Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Chủ thịt: Bị quan quân thúc thúc hạ dược làm mạnh bạo, giáo bá đánh vỡ, thúc cháu đánh nhau Tu La tràng.

Ngày hôm sau thứ bảy, thu được tin tức từ Lục Duật, Ôn Ngôn đang ngồi ở trên ban công đọc sách theo nhân thiết.

【001, hắn mời ta đến nhà hắn, nói là về chuyện ngày hôm qua có chút lời nói nói cho ta, còn uy hiếp ta, ta như thế nào cảm giác hắn tưởng thượng ta......】

Ôn Ngôn nhìn trên di động như là trưởng bối thăm hỏi lại nơi chốn lộ ra uy hiếp, tấm tắc cùng hệ thống giao lưu.

Không thể không nói, Lục Duật thực hiểu biết tính cách Ôn Ngôn, hắn không trực tiếp uy hiếp, Ôn Ngôn sẽ không đi.

【 hẳn là...... Không phải đâu, hắn hẳn là thẳng......】

Hệ thống rõ ràng nhớ tới phía trước chính mình bị vả mặt, trầm mặc, nhìn tin tức của Lục Duật, hệ thống cảm giác có chút hỏng mất, nam chủ ngôn tình thế nào đều cong......

Ôn Ngôn ra tới Mạc gia, phó quan của Lục Duật liền chờ hắn ở một chỗ.

Trong đại sảnh Lục gia chỉ có Lục Duật cùng Ôn Ngôn, phó quan mang hắn đi vào liền mang theo tất cả người hầu lui ra ngoài.

Lục Duật ăn mặc quần áo rộng thùng thình ở nhà, phần ngực bị lộ ra mang màu đồng cường tráng, mang theo vài phần sắc dục.

Hai người ai đều không có nói chuyện, Lục Duật đứng dậy đổ hai chén nước, một ly đặt ở trước mặt Ôn Ngôn, một ly đặt ở  trước mặt chính mình, Ôn Ngôn không có động cái ly, nhẹ nhàng nói cảm ơn, "Cảm ơn Lục thúc."

"Lục thúc" hai chữ nhấn đến cực nặng, giống như nhắc nhở Lục Duật cái gì.

Lục Duật cầm lấy cái ly uống lên nước, cười khẽ ra tiếng, "Ngôn Ngôn không cần như vậy khẩn trương, cũng không cần cảnh giác thúc thúc, rốt cuộc thúc thúc nếu là muốn làm cái gì ngươi cũng phản kháng không được." Nói rồi lại uống lên một ngụm nước.

Ôn Ngôn không có hé răng, xem hắn uống nước xong, mới cầm lấy cái ly tới uống lên mấy ngụm.

Mi mắt buông xuống, lông mi đen nhánh, hơi hơi run, quét đến trong lòng Lục Duật một trận ngứa.

Ôn Ngôn giống như một con mèo con cao ngạo cảnh giác, xinh đẹp đáng yêu cực kỳ, Lục Duật nhìn Ôn Ngôn, càng xem càng cảm thấy thích, nơi nào đều cực hợp ý hắn, thiếu niên này nên là của hắn.

Lục Duật hắn trước nay đều không phải là người nghĩa khí, vì yêu nhượng bộ, chẳng sợ thiếu niên đã là người của cháu trai hắn, hắn cũng muốn đoạt lấy, rốt cuộc cháu trai hắn cũng chỉ là một cái kẻ đoạt lấy đáng giận không phải sao?

Khái niệm từ nhỏ của hắn, thứ hắn thích, hắn liền phải có được, chẳng sợ dùng một ít không quang minh thủ đoạn, huống chi là người hắn thích lần đầu trong ba mươi mấy năm, hắn càng không thể buông tay.

Lục Duật vẫn luôn dùng ánh mắt tùy ý đánh giá cậu, như là một con sói hung ác nhìn con mồi của chính mình, kia căn bản không phải là ánh mắt của trưởng bối xem vãn bối, Ôn Ngôn cảm giác tình cảnh chính mình rất là nguy hiểm, lại không rời đi liền có chuyện xảy ra.

"Lục thúc nếu là không có gì chuyện gì ta liền rời đi trước." Ôn Ngôn nói xong liền vội vàng đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Lục Duật cũng không ngăn cản cậu, liền nhìn cậu rời đi, khóe miệng vẫn luôn mang theo trêu ghẹo sủng nịch ý cười, nhìn cậu giống như một con mèo nhỏ hoảng loạn cảm giác rất là đáng yêu.

