Chap 6: Hôn má thôi mà?
Hôm nay cả nhóm đi giao lưu cùng fans. Nhưng bữa trà ấm như thường lệ lại không thấy hai người kia đâu.
- Đừng có nói là đi trước rồi nha. - Seonghyeon bật mode phán xét.

Dĩ nhiên là không, chỉ là...
Juhoon sửa soạn xong trong phòng. Nhưng, giờ đối diện với người kia...
Hay là, vài ngày điều chỉnh tâm trạng đã?
Trên sân thượng, Martin đang đọc sách, tự hỏi... liệu đã rung động với Juhoon rồi không.
Nhưng, cậu ấy sẽ nghĩ như thế nào về mình?
Juhoon... có thấy điều đó bình thường không?
------——
Quả nhiên ông trời thật biết trêu đùa họ =)))
Buổi giao lưu hôm nay có một thử thách khoai rồi. Sự kiện gần kết thúc mà Juhoon vẫn quay vào ô "khốn khổ".
- Ai bốc được chiếc "túi mù" này, hãy thơm má các thành viên còn lại!
Ừm, thôi xong. Juhoon dính chiêu 2 Điêu Thuyền, chiêu cuối Alice.

Cứng người luôn.
Nhưng rồi cậu vẫn nở một nụ cười không thể lạc quan hơn.
- Dạ, Juhoon sẽ thực hiện challenge nhé!
Cậu quay sang anh James, sau đó tới Keonho, Seonghyeon, mỗi người đều nhận được một cái thơm má. Mọi người đều vỗ tay rồi cười vui vẻ.
Và đến lúc đó!
Cậu đến chỗ của Martin, người mà lúc này có thể gọi là không muốn gặp nhất =)))
Ét ô ét...

Cứu con với 🥲
Nhưng chuyện gì tới, cũng phải tới.
Juhoon cúi xuống, một cái chạm nhanh như cánh bướm. Rồi cậu chạy biến về chỗ của mình, má và tai hơi đỏ lên.
- Gì shy shy shy quá vậy cha? - Keonho bĩu môi chọc.
Nhìn về Martin, dù đang cười và ngồi thẳng lưng nhưng lúc này cũng đưa tay lên quạt nhẹ 😶🌫️ Lúc sau cầm micro lên.
- Mọi người thấy Juhoon và Counting Stars uy tín chưa nhỉ? Hãy gặp lại tại các sự kiện tiếp theo nhé, cảm ơn tất cả các bạn.
Họ giơ tay chào tạm biệt cả hội trường náo nhiệt.
Nhưng có trời mới biết lúc này, Martin cũng đang ba đa bing ba đa boom boom boom trong lồng ngực =)))

----------
Bầu không khí kì quái lan ra trong xe.
Juhoon im ắng hơn mọi ngày, ngả ra đằng sau giả vờ đã ngủ.
Martin chốc chốc quay qua nhìn cậu, rồi lại hướng mắt về cảnh vật bên ngoài.
Seonghyeon thì thầm với James,
- Sao hôm nay mọi người trầm trầm ấy ạ?
- Hay bị ốm?
- Kkk, Martin hyung ấm ớ rồi =)))

- Ê ổng var mày bây giờ, Keonho.
----------
6 giờ sáng hôm sau, trời vẫn còn tinh mơ. Không khí phủ một lớp mờ sương, mặt đường ướt sau mưa đêm.
Và có hai người, tối qua trằn trọc không ngủ được vì cái khoảnh khắc thơm má. Thôi, sáng nay dậy đi tập xem sao. (Ủa cách healing gì lạ vậy =)))
Để rồi trùng hợp thế nào, một tóc vàng, một tóc nâu lại thấy nhau ở cửa.
Martin và Juhoon nhìn nhau, mắt chớp chớp.
- Hyung...
- Juhoon?
- Bình thường anh cũng đi tập thế này ạ?
- Ừ, đúng rồi, cũng tốt mà...
Martin trả lời không ra đâu vào đâu, trong lòng loạn xạ lên. Còn Juhoon cũng đâu khác mấy...
- Được rồi, đi bộ tới Gyeong-chang nhé?
- Bây giờ ạ?
- Ừ, Juhoon đi với anh.
Martin cười dịu dàng với cậu.
- Vâng ạ!

Martin thật sự cao lớn, nếu như lúc này trời có nắng có khi che được cho cậu luôn. Không biết... anh ấy sẽ thích những thứ như thế nào nhỉ?

(Thích em đó) =)))
- Nhóc ơi, đang nghĩ gì mà tập trung thế?
- À, mấy cái linh tinh thôi ạ...
Martin đi trước vài bước đã cách Juhoon một đoạn. Quay sang không thấy cậu đâu...
- Chân bị đau sao, Juhoon?
- Không, chỉ là...
Đằng trước là vũng nước, Juhoon định đi vòng vì sợ trơn. Cậu còn do dự thì người kia đã bước tới, cúi xuống, một tay luồn qua lưng, tay kia dưới đầu gối bế bổng người mình lên.
- Anh... làm gì thế?
- Anh không muốn em bị ngã, Juhoon.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com