Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

hh


Kim Thái Hanh và Lưu Trân Linh vừa mới kết hôn không lâu, Lưu Trân Linh liền bị bệnh nặng, tuy rằng đã chữa trị thành công nhưng cơ thể vẫn rất suy yếu, trước mắt chỉ có thể ở trong nhà dưỡng bệnh cho tốt.

Nhưng Kim Thái Hanh còn phải đi làm, không thể cả ngày 24 giờ ở bên chăm sóc vợ được, hai người thương lượng một chút, quyết định liên hệ công ty giúp việc tìm một giúp việc về phụ chăm sóc.

Đến cuối tuần, giúp việc tìm được đúng giờ đến nhà bọn họ, Kim Thái Hanh thấy là một người mặc trang phục hầu gái rất trẻ tuổi cảm thấy có chút kinh ngạc, không giống với tưởng tượng của hắn, hắn cứ nghĩ là một dì lớn tuổi nào đó. Nhưng hắn cũng không nói gì cho cậu vào nhà.

“Chào ngài, ngài Kim, em tên là Điền Chính Quốc, được công ty giúp việc Nghi Hưng cử đến phục vụ ngài ạ.” Điền Chính Quốc cúi đầu chào người đàn ông, rồi đem hồ sơ của mình đưa cho hắn.

Kim Thái Hanh lật ra nhìn sơ qua một lần, cũng không có vấn đề gì quá lớn, chỉ là nhìn thấy giới tính vẫn hỏi một câu: “Cậu là người song tính?”

“Dạ… Đúng ạ.” Điền Chính Quốc lập tức khẩn trương, “Song tính… không được ạ?”

“Không, cậu đừng hiểu lầm.” Kim Thái Hanh cười giải thích: “Vợ của tôi cũng là người song tính, tôi sẽ không để ý.”

“Thật tốt quá.” Điền Chính Quốc thở phào nhẹ nhõm, lúc trước cậu đều bị từ chối vì là người song tính, vốn dĩ cậu đã không hi vọng gì nữa, đúng lúc lại có một tin tuyển, may mắn chủ nhà không bài xích người song tính, nếu như vậy nói không chừng cậu thật sự có thể ở lại.

“Nhưng mà tuổi cậu nhỏ quá, 19 tuổi… xin đi làm giúp việc, cái này cậu đã thương lượng với người trong nhà chưa?”

“Dạ…là thế này, vì tháng 9 em muốn đến đây thi đại học, nhưng quê cách nơi này rất xa, mà trong nhà hơi khó khăn, không có dư tiền cho em đi học, nên em muốn nhân lúc nghỉ hè kiếm ít học phí… Ngài Kim, ngài yên tâm, em nhất định sẽ làm tốt việc được giao!”

Điền Chính Quốc nói xong liền mở to đôi mắt lớn không hề chớp mắt nhìn về phía người đàn ông, trong ánh mắt đầy vẻ cầu xin, hơn nữa dáng người cậu nhỏ nhắn, cả người lộ ra vẻ đáng thương, khiến người khác không không nỡ từ chối. Quả nhiên cuối cùng Kim Thái Hanh thở dài, bất đắc dĩ đồng ý.

“Được rồi, hôm nay cậu liền ở lại đi, nhiệm vụ chủ yếu là chăm sóc cho vợ tôi ăn, mặc, ở, đi lại, cũng không có gì khác, công việc cụ thể tôi đã nói lúc làm đơn tuyển, cậu chắc là biết rồi đúng không?”

“Biết ạ! Em sẽ làm tốt, cảm ơn ngài, ông chủ!”

Cứ như vậy, Điền Chính Quốc được như ý mà làm công việc này. Đúng như cậu hứa hẹn, cậu làm việc vô cùng cẩn thận, mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều gọn gàng ngăn nắp, quan trọng nhất là chăm sóc cho Lưu Trân Linh đang bị bệnh hết sức cẩn thận tỉ mỉ, dù sao Lưu Trân Linh đã nhiều lần ở trước mặtKim Thái Hanh khen Điền Chính Quốc giỏi như thế nào.

Một tháng sau, Điền Chính Quốc đã quen với công việc giúp việc hằng ngày, ông chủ và bà chủ đối xử với cậu rất tốt, đặc biệt tiền lương trả rất cao. Vốn dĩ tính khoảng ba tháng mới có thể gom đủ học phí, cứ như vậy thì không đến hai tháng là đủ rồi, nói chung cậu rất hài lòng với công việc hiện tại.

Ngày nọ, 8 giờ tối, Kim Thái Hanh tan tầm về đến nhà, hắn theo thói quen đến phòng xem Lưu Trân Linh rồi mới về phòng cho khách, hai người bọn họ không có ngủ chung, cũng không phải do không yêu vợ, Trân Linh sau khi ngủ thì rất im lặng, là vấn đề của hắn. Trước khi tìm giúp việc, hắn vừa làm việc vừa chăm sóc Trân Linh, áp lực quá lớn khiến thần kinh hắn có chút suy nhược. Nên sau khi Điền Chính Quốc đến, hắn liền dọn vào phòng cho khách.

Nhìn thấy vợ đã ngủ rồi, mà thuốc trên tủ bên cạnh vẫn chưa uống, chắc là chưa đến thời gian. Có lẽ chút nữa Điền Chính Quốc sẽ qua nhắc nhở Trân Linh, hắn cũng không lo lắng nhiều. Khi đang định trở về phòng, trong phòng tắm bỗng truyền đến một tiếng thét chói tai.