Ôn Ngôn mới vừa đi vài bước, chỉ cảm thấy cả người mềm mại vô lực, nằm liệt ngồi dưới đất, cậu xem Lục Duật uống mới uống, chuyện gì xảy ra?

Lục Duật nhìn Ôn Ngôn bộ dáng có chút nghi hoặc, cảm giác thật là đáng yêu, hắn cười khẽ đi lên trước, "Bảo bối, thúc thúc xuất thân chính là bộ đội đặc chủng, liền một chút dược tính cái gì?"

Hắn nhéo cằm Ôn Ngôn nhẹ nhàng rơi xuống một cái hôn, lướt nhanh qua, một tay ôm kiểu công chúa ôm cậu hướng phòng ngủ chính đi đến.

Ôn Ngôn tưởng phản kháng, lại không có sức lực, chỉ có thể giống một con mèo nhỏ mềm mại mà nằm ở trong lòng ngực hắn. Dược do Lục Duật hạ làm cậu toàn thân vô lực, đầu óc lại rất là thanh tỉnh.

Nhìn phòng ngủ càng ngày càng gần, Ôn Ngôn càng thêm hoảng loạn, khuôn mặt thanh lãnh, đuôi mắt đỏ tươi, hốc mắt ướt dầm dề mà chứa nước mắt, "Lục thúc, không thể, ta vẫn luôn đem ngài là trưởng bối kính trọng, không thể......"

Lục Duật nghe thiếu niên nói, cúi đầu nhẹ nhàng ngậm một chút tiểu vành tai phiếm hồng của cậu, ở bên tai cậu ái muội nỉ non, "Ta trước nay đều không nghĩ làm thúc thúc ngươi, ta chỉ nghĩ làm nam nhân của ngươi, đem ngươi ấn ở trên giường hung hăng thao làm, cái danh trưởng bối chẳng qua là ta lấy cớ để làm chuyện vô liêm sỉ thôi."

Ôn Ngôn bị ôn nhu mà đặt ở trên giường, cậu biết kết cục đã định, cái gì cũng không thay đổi được, nước mắt rốt cuộc nhịn không được từng giọt chảy xuống khuôn mặt.

Lục Duật một bên cởi quần áo cậu, một bên khẽ hôn ở trên mặt cậu, liếm láp đi nước mắt, quan quân thúc thúc giống lão lưu manh lúc này phá lệ ôn nhu, "Ngôn Ngôn đừng sợ, thúc thúc thương ngươi."

Ôn Ngôn trầm mặc mà nằm ở trên giường yên lặng rơi lệ, tùy ý hắn động tác, thực mau bị lột sạch quần áo.

Trên người thiếu niên còn giữ dấu vết hôm qua, cổ cùng ngực bị tím tím xanh xanh dấu hôn cùng dấu cắn che kín, hai viên tiểu đầu vú phá lệ hồng nộn, có điểm sưng, trên eo còn có mấy cây xanh tím dấu tay véo ngân, hai chân dài trắng nõn hiện tại treo ở eo màu đồng cổ thon chắc, chân cậu lớn lên thật là đẹp, vừa trắng vừa mềm làm người muốn hôn liếm, ngón chân màu hồng phấn, thực thích hợp bị người thưởng thức.

Lục Duật trên cao nhìn xuống đánh giá thiếu niên,cả người thiếu niên có loại lăng ngược mỹ cảm, nhắm mắt lại yên lặng rơi lệ, nằm ở trên giường mặc người xâu xé, xem đến dưới thân Lục Duật côn thịt lớn sưng to.

"Ngôn Ngôn thật đẹp! Xem đến thúc thúc đều cứng, chính là dấu vết trên người làm thúc thúc rất là khó chịu, thật muốn đem tiểu tử kia đánh chết!"

Lục Duật nói, tay thon dài thưởng thức chân Ôn Ngôn, dương vật đỉnh cọ cọ, nóng đến Ôn Ngôn kêu rên ra tiếng, ngón chân nhịn không được cuộn tròn, chân muốn co lại lại dùng không đến sức lực, chỉ có thể bị túm cọ xát côn thịt, chất nhầy trên đỉnh quy đầu đem trắng nõn chân cọ tràn đầy dấu vết trong suốt.

