Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8: Dị năng.

"Lại xem nhảm nhí gì vậy? Sắp vào học rồi đó!" Hàng Tiểu An dùng cuốn sách vỗ nhẹ lên đầu tên nam sinh lười học đang nằm ỳ ra ghế bấm điện thoại.

"Ai cha, được bạn học An quan tâm tôi đây thật vinh hạnh đó." Vũ Thiên Nhai quệt mũi cười gian, bất ngờ chồm dậy ôm lấy cổ Hàng Tiểu An kéo xuống, khiến cậu ngã nhào vào lồng ngực của hắn ta tạo nên hình ảnh khiếm nhã vô cùng.

"Vô sỉ!!!" Hàng Tiểu An đen mặt chửi rủa, người này lúc nào cũng như vậy, mỗi ngày không trêu ghẹo cậu thì như thiếu ăn đòn mà.

"Có gì mà xấu hổ chứ? Đều là con trai cả mà!" Vũ Thiên Nhai đùa dai siết chặt tay không cho Hàng Tiểu An thoát ra, nụ cười của hắn càng thêm rạng rỡ và đùa dai.

"Hừ, đối với một kẻ lưỡng tính trai gái ăn tuốt như cậu, tôi càng phải cách xa trăm mét." Hàng Tiểu An hừ lạnh khinh thường, cậu ghét nhất những người luôn chơi đùa tình cảm của người khác như Vũ Thiên Nhai, hoàn toàn chẳng đáng ra mặt đàn ông.

"Phải không, bạn học An không phải đang ghen tị đó chứ?" Vũ Thiên Nhai biểu lộ thiên phú mặt dày của mình, dù bị Hàng Tiểu An công kích bao nhiêu cũng không thủng nổi lớp da dày tỉnh bơ đó.

"Đừng làm tôi điên tiết lên, VŨ THIÊN NHAI!!" Hàng Tiểu An không nhịn được nữa gằn giọng lên cảnh cáo, cậu và hắn ta đúng là không thể hít chung một bầu không khí mà.

"Được rồi được rồi, tôi buông ra ngay." Vũ Thiên Nhai giơ tay đầu hàng, cười cười đầy vẻ táo tợn "Con cá lớn thật khó câu nha!"

"..." cái tên chết tiệt này có ý vậy chứ? So sánh cậu thành một con lớn?

Soạt.

Mở hộp giữ nhiệt ra, Hàng Tiểu An sờ sờ mũi cảm thán, tự nhiên lại nhớ tới lúc đó, cũng thật phù hợp với hoàn cảnh lúc này.

Trên đảo lương thực và nước ngọt còn rất nhiều, những máu tươi lại phi thường thiếu thốn. Nơi này vốn là thành phố du lịch, thực vật có rất nhiều, hải sản vô kể, nhưng động vật trên cạn lại vô cùng khan hiếm. Hàng Tiểu An từng có ý định dùng dụng cụ y tế để lấy máu của chính mình, nhưng hiện cậu vẫn chưa rõ mấy thứ ở nơi này.

Biện pháp hiện tại chỉ có thể câu cá thôi.

Cá cũng có máu mà, đúng không?

"Thiên Nhai, hôm nay em sẽ câu một con cá lớn cho anh." Hàng Tiểu An nhếch môi mỉm cười, mặt mày sáng lạng ôm một đống đồ nghề ra thuyền máy.

Nhìn cuốn sách hướng dẫn một hồi, Hàng Tiểu An hít sâu một hơi bắt đầu khởi động máy.

Làm ơn, hãy hoạt động đi!!

Bụp bụp bụp...

Tiếng nổ máy vang lên nhịp nhàng, lông mày Hàng Tiểu An đang nhăn lại cuối cùng cũng dãn ra. Vốn là một học sinh xuất sắc tiếp thu mọi thứ vô cùng nhanh chóng, Hàng Tiểu An dễ dàng tìm ra nguyên lý khởi động và học được cách điều khiển chiếc thuyền.

"Đánh bắt gần bờ nào!!!"

Chiếc thuyền nhẹ nhàng chạy ra giữa biển, Hàng Tiểu An vận dị năng tạo thành một cái lưới nước khổng lồ để bắt cá.

Đây cũng là phát hiện gần đây của Hàng Tiểu An, nước do dị năng cậu tạo ra hoàn toàn khác biệt với nước từ bên ngoài, tựa như hai cá thể đối lập nhau.

Nước của Thủy hệ dị năng vô cùng tinh khiết và tràn đầy tinh thần lực, một tác động vào động thực vật biến dị sẽ tạo ra phản ứng lớn.

Bản năng của một con thú bị uy hiếp vì có kẻ xâm phạm lãnh thổ sẽ bộc phát, và...

Ầm ầm ầm!

Mặt biển đột nhiên chấn động dữ dội, từng đợt sóng tựa như một con quái thú muốn cắn nuốt con thuyền nhỏ bé thành từng mẩu vụn. Gương mặt của Hàng Tiểu An không đổi sắc, vận tinh thần lực tạo ra một lớp phòng hộ bảo vệ thân tàu, động tác thành thục như đã từng làm hàng trăm ngàn lần.

