Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Những Cánh Hoa Rụng

Tiếng chim hót vang lên nhẹ nhàng bên ngoài cửa tiệm hoa, ánh bình minh chiếu rọi qua những cánh cửa kính mờ hơi sương. Mùi hương ngọt ngào của hoa cúc dại và oải hương lan tỏa khắp không gian, như đang nhắc nhớ về một ký ức ngọt ngào xen lẫn chút buồn.

Tôi thức dậy trong căn phòng nhỏ phía sau tiệm hoa, nơi từng là giấc mơ chưa trọn vẹn của mình và Hằng. Nhưng giờ đây, nó trở thành tổ ấm nhỏ bé, nơi chúng tôi có thể cùng nhau xây dựng một tương lai dù không trọn vẹn, nhưng đủ ấm áp.

Dù đã ở bên nhau nhiều hơn trước, nhưng khoảng cách giữa chúng tôi không thể nào biến mất hoàn toàn. Có những ngày, khi Hằng bận rộn với công việc, tôi lặng lẽ ngồi bên cửa sổ, nhìn ra con phố quen thuộc, tự hỏi liệu cô có nhớ tôi hay không.

"Tớ nhớ cậu," cô thỉnh thoảng nhắn tin, nhưng chỉ đơn giản thế thôi, như một ngọn gió nhẹ thổi qua tâm hồn tôi.

Tôi không đòi hỏi gì hơn, chỉ cần những lời ấy như hơi ấm giữa mùa xuân lạnh giá.

Một buổi chiều, khi tiệm hoa vừa đóng cửa, một người phụ nữ lạ bước vào. Cô gái đấy trạc tuổi Hằng, với ánh mắt sâu thẳm và nụ cười bí ẩn.

"Xin chào, tôi đến đây để tìm một bó hoa đặc biệt," cô ấy nói.

Tôi nhìn kỹ, nhận ra ánh mắt ấy mang một sự quen thuộc khó tả. Đó là Chi, bạn học đại học của Hằng, người đã từng là một phần trong những mối quan hệ của cô ấy.

Cuộc gặp gỡ bất ngờ khiến tôi bối rối, và cũng đánh thức những cảm xúc chưa kịp nguôi ngoai.

Những ngày sau đó, tôi và Hằng trải qua nhiều cuộc trò chuyện thẳng thắn và sâu sắc.

Chúng tôi bắt đầu cởi mở hơn với nhau, kể về những nỗi đau, những mất mát, và cả những hy vọng.

"Tớ không hoàn hảo," Hằng thừa nhận.

"Nhưng tớ muốn cùng cậu bước tiếp, dù đôi lúc vẫn còn sợ hãi."

Tôi nắm chặt tay Hằng, như một lời hứa không bao giờ rời xa.

Dưới ánh nắng chiều, những cánh hoa cúc dại bắt đầu rụng rơi nhẹ nhàng trên mặt đất, như những dấu chấm nhỏ ghi dấu cho những ký ức đã qua.

Tôi hiểu rằng, dù có yêu sâu đậm thế nào, cũng có những điều không thể giữ mãi. Nhưng tình yêu là sự chấp nhận, là biết buông bỏ và cùng nhau vượt qua.

Câu chuyện của chúng tôi vẫn chưa kết thúc, nhưng những cánh hoa rụng đã dạy tôi một điều rằng, Tình yêu không chỉ là sự bắt đầu, mà còn là hành trình giữ gìn và sự trưởng thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com