Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

86

Đêm đen bao trùm Hogwarts như một tấm màn dày đặc, lạnh lẽo và bất động. Nhưng trong tâm trí Mattheo Riddle, một cơn bão dữ dội đang dâng lên, phá vỡ mọi rào chắn của lý trí và cảm xúc.

Hắn thấy mình đứng giữa một hang động âm u, ẩm ướt, nơi không có một tia sáng nào lọt vào. Đá tường nhẵn bóng, phủ đầy vệt máu khô đóng lại, từng tiếng thì thầm rợn người vọng lại bằng một ngôn ngữ cổ xưa không thể hiểu. Từng bước chân Mattheo vang lên trên nền sàn đá lạnh lẽo, như tiếng đập của trái tim một sinh vật cổ quái đang thức giấc.

Giữa hang động là một vòng tròn ma thuật khổng lồ được khắc bằng máu khô, mùi tanh tưởi ngấm sâu vào không khí, mùi của sự chết chóc và bóng tối đang hồi sinh. Trong vòng tròn ấy, một hình thể dị hợm, nửa xác sống nửa linh hồn, hiện ra.

Đó là Voldemort — không còn là cái bóng yếu ớt đã chết yểu, mà là một bóng ma hắc ám đầy uy quyền đang dần hồi sinh.

Mattheo cảm nhận máu trong cơ thể mình bị hút dần ra, không phải bởi dao kiếm hay vết thương thể xác nào, mà bởi một sức mạnh vô hình, mạch nguồn huyết thống nối liền hắn với bóng tối kia.

Một giọng nói vang lên, rắn rít, sắc lạnh, khắc sâu vào tâm trí hắn:

— "Ngươi không thể ngăn ta... con trai ta."

Mattheo lùi lại, giọng gằn lên như lưỡi dao:

— "Tao không phải là con của mày."

Bóng tối cười nhạt:

— "Ngươi là chìa khóa. Máu ta trong ngươi là đủ để mở cánh cửa. Không cần Potter, không cần Tử thần Thực tử. Chỉ cần ngươi."

Mattheo cố vùng thoát khỏi cái mơ quái ác, nhưng một tiếng thét chói tai vang lên trong đầu hắn — như tiếng linh hồn rạn vỡ, như máu nóng sôi sục trong huyết quản.

Hắn tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm trán. Ngoài cửa sổ, trời còn chưa sáng, nhưng từ xa xa, trong rừng sâu bên ngoài Hogwarts, một vệt sáng đỏ rực bắn lên bầu trời — như máu đổ rách nát màn đêm.

Hang Than Khóc

Xa kia, trong một hang động đen tối khác, nghi lễ kết thúc. Xác thịt đang dần trở lại, xương chắp nối, máu tuần hoàn trở lại một cách thần kỳ.

Chúa tể Voldemort đã sống lại.

Không tiếng trống, không lời ca tụng. Chỉ một ánh mắt đỏ rực, sâu thẳm, lạnh lùng mở ra trong màn đêm đặc quánh.

Hắn thở dài — hơi thở lần đầu tiên sau nhiều năm vắng bóng, như nỗi giận dữ và khát vọng báo thù trào dâng.

— "Thế giới này nghĩ rằng ta đã kết thúc."

Bàn tay run rẩy rồi siết chặt, nắm đấm đen tuyền đầy sức mạnh hắc ám:

— "Giờ ta sẽ bắt đầu lại, từ trong bóng tối."

Sáng Tại Hogwarts

Ánh sáng bình minh nhạt nhòa hoà vào căn phòng chung của nhóm, nhưng Mattheo không thể ăn nổi một miếng. Mắt hắn đỏ ngầu, tay run run như bị ai đó bóp nghẹt.

Doona ngồi bên cạnh, khẽ đặt tay lên tay hắn, giọng dịu dàng:

— "Lại mơ ác mộng à?"

Mattheo không trả lời ngay. Hắn ngước nhìn mọi người đang ngồi quanh — Hermione, Harry, Ron, Enzo, Theodore và Draco — tất cả đều tập trung nhìn hắn, ánh mắt ngập tràn lo lắng.

Cuối cùng, hắn thở dài, giọng nghèn nghẹn:

— "Hắn đã sống lại."

Không một lời đáp. Chỉ có tiếng tim từng người đập thình thịch trong lồng ngực.

Hắn nói tiếp, giọng đanh thép và đầy nỗi sợ hãi:

— "Lần này, hắn không tìm Potter. Hắn không cần ai. Hắn ẩn mình, chờ đợi... Lập kế hoạch từng bước để quay lại."

Hermione đứng bật dậy, giọng gấp gáp:

— "Chúng ta phải báo cho Bộ Pháp thuật ngay."

Harry lắc đầu, ánh mắt đăm chiêu:

— "Nếu họ không tin? Nếu họ nghĩ chuyện này là bịa đặt?"

Doona thở dài, ánh mắt nhìn ra xa:

— "Vậy... chỉ có tụi mình biết sự thật thôi?"

Mattheo nhìn mọi người, đôi mắt thép lạnh lùng, đầy quyết tâm:

— "Không chỉ biết. Tụi mình phải ngăn hắn. Trước khi thế giới biết hắn đã quay lại.

