Ep 103: Thân thế
[...]
Nhiệm vụ vừa hoàn thành, đúng lúc cả hai bị tách ra trở lại không gian điện ban đầu.
Phó Kiệt cảm nhận vòng tay trống trơn liền cảm thấy không vui.
|| Nhân Loại Giả, vượt ải thành công. Yêu cầu của ngươi là gì ? ||
Phó Kiệt nói ngay không cần suy nghĩ: "Người con gái cùng ta vào Di Tích. Ta muốn loại bỏ hoàn toàn virus bệnh độc khỏi cơ thể cô ấy"
Sau khi nghe những lời này, ngược lại người im lặng lại chính là vi hình mô phỏng. Gương mặt điện tử trầm ngâm trong giây lát, sau đó âm thanh đều đều vang lên.
|| Đó chỉ là một NPC||
"Đối với ta, rất đáng" Hắn dứt khoát.
....
||Nhân Loại Giả, có tình cảm với một NPC, trong lòng có nuối tiếc, ngươi sẽ không thể trở về thế giới ban đầu||
Ánh mắt Phó Kiệt thoáng dao động, hắn cau mày: "Có cách nào mang được cô ấy ra ngoài không?"
|| Câu hỏi vượt quá quyền hạn, không thể trả lời||
Hắn cụp mắt xuống.
"Nếu vậy ngươi chỉ cần loại bỏ virus khỏi cơ thể cô ấy là được"
....
|| NPC này đã được thiết lập sẵn bắt buộc phải chứa virus Vương, không thể thay đổi. 6 năm trước ngươi cũng ra điều kiện phải mang NPC này quay lại sau khi vượt hàng trăm nhiệm vụ. Giờ cũng vậy, tinh thần ngươi đã sắp tới cực hạn, ngươi không muốn sống nữa?||
"Nói nhiều" Phó Kiệt ngắt lời vi hình mô phỏng. "Có làm hay không?"
|| Không thể. Ngươi bỏ cuộc đi ||
Vi hình mô phỏng nhìn Phó Kiệt trầm tư trước mặt mình, có chút không biết phải làm sao.
6 năm trước do bị kích thích quá độ nên toàn bộ ký ức bị phong bế trước khi tiến vào thế giới này của y mở ra. Thân phận ẩn trong Di Tích của nó cũng bị y vạch trần.
Làm không biết bao nhiêu nhiệm vụ để sử dụng các đặc quyền, nếu không phải y bức thiết có lẽ linh hồn của NPC kia đã không bị nó tân tân khổ khổ đẩy ra lần nữa.
Nó có cảm giác, sau khi có lại được ký ức y còn điên cuồng cố chấp hơn gấp bội.
"Được" Mất một lúc suy nghĩ hắn mới chấp thuận. " Đổi lại ta muốn ngươi nói cho ta biết thân thế thật sự của linh hồn đang ở trong thân thể đó. Cô ấy từ đâu tới?"
Vi hình mô phỏng lần này ngược lại đáp hắn không chần chừ: "Nhân Loại Giả, cánh cửa màu đỏ dẫn tới thế giới này chỉ có một mình ngươi đi vào, ngươi hy vọng NPC kia cũng giống ngươi?
Đây vốn chỉ là một thế giới giả tưởng, sinh mệnh của ngươi ... cũng không phải vô tận"
Phó Kiệt cười nhạt.
"Ta không quan tâm. Nếu đến việc này ngươi cũng không làm được thì ta thiết nghĩ giá trị của ngươi đã hết rồi. Đừng để ta phải phá huỷ"
[....]
Mạc Khanh sau khi tách khỏi Phó Kiệt, cầm vật phẩm trên tay có chút không biết phải làm sao.
"Cái này sử dụng thế nào?"
|| Ngươi là Nhân Tồn Giả, không lẽ không biết?||
"Thật sự không biết, ta đâu phải siêu nhân toàn năng tinh thông vũ học"
Gương mặt điện tử có xúc động muốn lật bàn.
|| Trên đó có dán tờ hướng dẫn||
" A ~" Mạc Khanh cảm thán, căng mắt chó ra nhìn mẩu giấy bé tí dán ở phía góc.
Gương mặt điện tử nhìn Mạc Khanh trầm ngâm nghiêm túc đọc một lúc mới cất tiếng: ||Tình huống quá nguy cấp ngươi mới có thể mang ra sử dụng, cho nên bây giờ hãy cất đi cho kỹ ||
Mạc Khanh kinh ngạc ngẩng đầu: "Vật này hộ mệnh?"
|| Trên đó có ghi ngươi không biết đọc?||
"Ta không biết đọc thật" Mạc Khanh khí phách nói.
||....||
Gương mặt điện tử trầm mặc.
Vậy ngươi dùng cái vẻ thông thái đó nghiên cứu mất thời gian nãy giờ làm gì vậy?
Mấy người thế giới này đúng là ai cũng có thể khiến nó tức chết mà.
Dường như ngay lập tức không dài dòng, mô hình cục súc đá Mạc Khanh cút ra ngoài cửa động. Giống như chỉ cần nói nhiều thêm một câu nó chắc chắn sẽ tức chết.
Ngài Krish, tôi muốn từ chức !!!!
....
Mạc Khanh ngồi trên đất xoa xoa cái mông bị ném đau, thấy Phó Kiệt vẫn chưa trở ra liền thức thời không chạy lung tung mà khoanh chân ngồi yên nhàm chán đợi hắn.
Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời trong xanh lơ lửng những đám mây trắng hình bông gòn, ánh mắt vô định suy nghĩ miên man.
Nhân Tồn Giả?? Hừm ....
[...]
Xin mời đọc tiếp các chap mới nhất tại:
http://www.dreame.com/workBench?book_id=UUkfjtXuL7tQcwVSYiDCPw%3D%3D
Lik phía trên là hoàn thiện của toàn bộ chap này nha <3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com