Kim Thái Hanh chạy nhanh đến xem tình hình, kết quả phát hiệnĐiền Chính Quốc cả người ướt đẫm quỳ gối trên mặt đất, bên cạnh cậu, đầu vòi hoa sen đã rớt ra khỏi ống, mà trong ống vẫn còn đang chảy nước.

“Tiểu Điền , cậu không sao chứ?” Kim Thái Hanh nhanh chóng tắt nước, lo lắng hỏi.

Điền Chính Quốc ngẩng đầu lên thì thấy là ông chủ, vừa đứng dậy vừa nôn nóng giải thích: “Ông chủ, vòi hoa sen này cứ bị rớt ra —— aaa aa!” Cậu còn chưa nói xong, dưới chân bị trượt, lại lần nữa hét lên, sau đó trực tiếp ngã vào lồng ngực người đàn ông khiến cả hai cùng ngã xuống trên mặt đất.

Kim Thái Hanh chưa kịp phản ứng đã bị Điền Chính Quốc đè trên mặt đất, hai cục mềm như bông trực tiếp đè ép lên, cơ thể hắn nháy mắt liền cứng ngắc.

“Uhmm… Đau…”

Mũi Điền Chính Quốc vừa lúc đập vào lồng ngực cứng rắn của người đàn ông, cậu xoa nhẹ đầu mũi bị đập đau rồi chậm rãi mở mắt ra, kinh ngạc phát hiện mình đang đè lên người ông chủ, lại còn đụng ngã ông chủ. Cậu lập tức sợ tới mức mặt đỏ bừng, xong rồi xong rồi, cậu chết chắc rồi, công việc sắp mất rồi!

“Ông… ông chủ, em xin lỗi! Em không cố ý, sàn nhà trơn quá, em không đứng vững, em… Em ——” Điền Chính Quốc nói năng lộn xộn xin lỗi, cậu đã hoảng sợ đến mức không biết mình đang nói gì nữa.

“…Còn không mau đứng lên.” Kim Thái Hanh nhắc nhở nói.

Thanh âm người đàn ông có chút khàn khàn, nhưng mà Điền Chính Quốc đang bị hoảng loạn không có chú ý, chỉ nghĩ ngoan ngoãn nghe lời để tránh xảy ra việc ngoài ý muốn gì nữa.

“Dạ… được, ông chủ!” Hai tay Điền Chính Quốc chống đất, cố gắng chấn chỉnh tinh thần đứng dậy, nhưng sàn nhà sau khi bị ngâm nước quá trơn, cộng thêm lúc này cậu đang rất hoảng hốt, nên khi tay cậu chống lên mặt sàn lại bị trượt đi, lúc này vú cậu liền trực tiếp đè lên mặt người đàn ông.

Kim Thái Hanh chôn sâu trong khe ngực Điền Chính Quốc, hắn không nghĩ dáng người Điền Chính Quốc nhỏ con mà lại có vú bự như thế. Hắn cảm nhận được cảm xúc đầy đặn mềm mại, nghĩ thầm đây là vú đè trong truyền thuyết đi.

Nói thật thì đây là thứ mà hắn không thể cảm nhận được trên cơ thể vợ, tuy rằng hai người đều là người song tính, nhưng Trân Linh thiên về nam tính hơn một ít, bộ ngực chỉ hơi nhô lên một chút, còn Điền Chính Quốc… người chỉ cao tới ngực hắn, khuôn mặt chưa hết vẻ trẻ con và đôi mắt nai to tròn, hiển nhiên càng thiên về nữ tính hơn.

“Thật xin lỗi, ông chủ… Em đứng dậy ngay ạ!” Điền Chính Quốc khóc không ra nước mắt, chuyện ngoài ý muốn này còn chưa xong, chuyện khác lại tới, cậu ngày thường không có như vậy mà, đều do cái vòi hoa sen kia, sao đột nhiên lại hỏng vậy chứ, huhu… ông chủ chắc chắn sẽ cảm thấy cậu rất vô dụng.

Điền Chính Quốc vẻ mặt buồn bã, ngay lúc cậu ưỡn thẳng lưng, một bàn tay to đột nhiên chặn ngang kéo cậu đè lại lên trên người đàn ông.

“Ông… ông chủ?” Điền Chính Quốc không hiểu hành động đột nhiên của ông chủ là có ý gì, muốn cúi đầu hỏi, nhưng tiếc là mặt ông chủ đã bị cặρ vú bự của cậu đè lên, cậu không thể nhìn được bất cứ biểu cảm gì.

“Em không mặc áo ngực?”

“…A? Này… Cái này……”

Đầu óc Điền Chính Quốc trống rỗng, ông chủ… đang nói… áo ngực?

Lúc này cậu vẫn chưa phát hiện bộ hầu gái trên người đã bị nước xối ướt trở nên trong suốt dán chặt trên người. Mà dáng người lả lướt quyến rũ của cậu đã sớm bại lộ trước mặt người đàn ông.

“Tiểu Điền , em đang câu dẫn tôi phải không? Hả?”

“Không… không phải, em không có câu dẫn ông chủ… áo ngực… thật ra… em… em không…” Điền Chính Quốc lập tức hoảng sợ, cậu không biết nên giải thích như thế nào, bởi vì nhà nghèo, thật ra trước đây cậu chưa bao giờ mua áo ngực, ngày thường đều dùng băng vải quấn chặt lại. Vì hôm nay cậu ra nhiều mồ hôi, nên ăn xong cơm chiều cậu liền đi tắm rửa, không để ý liền quên quấn băng vào.

“Phải không… vậy núm vú này… sao lại cương lên?”

Người đàn ông nói xong liền kéo Điền Chính Quốc lên, duỗi hai tay nhanh chóng nắm lấy hai núm vú đã cương cứng, cách quần áo ướt đẫm chậm rãi ngắt nhéo.