Căn phòng nhỏ nơi nhóm bạn họp kín chật ních người, không khí căng như dây đàn.

Mattheo ngồi ở vị trí trung tâm, ánh mắt đen sâu thẳm quét qua từng khuôn mặt quen thuộc.

— "Voldemort đã trở lại, nhưng hắn không hành động như trước. Hắn đang ẩn mình, lấy lại sức mạnh."

Hermione nghiêm nghị:

— "Vậy chúng ta không thể cứ chờ đợi. Bộ Pháp thuật không tin, tụi mình phải tự tìm cách ngăn hắn."

Ron cau mày:

— "Nhưng làm sao mà biết hắn ở đâu? Hắn có thể trốn đâu đó mà không ai phát hiện."

Enzo lên tiếng, giọng đầy nhiệt huyết:

— "Chúng ta có thể dò theo dấu vết ma thuật. Dù Voldemort mạnh mấy thì cũng không thể ẩn hoàn toàn."

Theodore gật đầu:

— "Phải. Và quan trọng nhất, tụi mình phải chuẩn bị sẵn sàng về mặt sức mạnh."

Draco lạnh lùng:

— "Lần này, không ai được phép mắc sai lầm."

Doona nhìn Mattheo, giọng khích lệ:

— "Tao tin mày, hắn. Mày đã từng chiến đấu với bóng tối, và lần này cũng vậy."

Mattheo đáp, nụ cười thoáng qua hiếm hoi:

— "Tao không đơn độc. Tụi mình sẽ chiến đấu cùng nhau."

Hermione liền đưa ra đề xuất:

— "Chúng ta nên tập trung tìm hiểu về các bí mật ma thuật liên quan đến Voldemort, nhất là những phần tử còn sót lại của Tử thần Thực tử."

Harry nhìn mọi người:

— "Tụi mình cần thành lập một nhóm nhỏ, vừa điều tra vừa chiến đấu. Phải nhanh trước khi hắn kịp làm gì."

Ron giọng trầm xuống:

— "Và phải giữ bí mật tuyệt đối. Nếu rò rỉ, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."

Cả nhóm đồng thuận. Không khí dần bớt căng thẳng, thay vào đó là sự quyết tâm mạnh mẽ.

Mattheo đứng lên, giọng trầm hùng:

— "Từ giờ, mọi người phải cảnh giác. Bóng tối đang trở lại, và tụi mình là hàng rào cuối cùng."

Cả nhóm gật đầu, ánh mắt đầy lửa.

Không khí trong phòng họp kín vẫn căng như dây đàn, nhưng giờ đây là sự tập trung tuyệt đối. Mattheo đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng nhưng kiên định:

— "Tụi mình không thể chỉ nói suông được. Phải có kế hoạch rõ ràng. Ai làm gì?"

Hermione nhanh chóng giơ tay:

— "Tao sẽ chịu trách nhiệm nghiên cứu các sách cổ về ma thuật cổ xưa, các nghi lễ, bùa chú liên quan đến Voldemort và Tử thần Thực tử. Nếu có manh mối gì, tao sẽ báo ngay."

Ron nhún vai:

— "Tao với Harry sẽ làm nhiệm vụ tuần tra quanh trường, dò tìm dấu hiệu ma thuật lạ. Nhất là khu vực Rừng Cấm, nơi có thể là nơi ẩn náu của chúng."

Harry gật đầu, ánh mắt quyết tâm:

— "Ngoài ra, tao sẽ liên hệ với một số người bạn trong Bộ Pháp thuật để thu thập tin tức. Nhưng phải kín, không để lộ kế hoạch."

Enzo thở dài, giọng đầy trách nhiệm:

— "Tao và Theodore sẽ đi tìm những người có khả năng chống lại Voldemort, tập hợp lực lượng. Những ai tin tưởng được, phải kêu gọi hợp tác."

Theodore nghiêm túc:

— "Phải có một đội ngũ chiến đấu sẵn sàng phản ứng ngay khi Voldemort ra tay,tao sẽ gọi lại Dumbledore Army"

Draco nhìn mọi người, giọng lạnh lùng nhưng rõ ràng:

— "Tao đảm bảo việc bảo vệ nội bộ, giám sát sự an toàn cho mọi người trong trường. Nếu có nguy hiểm, tao sẽ báo ngay."

Doona nhìn Mattheo, rồi nói với cả nhóm:

— "Mày biết rồi đó, tao sẽ hỗ trợ Mattheo trong việc phát hiện ma thuật đen và bảo vệ mày khi cần."

Mattheo mỉm cười, hiếm hoi như một tia sáng giữa đêm tối:

— "Tụi mình là gia đình, là hàng rào cuối cùng. Mỗi người một nhiệm vụ, nhưng chỉ một mục tiêu: ngăn Voldemort trở lại."

Hermione khẽ cười:

— "Tụi mình sẽ làm được. Không còn lựa chọn nào khác."

Mọi người cùng nhau đứng dậy, nắm tay nhau một cách quyết tâm.

Căn phòng nhỏ trở nên ấm áp hơn giữa bầu không khí u ám của bóng tối đang trở lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com