Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

23. NGHI THỨC GỌI HỒN

Trời khuya lạnh buốt, sương mù quấn quanh một bãi đất trống rộng lớn, nơi vắng vẻ nằm sát rìa khu rừng già. Ánh trăng mờ mờ xuyên qua những tán cây, chiếu lên mặt đất những mảng sáng tối loang lổ như vết chấm mực đổ. Gió thổi nhẹ, mang theo tiếng lá xào xạc, tạo nên một không gian vừa tĩnh mịch vừa ẩn chứa điều gì đó huyền bí khó tả.

Cả đội A1 đã tập trung đông đủ, từ Orange – đội trưởng luôn lạnh lùng nhưng đầy trách nhiệm, OrM với ánh mắt căng thẳng pha chút quyết đoán, cho đến Dương – thầy pháp với dáng vẻ điềm tĩnh nhưng có thể cảm nhận được sự nghiêm trọng của sự việc qua từng cái liếc mắt, từng cái nhíu mày. Những thành viên khác trong đội cũng có mặt, lặng lẽ đứng thành vòng tròn quanh trung tâm bãi đất, ánh đèn pin tỏa ra những tia sáng yếu ớt, vừa đủ để nhìn rõ nhau trong màn sương mờ.

OrM đứng cạnh Dương, tay cô nắm chặt những bùa chú, trang phục truyền thống của thầy pháp phủ trên vai như một tấm áo giáp tâm linh vững chắc.

Cô quay sang Dương, giọng nói trầm ấm nhưng đầy quyết đoán:

— "Giờ lành đã điểm, bắt đầu nghi thức đi."

Dương gật đầu, ánh mắt cô sâu thẳm nhìn về phía bầu trời tối đen như một vực thẳm vô tận. Cô nâng cao chiếc trống đồng cổ, nhẹ nhàng gõ những nhịp đều đặn, vang vọng khắp không gian tĩnh mịch.

Từng tiếng trống như nhịp đập của trái tim thế giới, dần dần hòa quyện cùng tiếng kinh chú vang lên từ miệng Dương, tạo thành một dòng năng lượng đặc quánh, lan tỏa mạnh mẽ trên bãi đất.

Orange và các đội viên khác đặt tay lên ngực, tập trung tinh thần, mắt nhắm lại, như cùng hòa nhịp vào dòng năng lượng đó. Nỗi lo sợ và căng thẳng dường như được hóa giải, thay vào đó là một sự yên tĩnh kỳ lạ, như thể mọi thứ xung quanh đang chờ đợi một điều kỳ diệu sắp diễn ra.

OrM nhẹ nhàng cầm lấy chiếc búp bê – vật chủ mà họ đã giải thoát linh hồn của Khang. Cô đặt nó ngay giữa vòng tròn bùa chú được Dương vẽ tỉ mỉ trên nền đất.

Dương tiếp tục giọng kinh, từng câu từng chữ vang lên rõ ràng hơn, không gian như ngưng đọng, mọi ánh mắt đều dõi theo chiếc búp bê.

Đột nhiên, một luồng khí lạnh bùng lên quanh chiếc búp bê, tạo thành một vòng xoáy mờ ảo. Từ vòng xoáy, ánh sáng trắng lờ mờ xuất hiện, như một bóng người dần dần hiện ra trong làn sương mù.

Mọi người đồng loạt lùi lại, giữ khoảng cách, nhìn chăm chú vào bóng người đó.

OrM không rời mắt khỏi hình hài dần rõ nét. Đó là một chàng trai trẻ, dáng vẻ yếu ớt, ánh mắt đượm buồn và cô đơn. Mọi người đều cảm nhận được sự hiện diện của linh hồn Khang trong đó.

Dương dừng tiếng trống, ánh mắt nhìn thẳng vào bóng hồn.

— "Ngươi hãy nghe lời chúng ta, trở về với xác thân. Đừng để linh hồn ngươi bị cuốn vào bóng tối mãi mãi."

Ánh sáng trắng từ từ lan tỏa khắp bãi đất, bóng hồn dần ổn định, những dấu hiệu hỗn loạn bắt đầu dịu lại.

Orange chậm rãi tiến tới, tay cô chạm nhẹ vào bắp tay bóng hồn.

— "Tôi sẽ không để cậu bị mất nữa. Chúng ta là một đội. Chúng ta sẽ cùng vượt qua."

Bóng hồn khẽ gật đầu, ánh mắt như có thêm chút sức sống, dần hòa nhập vào cái xác bên cạnh rồi tan biến vào không khí.

Mọi người thở phào nhẹ nhõm, không khí trở nên ấm áp hơn, ánh trăng cũng sáng hơn hẳn.

OrM nhìn Dương, ánh mắt biết ơn.

— "Cảm ơn chị, một phần thử thách đã qua rồi."

Dương cười nhẹ.

— "Chúng ta còn rất nhiều việc phải làm, nhưng đây là bước đầu tiên. Hãy chuẩn bị cho những gì sẽ đến."

Cả đội đứng thành vòng tròn, tay nắm chặt nhau, sẵn sàng đối mặt với những thử thách phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com