Hắn cúi đầu hôn lên môi Ôn Ngôn, cạy ra hàm răng càn quét mút lấy ngọt nị nước bọt, giống như quân vương thắng lợi tuần tra lãnh thổ của chính mình, "Bảo bối ngọt muốn chết."

Lục Duật trêu chọc Ôn Ngôn, hơi nóng dâng lên ở mẫn cảm lỗ tai, đem vành tai hồng nộn huân đến giống lấy máu.

Hắn từ trên xuống dưới, tại thân thể mềm mại cắn hôn, từ cổ, xương quai xanh, ngực, bụng nhỏ...... Đem vết tích lưu lại của cháu trai hắn toàn bộ bao trùm, đem bảo bối đánh lên dấu vết của hắn.

Hạ thân run rẩy lại phấn nộn bị ngậm lấy bời khoang miệng ấm áp ướt nóng, Ôn Ngôn nhịn không được kêu rên thẳng lưng, toàn thân xấu hổ đến phiếm hồng, "Không cần, Lục thúc, Lục Duật, bẩn......"

Hắn không nghĩ tới Lục Duật sẽ ngậm lấy nơi đó của cậu, cậu nghĩ nơi đó thực bẩn, hơn nữa vẫn là trưởng bối như Lục Duật, quan cao quyền trọng, nội tâm Ôn Ngôn nhịn không được dâng lên một loại bí ẩn kích thích.

"Ngôn Ngôn không bẩn, nơi nào của Ngôn Ngôn cũng sạch sẽ, nơi nào đều là ngọt......" đầu lưỡi thô dài nóng bỏng thường thường liếm qua đầu cột cán, không có kỹ xảo gì, lại có thể cảm giác được thực rõ ràng mà ở lấy lòng cậu, rốt cuộc Lục Duật hơn ba mươi năm qua người cũng chưa chạm qua, càng không cần phải nói làm loại sự tình này, hắn trước kia cũng không nghĩ tới sẽ có người làm hắn cam tâm tình nguyện mà làm loại sự tình này.

Hắn một bên liếm láp đùa bỡn dương vật phấn nộn, bàn tay to thô ráp tìm được mặt sau dùng sức xoa bóp mông thịt đĩnh kiều trắng nõn mềm mại.

Theo sau dùng ngón tay cắm vào tiểu huyệt sưng đỏ kiều nộn, hôm qua mới bị đại dương vật khai bao tiểu huyệt cũng không khó tiến vào, bên trong đã hơi hơi chảy nước, có ướt át, thịt non trực tràng có chút sưng đỏ bốn phương tám hướng mà đè ép ngón tay, siết càng chặt, một ngón tay liền vào khó khăn, không khuếch trương tốt thứ đồ kia của Lục Duật căn bản vào không được.

"Không, không cần cắm......"  Cảm giác dị vật bên trong huyệt khẩu sưng đỏ làm Ôn Ngôn nhịn không được kháng cự, ngón chân cuộn tròn càng chặt.

Lục Duật nội tâm cảm thán bảo bối khẩn trí, trong miệng vất vả cần cù mà hầu hạ đồ vật nhỏ, ngón tay chậm rãi thâm nhập tiểu huyệt, cẩn thận khuếch trương lên, thô ráp lòng bàn tay xẹt qua thịt ruột, trước sau mãnh liệt kích thích làm Ôn Ngôn nhịn không được toàn thân rùng mình, nhục bích chảy ra tràng dịch, bị thọc vào rút ra mang ra, khoái cảm từ điểm mẫn cảm tầng tầng chồng chất, Ôn Ngôn sung sướng khiến nước mắt chảy càng nhiều, ngăn không được rên rỉ, đôi tay gắt gao ôm đầu Lục Duật, ngón chân nhịn không được không ngừng co rút lại, hai chân qua lại vặn vẹo.

Lục Duật nhìn bộ dạng sung sướng lại đáng yêu của Ôn Ngôn càng thêm nỗ lực mà hầu hạ cậu, ngón tay biến thành ba ngón, nhanh chóng thọc vào rút ra, đem cửa hậu môn căng đến hết mức, dâm thủy cũng đi theo chảy ra nhỏ giọt ở khăn trải giường tối màu, thấm ra một vùng dâm mĩ.

Quá sướng a......

