148
Phòng Đại Sảnh Lớn của Hogwarts được biến thành phòng thi. Trên mỗi bàn, các tờ đề thi được ếm bùa dính chặt vào mặt bàn, không thể dịch chuyển hay bị thay đổi. Giáo sư McGonagall đi dọc theo dãy ghế, ánh mắt nghiêm khắc nhưng dịu dàng.
Regulus đứng bên mé cửa, không nói gì. Ông không được quyền giám thị kỳ thị trong kì thi lần này– dĩ nhiên – nhưng vẫn được phép ở lại quan sát do là người hướng dẫn đặc biệt từ Hội đồng Hogwarts.
Ngày thi đầu tiên: Bùa chú.
— Mọi người, xin hãy yên lặng. Các con có một tiếng rưỡi. Bắt đầu. — McGonagall tuyên bố.
Âm thanh xào xạc của bút lông và giấy da vang lên khắp sảnh. Doona ngồi ở hàng ghế chính giữa, mắt cô liếc nhanh qua đề:
"Câu 1: Mô tả và so sánh hiệu quả của hai loại bùa bảo vệ cơ bản là Protego và Protego Maxima. Viết rõ nguyên lý, điều kiện kích hoạt, và cách phản hồi khi bị phá giải."
Tay cô thoáng run.
Regulus từ xa nhìn thấy điều đó.ông gật đầu rất nhẹ, một cái gật khiến Doona mím môi, hít một hơi sâu và bắt đầu viết.
Ở bên phải, Ron nhăn trán, lẩm nhẩm trong miệng:
— Protego là cái nào nhỉ... có phải là bùa chống bắn nước không ta?
Hermione thì đã viết kín nửa trang giấy.
Theodore vắt chân nhẹ, nét mặt bình thản. Còn Draco, bút đi đều tăm tắp, ánh mắt nghiêm túc lạ lùng.
Enzo thì quay sang nhìn Doona thoáng chốc, rồi cúi xuống viết tiếp.
Mattheo, như thường lệ, ngồi im lìm. Nhưng nếu để ý kỹ, tay hắn đang vẽ thành hình những ký hiệu cổ trong bài – đúng như cách Regulus đã dạy hắn: "Bùa không chỉ là phép, mà còn là ngôn ngữ."
Ngày thi thứ hai: Thực hành Bùa Chú – tại sân thi phụ phía Tây.
Giám thị thi thực hành là Giáo sư Flitwick, nhỏ bé nhưng không hề dễ tính. Mỗi học sinh phải đứng trước ba vị giám khảo, thực hiện hai bùa chú: một bùa phòng thủ, một bùa hỗ trợ.
Khi đến lượt Harry, cậu giơ đũa lên, phát âm chắc nịch:
— Expelliarmus!
Vũ khí từ tay giám khảo văng ra. Một điểm cộng.
— Protego Maxima!
Một màn chắn sáng lấp lánh hiện lên, tạo vòng xoay ổn định.
Regulus đứng khoanh tay phía xa. Mắt ông không chớp, nhưng gương mặt rất nhẹ nhõm – gần như là một sự tự hào.
Draco thực hiện chính xác như những gì đã luyện. Nhưng sau khi kết thúc, cậu quay lại nhìn Regulus, như để hỏi:
Con làm được rồi... phải không?
Regulus không nói. Chỉ gật đầu.
Chút hồi hộp trên mặt Draco biến mất, để lại một vẻ tự tin hiếm thấy.
Đến lượt Doona.
Không khí thoáng im lặng.
Doona bước ra, đứng thẳng, tay nắm chặt đũa phép. Giám khảo ra hiệu bắt đầu.
— Lumos Maxima!
Một luồng sáng mạnh mẽ từ đầu đũa cô bùng lên, chiếu rực cả khán phòng. Một vài học sinh ở hàng sau còn che mắt lại.
Giám khảo khẽ gật.
— Bùa tiếp theo?
Doona xoay đũa nhẹ.
— Protego Totalum.
Tấm khiên phát sáng, lần này không chỉ hiện ra quanh cô mà còn lan ra cả vài bước, bao bọc toàn bộ phạm vi thi. Giám khảo liếc nhìn nhau, rồi đánh dấu vào biểu mẫu: "Phạm vi bảo vệ mở rộng – vượt yêu cầu."
Regulus khẽ nhắm mắt, như thở ra.
Ông đã biết cô làm được.
Kết thúc buổi thi, cả nhóm lảo đảo rời sân, ai nấy đều mệt mỏi rã rời nhưng trong lòng tràn ngập hy vọng.
Ron ngồi phịch xuống bậc thềm:
— Tao mà không qua Bùa chú thì cho tao ăn đầu rồng đi.
Hermione liếc cậu, thở hắt:
— Tao nghĩ mày chỉ trượt nếu... viết "Protego là cái để che dù" vào bài luận.
Cả nhóm cười phá lên.
Mattheo không nói gì. Hắn đang ngồi một mình ở góc sân, tay nghịch viên đá nhỏ, ánh mắt dõi theo Doona.
Regulus bước đến, không lên tiếng. Nhưng khi ánh mắt ông chạm ánh mắt Mattheo, cả hai đều biết: kỳ thi là bước đầu tiên... và chiến trường thực sự, không phải chỉ nằm trên giấy.
Buổi sáng cuối cùng trước kỳ nghỉ hè, cú mèo tràn ngập bầu trời Hogwarts, đen kịt như cơn bão sắp đổ xuống. Nhưng lần này, thứ rơi không phải mưa, mà là... những bức thư niêm phong mang biểu tượng Bộ Pháp Thuật.
Bảng điểm O.W.L.
Niềm tự hào – hoặc cơn ác mộng – của học sinh năm thứ năm và sáu.