“A!”

Điền Chính Quốc bị kích thích như vậy, cơ thể liền mềm nhũn, nhịn không được ngẩng đầu rên rỉ, nhưng lý trí cậu vẫn còn, cả người run rẩy nói với người đàn ông: “Ông… ông chủ… không được đâu… A a…” Cậu bắt lấy cánh tay người đàn ông muốn ngăn chúng tiếp tục chà đạp núm vú mẫn cảm của cậu, đáng tiếc không có chút tác dụng nào, cậu căn bản không thể lay động được thái độ cứng rắn của người đàn ông.

Kim Thái Hanh hung hăng ngắt nhéo núm ѵú Điền Chính Quốc, nhìn khuôn mặt nhỏ ngày càng đỏ bừng lên, không biết sao lại lộ ra vẻ mị hoặc hấp dẫn, nhất là cơ thể nhỏ nhắn lanh lợi còn rất đầy đặn quyến rũ, hắn thừa nhận, hắn không nhịn được!

Từ sau khi Trân Linh bị bệnh, hắn đã lâu không có phát tiết, vốn dĩ hắn chính là một người có ham muốn cực kỳ cao, trước kia mỗi lần c hịch Trân Linh đều khiến người phải ngất xỉu. Mà sau khi Trân Linh hôn mê, hắn cũng chỉ đành từ bỏ, trên thực tế thì hắn chưa từng có một lần nào được làm đến thỏa mãn. Chỉ bởi vì Trân Linh là người hắn yêu, dựa vào ý nghĩ này mà hắn nhẫn nhịn cho đến bây giờ.

Nhưng hiện tại hắn nhịn không nổi, cũng không muốn nhịn nữa!

Yêu vợ thì sao, hắn dù sao cũng là một người đàn ông. Hắn cảm thấy hắn có thể nhẫn nhịn lâu như vậy đã không làm vợ hắn thất vọng rồi, chỉ cần Trân Linh không biết không phải được rồi à? Hắn vì sao phải ức chế bản thân?

Kim Thái Hanh cuối cùng nghĩ thông, hắn kéo lấy mảnh vải trước ngực Điền Chính Quốc, tay hắn vòng qua sau lưng ấn một cái, cặρ vú bự lại lần nữa kề sát mặt hắn, có lẽ vì nặng quá mà rũ xuống nên trông càng lớn hơn. Kim Thái Hanh không chút do dự há miệng ngậm lấy một bên núm vú, mạnh mẽ mút liếʍ như muốn hút được sữa từ bên trong ra.

“Aa a… ông chủ… không được… vợ ngài sẽ… Ahh aaa… rất buồn…”

“Ưhmm… núm vú thật mềm… Aaa ahh… bé cưng đừng sợ… em không nói tôi không nói… vợ của tôi sẽ không biết được… Ưmm ưmm… Ăn ngon quá… nếu có sữa nữa thì càng tốt… Ưhmm ưmm…”

“Đừng mà… Ahh aa… ông chủ… Chính Quốc khó chịu… A a…”

Điền Chính Quốc nhân lúc lý trí vẫn còn, cố gắng giãy giụa, nhưng người đàn ông gắt gao ôm lấy eo cậu, còn đem váy cậu kéo xuống, bàn tay to dùng sức xoa nắn trên mông cậu.

“Ahh aa… mông thật lớn… vừa mềm vừa vểnh… Ưmm ưmm… không ngờ dáng người em nhỏ như vậy, mà phát dục lại rất tốt… Ahh aaa… không phải nói trong nhà khó khăn à, sao lại có vú bự mông lớn như thế này? Ưhmm? Lấy chiều cao đổi à?”

“Ahhh… Aaa aa… Em không biết… từ nhỏ Chính Quốc đã như vậy… ông chủ… đừng xoa nắn mông Chính Quốc nữa… Ưhmm aaa… Chính Quốc chịu không nổi…”

Kim Thái Hanh mút đủ một bên núm ѵú lại mút sang một bên khác, sau đó dứt khoát lè lưỡi đưa đẩy lắc lư, liếʍ láp qua lại hai núm ѵú như vậy, kích thích khiến cậu rên rĩ dâm đãng.

“Thế nào… Ahh aaa… Núm ѵú có sướng không… Bé đĩ… sướng không hả…”

“A a a… ông chủ… Chính Quốc cảm thấy rất kỳ lạ… cơ thể nóng quá… núm ѵú thật thoải mái… A a a…”

Điền Chính Quốc cuối cùng không giãy giụa nữa, giờ phút này cậu đã bị dục vọng khống chế hoàn toàn, thân thể run rẩy không ngừng, giống như có cái gì đó muốn thoát ra ngoài.

Kim Thái Hanh vẫn liên tục liếm mút hai núm ѵú, tay đang xoa mông vểnh chậm rãi di chuyển đến giữa đùi, tìm được lỗ đít xong liền nhẹ nhàng ấn vào, bé trai liền hét lên, cảm giác được từ dưới háng có một dòng nước nóng bỏng chảy ra.

Kim Thái Hanh biếtĐiền Chính Quốc đã cao trào, chỉ mới mút núm vú mà cậu đã phun nước rồi, đúng là cực phẩm mà… Hắn cư nhiên để đến hiện tại mới ăn cái cực phẩm này, đáng lẽ nên ra tay sớm một chút.

“Ông chủ… thật xin lỗi… Huhu… Chính Quốc tiểu rồi… Chính Quốc không phải cố ý… Huhu…”
Điền Chính Quốc thấy dưới háng chảy ra nước còn làm ướt áo sơ mi của ông chủ, sợ hãi khóc lên, thật sự xong hết rồi, cậu lại sắp phải lang thang ngoài đường… Huhu huhu….