Hai chân Ôn Ngôn đột nhiên đung đưa qua lại trên giường, cong eo hướng lên trên, trong đầu mơ hồ, côn thịt run rẩy bắn ra tinh dịch, bên trong mặt sau phun ra một luồng nước nóng tưới ở trên ngón tay Lục Duật, trước sau cùng nhau đạt cao trào.

Lục Duật một tiếng "Ực" đem tinh dịch trong miệng nuốt xuống, Ôn Ngôn nghe được tiếng nuốt mở to mắt thất thần mà nhìn hắn, trong đầu còn tràn ngập khoái cảm, hơi hé miệng, "Dơ......"

"Ba ——" Lục Duật rút ra ngón tay dính đầy dâm dịch, nâng lên tay, nước dâm trên ngón tay chảy xuống rơi trên bụng nhỏ của Ôn Ngôn, miệng hậu huyệt không có ngón tay ngăn trở làm nước chảy từ bên trong ra.

"Không bẩn, chỗ nào của Ngôn Ngôn cũng ngọt, Ngôn Ngôn chảy thật nhiều nước, trên tay ta đều là......"

Lục Duật ghé vào trên người Ôn Ngôn đùa giỡn, nâng tay lên làm cậu xem tay kia dính đầy nước dâm đang nhỏ giọt, Ôn Ngôn ngượng ngùng xoay đầu, "Không cần, không......"

Nhìn bộ dáng thẹn thùng của cậu, Lục Duật nhịn không được hôn lấy đôi môi kiều diễm, trong miệng còn mang theo tinh dịch tanh sáp, Ôn Ngôn ghét bỏ mà nghiêng đầu trốn đi đôi môi hắn, Lục Duật bị bộ dáng cực lực tránh né của cậu chọc cười "Nơi nào có người ghét bỏ chính mình a?"

Hắn nhéo cằm cậu không cho động , "Ba" "Ba" "Ba" hôn vài cái.

"Ngôn Ngôn bảo bối đã sướng vậy tiếp theo nên đến thúc thúc."

Vừa nói vừa kéo chân Ôn Ngôn ra đặt ở trên eo của hắn, đồ vật to lớn màu tím đen theo giọng nói cuối cùng rơi xuống hung hăng đâm vào tiểu huyệt chặt chẽ đến phát đau, Ôn Ngôn kêu rên, cúc huyệt mới vừa cao trào bị kích thích đến chảy ra một cổ nước nóng tưới ở trên côn thịt, miệng huyệt không ngừng co chặt lại, thịt ruột sưng đỏ so ngày thường càng thêm siết chặt, sướng đến mức cả người Lục Duật run lên, thiếu chút nữa xuất tinh, "Mẹ kiếp!"

Lão lưu manh Lục Duật giống như trừng phạt mà nhéo mạnh vài cái lên tiểu đầu vú hồng diễm của Ôn Ngôn, "Không cần...... Đau......", Thiếu niên kêu lên đau đớn, hắn cúi đầu dùng lưỡi nhẹ nhành liếm, xoa xoa hai viên tiểu đá quý như muốn an ủi, Ôn Ngôn nhịn không được hừ hai tiếng thoải mái.

Thật là cục cưng kiều khí, đáng lẽ phải được hắn chiều chuộng, chỉ cần nằm xuống và được hắn hầu hạ thoải mái.

Theo chuyển động trong miệng, hắn thẳng lưng hung hăng ra vào va chạm khiến trực tràng dâm đãng sông cuộn biển gầm.

Trực tràng mẫn cảm bị cuồng bạo gian dâm làm Ôn Ngôn chịu không nổi, vặn eo nâng mông mà giãy giụa, khóc lóc, "A —— không cần...... Thúc thúc, đừng......" Tao huyệt ngậm dương vật lớn càng siết chặt, nước sốt tràn đầy, cán bị mị thịt tầng tầng đè ép.

Lục Duật sướng mà thấp suyễn, "Ngôn Ngôn thật đúng là đại bảo bối, thúc thúc nên thao em sớm hơn một chút mà không phải để thằng nhóc Lục Phương Trì đoạt đi trước."

Hắn hung hăng đâm mạnh vào, phá vỡ tầng tầng thịt mềm khẩn trí ngăn trở, nghĩ đến cục cưng dưới thân bị cháu trai thao trước, động tác Lục Duật càng thêm tàn nhẫn tưởng như muốn thao chết Ôn Ngôn dung tiến cậu vào trong thân thể.