Cả Đại Sảnh đường rộn ràng tiếng xé giấy. Một vài tiếng hét, vài tiếng thở phào, và không thiếu những tràng la ó khi kết quả "không như mơ".
Doona ngồi cạnh Mattheo, tay cô run nhẹ khi cầm lấy bức thư dán sáp. Regulus, từ xa, vẫn im lặng dõi theo. Ông đang đứng cạnh Giáo sư McGonagall, nhưng ánh mắt chẳng hề rời khỏi cái bàn giữa sảnh, nơi nhóm Lumos và Tam giác Vàng đang tụ họp.
Hermione mở thư đầu tiên.
— tao được 10 điểm xuất sắc... chỉ trượt độc dược! — cô há hốc miệng, nhìn chằm chằm vào một dòng mực đỏ thẫm.
Ron nghển cổ nhìn vào:
— Trượt độc dược? Mày đùa tao đấy à?
— giáo sư Snape cho khó hơn bình thường! Mình chắc chắn ông ấy làm gì đó...
Draco nhếch môi nhẹ:
— Tao qua tất cả. Tám điểm Xuất sắc, hai điểm Khá.
Doona khẽ siết mép thư, rồi nhẹ nhàng mở. Từng dòng chữ hiện ra.
**Người nhận: Doona Black
Kết quả:
• Bùa chú: Xuất sắc
• Biến hình: Xuất sắc
• Độc dược: Xuất sắc
• Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám: Xuất sắc
• Thảo dược học: xuất sắc
• Lịch sử pháp thuật: Tốt
• Thần chú cổ: Xuất sắc
Xếp hạng: Hạng Nhì Toàn Trường
Ghi chú từ Hội đồng: Năng lực thần chú cổ đặc biệt. Đề nghị xét duyệt chương trình huấn luyện chuyên sâu.**
Cô chết lặng vài giây.
— Mày đứng nhì! — Hermione hét lên. — Tao không tin được... chắc mattheo mày lại nhất nhue mọi khi....
Một giọng uể oải vang lên từ phía sau:
— Đúng rồi đấy.
Mattheo vứt lá thư xuống bàn.
Tờ giấy ghi rõ:
**Mattheo Riddle
• 12 điểm Xuất sắc, điểm tuyệt đối.
• Xếp hạng: Hạng Nhất Toàn Trường.**
Draco nhìn bạn mình rồi khẽ nhíu mày:
— Mày học lúc nào vậy? Tối nào tao thấy mày ngồi như hồn ma ở Tháp Nam.
Mattheo nhún vai:
— Tao chỉ không cần đọc lại những gì đã thuộc.
Ron rên rỉ:
— Thiệt là... vừa đẹp trai vừa thiên tài, ai chịu nổi?
Theodore nhướn mày:
— Đứng thứ ba mà tao còn bị đè đầu. Đúng là khó sống với mày thật.
Ron nhìn Harry rồi thở hắt một tiếng :
-mở đi harry còn hai đứa mình thôi đó
Harry nhìn Ron gật đầu
Ron Weasley tay run run bóc thư. Cậu nín thở, mặt đỏ bừng. Khi đọc xong, cả người đông cứng trong ba giây. Rồi...
— Tao... Tao ĐƯỢC... HAI MÔN XUẤT SẮC!! BÙA CHÚ VỚI PHÒNG CHỐNG NGHỆ THUẬT HẮC ÁM!!
— Tao không đùa đâu! Tao không nằm mơ!!
Ron la lên, rồi lao bổ qua đám đông học sinh, nhảy cái vèo đến chỗ Regulus – như một cái lò xo bật tung.
— GIÁO SƯ REGULUS! GIÁO SƯ ĐÚNG LÀ CÓ PHÉP THUẬT THẬT ĐÓ! CHÚ BIẾN TUI THÀNH THẰNG BIẾT HỌC THẬT RỒI!! CHÚ NHÌN ĐI!! – cậu vừa cười vừa dúi lá thư vào tay ông.
Regulus bật cười, tay vẫn giữ được thăng bằng khi Ron ôm chầm lấy.
— Từ từ, con trai. Ta đọc đã.
Ông lướt qua các dòng kết quả, rồi nghiêng đầu:
— Quá tốt, Ron. Như ta đã nói, nếu con kiên trì và chịu mở đầu óc ra, không gì là không thể.
Ron cười toe toét, mặt đỏ rực nhưng mắt thì long lanh như sắp khóc.
— Cảm ơn giáo sư, thật sự luôn đó giáo sư....Chưa ai ngoài má tui từng tin tui làm được...
Harry cũng bước tới, chìa bức thư ra, nét mặt nhẹ nhõm.
— Tám điểm Xuất sắc, hai điểm Tốt. Không tệ.
Regulus gật đầu, đập nhẹ lên vai Harry:
— Tốt. Nhưng con còn có thể làm hơn thế nữa. Trận chiến phía trước đòi hỏi nhiều hơn điểm số.
Harry cười mím, ánh mắt sâu lắng:
— Con biết. Con sẽ không khiến chú thất vọng.
Giáo sư McGonagall thì quay sang ông, cất giọng:
— Tôi đoán phần lớn nhờ cách cậu dạy tụi nhỏ.
Regulus trầm giọng:
— Tôi chỉ đưa đũa phép vào tay chúng. Phần còn lại là lựa chọn của bọn trẻ.
Doona rút tờ giấy ra khỏi phong bì, mân mê một lúc lâu. Regulus bước tới, im lặng đặt một bàn tay lên vai cô.
— Cha rất tự hào.con làm rất tốt con yêu
Doona ngẩng lên, mắt hoe hoe nước.
— Cảm ơn cha...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com