Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17


Thẩm Mặc cắt phập xuống, vết dao hơi nghiêng làm cho miếng khoai tây khá lớn.

À, cậu nghĩ, chỉ có thể làm cà ri thôi.

Cậu cúi đầu, tiếp tục từng nhát từng nhát cắt hết đám khoai tây.

Ánh mắt Quý Minh Hiên thâm sâu nhìn cậu: "An An đã đồng ý."

"Vậy rất tốt." Thẩm Mặc đầy đầu đều đang suy nghĩ xem lát nữa nấu khoai tây cà ri thế nào, máy móc nói tiếp, "Yêu lâu rồi thì nên bàn chuyện kết hôn."

Quý Minh Hiên đứng ở cạnh cửa nhìn cậu một lát, sau đó xoay người rời đi.

Lúc ăn cơm chiều Thẩm Mặc nâng chén chúc mừng Quý An An, lại hỏi lúc nào thì làm đám cưới.

Quý An An chỉ nếm chút đồ uống, thế nhưng mặt lại đỏ ửng, vui vẻ đáp lại "Không nhanh vậy đâu anh, có điều anh hai nói nên đính hôn trước."

"Chuyện này anh sẽ bàn bạc với cô Chu chú Chu sau." Quý Minh Hiên vỗ vỗ tay Thẩm Mặc "Về sau Chu Dương và chúng ta chính là người một nhà."

Thẩm Mặc không biết mình có tài có đức gì mà cũng có thể tính vào hai chữ 'chúng ta' kia.

Quý An An ăn một miếng cà ri, cười trêu chọc: "Anh Thẩm hôm nay xuống tay rồi, cà ri mặn quá."

Thẩm Mặc cũng nếm thử một miếng.

Thật sự là rất mặn, mặn đến nỗi phiếm ra vị đắng. Nhưng cậu vẫn nuốt xuống, bình tĩnh nói: "Lần sau anh sẽ kho."

Buổi tối Thẩm Mặc lại quên béng mất chuyện muốn chuyển về phòng mình, vẫn như cũ nằm trên cùng một cái giường với Quý Minh Hiên. Cậu cho rằng mình sẽ ngủ không được, không nghĩ tới một đêm lại ngon giấc. Ngày hôm sau còn ngủ quên, khi tỉnh dậy thì Quý Minh Hiên đã tới công ty.

Cậu bật dậy chạy đi đánh răng rửa mặt, vội vội vàng vàng chạy tới nơi làm, kết quả vẫn đến muộn một chút. Có điều cũng không ai quản cậu, các đồng nghiệp chỉ liếc cậu một cái lại tiếp tục bàn tán nhiều chuyện.

"Hiện tại kẻ có tiền toàn là kẻ nhiều tật xấu, hở một cái là nuôi vợ bé bên ngoài ngay."

"Suỵt, bà sợ người khác nghe không thấy sao?"

"Nuôi vợ bé thì còn đỡ, đáng cười nhất là còn sinh con riêng nữa kìa, nghe nói nhà họ Chu kia......"

"Nhà họ Chu nào cơ?"

"Chính là nhà nổi danh trong thành phố đấy."

"Ờ ờ, tôi nghe nói nhà đó chỉ có một cậu con trai độc nhất thôi mà."

"Hiện tại không phải nữa rồi bà ơi, cách đây không lâu chẳng biết chui đâu ra cậu con trai đẻ rơi bên ngoài, đã gần hai mươi tuổi rồi đó, hiện tại ai cũng kêu cậu ta là cậu hai."

"Con riêng mà lớn thế cơ á? Thế chẳng phải là tới chia của à?"

"Ấy, không hẳn đâu nha, nếu nhà đó đính hôn với nhà họ Quý...."

Tiếng nói phía sau dần dần thấp xuống, Thẩm Mặc rốt cuộc nghe không rõ nữa, có điều chỉ đôi ba câu này đã đủ khiến cho cậu sửng sốt. Nói đến nhà họ Chu nổi danh ở thành phố H, ngoại trừ nhà Chu Dương ra thì cậu không nghĩ ra ai nữa. Nhưng con trai riêng thì là chuyện gì? Chẳng lẽ Chu Dương còn có em trai?

Việc này thật sự không tính là bí mật gì, Thẩm Mặc thậm chí không cần hỏi thăm chung quanh, chỉ là nói chuyện phiếm với Quý An An vài câu, cô liền nói ra tất cả.

"Đúng là có người này đấy anh, là tình nhân hồi trẻ của chú Chu sinh, chỉ nhỏ hơn Chu Dương hai tuổi, trước đó không lâu đã nhận tổ quy tông rồi."

"Hôm qua khi em về gặp qua cậu ta một lần, bộ dạng lỗ mãng lắm, ăn nói lươn lẹo xảo quyệt. Chú Chu lại thích cậu ta lắm, còn sắp xếp cho cậu ta vào công ty làm việc. Cũng là vì lí do này mà bác gái mới vội vã điện thoại gọi Chu Dương trở về."

"Vốn bác trai và bác gái là đôi vợ chồng kiểu mẫu được biết bao nhiêu người hâm mộ, ai ngờ lại xảy ra loại chuyện này." Quý An An thở dài một hơi, nhưng sau đó lại bất chợt cười tươi "Nhưng mà em và Chu Dương không giống vậy, hai đứa em là thanh mai trúc mã, tình cảm nhiều năm như vậy ai cũng không so sánh được."

Thẩm Mặc cảm giác ngực hơi khó chịu, hàn huyên với Quý An An vài câu liền về phòng nghỉ ngơi. Cách một lát Quý Minh Hiên xử lý xong công việc, cũng nằm lên giường.

Sau khi tắt đèn, Thẩm Mặc khẽ thầm thì trong bóng tối "Như thế này không công bằng với cô Quý."

"Sao cơ?"

"Cô Quý luôn cho rằng cô ấy và Chu Dương là thật tâm yêu nhau."

Quý Minh Hiên nói: "Chẳng lẽ không đúng?"

Thẩm Mặc yên lặng vài giây mới nói: "Hôm 12 Chu Dương vốn hẹn gặp em."

Quý Minh Hiên "ừ" một tiếng, một chút cũng không thấy vẻ sửng sốt.

Tim Thẩm Mặc đập thình thịch, cậu sớm đã hoài nghi Quý Minh Hiên biết chuyện này, thế nhưng đến giờ này khắc này mới được xác thực.

Thế thì hai tấm vé máy bay kia.... quả nhiên là cố ý sao?

"Dù hẹn gặp em thì thế nào? Cuối cùng chẳng phải cậu ta vẫn chọn An An sao."

"Đó là bởi vì Quý tiên sinh sử dụng thủ đoạn."

Quý Minh Hiên hừ nhẹ một tiếng: "Em cho rằng là tôi uy hiếp Chu Dương? Sai rồi, tôi không có bản lĩnh lớn như vậy. Tôi chẳng qua chỉ nói cho cậu ta một tin, rằng ba cậu ta còn có con trai riêng ở bên ngoài, cậu ta không phải người thừa kế duy nhất, bất cứ hành động nào của cậu ta đều có khả năng ảnh hưởng đến địa vị trong nhà. Tôi đem tất cả lợi và hại đặt ở trước mặt Chu Dương, sau đó......"

Quý Minh Hiên cười khẽ: "Là cậu ta tự mình chọn lựa thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #danmei