Kim Thái Hanh ôm bé trai đang khóc thút thít ngồi dậy, dịu dàng liếm hết nước mắt của cậu, sau đó hôn hôn đôi môi anh đào, an ủi: “Đừng sợ, em vừa mới cao trào thôi, bảo bối, thật giỏi nha, giỏi hơn vợ tôi nhiều…”

“…So với vợ ngài… giỏi hơn?” Điền Chính Quốc nghe được câu nói cuối cùng, nước mắt ngừng rơi, ngây ngốc lặp lại.

“Đúng vậy, Trân Linh sẽ không phun nước, Tiểu Chính Quốc còn chưa cắm côn t hịt vào đã phun nước rồi, em nói xem em có lợi hại không?”

“Ông chủ, ngài nói như vậy em sẽ xấu hổ…” TĐiền Chính Quốc nũng nịu cúi đầu.

Kim Thái Hanh cười cười, trước khi bé trai phản ứng lại nhanh chóng lột sạch quần áo trên người cả hai, sau đó sờ sờ khuôn mặt nhỏ nói: “Đến, cục cưng, chổng mông về phía anh, anh sẽ làm em sung sướng đến ngất luôn……”

Điền Chính Quốc cũng không hiểu chuyện gì, nhưng lời ông chủ chính là mệnh lệnh, dù trực giác nói rằng làm như vậy sẽ có lỗi với bà chủ, nhưng vì giữ lấy công việc, cậu cũng không thể làm khác được.

Cậu quỳ trên mặt đất, mông nhếch lên cao trước mặt người đàn ông, cặp mông to trắng nõn lắc lư trước mặt Kim Thái Hanh, sau đó quay đầu nhìn về phía người đàn ông, sợ hãi hỏi: “Ông chủ, là như vậy à?”

Dáng vẻ Điền Chính Quốc lẳng lơ như vậy lại còn không tự biết lấy, khiến dục vọng Kim Thái Hanh bốc cháy, hắn gầm nhẹ một tiếng cúi đầu vùi mặt vào giữa mông bé trai, dụi dụi không ngừng.

“Ahhh aa… đĩ dâm, thật lẳng lơ… cặc bự ông chủ sắp chịu không nổi rồi…”

Kim Thái Hanh hung hăng vỗ cái bốp lên cặp mông vểnh, lồn dâm Điền Chính Quốc theo phản xạ liền co rút lại, vốn dĩ đang không ngừng chảy nước dâm lại đột nhiên phụt ra tựa như sóng ập đến.

Kim Thái Hanh chưa bao giờ nhìn thấy cái lồn nào dâm đãng như vậy, phía ngoài mép lồn không có một cộng lông nào, trắng trắng múp múp, khiến người khác nhịn không được muốn cắn nuốt, thật sự, so với cái lồn thâm đen không dám nhìn kia của vợ hắn đúng là đối lập quá lớn.

Kim Thái Hanh nuốt nuốt nước miếng, hai mắt đỏ đậm, khàn khàn nói: “Bé đĩ… nhếch mông lên cao chút…”

Điền Chính Quốc ngoan ngoãn nhếch mông lên, vòng eo nhỏ nhắn ép xuống thành một đường cung, cậu lẳng lơ rên rỉ: “Ông chủ… lồn Chính Quốc ngứa quá…”

“Dâm chết đi được… Ahhh aa…” Kim Thái Hanh nói xong thè đầu lưỡi nóng bỏng liếm láp trên dưới lồn dâm, hút hết nước dâm thơm ngọt vào miệng, nuốt xuống xong liền ngậm lấy hai mép lồn liếm mút gặm cắn.

Trong phòng, vợ người đàn ông ngủ say trên giường, mà hắn lại ở trong phòng tắm bên cạnh ôm mông cậu giúp việc nhiệt tình liếm mút lồn dâm phát ra âm thanh “chụt chụt”, vì gia tăng khoái cảm bé trai,Kim Thái Hanh một tay cầm lấy côn thịt nhỏ của cậu nhẹ nhàng sục, một tay kia lúc thì gảy hột le trên bướm, lúc thì đụng đến lỗ đít phía sau bướm, dùng ngón giữa móc ngoáy trong lỗ đít cậu.

“Ahhh aaa… ông chủ tuyệt quá… liếm lồnChính Quốc sướng quá aaa…Chính Quốc… Ưhmm… lại muốn chảy nước rồi… A a a!”

Hai mắt Điền Chính Quốc mơ màng, rên rĩ không ngừng, cậu không còn thấy ngại gì nữa, cũng quên mất bà chủ đang ngủ say bên ngoài. Lúc này cậu chỉ cảm nhận được từng đợt khoái cảm đánh úp tới, đến khi khoáı cảm lên tới đỉnh điểm, cậu lại cao trào thêm lần nữa.

“Lại phun nước rồi… Ahhh aa… đúng là con điếm làm bằng nước mà… chụt chụt… sụp soạt… ”

Kim Thái Hanh hút hết nước dâm rồi ôm eo TĐiền Chính Quốc nâng lên cao cho đến khi mặt cậu đối diện với côn thịt thô dài đã ngẩng cao đầu của mình mới nói: “Tiểu Chính Quốc, cặc bự ông chủ cũng muốn được thoải mái, em mở miệng ra đi, nó yêu cầu em phục vụ đó.”