Ôn Ngôn cảm giác sắp bị đâm hỏng, khóc kêu duỗi chân muốn tránh thoát, "Quá...... Quá nhanh, Lục thúc, không cần......" lại căn bản không thể thoát đi, dược tính còn chưa hết,cả người vô lực, bị dùng sức ấn dưới thân thao làm, càng thao càng tàn nhẫn, nhận thấy được cậu muốn trốn, rút ra dương vật, ôm cậu trở mình biến thành tư thế quỳ bò, mông nhếch lên cao.

Đây là tư thế giao phối của dã thú, nội tâm Ôn Ngôn cảm giác thập phần xấu hổ và giận dữ, muốn bò thoát đi, lại chỉ có thể vô lực mà lắc mông, mông thịt trắng nõn căng tròn run lên thành từng sóng, miệng huyệt ở giữa chín hồng rục lộ ra bên ngoài, có thể thấy được mị thịt bên trong, nước dâm theo đùi chảy xuống, có vẻ phá lệ dâm đãng.

Ôn Ngôn không tiếng động mà câu dẫn, cảm thán thúc thúc thật biết làm, quá sướng a! Căn bản không bận tâm trong không gian hệ thống nhỏ ngồi xổm một góc hậm hực mọc nấm......

Nhìn cái mông dâm đãng cùng tiểu huyệt hồng nộn, Lục Duật không nhịn được "Bang ——" mà đánh một cái, không nặng không nhẹ một cái đánh đã nổi lên vết đỏ ở chiếc mông trắng nõn khiến nó đặc biệt mê người, Lục Duật cúi đầu cắn một ngụm ở trên thịt đùi.

Ôn Ngôn từ nhỏ đến lớn chưa từng bị ai đánh mông, còn chưa từ cảm thấy thẹn và tức giận lấy lại tinh thần, trên mông đã bị người hung hăng cắn một ngụm, cậu đau đến kêu rên, rốt cuộc nhịn không được, "Lục Duật, ngươi...... Ngươi là cái biến thái!"

Lục Duật nhìn Ôn Ngôn hồng con mắt, phẫn nộ càng hiện diễm sắc, rất là đẹp, lão lưu manh mà cười, đôi tay hung hăng xoa nắn mông nhỏ trắng nõn vài cãi, "Bảo bối mắng thật dễ nghe! Tới, nâng mông lên, biến thái thúc thúc muốn thao ngươi!"

"Ngươi quá...... Quá mức, ngô ——" Phần eo Lục Duật dùng sức hung hăng cắm vào tiểu huyệt hồng nộn chảy nước, dùng sức thọc vào rút ra, hung hăng đâm vào điểm mẫn cảm, "Bảo bối, ta cùng Lục Phương Trì ai thao ngươi sướng ? Ân?"

Thanh âm hắn khàn khàn sắc khí, nói lời cợt nhả nghe đến mặt Ôn Ngôn đều đỏ, căn bản không nghĩ để ý đến hắn, cố chấp mà không mở miệng.

Lục Duật đâm càng thêm dùng sức, giống như muốn đâm chết cậu, bắt buộc cậu phải mở miệng, Ôn Ngôn ghé vào trên giường theo thọc vào rút ra của hắn thân thể bị đâm bay về phía trước, lại bị hắn hung hăng ấn eo chỉ có thể thừa nhận dã thú giao cấu.

Ôn Ngôn bị thao sắp chết, lại vẫn mạnh miệng, "Đều khó chịu...... Các ngươi...... Thúc cháu hai...... Đều là...... Biến thái, a ——"

"Xem ra ta không có thỏa mãn Ngôn Ngôn a, là thúc thúc không đúng rồi, thúc thúc sẽ càng dùng sức mà thao Ngôn Ngôn......" Lục Duật không ngừng nói lời cợt nhả kích thích Ôn Ngôn.

Quan quân làn da màu đồng cổ lưu manh hung hăng thao làm trắng nõn thiếu niên, côn thịt thô to màu đỏ tím ở tiểu lỗ đít ngây ngô dùng sức thọc vào rút ra, giống như muốn trừng phạt mà  hung hăng đâm vào điểm mẫn cảm, dùng sức va chạm miệng kết tràng như muốn thao lỏng cắm đi vào.

