫn không đồng ý. Anh đã nói rồi mà, bé cưng của anh đáng yêu như vậy, dễ thương như vậy, lại còn ngoan ngoãn, tốt bụng như vậy thì chắc chắn cha mẹ sẽ thích, nhưng không đồng nghĩa là anh sẽ để cho cô qua lại nhiều với họ đâu, nói sao thì cô vẫn là vợ anh, là của anh, anh không muốn để cô đi đâu hết á.

Và hôm nay cũng như thường ngày thì Mạnh Quỳnh lại không đi làm, thật sự nhiều cái Lý Quang không muốn nói đâu, bình thường không có phu nhân thì anh còn chăm chỉ đến công ty, vì thì lão phu nhân mới không quấy rầy, bây giờ cho dù có đến công ty hay không thì lão phu nhân cũng không quấy rầy nữa, thành ra anh lại không muốn đến công ty, suốt ngày chỉ dính lấy phu nhân ở nhà.

Còn hỏi công việc ai làm hả? Đây! Lý Quang làm chứ ai làm! Nhiều cái Lý Quang không thèm nói đâu, tại nói cũng có làm gì được đâu mà nói!

Nhưng không sao, ít nhất thì bù lại cậu ấy còn có một phu nhân đáng yêu biết quan tâm nhân viên, như lần trước, khi đi ăn ở nhà hàng kia thì Phi Nhung thật sự đã mua thêm rất nhiều hải sản đem về nhà cho mọi người ăn, lúc Bạch Ngọc và Mã Não biết mình cũng có phần thì khá ngạc nhiên, vì trong dinh thự này thì hai người họ là ít tiếp xúc với phu nhân nhất, vậy mà họ vẫn
có phần á, thật sự là đội ơn phu nhân lắm luôn!

Tuy nhiên, có người vui thì cũng có người buồn, người buồn chính là Mạnh Quỳnh, tại vì hôm đó anh cảm thấy bản thân bị bỏ rơi, nghĩ mà xem ở nhà hàng thì cô quan tâm mẹ anh, thấy bà ấy không ăn được nhiều liền gọi thêm vài món thanh đạm cho bà ấy. Sau đó còn cùng cha và hai đứa em gái nói chuyện rôm rả, về nhà lại cùng người hầu cùng nhau ăn uống vui vẻ linh đình, cả buổi đều bỏ rơi anh.

Đến khi lên giường thì cũng ngủ ngay sau đó, anh thật sự có chút tổn thương mà anh không nói.

Nhưng rồi...

Đến buổi sáng thì Phi Nhung đã "đút"no Mạnh Quỳnh theo đúng nghĩa bóng lẫn nghĩa đen, mới sáng sớm cô chỉ định gọi anh dậy thôi nhưng anh lại hôn cô. Sau đó... Ừ thì sau đó lại là chuyện ai cũng biết là chuyện gì, vậy rồi là sáng nay cô lại sinh hoạt ở trên giường, còn anh cũng nằm ở trên giường với cô luôn.

Cô thì xem phim trên tivi lớn, còn anh thì vừa ôm cô vừa đọc tin tức, lúc này đột nhiên Phi Nhung lại nói:

- Chồng ơi, anh nhìn vườn hoa này đem quá kìa.

Lúc này Mạnh Quỳnh cũng dời tầm mắt từ điện thoại sang tivi, hóa ra cô đang xem phim nhưng trên phim đang chiếu một cảnh vườn hoa treo Babylon rất xinh đẹp. Anh liền nhìn cô, sau đó hôn lên đỉnh đầu của cô, nhẹ giọng hỏi:

<- Vợ thích không?

- Thích lắm.

- Ừ, ngày mai anh sẽ cho người làm vườn treo cho vợ.

Nghe đến đây thì Phi Nhung liền ngồi bật dậy nhìn anh đầy kinh ngạc, sau đó còn hỏi lại anh mấy lần, hiển nhiên sau đó thì Mạnh Quỳnh lại giả vờ suy nghĩ, lại còn nói:

- Nhưng mà làm cái này tốn nhiều tiền lắm đó vợ à.

- Nhiều lắm á? Tốn bao nhiêu mà nhiều?

Sau đó thì Phi Nhung còn ngây thơ đưa năm ngón tay lên, nhưng Mạnh Quỳnh lại nhíu mày lắc đầu nói không đủ, sau đó cô đưa mười ngón tay lên, nhưng anh vẫn lắc đầu nói không đủ, đến lúc này cô liền có chút khẩn trương lo lắng, nhìn dáng vẻ này của cô lại khiến anh thấy buồn cười, sau đó anh liền nhẹ nhàng chỉ vào môi mình, nói:

- Hôn anh một cái.

Phi Nhung có chút không hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo, mặc dù cô chỉ muốn hôn anh đúng nghĩa "một cái", nhưng con cáo già gian xảo kia lại giữa lấy eo của cô rồi kéo cô lại, trực tiếp hôn lấy môi của cô một cách điên cuồng. Nụ hôn cứ như vậy mà dây dưa rồi quấn quýt, nụ hôn cuồng nhiệt đến mức có thể kéo ra được một sợi chỉ bạc, nhưng đến đây thì anh mới nhỏ:

- Như vậy là đủ tiền rồi.

Đến đây Phi Nhung vẫn không hiểu, chỉ hôn một chút đã đủ tiền rồi sao?

Còn anh thấy cô vợ của mình vẫn còn ngây ngốc thì liền bật cười, sau đó liền chạm vào mũi của cô, nhẹ giọng nói:

- Gì vậy, nghi ngờ chồng em sao?

- Không có, không có, không có! Nhưng mà... Chỉ hôn... Là đủ tiền rồi sao?

- Đúng vậy, chỉ cần em hôn là đủ rồi, sau này nếu em muốn cái gì thì chỉ cần hôn anh là được.

Phi Nhung liền gật gù xem như là đã hiểu, nhưng cô lại không biết rằng bản thân đã rơi vào bẫy của con sói gian xảo kia.

<Còn Mạnh Quỳnh thì thoải mái tận hưởng chiến lợi phẩm của mình, bé cưng của anh quả nhiên vẫn còn ngây thơ lắm, tiếc ghê đó, anh phải dụ dỗ cô làm chuyện "đó" mới đúng chứ. Thôi không sao, vẫn còn thời gian mà, anh không tin là không dụ dỗ được cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com