Điền Chính Quốc cúi đầu xuống, toàn bộ thân thể treo ngược trên người người đàn ông. Dù đầu có chút choáng váng, nhưng ông chủ yêu cầu thì cậu phải cố gắng hết sức. Điền Chính Quốc nghĩ xong liền vội vàng liếm lên quy đầu to lớn tím đen, dịch tiết ra từ quყ đầu nồng đậm mùi xạ hương đàn ông kích thích thần kinh cậu. Dù cậu không biết đây là cái gì nhưng lại bị nghiện hương vị của nó, liếm càng thêm hăng say.

“Phê aaa! Đầu cặc sướng aaa… Bé cưng liếm giỏi quá…”

Kim Thái Hanh thở hổn hển, côn thịt đã lâu chưa phát tiết bị kích thích  như vậy có chút không khống chế được, trong lúc lơ đãng, tầm mắt hắn lướt qua giường lớn bên ngoài, sau đó cúi đầu nhìn Điền Chính Quốc đang cố gắng bú liếm côn thịt, hắn đột nhiên có một suy nghĩ to gan, rất muốn thực hiện nó.

Vì vậy, Kim Thái Hanh nắm lấy hai chân Điền Chính Quốc đặt trên hai bên cổ mình, nói khẽ với bé trai: “Chính Quốc ngoan, ôm lấy eo anh ——” vừa nói xong liền mang theo Điền Chính Quốc đang hét lên sợ hãi đứng dậy.

“Ông… ông chủ, ngài định làm gì vậy…” TĐiền Chính Quốc hoảng sợ ôm chặt lấy eo người đàn ông, hai cẳng chân theo phản xạ quấn lấy cổ hắn.

Kim Thái Hanh rất hài lòng nhìn Điền Chính Quốc tự đem cơ thể mình cố định tốt, hai tay hắn ôm lấy eo nhỏ của cậu, vừa đi ra phòng tắm vừa cúi đầu bú liếm lồn dâm ướt dầm dề của cậu.

“Aaa aa… ông chủ… đừng a a a… bà chủ đang ở bên ngoài…”

“Ưhmm… Sợ cái gì… Trân Linh ngủ rồi… không tỉnh dậy đâu… nhóp nhép… mau… đĩ dâm… bú cặc anh đi…”

Trái tim nhỏ của Điền Chính Quốc đập bịch bịch, nhờ ánh đèn yếu ớt ngoài cửa sổ, cậu mơ hồ nhìn thấy phía đuôi giường, nói cách khác, bà chủ đang ngủ gần ngay trước mắt. Trước mặt bà chủ mà cậu cùng ông chủ lại có tư thế như vậy, dù có chút xấu hổ nhưng cậu không dám phản kháng ông chủ. Điền Chính Quốc nhìn thứ nằm giữa đám lông mao xoăn đen nhánh của người đàn ông, dáng vẻ hùng dũng to lớn, cuối cùng há miệng ngậm lấy.

“Sướng quá… bé đĩ bú cặc giỏi quá… sướng aaa…” Kim Thái Hanh nói rồi đẩy hông về trước, phần lớn côn thịt liền đâm vào trong miệng Điền Chính Quốc.

“Ưhmm ưmm…” Điền Chính Quốc nhỏ giọng rên ɾỉ, côn thịt to lớn bị người đàn ông trực tiếp đâm vào trong cổ họng cậu, cậu chỉ có thể cố gắng nuốt lấy, yết hầu liên tục co rút bóp lấy côn t hịt người đàn ông, kích thích hắn mãnh liệt đưa đẩy.

“Ahhh aaa… miệng nhỏ thật chặt… sướng quá aaa… bé cưng giỏi quá… ông chủ cũng bú lồn dâm cho em… ưmm ưmm…”
Kim Thái Hanh đâm thẳng đầu lưỡi vào bướm dâm đang liên tục co rút, khuấy đảo khắp nơi trong lỗ lồn, bướm dâm mẫn cảm bị kích thích không ngừng chảy nước dâm, người đàn ông không kịp nuốt hết đã chảy ra ngoài khóe miệng. Bé trai trong lồng ngực khẽ run, Kim Thái Hanh đứng im một lúc rồi bắt đầu đi về phía trước, nửa người dưới không ngừng đưa đẩy, địt miệng nhỏ của cậu giúp việc.

Trong phòng tối đen, Lưu Trân Linh yên tĩnh nằm ngủ trên giường, đối diện y, chồng y và cậu giúp việc dùng tư thế đứng thẳng 69 bú liếm côn thịt cho nhau, đi qua đi lại quanh giường, hơn nữa càng đi càng nhanh, cuối cùng dừng lại bên cạnh đầu giường y.

Nếu Lưu Trân Linh bây giờ tỉnh dậy thì sẽ nhìn thấy cậu giúp việc treo ngược trên người chồng y, chồng y dùng đầu lưỡi say mê chọc vào lồn chảy nước dâm liên tục, còn cậu giúp việc thì cố gắng bú côn thịt của chồng y, thân thể hai người dán chặt nhau, giống như muốn hòa làm một.

Kim Thái Hanh vừa liếm láp lồn vừa nhìn vợ đang ngủ say, kích thích vụng trộm trước mặt như vậy khiến hắn không nhịn được rên rĩ: “Ưhmm… vợ… xin lỗi em… lồn dâm Tiểu Chính Quốc chảy thật nhiều nước… chụt chụt… nước dâm uống ngon quá… Anh không nhịn được mới uống… em bị bệnh nên anh không còn cách nào khác… nhóp nhép… lồn trắng múp của Tiểu Chính Quốc ăn ngon quá, cái lồn đen của em không thể so được với em ấy… Ahh aaa… bé đĩ bú vào sâu chút…  cặc anh sướng quá… côn thịt bự bị mút phê quá aaa…”

Điền Chính Quốc nghe được ông chủ nói lồn cậu chơi sướng hơn lồn vợ hắn, trong lòng không hiểu sao có chút vui vẻ, cậu ôm lấy mông người đàn ông, động tác trong miệng càng nhanh hơn.