Rất nhiều cá biến dị nhảy lên mặt nước, mở to hàm răng sắc nhọn toan tính cắn nát lớp bảo vệ cùng lớp lưới bị vướng vào thân mình. Bọn chúng đang rất phẫn nộ vì bị một nhân loại nhỏ bé quấy nhiễu, chưa kể tới người có dị năng Thủy hệ luôn là nguy cơ không nhỏ đối với chủng loài sống dưới nước.

Một khoảng thời gian dài sống cô độc, Hàng Tiểu An ngoài việc chăm sóc Vũ Thiên Nhai, còn giết thời gian bằng cách rèn luyện và tìm hiểu dị năng của mình, cậu đã phát hiện ra một chuyện vô cùng kinh hỷ, có lẽ những nhà khoa học thường truyền tin tức trên radio cũng chưa chắc biết được.

Nếu một người nào đó đủ mạnh, dị năng không chỉ xuất hiện đơn thuần trên nội hạch* mà còn tác động vào mặt khác, theo lý thuyết của Hàng Tiểu An chính là linh hồn. Giải thích đơn giản hơn một chút, mỗi lần Hàng Tiểu An bộc phát dị năng, Thủy hệ do cậu tạo ra luôn có đặc tính riêng, giống như sinh mệnh nhảy nhót trong không gian thay đổi theo tâm trạng của Hàng Tiểu An. Thậm chí dù có chết đi, dị năng đó vẫn mãi khắc sâu vào tận linh hồn.

*Đính chính lại một chút, lõi năng lượng của mỗi loài sẽ có tên khác nhau: Tang thi (zombie) là tinh hạch hoặc tinh đan, con người là nội hạch hoặc nội đan, thực vật, động vật biến dị là yêu hạch hoặc yêu đan. Có chữ hạch khi lõi năng lượng đang ở nguyên thể dạng khối thạch giống ruby, có chữ đan khi lõi năng lượng được qua chế luyện.

Bất quá đây cũng chỉ là những gì Hàng Tiểu An tự nghĩ ra theo cảm nhận và quan sát của mình, cậu vẫn chưa tự tin coi toàn bộ là đúng.

Trong chớp mắt, lớp phòng hộ bằng nước xuất hiện chi chít gai nhọn đâm thẳng qua thân thể của bọn cá biến dị. Tuy không khiến bọn chúng chết hoàn toàn nhưng đợt tấn công cũng gây ra một sát thương nhất định.

Phập phập...

Đám cá biến dị chẳng những không biết khó mà lùi mà còn điên cuồng phóng thích dị năng công kích vào con thuyền, mặt biển càng thêm chấn động kịch liệt hơn.

"Chậc!" Hàng Tiểu An tặc lưỡi một cái, cũng không quá nôn nóng khi bị lâm vào tình thế nguy hiểm. Cậu chỉ cảm thấy tiếc nuối rằng sắp phải dùng thêm vài miếng yêu hạch để bổ sung tinh thần lực, thứ đó cậu phải tìm kiếm vô cùng vất vả mới có thể đủ số lượng cung cấp cho Vũ Thiên Nhai.

Không nghĩ vẩn vơ lâu, Hàng Tiểu An truyền ra một quả cầu nước lớn, đắp nặn thành một con bạch tuộc khổng lồ.

"Tiêu diệt bọn chúng." Hàng Tiểu An ra lệnh cho sinh mệnh mình vừa tạo ra, bản thân bắt đầu lảo đảo ngã nhào ra sàn, thậm chí lớp phòng hộ cũng không duy trì được nữa.

Nhưng... không cần phải lo lắng nữa.

Vì cậu tin tưởng vào 'sinh linh' của mình.

Đại bạch tuộc như một hài tử vui vẻ bơi quanh mạn thuyền, cực kì nhu thuận nghe theo mệnh lệnh của Hàng Tiểu An.

Xúc tua uốn lượn như dây leo, cuốn chặt lấy những con cá biến dị.

"Greee!!!... graaa..." âm thanh gầm thét thất thanh của chúng vang lên, lại tiếp tục không ngừng bắn dị năng.

Nhưng thân thể của bạch tuộc có sức nén tương đương với mực nước ở đáy biển, bất kỳ thứ gì tấn công hay chạm vào đều bị ép thành bã cả.

Phụt phụt!!

Máu tươi bắn tung tóe khắp nơi, Hàng Tiểu An trơ mắt nhìn đống máu từ trên không trung đổ ào xuống mặt mình, cả người cậu tanh hôi cùng dinh dính không dễ chịu chút nào.

"Haizz... không thuận lợi lắm..." Hàng Tiểu An buồn bực nằm giữa vũng máu, vì lúc này toàn thân cậu đều vô lực nên đại bạch tuộc liền nhận chức trách thu thập yêu hạch từ đám cá biển đó.

Trở về đất liền, Hàng Tiểu An thu thập được tận 6 viên yêu hạch, 4 thùng máu lớn và đống thịt cá biến dị tươi ngon.

Chưa kịp vui mừng lâu, Hàng Tiểu An ngay lập tức phát hiện ra điểm bất thường. Cậu nhìn ở bến cảng vốn trống rỗng nay lại xuất hiện một thứ khác lạ.

Con tàu kia... của ai?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com