Thân thể thiếu niên trắng nõn phiếm hồng, cực lực nhẫn nại rên rỉ cùng những lời cợt nhả, lục tục mà mắng biến thái, hỗn đản......

Thiếu niên được giáo dưỡng rất tốt, cũng chỉ mắng chửi người mấy từ, làm người càng cảm thấy đáng yêu, làm quan quân trên người cậu càng muốn thao cậu.

"Các ngươi đang làm gì?" Đột nhiên truyền đến một tiếng phẫn nộ.

Lục Duật bị dọa đến thiếu chút nữa trực tiếp héo, "Mẹ nó!" Hắn hung hăng mắng một câu, động tác nhanh nhẹn mà cầm chăn che hai người.

Thân thể Ôn Ngôn cứng đờ, cúc huyệt không ngừng buộc chặt, kẹp dương vật Lục Duật phát đau.

Vừa bị dọa vừa bị kẹp, hôm nay hắn không bị hỏng đều là hắn lợi hại. Lục Duật nhìn tiểu hài tử gắt gao chôn đầu, xem ra hôm nay chỉ có thể tới đây.

Hắn không chút nào che lấp mà rút ra côn thịt của chính mình, "Ba ——" một tiếng ở trong phòng yên tĩnh thực vang.

Thân thể thiếu niên cứng đờ, cả người quấn chăn che kín mít.

Lục Duật không biết xấu hổ mà cười, tùy tay lấy điếu thuốc trên bàn hút một ngụm, "Như ngươi chứng kiến."

Hắn ác liệt mà hướng về phía cháu trai đang tức giận cười, sương khói lượn lờ, trong mắt tràn đầy khiêu khích cùng ác ý, đó là ánh mắt của giống đực đối với tình địch cướp lấy bạn lữ.

Lục Phương Trì như thế nào cũng không biết cả đêm không gặp sự tình liền biến thành như vậy, hắn nguyên bản nghĩ hôm nay đến xem Ôn Ngôn, lại bị Mạc gia báo cho, Ôn Ngôn bị Lục Duật mời đi rồi.

Hắn trực tiếp liền vào Lục gia lại bị phó quan của thúc thúc ngăn cản, hắn cảm thấy sự tình không thích hợp, trực tiếp vọt tiến vào, ai biết được liền thấy chính mình bị đeo nón xanh!

Hắn nguyên bản còn nghĩ thúc là tưởng đánh bổng uyên ương đối hai người bọn họ , ai biết lão già này muốn làm tiểu tam?

"Lục Duật, lão già ngươi một phen tuổi cũng thật không biết xấu hổ!"

Lục Phương Trì rốt cuộc nhịn không được mà xông lên suy nghĩ muốn một quyền nện ở trên mặt thúc hắn, lại bị bộ đội đặc chủng thúc thúc một chiêu đánh ngã.

"Cùng ta đấu, ngươi vẫn còn non." Lục Duật khinh thường mà cười lạnh, liền bộ dáng giống gà con của hắn cũng chỉ thắng nổi mấy cái lưu manh bên ngoài. Hắn tùy ý cầm lấy áo tắm dài mặc lên người.

"Đủ rồi!" Ôn Ngôn nhìn đến hai người lại muốn đánh nhau nhịn không được ra tiếng ngăn cản.

Ngày hôm qua thiếu niên mới bị khai bao, hôm nay lại bị thao một lần, động tác của cậu thong thả mà vẫn động đến vết thương khiến cả người đau đớn, mặt mày nhăn lại.

"Lục gia thúc cháu các ngươi đều không phải thứ tốt gì." Ôn Ngôn đau đến nhịn không được mắng.

Thúc cháu hai người vội vàng lại đây dìu cậu, cậu hơi nghiêng người tránh né, cúi đầu rũ mi, "Ta phải đi về."

Nhìn Ôn Ngôn không muốn bọn họ đụng chạm, nội tâm hai người chua xót, nhưng cũng biết đây là bọn họ tự làm tự chịu.

Thúc cháu hai người tạm thời hoà bình giúp Ôn Ngôn rửa sạch xong, lại bôi thuốc giúp cậu mới đem cậu đưa trở về.

Mà ở Ôn Ngôn rời đi lúc sau, Lục gia thúc cháu vẫn là đánh một trận, Lục Phương Trì dựa vào không muốn sống đấu pháp xác thật đả thương thúc hắn, chính mình lại cũng bị thương phá lệ thảm thiết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com