“Anh sướng quá aaa… Cái miệng nhỏ thật tuyệt… cặc chịu không nổi rồi… muốn bắn… sắp bắn rồi…Kim Thái Hanh ngẩng đầu sung sướng gầm nhẹ rồi bắn hết tinh dịch vào tận yết hầu Điền Chính Quốc.

Hắn ôm Điền Chính Quốc run rẩy vài cái, đợi một lát sau mới thả bé trai ra.Điền Chính Quốc ngồi dưới đất nhẹ nhàng ho khan vài tiếng, cậu nuốt lượng lớn tinh dịch ông chủ bắn vào trong bụng, còn một phần nhỏ dính trên khóe miệng và trên tay.

Cậu ngẩng đầu liếc mắt nhìn ông chủ một cái, sau đó thè đầu lưỡi liếʍ sạch tinh dịch bên khóe miệng trước mặt hắn, tựa như một chú mèo nhỏ liếm liếm bàn tay. Hành động lẳng ɭơ lại có vẻ ngây thơ khiêu khích này đánh trúng hứng thú của người đàn ông, khiến côn thịt vừa mới mềm xuống vì bắn tinh của hắn lại cương lên lần nữa.

“Em quá dâm đãng rồi… Con điếm này…”

Kim Thái Hanh cảm thán một câu, sau đó chậm rãi quỳ trên mặt đất, tách hai đùi Điền Chính Quốc ra kéo lên đỉnh đầu hắn, côn thịt bé trai liền treo trên cao. Tư thế mềm dẻo thế này không phải ai cũng làm được, mà xương cốt vợ hắn thì cứng ngắc không chơi được bao nhiêu tư thế, Kim Thái Hanh không nhịn được lại chê trách vợ lần nữa.

“Muốn cắm vào lồn dâm…”

Kim Thái Hanh đè lên đùi Điền Chính Quốc, cả cơ thể nằm bò lên người cậu, vừa liếʍ láp khuôn mặt bé trai, côn thịt dưới háng thì cọ xát qua lại trên miệng l ồn, sau đó nhắm ngay miệng lồn đâm vào.

“Ahhh aaa… lồn dâm còn chặt hơn miệng nhỏ nữa, cặc bự bị mút sướng quá… aaa aaa…”

“Aaa a… ông chủ… cặc bự ông chủ đang đụ lồn Chính Quốc… Aaa aaa… lồn Chính Quốc sướng quá aaa…”

“Ưhmm… sướng vậy à… đồ đĩ, bị đàn ông có vợ đụ sướng vậy sao… Phê quá aaa… Lại kẹp chặt chút… ahhh aaa.. sướng quá… đúng… Chính là như vậy… đồ lẳng lơ… lại đây, nâng vú bự tới đây… anh muốn bú núm ѵú cưng…”

Điền Chính Quốc ngoan ngoãn ưỡn nửa người trên, vú bự theo cơ thể đong đưa cũng lắc lư liên tục, đến khi người đàn ông há mồm ngậm lấy một bên núm ѵú, mới ôm lấy đầu người đàn ông rên rỉ:  “Ông chủ… mau mút núm vú… aaa aa… cặc bự tuyệt quá… lồn dâm sướng chịu không nổi… ưmm ưmm… ông chủ… núm ѵú Chính Quốc ăn ngon không…”

“Ưhmm ưmm… ăn rất ngon… núʍ ѵú hồng hào… nhỏ nhỏ mềm mềm… ahhh aa… vừa thơm vừa dâm… ăn ngon hơn vợ anh nhiều… sướng quá aaa… lồn dâm lại mút chặt cặc bự aaa… nói em lẳng lơ hơn vợ anh làm em kích thích vậy à… hả?”

“A a… ông chủ… Chính Quốc cũng không muốn… ưhh ahh… không muốn bà chủ buồn… nhưng mà… cặc bự ông chủ đụ lồn dâm em sướng  quá… Chính Quốc không nhịn được…”

“Ahhh aaa… lồn dâm chặt quá… anh sướng aaa… bà chủ em sẽ không buồn đâu… y bị bệnh không thể đụ được thì có quan hệ gì với đồ lẳng lơ em… kẹp chặt quá ưhh ahh… huống chi anh cũng không muốn đụ cái lồn lỏng lẻo của y… không có chặt được như đĩ dâm…”

“Ông chủ… sâu quá aaa… ông chủ đừng nói như vậy… dù trong lòng Lan Nhi rất vui, nhưng… aaa aa… bà chủ… bà chủ…”

“Gọi bà chủ cái gì… đủ rồi… sướng aaa… lồn dâm chảy thật nhiều nước… kẹp chặt quá… cặc bự sướng chết… Chính Quốc đúng là dâm đãng… anh sẽ ly hôn với vợ… sau đó kết hôn với em được không… ahhh sướng quá… lồn dâm muốn kẹp gãy cặc bự anh rồi… con điếm này… đâm chết cưng…”

“A a… ông chủ đừng mà… Chính Quốc sao có thể thay thế bà chủ được… không được… aaa aa… cặc bự ông chủ cứng quá… Chính Quốc thật sự không được rồi… tha cho em đi…”

Hai người ở cạnh giường say mê đụ địt, rên rĩ không ngừng, hoàn toàn không để ý người trên giường có bị đánh thức hay không. Hai cơ thể trần trụi quấn lấy nhau, lúc không kìm được còn hôn lên môi đối phương một cách điên cuồng, cả phòng đều tràn ngập hương vị tình dục.

“Con đĩ này…”

“Ông xã, sao anh lại ở đây?”

Trên giường đột nhiên vang lên giọng nói mệt mỏi, Kim Thái Hanh và Điền Chính Quốc đều cứng đờ lại.

“Ông xã?”

Lưu Trân Linh lại gọi lần nữa, sau đó từ từ ngồi dậy, đầu y bây giờ rất đau, miệng cũng khô, cả người đều cảm thấy rất mệt mỏi.

“Bà xã, em dậy rồi?”

Kim Thái Hanh dù sao cũng không còn trẻ, đã trải qua không ít sóng gió, hắn nhanh chóng trấn định lại, ra hiệu người dưới thân che miệng lại đừng phát ra tiếng, sau đó ưỡn thẳng lưng, một tay duỗi đến trên giường sờ tay vợ hắn, quan tâm hỏi: “Có chuyện gì, có phải thân thể không thoải mái?”

“Dạ… Em thấy đầu đau quá…” Lưu Trân Linh cúi đầu lắc lắc vài cái, rõ ràng rất không thoải mái.

“Chắc là do em chưa uống thuốc, đây, em nhanh uống thuốc đi.” Kim Thái Hanh bình tĩnh nói rồi mở đèn ngủ nhỏ trên tủ bên cạnh, lấy thuốc và nước đưa cho người trên giường.

Đèn ngủ nhỏ dù không quá sáng, nhưng nếu Lưu Trân Linh để ý một chút thì sẽ phát hiện chồng y trần truồng quỳ gối bên cạnh giường, cơ thể có chút run rẩy. Nếu Lưu Trân Linh nghiêng đầu nhìn phía bên mép giường, liền sẽ thấy giúp việc bọn họ mời đến cũng cả người trần trụi nằm trên mặt đất, hai chân banh lớn, lồn dâm giữa hai chân bị côn thịt bự của chồng y đâm thúc mạnh mẽ.

Đáng tiếc Lưu Trân Linh căn bản không có chú ý, cũng không nghĩ đến chồng y lại một bên quan tâm chăm sóc y, một bên c hịch giúp việc ở dưới giường. Y mơ mơ màng màng nhận thuốc uống xong, ngực cuối cùng cũng thoải mái hơn, cơn buồn ngủ thực nhanh ập tới, được chồng giúp đỡ nằm trở lại.

“Em tiếp tục ngủ cho khỏe đi!” Kim Thái Hanh tắt đèn ngủ, căn phòng lại lần nữa trở nên tối đen.

“A!… Đúng rồi, ông xã, anh ở đây làm gì vậy, sao em cảm giác anh giống như cứ động đậy vậy…”

“Anh… Ahhh aa… Anh đang tập thể dục… Ưhmm ưmm… Gần đây thân thể có chút… mệt mỏi… muốn tập thể dục một chút…”

“À, vậy… sao lại tập thể dục ở chỗ này…” Lưu Trân Linh ý thức đã mơ hồ, y sắp ngủ rồi, chỉ đơn thuần tùy tiện hỏi một chút.

“Ahhh aa… Anh nhìn thấy em còn chưa uống thuốc… nên liền… Ưhmm… ở đây tập chờ em dậy uống thuốc…”

Kim Thái Hanh vừa địt lồn bé trai vừa cố gắng nói dối vợ, cảm giác ngoại tình  trước mặt này quả thật rất sung sướng, hắn càng ngày càng hưng phấn, tốc độ địt lồn càng lúc càng nhanh, nước dâm bị địt đến liên tục phát ra tiếng “nhóp nhép”.

Bé trai dưới thân cuối cùng không chịu được nữa, cậu run rẩy cầu xin: “Aaa aa… ông chủ… đừng làm mạnh như vậy… Chính Quốc chịu không nổi aaa…”

“Bé dâm, chờ một chút… Ahh aa… ưhh ahh…” Kim Thái Hanh cẩn thận nghe tiếng hít thở của vợ đang nằm trên giường, sau khi tiếng hít thở dần yên tĩnh, hắn mới cảm thấy yên tâm, sau đó hắn đột nhiên đứng dậy.

“Ông chủ… ngài… ngài muốn làm gì…” Cơ thể TĐiền Chính Quốc đột nhiên bị treo lơ lửng, cậu bị người đàn ông dùng tư thế xi tiểu em bé ôm lên, ngay sau đó côn t hịt người đàn ông hướng lên trên đẩy ra mép lồn ra hung hăng đâm vào, mãnh liệt đâm chọc.

“Ông chủ… A a a… như vậy không tốt lắm đâu… bà chủ… bà chủ vừa mới ngủ… ahh aaa…”

“Không tốt chỗ nào… như vậy không phải càng kích thích hơn à… Sướng quá aaa…” Kim Thái Hanh ôm Điền Chính Quốc tiến lên một bước, đem côn t hịt hai người để trước mặt Lưu Trân Linh, “Đĩ dâm, mau nhìn đi, bị bà chủ nhìn như vậy có phải rất kích thích không? Ahh aaa? Phê quá aaa… lồn dâm lại cắn cặc anh… aaa aa… đúng là dâm đãng mà…”

Kim Thái Hanh điên cuồng đâm thúc, bên trong lỗ lồn bé trai cắn chặt muốn chết, dâm dịch theo từng động tác thọc vào rút ra của hắn mà văng tung tóe lên mặt vợ hắn. Kim Thái Hanh rõ ràng cảm thấy Điền Chính Quốc hưng phấn hơn, thế là hắn ôm người hạ thấp chút, để bộ vị đang dính chặt vào nhau của bọn họ đến gần mặt Lưu Trân Linh hơn.

“Đồ lẳng lơ đúng là không biết xấu hổ… nước dâm đều chảy hết lên mặt bà chủ rồi… sướng aaa… vợ… mau mở mắt nhìn xem… chồng em đang dùng cặc bự đụ lồn dâm em giúp việc này… mau nhìn… lồn dâm người ta thật nhiều nước… vừa múp vừa mềm… còn lồn em thì vừa đen vừa lỏng… không thỏa mãn được cặc bự của anh… Ưhmm aaa… anh đành đụ cái lồn dâm đầy nước này của TiểuChính Quốc… em không để ý đúng không… Sướng quá aaa… ưhh ahh… cặc sướng chết mất…”

Kim Thái Hanh cắn cắn vành tai Điền Chính Quốc, ở bên tai cậu không ngừng nói lời lẳng lơ kích thích cậu, đồng thời cũng là đang kích thích chính mình. Thì ra ở trước mặt vợ địt người khác lại kích thích như vậy, sảng khoái như thế. Ý thức của hắn lúc này đang ở trong trạng thái điên cuồng, giống như một con dã thú, một con dã thú đang tìm kiếm sự kích thích khi ngoại tình.

Cơ thể Điền Chính Quốc run rẩy, lồn lại không nhịn được co bóp. Hắn cúi đầu nhìn về phía Lưu Trân Linh, sau khi uống thuốc y ngủ rất say, hoàn toàn không biết trên mặt đã dính đầy nước dâm bọn họ chảy ra khi địt nhau.

Người đàn ông đột nhiên đẩy đùi cậu đến khủy tay hắn, lộ ra hai tay, một tay chơi đùa hột le cậu, một tay cầm lấy côn thịt cậu sục lên sục xuống, cơ thể Điền Chính Quốc càng run rẩy hơn.

“A a… ông chủ… đừng mà… sẽ bắn mất… đừng làm như vậy…” Hột le bị bàn tay người đàn ông xoa bóp lôi kéo không ngừng, một cổ khoái cảm mãnh liệt xộc lên đầu, ngón chânĐiền Chính Quốc không tự giác co quắp lại.

“Sao lại không cần? Đĩ dâm, em xem bản thân sướng thế nào kìa… lồn dâm cứ co rút liên tục… nhanh bắn ra, ông chủ muốn nhìn… chết tiệt… đĩ dâm… muốn cắn đứt cặc bự ông chủ phải không… con điếm này… đụ chết em… sướng quá aaa… đụ nát cái lồn dâm của cưng… mau bắn ra đi… cho bà chủ đắp mặt…”

“A a… phụt phụt…Chính Quốc bắn rồi… A a a…”

“Ưhmm ahhh… ông chủ cũng muốn bắn, đĩ dâm cùng nhau bắn…”

Cuối cùng thì hai người, một người cơ thể co giật phụt hết nước d âm trên mặt Lưu Trân Linh, một người khác thì bắn tinh dịch xì xì vào cái lồn đang lêи đỉиɦ của bé trai.

“Tiểu Chính Quốc… nước dâm thật nhiều nha… Nhìn xem mặt bà chủ kìa, nhớ rõ chút nữa phải lau sạch sẽ đấy!”

“Ông chủ xấu quá…”

Điền Chính Quốc bĩu môi nghiêng đầu nhìn người đàn ông, người đàn ông cười cười vói đầu lưỡi vào cái miệng nhỏ của cậu quấn lấy liếm mút.  Dưới ánh trăng mờ ảo, người đàn ông ôm bé trai đứng ở mép giường hôn nồng nhiệt say mê, mà trên mặt người đang ngủ say trên giường dính đầy các loại chất lỏng không biết tên.

Sáng hôm sau khi Lưu Trân Linh thức dậy, cảm giác cơ thể hình như khỏe hơn chút. Y rửa mặt rồi đi xuống lầu, nhìn thấy chồng và giúp việc đứng trước bệ bếp. Bếp nhà họ không có cửa, nên y có thể nhìn được rõ ràng bọn họ đang làm bữa sáng.

Điền Chính Quốc ngẩng đầu lên nhìn thấy Lưu Trân Linh đứng ở đối diện, vui vẻ nói: “Bà chủ… bà dậy rồi à… em nói cho bà chủ biết, ưhmm… bữa sáng hôm nay là ông chủ làm cho bà chủ… là bữa sáng tình yêu nha!”

“Trân Linh, nơi này nhiều khói dầu, em lại bàn ăn ngồi đợi đi, cẩn thận bị ho.” Kim Thái Hanh quan tâm nói.

“Em biết rồi, ông xã, sức khỏe em rất tốt, anh đừng dài dòng như vậy, Tiểu Điền  sẽ chê cười anh đấy!”

“Thương vợ không phải là việc nên làm à?”

“Đúng rồi…Chính Quốc thật sự rất hâm mộ bà chủ có được người chồng tốt như ông chủ vậy…”

“Được được, được rồi, em lại ngồi là được, hai người đừng làm nhiều như vậy, em ăn ít lắm.” Lưu Trân Linh ngoan ngoãn ngồi xuống, chờ chồng y tỉ mỉ chuẩn bị bữa sáng tình yêu.

Nhưng mà y không biết ở phía dưới bệ bếp đối diện, chồng y vén váy cậu giúp việc lên, hai ngón tay dùng sức mà móc ngoáy lỗ đít cậu giúp việc, ngoáy đến “nhóp nhép” không ngừng…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #12