yy
Xuyên không / lần đầu gặp / dụ dỗ làm tình
Điền Chính Quốc đầu đau muốn chết, từ trong hôn mê tỉnh lại. Đập vào mắt là căn phòng xa lạ, nghèo nàn, còn có tí niên đại xa xưa. Chờ chút, y nhớ là mình đang nằm trên giường chơi gậy mát xa, đúng, là chơi gậy mát xa, vì y chính là một song tính nhân.
"Quốc Nhi ngươi tỉnh, mau nằm xuống, chắc là bây giờ ngươi có chút chóng mặt đi."
Đập vào mắt y là một gương mặt nam nhân xa lạ, có chút dịu dàng, không phải chứ, chỉ là hôm qua chơi có chút lớn, bật mức độ cao nhất mà thôi, chẳng lẽ chơi tới nỗi hôn mê rồi bị người ta bắt cóc. Cũng không đúng, trông vẻ lo lắng của người nam nhân này, cũng không có vẻ gì là giống với bọn bắt cóc. Mà khoang đã, nam nhân đang mặc cái gì trên người thế kia? Đồ cổ trang sao? Còn đang tính cosplay cái gì? Y nhớ rõ mình cũng đâu có thuê dịch vụ cosplay !?!
"Chờ một lát, ta đi lấy cháo cho ngươi, hôn mê hai ngày rồi, hẳn là đã đói bụng đi!" Người nam nhân mỉm cười yếu ớt rồi xoay người ra ngoài. Cái gì hôn mê hai ngày, rõ ràng y chỉ mới ngủ có một giấc thôi, đang tính đứng dậy cùng người nam nhân kia nói rõ thì đầu y lập tức choáng váng, rất nhiều ký ức xa lạ như đèn kéo quân, không ngừng xoay vòng trong đầu y.
Nào là thế giới ca nhi - hán tử, y còn là một cái ca nhi sắp gả đi, nhưng vị hôn phu lại là một gã đồ tể xấu xí, mà y cũng có người mình thầm thương, nên quyết định nhảy sông tự vẫn bảo toàn trinh tiết.
Cái kịch bản máu chó gì đang diễn ra vậy, y nhớ hôm qua mình đâu có vừa tự chơi vừa đọc tiểu thuyết. Vậy cái ký ức trong đầu y là cái gì đây a? Chờ chút, nam nhân mặc đồ cổ đại, thế giới ca nhi - hán tử, ngước nhìn nóc nhà lợp lá trên đỉnh đầu cùng cái ván gỗ mình đang nằm, y có chút mơ hồ, chẳng lẽ, mình xuyên không? Người ta là bị tai nạn mà xuyên không, còn y là vì chơi gậy mát xa sướng quá mà xuyên không, cái này mà để người biết thì không biết đội bao nhiêu cái quần cho đỡ nhục.
Nam nhân kia rất nhanh liền quay trở lại, trên tay y cầm theo bát cháo nóng hổi, liền đặt trên bàn, rồi quay sang giường ôm Điền Chính Quốc vào lòng : "Ngươi sao lại dại dột như vậy a, gã Lâm công tử kia hôm qua liền thành thân rồi, cưới ca nhi nhà Lý bá hộ, ngươi còn ngốc nghếch đi nhảy sông, có biết hay không nương có bao nhiêu là đau lòng!"
Cái gì? Y vừa mới biết thêm một tình tiết máu chó nữa, y vừa nhảy sông, crush của y liền đi lấy vợ, cái lùm má gì đây? Nhưng y cũng không biết mình còn có thể quay về được không nên trước tiên đành ứng phó với người nam nhân này trước đã.
"Cái kia, ta, ngươi là ai?"
"Quốc Nhi....ngươi.......?" Nam nhân chỉ có thể thốt ra hai tiếng, sau đó liền bụm mặt khóc. Điền Chính Quốc có chút không biết phải làm sao, liền hướng nam nhân an ủi : "Ngươi đừng khóc, ta, đầu của ta rất đau, ta không thể nhớ được gì hết, ngươi có thể kể cho ta nghe tất cả mọi chuyện được không?"
Nam nhân vừa nghe Điền Chính Quốc nói xong, đôi mắt liền dại ra, khóc còn nhiều hơn : "Quốc Nhi của ta, hài tử mệnh khổ này của ta, sao ngươi có thể khổ như vậy!".
Điền Chính Quốc có chút bất lực rồi, liền kéo nam nhân vào lòng, vuốt nhẹ lưng y, không ngừng an ủi : "Cái kia, ta chẳng qua là bị mất trí nhớ thôi, cơ thể cũng không có vết thương, đầu cũng không có bị đụng hỏng, ngươi đừng khóc nữa, ta chẳng qua chỉ quên mất một số thứ thôi, ta không sao mà."
Điền Chính Quốc phải an ủi một lúc nam nhân mới dừng khóc, y vừa nghẹn ngào vừa kể lại mọi chuyện cho Điền Chính Quốc nghe : "Ngươi là hài tử do nương sinh ra, phụ thân ngươi mất sớm, là nương một mình nuôi ngươi lớn. Lúc phụ thân ngươi còn sống, nhà chúng ta có hôn ước cùng Lâm gia, ngươi và Lâm công tử có thể gọi là thanh mai trúc mã, lúc nhỏ hắn rất thích ngươi, còn không ngừng gọi ta nhạc mẫu. Nhưng là từ lúc cha ngươi qua đời, Lâm gia liền trở mặc không nhận con dâu. Lúc đó nhà chúng ta không ngừng xuống dốc, ta cũng không dám trèo cao, liền nghĩ bỏ đi hôn ước này. Chỉ là thằng nhóc đó cứ bám lấy ngươi không buông, còn thề thốt là nhất định sẽ cưới ngươi vào cửa, tất nhiên Lâm gia không đồng ý a, bọn chúng mua chuộc quan phủ, phối hôn cho ngươi cùng Kim đồ tể. Ngươi liền khóc nháo muốn từ hôn, nhưng hôn phối là do quan phủ định cho, Kim đồ tể cũng không có ý định lui hôn, một mình ngươi cũng không thể làm gì. Sau đó.....sau đó ngươi liền nhảy sông, còn nói sẽ bảo vệ trinh tiết của bản thân, cả đời này ngươi chỉ gả cho Lâm công tử, nhưng tên Lâm công tử đó lại là kẻ phụ bạc, hắn nghe tin ngươi nhảy sông liền chạy tới đây, nghe đại phu nói là ngươi hôn mê không biết khi nào tỉnh lại, nếu có tỉnh lại thì chỉ có thể là một kẻ ngốc. Hôm sau, hắn liền.....hắn liền cùng Lý ca nhi thành thân. "
"Vậy còn Kim đồ tể thì sao? Hắn ta từ hôn?"
"Không......không có. Hắn nghe ngươi hôn mê cũng không có từ hôn. Hôm qua hắn có mang một cân thịt tới đây, nói để dành cho ngươi lúc tỉnh lại ăn. Hắn còn nói, nếu như ngươi thật sự không thể tỉnh lại, tuy rằng hắn chưa có cùng ngươi bái đường thành thân, nhưng sau này hắn mỗi ngày đều sẽ đem thịt tới đây, cũng xem ta như nhạc mẫu."
"Cái gì? Hắn thế mà không từ hôn mà còn mang thịt tới? Hắn là đồ ngốc à?"
"Không có, hắn không có ngốc, chỉ là hắn nhìn có chút thô lỗ, không ai đồng ý gả, nên hắn liền nghĩ sẽ chịu trách nhiệm với chúng ta."
Giỏi, đồ tể thô lỗ không ai chịu gả liền ném cho ta, bội ước còn chưa nói, cái này là đang ức hiếp ta sao, Lâm gia này, ta nhất định sẽ chơi đủ. Trước tiên nhất định phải đem bản thân thu thập tốt, sau đó từ từ tính kế Lâm gia. Ăn xong tô cháo, Điền Chính Quốc liền nghĩ muốn đi tắm.
"Cái kia, ta hôn mê hai ngày, có chút cảm giác ngứa ngáy, người giúp ta thu thập một chút, ta muốn tắm rửa sạch sẽ."
"Được ngươi chờ ta một chút, ta liền đi nấu nước ấm."
Điền Chính Quốc có chút thất thần, nhà của y đúng thật là nghèo, chẳng trách, khiến người ta từ hôn. Nhưng không sao, sau này y liền nghĩ cách làm giàu đi, đem nhà cửa càng ngàng càng khang trang, để xem đám người Lâm gia có tức mà chết không. Còn tên Kim đồ tể này, quả thật có chút thú vị đi, y cũng muốn gặp qua hắn một lần, có thể thu thập liền thu thập, không thể thu thập cũng liền ôm đùi hắn, dù sao có hắn thì cũng có thịt ăn, y muốn kinh doanh cũng phải cần một số vốn.
Cầu được ước thấy, chỉ thấy cửa nhà bị đẩy ra, nam nhân cao mét tám bước vào cửa, da thịt màu đồng cổ rắn chắc, hai tay xách theo một khối thịt cùng một túi gạo. Nam nhân vừa nhìn thấy y có chút giật mình, còn y thì nãy giờ đã đem từ trên xuống dưới của nam nhân đánh giá một lượt, nam nhân bề ngoài cao to, khuôn mặt góc cạnh, còn có râu quai nón, bởi vì hắn làm nghề đồ tể, quanh năm sát khí đầy mình, còn để râu quai nón, nên nhìn càng thêm bặm trợn. Nhưng trong lòngĐiền Chính Quốc cũng không có cảm thấy xấu xí như lời đồn, y là cảm thấy hắn nam tính muốn chết, nhìn hàm râu kia mà xem, bị hắn mút vú râu không ngừng cọ vào người y, có bao nhiêu là tê dại, còn có khối thịt bên dưới của hắn, ở trạng thái bình thường mà đã phòng thành như vậy rồi, khi cương lên có bao nhiêu dữ tợn, y còn chưa có chơi qua cây gậy nào lớn như vậy đâu, tốt nhất là nhanh đem chính mình gả cho hắn, mỗi ngày đều bị hắn làm tới dục tiên dục tử.
"Ngươi như thế nào vừa mới tỉnh dậy đã ra ngoài rồi, còn không mau vào trong."
Câu nói của nam nhân cũng thành công kéo Điền Chính Quốc từ trong mộng tỉnh lại, y có chút đỏ mặt rồi, còn chưa có gả đi đây, đã nghĩ như thế nào bị nam nhân này chơi rồi. "Cái kia, ta là muốn tắm rửa một chút, nương là đang thu thập giúp ta."
"Là đang muốn tắm rửa sao" ca nhi nhà ai trước mặt hán tử mà nói chuyện tắm rửa kia chứ, y là đang muốn câu dẫn hắn sao? Nghĩ lại cũng thấy có điều không đúng, ca nhi này lúc trước thấy hắn không phải là một khóc hai nháo ba thắt cổ sao, cũng chưa từng cùng hắn nói chuyện đâu, chứ đừng nói ánh mắt đánh giá hắn lúc nãy. Làm sao hắn biết y đang đánh giá hắn? Tại vì lúc trước hắn là quân nhân, gần đây xuất ngũ mới chuyển nghề làm đồ tể, chỉ cần nhìn vào ánh mắt người khác nhìn mình, hắn liền biết được người ta đối hắn có thiện ý hay không.
Cũng không có cùng Điền Chính Quốc tiếp tục câu chuyện, hắn liền quen cửa quen nẻo đem đồ trong tay vào bếp, vừa mới sắp xếp xong xuôi, liền nghe tiếng của Điền phu lang gọi : "Kim tiểu tử là ngươi đến sao, mau vào trong phòng uống miếng nước đi, ngươi lăn lộn sáng giờ chắc cũng đã mệt rồi đi."
Hắn quả thật có chút mệt, cũng không khách khí mà đi vào phòng, vừa nhận chén nước từ Điền phu lang, Kim Thái Hanh liền đa tạ nói : "Đa tạ nhạc mẫu, ta có một chút thịt cùng gạo, là đem đến cho người cùng Điền ca nhi bồi bổ, ta đã đặt dưới bếp, nếu không có gì chốc nữa ta liền phải về nhà."
"Sao lại như thế được, thức ăn ngươi đã mang đến rồi, liền ở lại dùng cơm đi."
"Ta......."
"Ai, ngươi xem lão già này, hôm trước Trần phu lang có đặt ta làm giày, lát nữa liền phải giao cho người ta rồi" Không để cho hắn từ chối, nói rồi Điền phu lang liền chạy đi, để lại Kim Thái Hanh cùngĐiền Chính Quốc trong phòng.
"Ta....cái kia, ta tắm rửa một chút, nước sắp nguội rồi, nếu ngươi không chê liền ở lại dùng cơm đi." Nói rồi y liền đi vào phía sau bức bình phong.
Từ lúc nhà Điền Chính Quốc xuống dốc, làm sao nhà còn món đồ gỗ nào, bức bình phong chính là được làm bằng giấy, nhìn qua mơ hồ còn có thể thấy người bên trong đang làm gì đi. Cho nên mới có một màn Kim Thái Hanh ngồi bên đây bàn nhìn, bên kia Điền Chính Quốc liền ở phía sau bức bình phong cởi đồ. Như sợ đối phương còn không có nhìn rõ, y cố tình đứng nghiên người, từ ánh sáng ngoài cửa sổ hắc vào, có thể thấy cái bóng của y trên bức màn trắng.
Hai cái vú mơn mởn ở thời điểm y cởi áo mà bậc ra, hai núm vú ngạo nghễ đứng thẳng. Phía dưới côn thịt tinh xảo, nhỏ hơn của nam nhân bình thường, còn không có một cọng lông đi. Bên dưới côn thịt là lồn non, nếu nhìn kỹ còn có thể thấy lồn nhỏ có chút khó nhịn mà phun ra một chút nước.
Bên kia Kim Thái Hanh cùng lắm chỉ có thể thấy được hai cái vú cùng côn thịt của y. Mà người phía bên kia còn không ngừng đưa tay vuốt ve cả cơ thể, từ cái cổ mỏng manh cho đến vòng eo bé nhỏ, tay cũng không quên mân mê hai cái vú. Lúc nãyĐiền Chính Quốc có nhìn qua gương đồng một chút, gương mặt này cũng không khác y là bao, bây giờ cũng nghiêm túc nhìn ngắm toàn bộ cơ thể, y phải công nhận từng đường nét trên khối cơ thể này có chút quen thuộc đi. Khi sờ tới cái mông căng tròn cùng hạ bộ trơn nhẵn, y cực kỳ hài lòng.
Nhìn qua cánh tay cùng đôi chân thẳng tắp, y mới hài lòng thở ra. Ít ra cái cơ thể này cũng không có lông đi, nếu không, ở đây cũng không có kem wax lông cùng dao cạo đâu. Như sực nhớ ra điều gì, y lấy một ngón tay chọc vào lồn nhỏ, bỏ qua cảm giác dính dớp, tiến vào bên trong, đến khi đυ.ng được một lớp màng mỏng, y mới hài lòng rút ngón tay ra.
Cũng may là không có cùng cái tên Lâm công tử kia làm qua, ở đây là cổ đại, nếu như không còn màng trinh, có phải hay không gã đồ tể kia liền không cần y. Sao có thể để hắn bỏ chạy được, lúc trước y còn chưa có gặp qua loại mãnh công này đâu. Nhìn bộ dáng hoang dã đó đi, không biết lúc lên giường, có thể đụ y ná thở.
Vốn nghĩ đùa giỡn lưu manh tên nam nhân ngoài kia một chút, ai ngờ lúc chọc tay vào lồn nhỏ còn quên mất nam nhân vẫn còn đang đứng ở bên ngoài đi.Kim Thái Hanh bên ngoài trông thấy một màn này có chút giật mình, tiểu ca nhi của y có phải là quá cơ khát rồi không? Ngang nhiên trước mặt hắn cách một lớp bình phong mà mân mê vú, chọc ngón tay vào nơi đó.
Hắn tuy chưa có tận mắt thấy qua cơ thể ca nhi, nhưng là tự nhiên biết cái chỗ ngón tay y chọc vào là gì đi. Kim Thái Hanh có chút không nhịn được mà nuốt nước miếng, hắn lúc này có bao nhiêu mong muốn xong qua bức bình phong, ép tiểu lẳng lơ kia lên tường mà hung hăng đụ. Nhưng mà người ta còn chưa có gả qua, hắn lúc này chỉ có thể nhẫn nhịn mà gầm một tiếng.
Điền Chính Quốc sao có thể bỏ qua âm thanh đó, y biết con gấu bên kia bị y chọc cho tức điên rồi. Nghĩ đến cảnh y mỗi ngày đều được tên kia đè ra đụ, có bao nhiêu sung sướng. Điền Chính Quốc vừa tắm rửa vừa ngân nga, nếu bây giờ Kim Thái Hanh bước vào, có thể nhìn thấy cảnh tượng lẳng lơ của tiểu ca nhi nhà hắn. Hai chân y mở rộng gác lên thành bồn tắm, lồn nhỏ ngập trong nước cũng bị banh ra, y không ngừng dùng tay banh ra khép vào hai mép thịt, làm cho lỗ nhỏ uống được không ít nước.
Kim Thái Hanh bên kia có thể mơ hồ thấy cái chân trắng nón đang gác lên thành thùng, cũng liên tưởng ra được bộ dáng lúc này của y, có chút nóng trong người rồi. Liếc mắt nhìn vào góc phòng, hắn thấy được một con nhện. Thầm nghĩ thời cơ của mình tới rồi.
Điền Chính Quốc đang tắm thì cảm giác có cái gì rớt trên vai mình đi, nhìn nhìn, là con nhện, vốn định vung tay hất nó ra, nhưng mà y chính là nghĩ ra một cái ý tưởng a.
"Aaaaaaaa......."
Nghe tiếng la hét của đối phương, Kim Thái Hanh hài lòng mà nở nụ cười, hắn lập tức lao vào "Có chuyện gì? Ngươi là bị làm sao a?"
Người kia liền nhào vào lòng hắn run rẩy, chỉ vào con nhện nhỏ bé dưới đất
"Có......có........con nhện....... ngươi....... ngươi giúp ta bắt nó ra đi." Y vừa nói vừa không ngừng ôm chặt lấy Kim Thái Hanh, cặp vú cũng không quên cà vào người hắn. Kim Thái Hanh hài lòng nhìn biểu hiện của đối phương, ôm chặt y vào lòng, làm ra vẻ chở che "Không sao, không sao, có ta ở đây, ta xử lý nó giúp ngươi."
Tay hắn chạm lên làn da mềm mượt, vuốt một đường từ vai xuống eo, đang phân vân không biết có nên vuốt xuống nữa không thì nghe được câu nói của người trong lòng
"Ngươi......ngươi nhất định phải giúp ta bắt nó, bằng không, ta sẽ không có cách nào đi tắm ."
Hắn đành thu lại móng vuốt của mình, đi qua, giúp người đẹp thu thập con nhện. Điền Chính Quốc có chút mất hứng, rõ ràng hắn đã chạm đến eo y rồi, cớ sao còn đi bắt con nhện? Y ở đây nè, qua mà bắt y ném lên giường đi chứ cái con gấu ngu ngốc này.
Người đã vào trong tay mà còn bị vuột, CĐiền Chính Quốc làm sao có thể cam lòng, y lập tức đi qua, cúi thấp người, đem cặρ vú sát người kia mà hỏi "Đã bắt được rồi sao?"
Kim Thái Hanh vốn là tính quay sang trả lời người bên cạnh, nào có ngờ lúc quay qua, miệng liền kề sát núm vú của đối phương.Điền Chính Quốc còn như vô tình mà đem đầu vú ịnh vào miệng hắn, chỉ cần hắn mở miệng liền có thể ngậm vào núm vú của y.
Lúc này chỉ có kẻ ngốc mới nhịn, hắn liền không nể nang gì mà đem đầu ѵú ngậm vào. Điền Chính Quốc liền hài lòng mà ngồi vào lòng Kim Thái Hanh, lúc nãy khi cúi người xử lý con nhện, hắn là ở bộ dáng quỳ một chân, nên lúc này liền làm cho y thuận lợi ngồi lên cái chân trụ của hắn.
Y vòng tay qua cổ hắn, tìm tư thế thoải mái mà ngồi, ngực cũng không quên ưỡng lên, đem đầu vú nhét sâu vào miệng của nam nhân.
Kim Thái Hanh đem vú y mút chùn chụt, đầu lưỡi liếm vài vòng quanh quầng vú rồi mới đem đầu lưỡi chọc vào núm vú, liên tiếp lập lại vài lần, làm cho núm vú sướng đến se lại.
Hai tay nam nhân cũng không có rảnh rỗi, một tay ôm chặt y, một tay đặt lên bên vú còn lại mà xoa bóp. Lúc đầu lưỡi trêu chọc núm vú, Điền Chính Quốc liền cảm thấy có một luồn điện chạy qua cơ thể, làm y giật bắn, lần đầu tiên y được liếm vú tới ra nước, lúc trước y còn chưa có bị người làm qua đâu, thỉnh thoảng chỉ xài qua gậy mát xa cùng trứng rung thôi, y trên thị trường có thấy qua loại kẹp dành cho nhũ hoa, nhưng y chính là chê nó thô thiển.
Điền Chính Quốc bị liếm tới nỗi rên hừ hừ. Cái mông cũng không an phận, lắc qua lắc lại đem nước dâm trây hết lên đùi của nam nhân.
"Tướng công, bên này, ngươi cũng liếm một cái đi." Thấy hắn chỉ lo bú một bên vú, Điền Chính Quốc có chút không hài lòng mà nhắc nhở.
Kim Thái Hanh một bên được bú vú, một bên được nghe người ta gọi là tướng công, hắn cứng ngắc rồi. Nhưng là vẫn cứ lưu manh mà trêu ghẹo "Liếm cái gì a, nương tử không nói, làm sao tướng công biết được nên liếm cái gì bây giờ?"
Điền Chính Quốc biết y chính là bị con gấu này trên chọc lưu manh a, liền đem bên vú kia ép sát vào miệng hắn, cũng không quên đem đầu ѵú ở bên khoé miệng nam nhân mà cọ qua cọ lại.
"Tướng công, chính là cái này, chỉ cần ngươi mở miệng là có thể liếm được rồi."
Người ta đã cầu tình đến như vậy, Kim Thái Hanh sao có thể làm ngơ, liền ngậm lấy đâu vú. Tương tự như lúc nãy mà trêu ghẹo.
Đến khi hắn bú xong thì bên dưới y đã ướt dầm dề. Lúc nãy tiểu nương tử chảy nước, tướng công như hắn sao có thể không nhận ra.
Đem người bế lên giường, Kim Thái Hanh cầm hai chân của y mà dụ dỗ "Lúc nãy nương tử ở trên đùi tướng công cứ nhích qua nhích lại, có phải bị cọ trúng rồi không. Ngoan, mở chân ra, tướng công xem cho ngươi."
Điền Chính Quốc ngoan ngoãn mở chân, còn không quên phụ hoạ "Lúc nãy tắm hơi lâu, ngươi xem, lồn nhỏ chảy nhiều nước như vậy, có phải bị bệnh rồi không?".
LKim Thái Hanh bây giờ mới có thể nhìn rõ bé bào ngư của ca nhi, hai mép thịt hồng hào múp rụp, hắn liền nghĩ, chỉ cần mở ra có phải sẽ liền chảy ra rất nhiều nước.
"Đúng là bị bệnh rồi, ngoan, tự mình banh lồn ra, để tướng công đút thuốc cho ngươi."
Điền Chính Quốc nghe lời lấy hai tay banh mép lồn. Bên trong chính là hột le no tròn, cùng lỗ nhỏ dâm đãng, không ngừng phun nước.
Kim Thái Hanh lập tức ghé đầu vào, hôn cái chóc lên bé bào ngư. Bé bào ngư ngại ngùng rồi, liền trào ra không ít nước dâm.
Điền Chính Quốc có chút hồi hộp rồi, y chính là lần đầu được liếm lồn. Cảm giác bị đầu lưỡi ấm áp liếm một cái, y liền không nhịn được mở rộng hai chân, còn hơi nâng mông, đem bé bào ngư hẩy hẩy vào miệng nam nhân.
Kim Thái Hanh sao có thể không biết ý đồ của tiểu lẳng lơ này, liền ghì mạnh hai đùi y, đem mặt mình chôn chặt vào lồn dâm, hung hăng liếm lộng, ngay cả hai mép thịt cũng không bỏ qua. Hột le càng là được nam nhân chăm sóc đến phình ra. Điền Chính Quốc sướng đến run người, lỗ dâm càng ọc ra nhiều nước.
Đầu lưỡi đem trên dưới bướm dâm liếm qua một lượt, ý đồ liếm sạch hết nước dâm mà bé bào ngư phun ra. Nhưng làm sao có thể, hắn chính là càng liếm, bé bào ngư càng phun ra nhiều nước hơn. Nam nhân liền biết chỉ có thể đem lỗ dâm chặn lại thì nước dâm mới có thể không nhiễu nhão nữa thôi.
Nghĩ là làm, đầu lưỡi liền hung hăng chọt vào lỗ lồn. Cái lỗ còn trinh bé xíu, lập tức kẹp chặt đầu lưỡi. Điền Chính Quốc không nhịn được liền kêu dâm
"Ưm.....a......tướng công........sâu......hơn nữa".
Đầu lưỡi chọc ngoáy một hồi liền đυ.ng vào một cái màng mỏng, cẩn thận liếm qua một cái, Điền Chính Quốc sướng đến tê người "Ưm.....sướng....tướng công....sướng..."
Lỗ nhỏ không nhịn được liền phun nước, cùng lúc côn thịt nhỏ cũng bắn ra. Kim Thái Hanh há miệng nuốt hết dâm thủy của tiểu lẳng lơ.
Điền Chính Quốc cao trào liền sung sướng há miệng, lưỡi nhỏ cũng lè ra. Nam nhân liền ngậm lấy đầu lưỡi y, dây dưa cùng y hôn môi. Đầu lưỡi nam nhân mạnh mẽ đem khuôn miệng y quấy đảo, Điền Chính Quốc có thể nếm được một chút mùi vị của chính mình. Nhưng y cũng không có bài xích nam nhân, mà phối hợp vòng tay qua cổ nam nhân, chủ động cùng hắn hôn môi.
Bên dưới lỗ nhỏ cũng bị nam nhân chọt một ngón tay vào mở rộng, y cảm thấy có chút trướng rồi, liền dùng nụ hôn của nam nhân để phân tán sự chú ý, tùy ý để nam nhân ra vào mở rộng cho y.
Cảm thấy người bên dưới có chút căng thẳng, tay còn lại của Kim Thái Hanh cũng không quên giúp y xoa vú và côn thịt. Cảm thấy y thả lỏng, mới đem từng ngón tay nhét vào lỗ nhỏ của y.
Cho đến khi cảm thấy ba ngón tay đã ra vào thuận lợi, nam nhân mới thả Điền Chính Quốc ra, điều chỉnh cho y vị trí thoải mái để nằm. Đem con cặc cứng đến nổi gân xanh của mình vỗ bôm bốp vào cái miệng nhỏ "Từ nãy tới giờ đều không ngừng câu dẫn tướng công, có phải hay không muốn tướng công dùng con cặc này cắm vào lỗ dâm, hung hăng đụ em một trận?
"Tướng công.....cắm vào đi......Quốc Nhi muốn cặc lớn của tướng công a~"
Kim Thái Hanh đem cặc lớn cọ qua cọ lại lỗ nhỏ mấy cái để Điền Chính Quốc thả lỏng rồi mới cắm vào, đến khi đầu nấm chạm đến màng trinh liền cuối xuống, bên tai y nỉ non "Cho tướng công có được không, tướng công liền đem màng trinh của em đâm rách, thao em tới dục tiên dục tử."
Điền Chính Quốc bị hắn làm cho gấp muốn chết, đâm vào được một khúc rồi còn ở đây dụ dỗ y cái gì, giờ mà y nói không cho, hắn có chịu rút ra không?
Nhưng nghĩ đến cây hàng bên dưới, Điền Chính Quốc có chút thèm rồi "Tướng công.....cắm cho em......làm em thành nương tử của tướng công a~"
Kim Thái Hanh nắc mạnh một cái, đem cả cây hàng cắm vào, Điền Chính Quốc cũng hét lên sung sướng, cơ thể y không ngừng rung lắc theo từng cú nhấp của nam nhân.
Bên trong lỗ nhỏ vừa ấm lại vừa sướng, đem cây hàng của Kim Thái Hanh hút đến thoải mái.
"Ưm.....tướng công....chậm lại.....Quốc Nhi chịu không nổi....."
Kim Thái Hanh làm bạn với tay trái đã hai mươi mấy năm nay, lần đầu khai trai sao có thể chậm, nhìn người dưới thân bị làm tới nỗi cầu xin mình. Hắn không nhịn được lại giở trò lưu manh
"Ngoan, tướng công làm em có sướng hay không?"
"Sướng.....ưm....tướng công....ưm....đụ Quốc Nhi..... sướng......"
"Vậy tướng công bắn cho Quốc Nhi làm Quốc Nhi sinh con có được không?"
"Ưm....tướng công.....bắn....ưm.....cho em ....."
Điền Chính Quốc bị đụ tới thất nghiên bát đảo rồi, chỉ cần nam nhân nói gì, y cũng liền đồng ý.
Nhận được cấu trả lời vừa lòng, Kim Thái Hanh không bắt nạt tiểu lẳng lơ nữa mà chuyên tâm làm việc của mình.
Sắp bắn, hắn liền ôm chặtĐiền Chính Quốc, cùng y chạy nước rút.
"Chậm.....chậm lại.....ưm.....a....." Điền Chính Quốc chịu không nổi liền bắn ra, cùng lúc đó, nam nhân cũng cảm nhận có một dòng nước ấm dội lên quy đầu. Lỗ niệu liền giật giật, bắn mạnh vào bên trong, cơ thể vừa cao trào còn bị tưới cho một dòng tinh dịch làm Điền Chính Quốc sướng đến co giật. Kim Thái Hanh cũng thấm mệt mà đè lên cơ thể y, hai người cùng trần trụi mà ôm nhau, hưởng thụ dư vị của cao trào.
Lấy lại tinh thần, Kim Thái Hanh liền rút ra, không có dương vật chặn lại, tinh dịch cùng nước dâm liền từ trong lỗ nhỏ trào ra, trông dâm mỹ vô cùng.
Kim Thái Hanh liền đứng dậy, mặc xong quần áo, liền đi ra ngoài, Điền Chính Quốc có chút giật mình, đừng nói con gấu ngốc kia chơi xong liền rút chim bỏ chạy nha. Cái đầu nhỏ của y còn đang tính kế thì nam nhân đã trở lại, còn bưng theo chậu nước ấm.
"Đến, tướng công giúp em lau người"
Đem khăn ướt vắt đến khi cảm thấy đủ ẩm, hắn mới lau người cho Điền Chính Quốc, lau phía sau còn đỡ, đến khi lau phía trước, chỉ cần hắn chạm vào, hai cái vú liền sóng sánh đáp lại. Nam tử hán đại trượng phu sao có thể nhẫn nhịn, hắn liền trái xoa phải bóp, đem hai cái vú trêu đùa một phen.
Điền Chính Quốc có chút cạn lời, liền để mặc cho hắn chơi đùa.
"Chơi vui sao?"
"Tất nhiên chơi vui"
"Sau này đều cho tướng công chơi có được không? Sau này có sữa.....cũng cho tướng công."
"Thật?"
"Thật. Vậy tướng công phải nhanh nhanh thú Quốc Nhi vào cửa, chàng mà để lâu quá, không khéo nơi này to ra, ta làm sao có thể nhìn mặt mọi người a!"
Vừa nói Điền Chính Quốc vừa cầm tay hắn chạm vào bụng mình. Kim Thái Hanh có chút ảo tưởngĐiền Chính Quốc bụng to vượt mặt, hai vú chảy sữa, nhỏ giọng cầu xin mình giúp y hút a.
Liền có bao nhiêu tốt đẹp a.
Kim Thái Hanh còn chưa có tỉnh lại thì ngoài cửa, tiếng nhạc mẫu đại nhân đã vang lên
"Quốc Nhi, Kim Thái Hanh, đến ăn cơm "
Hai người liền xoắn xít cả lên, còn chưa có rửa xong lồn đâu.
Do tinh dịch vẫn còn bên trong, nên không chỉ dùng khăn ướt là có thể lau sạch được. Điền Chính Quốc liền dạng chân qua hai bên chậu, hạ thấp mông, đem lồn nhỏ nhúng vào trong nước.
"Tướng công giúp em rửa nhanh một chút, nương kêu chúng ta ăn cơm rồi."
Tư thế này có bao nhiêu dâm mỹ a. Kim Thái Hanh còn không có cơ hội để nứng đâu, nhạc mẫu đại nhân còn đang đợi bọn hắn kia kìa.
Nam nhân đưa tay chạm vào bé bào ngư. Cảm giác dính dớp, lầy lội, hắn nhẹ nhàng giúp y rửa sạch bên ngoài. Sau đó mới dùng hai ngón tay vói vào bên trong mà moi móc.Điền Chính Quốc thiếu chút nữa là đã kêu dâm, nhưng y biết nếu y kêu ra thì hắn liền cứng a. Y chỉ có thể cắn môi, rên hừ hừ theo tiết tấu của nam nhân.
Sau khi rửa lồn nhỏ đến sạch sẽ thơm tho, Kim Thái Hanh liền lấy khăn, giúp y lau khô. "Còn chưa có lau khô đâu" nói rồi Điền Chính Quốc liền đưa tay banh hai mép lồn, làm nam nhân giúp y cũng lau lau bên trong.
Lúc này liền nhìn kỹ lồn nhỏ, quả thật có chút đáng thương. Bé bào ngư múp míp trinh trắng, bây giờ bị hắn thao cho chín rục, đỏ tươi. Lỗ nhỏ không còn chảy dâm dịch, nhưng mà bị thao tới nỗi không khép lại được, còn không ngừng mấp máy.
Kim Thái Hanh có chút bị mê hoặc rồi, liền ghé đầu sát lại, hôn cái chóc lên nơi vừa giúp hắn sung sướng. Nhéo nhéo mũi y mắng
"Em đó, còn chưa có gả qua đâu, đã bị tướng công chơi tới thành như vậy rồi, tiểu lẳng lơ."
"Chỉ lẳng lơ với một mình tướng công, cho tướng công mút vú nhỏ, cũng chỉ cho mình tướng công liếm bướm, có được không?"
Nghe xong những lời này, Kim Thái Hanh có chút muốn ngóc đầu rồi, hắn vẫn là nhịn xuống, giúp y mặc quần áo vào, rồi mới dìu y ra ngoài dùng cơm.
Điền phu lang làm một nồi thịt kho, cùng cơm trắng, nghĩ nghĩ thấy không đủ liền làm thêm một con gà.
Để nhường không gian cho đôi trẻ nên y chỉ tranh thủ gấp mấy miếng rồi chuồn vào phòng
"Ai nha, giày còn chưa có làm xong đâu, ta đem cơm vào phòng vừa làm vừa ăn, các con cứ từ từ mà ăn nha "
Thấy Điền phu lang đã đi xa, Kim Thái Hanh mới thở ra, lúc này mới có thể tự nhiên ăn cơm. Chính Quốc ăn rất ít, do lúc nãy bị đụ ná thở nên y có chút không muốn ăn. Nam nhân liền để y tựa vào lòng, còn giống như em bé, đút y ăn cơm.
Kim Thái Hanh xé cho y một cái đùi gà, còn cẩn thận giúp y tách thịt, sau đó mới đút cho y. Điền Chính Quốc cũng không có đưa tay cầm lấy, mà ăn trực tiếp trên tay nam nhân. Y há miệng ngậm khối thịt gà vào, đầu lưỡi nghịch ngợm không quên liếm quanh ngón tay hắn.
Nam nhân cũng không yếu thế, cũng liền đưa một tay, cách lớp y phục mà xoa bóρ ѵú Điền Chính Quốc. Y vừa dán trong lòng nam nhân vừa hưởng thụ, rên hừ hừ sung sướng.
"Không cho bóp nữa, bóp nữa liền sẽ to ra, còn chưa có thực sự gả đi đâu."
"Ngoan, ngày mai tướng công liền mời bà mối đến nhà hỏi cưới em, sớm một chút cưới em vào cửa. Mỗi ngày đều giúp em xoa vú, có được không?"
"Được......a......"
Điền Chính Quốc cũng không có ăn được bao nhiêu, thức ăn trên bàn đều vào miệng của nam nhân. Ngay cả thức ăn thừa của y, hắn cũng không ngại mà nuốt xuống.
Ăn xong nam nhân liền đi thu dọn, cũng không cần y đụng tay. Xong rồi còn nhanh chạy về phòng, đem chăn đệm đi thay, xong mới dìu y trở về phòng. Sau đó liền thần thanh khí sảng đem chăn đệm dơ đi giặt. Dù sao cũng là sản phẩm của hắn a, sao có thể để nhạc mẫu đại nhân giúp hắn giặc, Quốc Nhi liền không thể đi, y vừa bị hắn hành qua, đủ mệt.
Điền Chính Quốc liền cảm thấy gả cho tên đồ tể này quả thật xứng đáng, bên dưới đủ thô, chơi đủ sướng. Làm xong còn giúp mình giặt chăn đệm, còn giúp mình rửa lồn. Nghĩ nghĩ y liền nở nụ cười, nghĩ đến tháng ngày sau này của mình chỉ cần ăn xong rồi ngủ, còn có cây hàng thô to chăm sóc lỗ dâm vừa không mất một đồng có khi còn được cho thêm tiền. Nghĩ thôi liền thấy sung sướng.
Gần đến ngày cưới, Kim Thái Hanh có đem đến một khúc vải đỏ, nói là nhờ nhạc mẫu đại nhân giúp phu phu nhà hắn làm hỉ phục, Điền phu lang chính là nở nụ cười mà đồng ý. Lúc nhìn thấy bộ hỉ phục mà nương làm cho mình, Chính Quốc có chút giật mình, sao mà nhìn đàn ông quá vậy, mặc cái này vào không khéo con gấu kia xách chym chạy tám hướng chứ ở đó mà gạ chịch nhìn nhìn sấp vải, sau liền nghĩ ra một cái ý tưởng.
Từ chỗ nương học được cách may vá, sau đóĐiền Chính Quốc liền lén lút trộm đi không ít vải, chính là dự định làm cho Kim Thái Hanh một cái kinh hỉ a. Y chính là dựa theo kiểu dáng hiện đại làm ra cái quần chip lọt khe, phía trước chỉ đủ che lấy hạ bộ, phía sau từ bướm nhỏ cho đến cái mông liền chỉ có một sợi dây che chắn, phía trên y chính là may cho mình một cái áo ống có nút thắt ở giữa, vì không phải vải thun, không có độ co dãn, nên mọi thứ được kết nối với nhau bằng nút thắt mỏng manh. Y còn làm cho mình cáy váy ngắn, bên hông có thêm phần vải dài, vừa thướt tha vừa gợi cảm. Còn vì sao là váy mà không phải quần, hắc hắc, chỉ cần vén lên là có thể đụ được rồi.
Điền phu lang không biết từ đâu đem về không ít xuân cung đồ, đem nhét cho y, bảo y học một chút. Y muốn nói với nương rằng nhét cho y làm gì , có mà đem nhét cho con gấu ngốc kia đi, làm cho hắn biết thêm càng nhiều tư thế càng tốt, y chỉ cần dạng chân hưởng thụ thôi, còn lại con gấu kia muốn chơi như thế nào, liền chơi như thế đó đi.
Ngày thành thân, y lén lút mặc thêm cho mình bộ cánh gợi cảm ở bên trong, bên ngoài thì khoác lên bộ hỉ phục do nương làm, nhìn qua chẳng khác nào ca nhi nhà lành a. Điền phu lang ở một bên nhìn y mặc hỉ phục, liền không khỏi lấy khăn lén lau nước mắt, Điền Chính Quốc của y lớn thật rồi, lát nữa còn sẽ gả cho người ta làm phu lang, lão gia, ngươi trên trời có nhìn thấy không, Điền Chính Quốc nhà chúng ta khôn lớn rồi.
Vì nhà hai người đều ở trong thôn, cũng không thể ủy khuất y ngồi xe lừa nha, nên Kim Thái Hanh liền tự mình cõng y, Điền Chính Quốc vì đầu đội khăn hỉ nên có chút không thấy đường rồi, y chỉ biết nương dìu y ra cổng, y liền trực tiếp ngã lên một tấm lưng dày rộng, người kia tự nhiên là cõng y. Điền Chính Quốc có chút chống cự, liền không ngừng nhúc nhích, làm cho cặp vú mềm mại cọ qua cọ lại lên lưng nam nhân. Nam nhân không nhịn được, mở miệng : "Quốc Nhi, là ta, ngoan, đừng cọ loạn, đem hỉ phục cọ hỏng thì phải làm sao?"
Sau khi biết được là ai cõng mình, Điền Chính Quốc lập tức thở ra : "Sao ngươi không nói sớm, làm ta sợ muốn chết, nếu không phải là ngươi ta còn định nhảy xuống, ta chính là chỉ muốn cùng ngươi tiếp xúc."
Kim Thái Hanh nghe mà trong lòng ngọt ngào muốn chết, hắn liền thêm bóp chặt đùi y, hai bàn tay trên đùi cũng không ngừng sờ mó. Điền Chính Quốc ngoan ngoãn để mặc cho hắn sờ, y thoải mái mằm sấp lên lưng nam nhân, đem cặρ vú ịnh luôn lên lưng y. Kim Thái Hanh một đường hưng phấn cõng nương tử về nhà.
Nhà Kim Thái Hanh không còn song thân, nên Điền Chính Quốc cũng không có sống cảnh làm dâu đi. Sau khi thành công bái đường,Điền Chính Quốc là được nương dìu vào trong phòng, khắp nơi đều được trang trí chữ hỉ đỏ tươi, ngay cả chăn đệm đỏ thắm cũng được thêu chữ hỉ màu vàng. Nương đỡ y ngồi xong, liền nhét vào tay y một khối bánh : "Ngươi trước đói bụng thì ăn một chút, Kim đồ tể là phải kính rượu tới tối a, trên bàn có không ít bánh, nếu đói bụng liền lén ăn một chút, cũng đừng ăn quá nhiều, đừng để tướng công ngươi trở lại liền nhìn thấy ngươi biến thành tiểu tham ăn."
"Đã biết....nương!"
Lúc Điền phu lang đã ra ngoài,Điền Chính Quốc liền không nhịn được kéo xuống khăn hỉ. Y mới không có thành thành thật thật mà trùm cái khăn này tới tối đâu. Ăn một chút khối bánh trong tay,Điền Chính Quốc liền ngã lên giường lớn, tham lam ngủ một giấc, y chính là còn muốn ngủ a, tờ mờ sáng nương đã lôi y dậy, trang điểm, chải tóc, tốn không ít thời gian đi.
Kim Thái Hanh bên này vừa lén lút trở về phòng liền thấy tiểu lẳng ɭơ nhà hắn đang nằm trên giường hỉ mà đánh một giấc ngon lành, ngay cả khăn hỉ cũng bị kéo xuống, tiểu lẳng lơ này đúng thật là, hắn liền không nhịn được mà nở nụ cười cưng chiều.
Nam nhân có chút suy nghĩ muốn xằng bậy, liệu hắn có nên nhân lúc y ngủ mà lén lút đút vào, hung hăng đụ y một trận nhớ đời hay không. Nhưng là khách khứa vẫn còn chờ ở bên ngoài, chưa kính rượu xong mà đã vội vã vào phòng đụ tân nương, không khéo cả thôn đều sẽ cười chê bọn hắn. Nhưng hắn vốn là đem cho y chút đồ ăn nha, cũng không thể để nguội được, trong đầu hắn liền bậc ra một cái suy nghĩ lưu manh.
Hắn chính là cách một lớp hỉ phục mà xoa vú tân nương a, lớp hỉ phục có chút dày đi, nhưng cũng không cản trở được hành động của hắn.Điền Chính Quốc chính là bị người ta bóρ ѵú đến tỉnh, y mơ mơ màng màng tỉnh lại, đập vào mắt chính là một màn hạ lưu này của Lưu Kim Thái Hanh.
"Tỉnh? Ta đem cho em chút thức ăn, đến ăn một chút, đừng để bị đói!"
Điền Chính Quốc có chút cảm động rồi, nhà người ta chỉ có nương là lén lút mang đồ ăn cho tân nương thôi, chỉ có nam nhân của y là thương tiếc y đói bụng, ở bên ngoài tìm không ít lý do, còn giấu cho y chút đồ ăn. Y liền cầm lấy dĩa đồ ăn, dựa vào trong lòng hắn, để hắn tùy tiện xoa vú mình, liền ngươi một miếng ta một miếng đem cả dĩa thức ăn đều ăn hết.
Ăn xong, Kim Thái Hanh vội vã ra ngoài kính rượu, Điền Chính Quốc thì nhàn nhã đánh giá căn phòng. Có chút sơ sài đi, ngay cả tủ quần áo cũng cũ đến như vậy, nhưng là lại đem hai trăm lượng bạc cho y làm sính lễ, còn tự mình đem mọi thứ an bài đến hoàn hảo, Điền Chính Quốc có chút thương tiếc con gấu ngốc nhà y rồi. Y tự nhắc nhở bản thân, sau này nhất định sẽ cố gắng kiếm tiền, để cho cuộc sống của bọn họ càng ngày càng tốt lên.
Đến tối, Kim Thái Hanh trở lại hỉ phòng, liền thấy tiểu lẳng ɭơ nhà hắn ngồi ngay ngắn trên giường rồi. Nghe tiếng mở cửa, Điền Chính Quốc cũng liền mỉm cười, khẽ gọi tướng công. Kim Thái Hanh cũng liền đi đến, đứng trước mặt Điền Chính Quốc, đưa tay vén khăn voan. Tuy đã vô số lần nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Điền Chính Quốc, nhưng lúc này, hắn cũng không tránh được cảm thấy hồi hộp. Đến khi khăn được vén lên hoàn toàn, Điền Chính Quốc mỉm cười hỏi hắn "Có đẹp không?"
Kim Thái Hanh lúc này đã chìm đắm trong vẻ đẹp của Điền Chính Quốc, liền thật thà mở miệng "Đẹp lắm!". Điền Chính Quốc hài lòng đứng dậy, đặt lên môi hắn một nụ hôn, vốn dĩ nụ hôn chỉ như chuồn chuồn lướt nước mà thôi, nhưng nam nhân liền ôm chặt người y, kéo y vào nụ hôn sâu, Điền Chính Quốc cũng choàng tay qua cổ nam nhân mà đáp lại, môi lưỡi dây dưa, sau khi đã cảm thấy hôn đủ, Kim Thái Hanh mới thả y ra.
"Đến, nương tử, chúng ta uống rượu giao bôi, uống xong chén rượu này, em chính là người của ta."
"Đợi một chút, ta muốn cho tướng công một cái kinh hỉ." Nói rồi y nắm tay Kim Thái Hanh đặt vào nút thắt trên vạt áo, hắn cũng như biết ý liền kéo ra. Ly khai khỏi lớp hỉ phục kính cổng cao tường, Kim Thái Hanh liền nhìn thấy bộ đồ gợi cảm bên trong của y, hắn cảm thấy có chút miệng khô lưỡi khô, liền không ngừng nuốt nước miếng. Điền Chính Quốc cũng giữ lại chiếc áo khoác bên ngoài của hỉ phục, choàng hờ qua vai, nghĩ nghĩ, liền kéo một bên vai áo xuống, sau đó liền cằm tay nam nhân, kéo đến bên bàn.
Điền Chính Quốc tự nhiên ngồi vào lòng nam nhân, rót hai chén rượu, rồi đưa cho nam nhân một chén, xong rồi liền đem tay mình vào qua tay hắn "Đến, tướng công, cùng nhau uống rượu."
Kim Thái Hanh nghe chữ được chữ không cũng đưa tay uống hết ly rượu, hắn quả thật quá mức kinh hỉ rồi. Lúc trước hắn cũng từng xem qua tiểu quan ở thanh lâu nhưng cũng không có yêu nghiệt tới mức này. Nhìn cặρ vú ban ngày đã được mình xoa qua, có chút ham muốn, hắn chính là đã cách một lớp vải mà xoa qua cặρ vú này, cũng đã từng trần trụi mà xoa bóp. Nhưng là, lúc này, nhìn cặρ vú được miếng vảo đỏ nửa kín nửa hở che đậy, hắn liền cảm thấy mới mẻ.
"Chẳng phải chàng sáng nay đã xoa qua rồi sao? Bậy giờ còn ngẩn người cái gì?"
"Ta....ta có chút không quen"
Điền Chính Quốc mỉm cười yêu nghiệt mà kéo áo xuống một chút, để lộ phần bầu vú phía trên "Như vầy thì nhìn quen rồi chứ?" Nam nhân liền đưa tay đặt lên hai vú y mà xoa bóp, rõ ràng là cái vú bị áo che lại rồi, mà sao còn mê người tới như vậy chứ.
Cũng không nghe nam nhân đáp lại, đã thấy hắn cúi đầu vào cặρ vú mà hôn hít. Điền Chính Quốc vừa lòng ôm lấy đầu của nam nhân, không ngừng bên tai hắn nói lời nỉ non : "Tướng công có vừa ý không? Nếu vừa ý, sau này mỗi này đều sẽ mặc như vậy, để cho tướng công chơi."
Kim Thái Hanh sớm đã chịu không nổi, liền kéo một bên áo xuống, lộ ra nhũ hoa căng đầy, hắn liền không nhịn được, đem núm ѵú ngậm vào. Xung quanh không ngừng vang lên tiếng mút vú dâm loạn. Từ đầu tới cuối nam nhân cũng đều chưa có trả lời Điền Chính Quốc, nhưng là nhìn biểu hiện của hắn, làm y thực vừa lòng.
Đợi tới khi nam nhân đem hai cái vú liếm qua một lần,Điền Chính Quốc còn chơi chưa có đủ đâu, liền đứng lên, cầm lấy bình rượu, đem một bên vú nhét vào miệng Kim Thái Hanh. "Rượu giao bôi còn nhiều như vậy sao có thể để phí chứ." Nói rồi liền đem rượu tưới lên núm ѵú của mình, rượu liền theo đầṳ ѵú chảy vào miệng nam nhân. Kim Thái Hanh chính là lần đầu tiên được người ta phục vụ như vậy, sao có thể bỏ qua, liền hé miệng đem từng ngụm rượu mút vào, luân thay đổi hai bên vú, cho tới khi hết rượu mới thôi.
Điền Chính Quốc từng xem qua phim, nghe nói người ta sẽ bỏ xuân dược vào trong rượu giao bôi. Nếu thật như vậy, thì hôm nay Kim Thái Hanh có lẽ sẽ đụ y tới vài hiệp, mới nghĩ thôi mà đã thấy sướng rơn cả người.
Nhìn mặt Kim Thái Hanh hồng hồng, đoán chừng đã ngấm không ít xuân dược đi, y kề sát tai hắn thì thầm
"Có phải tướng công rất nóng không, cả người đều hồng đến như vậy, đến uống chút nước đi."
Nói rồi y leo hẳn lên bàn, chân gập lại, dang ra hai bên, phơi bày cái sịp lọt khe không che được bao nhiêu cùng lỗ lồn ướt dầm dề.
"Đến đây, em giúp tướng công giải khát."
Kim Thái Hanh lập tức máu nóng dồn lên não, hắn sống hai mươi mấy năm rồi, còn chưa có gặp qua trường hợp nào như vậy đâu. Nương tử ở trên bàn, hai chân mở rộng, không ngừng mời gọi hắn uống nước của y, có ngốc mới đi từ chối a.
Hắn lập tức đẩy sợi đây ở giữa bé bào ngư qua một bên, banh rộng hai mép thịt, hài lòng thấy nước nôi dầm dề, mới cuối đầu vào lỗ dâm dê bú mút.
"Ưm.....sướng....tướng công bú em sướng....."
Vì có tác dụng của xuân dược nênĐiền Chính Quốc cũng phát dâm rồi, nam nhân vừa chạm lưỡi vào, y liền sung sướng kêu dâm.
"Bên trong.....em.....ngứa.....tướng công liếm giúp em....a~"
Kim Thái Hanh cũng không có giống như thường ngày đùa giỡn y, hôm nay, y bảo sao hắn liền nghe vậy, y bảo hắn liếm ở đâu, hắn liền liếm ở đó.
Đầu lưỡi chui vào lỗ dâm, hung hăng bới móc, nhằm lấy được càng nhiều nước dâm càng tốt. Điền Chính Quốc sướng đến mấy đầu ngón chân đều cong lại. Miệng phát ra các âm thanh rên rỉ đứt đoạn.
Phía trước ngọc hành cũng dựng thẳng rồi, Điền Chính Quốc chỉ có thể lôi kéo đầu nam nhân "Tướng công, cũng giúp Quốc Nhi liếm phía trước một chút đi."
Kim Thái Hanh liền chiều theo ý y, đem côn thịt y ngậm vào, liền nhanh chóng bú mút côn thịt bé nhỏ, ngậm vào miệng không hề khó chịu, còn giống như một que kẹo thơm ngon, khiến hắn không nỡ rời đi.
Điền Chính Quốc có chút chịu không nổi, liền bắn vào miệng nam nhân, nam nhân cũng không có đem tinh dịch của y nuốt xuống, hắn chồm người lên cùng y hôn môi, đem một ít tinh dịch đẩy vào miệng y, làm y cũng nếm được vị của chính mình.
Thấy Điền Chính Quốc ngoan ngoãn nuốt xuống, Kim Thái Hanh hài lòng cũng đem phần tinh dịch còn lại nuốt sạch. Hắn lại lao vào cùng y hôn môi.
Nam nhân đem y kéo đến sát mép bàn, còn mình đứng dưới đất, đem hai chân của y banh rộng. Lỗ nhỏ hôm qua vừa mới khai trai, hôm nay thực tủy biết vị mà hé mở, mấp máy chào hỏi nam nhân.
Kim Thái Hanh đem cây cặc cương đến cứng ngắc của mình đặt ngay lỗ dâm. Không thông báo, cũng không có chào hỏi qua, trực tiếp cắm vào. Điền Chính Quốc đau đến hét lên, liền bị nam nhân dùng miệng chặn lại. Cũng không cho y có cơ hội đau đớn, hắn liền điên cuồng nắc hong.
Điền Chính Quốc nhanh chóng bắt kịp tiết tấu của hắn, cũng không còn cảm thấy đau đớn, liền há miệng rên rỉ
"Tướng.........công.....ưm.....em....ưm....sướng......."
Điền Chính Quốc bị chơi tới mụ mị đầu óc, chỉ có thể rên rỉ những lời vô nghĩa. Cây hàng thô to, ở bên trong hung hăng đâm chọc, lỗ nhỏ cũng biết ý đem cặc lớn kẹp chặt, còn không ngừng co bóp.
Ngoài phòng trăng đã lên cao, trong phòng ánh nến leo lắt, cùng với âm thanh ân ái vang vọng khắp nơi.
Con cặc đang kịch liệt đâm chọc bỗng cảm nhận được một cái miệng nhỏ ở sâu bên trong. Qυy liền hướng cái miệng nhỏ đâm một cái, Điền Chính Quốc liền thét lên sung sướng,Kim Thái Hanh cũng không suy nghĩ nhiều, liền hướng cái miệng nhỏ mà đâm.
Đổi lại Điền Chính Quốc không ngừng kêu dâm
"A~.....tướng công.......em.....sướng a~...
...... mạnh......mạnh......a~"
Cảm nhận lỗ niệu bên trong giật giật, y liền biết hắn sắp bắn, liền há miệng nỉ non : "Tướng công.....ưm....bắn cho em......làm em mang thai....ưm....ưm"
Kim Thái Hanh sao có thể từ chối yêu cầu này a, liền ôm chặt lấy y, nắc mạnh, dọng mấy cú cuối vào bên trong, đầu nấm tìm được cái miệng nhỏ, liền cắm vào, bắn tinh.
Điền Chính Quốc cảm nhận được dòng tinh dịch ấm nóng bắn vào bụng nhỏ, liền không nhịn được đồng thời bắn ra. Bên trong quy đầu cũng cảm nhận được một dòng nước dâm ẩm ướt.
Nam nhân không có rút ra, mà để y cây hàng bên dưới, nhấp một chút, ý đồ đem tinh dịch nhét vào càng sâu. Rồi mới ôm y cùng thở dốc.
Lấy lại lí trí từ trong dư vị cao trào, Điền Chính Quốc ôm chặt đầu nam nhân, còn cúi đầu hôn lên mấy cái. Nam nhân cũng vùi mặt vào ngực y mà tham lam hít hà.
Y đem lỗ nhỏ bên dưới mấp máy một chút liền cảm nhận được cây gậy bên trong lại cứng rồi.
Kim Thái Hanh liền ôm y đứng thẳng dậy, trọng lượng cả cơ thể y đều dồn lên cặc hắn, làm cho cây hàng thọc vào càng sâu. Nam nhân vừa bế y đi về phía giường, vừa không ngừng nắc mạnh. Điền Chính Quốc có chút mê muội rồi, chỉ có thể bấu chặt vào người nam nhân.
Lưng y vừa đặt xuống giường, hắn liền lật người y lại, con cặc cũng không có rút ra, ở bên trong xoay một vòng. Điền Chính Quốc không nhịn được kêu lên "A~~~"
Hắn để hai tay y chống xuống giường, làm thành tư thế nửa quỳ nửa ngồi, mông hạ thấp, vừa vặn đem lồn dâm thẳng hàng với cặc lớn, làm thành tư thế thuận lợi để giao phối. Hắn liền ghì lấy hai vai y, điên cuồng nắc hông.
Tư thế này càng làm cho cặc lớn đâm vào sâu hơn, Điền Chính Quốc sướng muốn chết, mông nhỏ đung đưa cùng hắn phối hợp.
Nhưng là được một lúc, y liền có chút cảm giác nuốt không trôi rồi, liền nhấc mông, định bò về phía trước. Nam nhân như nhìn ra được ý đồ của y, liền mạnh mẽ đem eo y kéo về, dọng một cú lút cán.
Hai cơ thể trên giường kịch liệt quấn lấy nhau, kịch liệt va chạm. Nam nhân phía trước hai má ửng hồng, bày ra tư thế chịu trận, không ngừng kêu dâm nhân phía sau liên tục nắc hông, đem con cặc to lớn của hắn nhồi đầy vào cái lỗ của người phía trước. Hai tay cũng không có bỏ sót cái vú mềm mại cùng côn thịt bé nhỏ của y. Vừa nắc hông vừa dâm loạn cơ thể y đến cao trào.
Không biết qua bao lâu, cho đến khi người phía trước thật sự chịu không nổi nữa, chìm vào hôn mê. Trong phòng vẫn vang lên âm thanh bạch bạch đầy ái muội.
Lúc Điền Chính Quốc tỉnh dậy, thì Kim Thái Hanh đã ra ngoài mở tiệm rồi. Khoảng trống bên cạnh đã lạnh ngắt tự khi nào, y có chút tuổi thân, hôm qua bị hắn chịch tới bất tỉnh nhân sự, sáng ngày ra, người bên cạnh đã đi mất rồi.
Đưa tay ôm lấy cái gối đầu, vẫn còn vươn mùi hương của nam nhân vào lòng, Điền Chính Quốc mới hài lòng nhắm mắt lại, tiếp tục dây dưa trên giường.
Tuy rằng hôm qua, lúc làm xong đã là nửa đêm, nhưng tướng công của y vẫn giúp y rửa sạch, còn thay chăn đệm sạch sẽ rồi mới cho y nằm ngủ, Điền Chính Quốc chính là hài lòng muốn chết tính cách này của nam nhân đi.
Qua một hồi lâu, người trên giường mới ngồi dậy, trên tủ cạnh đầu giường đã đặt sẵn chậu nước sạch cùng khăn mặt, chỉ cần y ngồi dậy liền có thể rửa mặt. Y chính là yêu thích sự chiều chuộng của nam nhân này, cảm thấy bản thân càng ngày càng yêu hắn nhiều hơn rồi.
Trên bàn đã đặt sẵn thức ăn cho y, là một tô cháo và bánh bao, có chút nguội đi, nhưng mà y lười đi hâm lại, nên cứ để như vật mà nuốt vào. Ăn xong, Điền Chính Quốc tùy tiện dọn dẹp một chút, nhìn quanh phòng, cảm thấy thứ đắt giá nhất, có lẽ là chiếc giường mà y đang ngồi đi, ít ra con gấu ngốc đó còn biết đi mua một chiếc giường mới cho tân hôn. Nếu không, hôm qua lúc hắn đang chơi y mà giường bị sập chắc tắt nứng luôn quá.
Đi dạo một vòng, cảm giác phải mau chóng làm giàu liền mau chóng đập vào đầu y, vì sao ư ? Vì nhà của tướng công y nghèo quá, phải mau chóng kiếm tiền nuôi hắn thôi.
Sân vườn phía sau có trồng một ít rau dưa đi, nào là dưa chuột, xà lách, cà rốt,...còn có một ít nấm. Một ý tưởng đột nhiên nảy ra trong đầu y, tướng công nhà y làm đồ tể, chắc chắn nhà luôn có thịt heo đi, cùng với số rau dưa này, vừa đủ để làm lẩu, còn có thịt nướng và viên chiên, lẩu tuy ngon nhưng cũng chỉ có thể bán đắc vào mùa đông, còn thịt nướng và viên chiên, vốn là món ăn vặt đi, nên có thể bán vào mọi thời điểm trong năm.
Nói là làm, y lập tức vào bếp lục lọi xem có đủ đồ dùng không, trong bếp còn có hai khối thịt cùng một cái đầu heo nha. Đúng như y nghĩ, người thời này không có thích ăn đầu heo đâu, với y mà nói đầu heo có thể đem hầm nước lèo, xong rồi còn có thể làm má heo sốt ớt xiêm. Nhưng mà y không có khả năng xử lý cái đầu heo này, nên hiện tại chỉ có thể tìm chút bột mì, làm một chút mì cho bữa trưa, còn dư sẽ để dành cho bữa tối.
Qua loa làm cho mình một chén mì để ăn trưa,Điền Chính Quốc vội vã hái một ít rau dưa trong vườn, cầm theo một khối thịt heo, chạy về phía nhà mình, nương y vẫn luôn ở trong nhà đi.
Điền Chính Quốc cùng nương hỏi qua một chút giá cả của rau dưa, còn có y cũng muốn một chút ớt và ớt khô. Cố phu lang đem tất cả những thắc mắc của y giải thích tận tình, lòng thầm nghĩ, đứa nhỏ lớn rồi a, còn biết quan tâm giá cả, chắc là đau lòng tiền của trượng phu, càng nghĩ, ông liền nở nụ cười thật sâu :
"Ớt và ớt khô thì trong nhà vẫn còn, lát nữa ngươi cầm về đi, còn có, bên ngoài ớt không cần phải bỏ tiền mua, ngươi chỉ cần mua một ít rau dưa, sau đó ngươi nói muốn bao nhiêu ớt, người bán liền cho ngươi bấy nhiêu."
Điền Chính Quốc liền vỡ lẽ thì ra thứ này không mất tiền a, cũng phải, thời đại này đa số mỗi nhà đều tự trồng rau dưa đi, còn dư sẽ đem lên trấn bán, hơn nữa, trên bàn ăn ớt có cũng được mà không có cũng không sao, nên là không có ai tình nguyện bỏ tiền ra để mua thứ đó đâu, vừa vặn, y sẽ tiết kiệm được không ít tiền a.
"Cảm ơn nương........ta có khối thịt heo, người cầm lấy đi."
"Không được, tiểu tử ngốc này, ca nhi nhà ai ngày đầu xuất giá đã cầm đồ về nhà mẹ đẻ a? Ngươi cũng đừng làm cho Kim đồ tể chê cười, nhà hắn không còn song thân, hắn trên đời này chính là thân cô thế cô, ngươi cũng không nên ức hiếp hắn. "
Điền Chính Quốc rõ ràng bi oan, y nào có biết mấy tập tục đó, y chỉ biết y gả cho đồ tể chính là không thiếu thịt ăn, nếu y đã không thiếu thịt ăn thì nương của y cũng không được thiếu.
Nhìn đứa trẻ ngốc nhà mình mặt ỉu xìu, Điền phu lang liền biết y không có cố ý nha, liền nhỏ nhẹ xoa đầu y chỉ bảo : "Ngươi là ca nhi đã gả đi rồi a, bây giờ ngươi chính là người nhà của Kim đồ tể, ngươi làm gì cũng phải nghĩ đến hắn đầu tiên."
Điền Chính Quốc ăn mềm không ăn cứng, liền mở miệng nói : "Con cũng không có ăn hϊếp hắn, là con cũng muốn cho nương mỗi ngày cũng có thịt ăn."
Đứa trẻ ngốc nhà ông sao lại ngốc tới như thế này a : "Ngươi đã là phu lang nhà người ta rồi, còn mỗi ngày lén lút cầm thịt về nhà, trong mắt người khác, chính là nhà chúng ta đang ức hiếp hắn, ngươi có biết không? Hơn nữa, lúc thành hôn, Kim đồ tể cũng đưa cho nương không ít bạc, nương cũng không có thiếu thịt ăn, khối thịt này, ngươi liền cầm về đi."
Rõ ràng là nương đang nói dối y nha, nương mới không có cầm bạc của Kim Thái Hanh mà mua thịt ăn đâu, nương nhất định là đem hai trăm lượng đó đem cất ở một nơi an toàn rồi, đợi sau này lúc phu phu y kẹt tiền, liền đem ra. Y chính là biết nương mỗi ngày chỉ có ăn một chút rau cải thôi.
Điền Chính Quốc càng thêm siết chặt nắm tay, nhất định y phải mau chóng trở nên giàu có, nhất định sẽ cho nương cuộc sống ngày càng sung túc.
"Sau này nếu các ngươi cần rau cải cũng đừng có phí tiền đi mua, cứ đến đây, phía sau nhà, nương trồng rất nhiều."
Nói rồi, ông vào nhà lấy ra một lọ dưa chuột muối, nhét vào tay y : "Ngươi đem khối thịt kia về luộc lên, kẹp chung với dưa chuột muối bên trong này, liền ăn ngon đi. Cũng muộn rồi, ngươi liền nhanh trở về nhà nấu cơm, đừng để tướng công nhà ngươi đói bụng."
Điền Chính Quốc chỉ có thể thất tha thất thiểu ôm đồ trở về, cũng không có đem khối thịt đi luộc, mà y cắt lát mỏng, đem trộn với một ít gia vị cùng ớt bột, đợi Kim Thái Hanh trở về liền có thể đem nướng lên, nghĩ có chút không đủ liền đem khối thịt còn lại, một nửa bỏ vào ướp chung, một nửa thì đem đi nấu canh.
Trời còn chưa tối, Kim Thái Hanh đã trở về rồi, lúc hắn vào cửa, liền nhìn thấy phu lang nhà hắn đang ngồi trước cửa đợi hắn, có quỷ mới biết trong lòng hắn có bao nhiêu ấm áp đâu.
Hắn từ lúc mười tuổi song thân đều mất, vất vả làm ruộng đến năm mười lăm thì đi tòng quân. Người ta đều nói hắn điên rồi, hộ nhà hắn chỉ có một người vốn dĩ không cần phải đi tòng quân a, chỉ có kẻ ngốc mới đi nộp mạng.
Nhưng là chỉ có mình hắn biết, nhà hắn không có bao nhiêu ruộng, hắn vất vả năm năm, cũng không để dành được đồng nào, có khi còn bữa đói bữa no. Đi tòng quân chẳng những mỗi ngày đều được ăn no, sau khi xuất ngũ còn được phát cho một số tiền, có thể dùng nó để chuyển nghề sinh sống.
Hắn ở trong quân ngũ gần mười năm, khi xuất ngũ cũng đã hai mươi lăm, ở cái tuổi này người ta đã sớm thành gia lập thất, hắn bây giờ được xem là nam nhân có tuổi đi. Hơn nữa hắn lại còn làm một đồ tể, quanh năm nhiễm mùi máu tánh, khiến các ca nhi trong thôn hễ nhìn thấy hắn liền sẽ tránh đi. Được rồi, bây giờ hắn liền biến thành nam nhân trung niên ế vợ. Cho nên lúc quan phủ cấp hắn một phu lang, hắn mừng còn không kịp, nói gì tới chuyện lui hôn.
Còn vì sao hắn lại đi làm đồ tể ư? Vì làm đồ tể có tiề, so với những nghề khác cũng không cần bỏ nhiều thời gian để học, còn mỗi ngày đều có thịt ăn.
"Tướng công.......trở về rồi.......đến,
nghỉ ngơi một lát."
Điền Chính Quốc vừa nói vừa lấy ống tay áo, lau mồ hôi trên trán giúp hắn. Kim đồ tể rung động rồi, từng tuổi này cũng chưa từng có ai đối tốt với hắn như thế đâu.
Không đợi nam nhân trả lời, Điền Chính Quốc liền đặt lên má hắn một nụ hôn, sau đó hỏi : "Hôm nay đi làm có mệt không, từ sáng sớm, tướng công liền ra khỏi nhà rồi đi?"
Kim Thái Hanh sướng lân lân trả lời :
"Không có mệt, không có mệt, ngươi xem, ta còn đem về cho ngươi chút thịt " Nói rồi hắn liền giơ khối thịt nãy giờ cầm trong tay lên cho y xem.
"Cũng không phải trong nhà vẫn còn thịt sao, ngươi liền mang về nhiều như thế để làm gì nha?"
"Khối thịt trong bếp là để cho ngươi ăn bữa trưa, buổi chiều ta liền để lại thêm chút thịt đi."
Điền Chính Quốc cảm động muốn chết, nhà người ta cũng không có để cho ca nhi ăn bữa ăn thịnh soạn tới như vậy đâu a, nam nhân nhà y bữa trưa ở bên ngoài ăn qua loa cho no bụng, nhưng là để dành thịt cho y.
Nam nhân nhà y sao có thể đáng yêu tới như vậy. Nghĩ nghĩ, Điền Chính Quốc liền chồm lên hôn môi nam nhân. Kim Thái Hanh cũng không yếu thế, liền khống chế phía sau y, lôi kéo y cùng nhau hôn lưỡi. Tay cũng không quên luồn vào trong y phục của y mà xoa bóp hai bầu vú.
Sau khi thấy đã hôn đủ, nam nhân mới buông y ra. Điền Chính Quốc tựa vào lòng hắn thở dốc, môi có chút sưng, ngoan ngoãn để cho nam nhân bóp vú. Bên trong y cũng không có áo yếm đâu, chỉ cần luồn tay vào bên trong y phục là có thể thuận lợi đụng tới cặp vú nhỏ trần trụi rồi.
Cảm thấy nếu còn để nam nhân chơi nữa thì không thể ăn cơm đâu. Y liền đưa tay cầm tay nam nhân lại : "Được rồi, tối lại chơi, bây giờ đi ăn cơm có được không?"
Nam nhân bóp thêm vào cái nữa, mới lưu luyến mà bỏ tay ra. Điền Chính Quốc liền chỉnh lại y phục. Sau đó nói với nam nhân : "Tướng công giúp em đốt chút than đi, hôm nay làm món ngon cho tướng công."
Kim Thái Hanh giống như con chó bự nghe lời, liền đi vào bếp giúp y đốt than. Thấy than vừa nóng tới, Điền Chính Quốc liền bỏ thịt lên nướng. Mùi thơm lập tức bay lên,Kim Thái Hanh có chút thèm thuồng, nhìn chằm chằm miếng thịt.
"Vẫn còn chưa có chín đâu, tướng công chờ một chút nha."
Vừa nói, y vừa bận bịu trở thịt. Sự chú ý của Kim Thái Hanh liền dời qua cái mông nhỏ của y, bởi vì trở thịt mà không ngừng lắc lư di chuyển. Hai bàn tay liền không an phận mà sờ mông y, còn đem nó nhào nặng.
Điền Chính Quốc nhìn sự si mê của nam nhân mà có chút vui sướng, có ai được tướng công si mê cơ thể mình mà trong lòng không vui cơ chứ. Muốn bóp thì cứ bóp đi, miễn không cản trở y nướng thịt là được.
Cảm thấy thịt đã chín tới, y liền gấp vào dĩa, còn gấp một miếng, thổi nguội, đưa đến bên miệng Kim Thái Hanh. Nam nhân liền há miệng ăn vào, có chút bất ngờ, liền làm vẻ mặt khen ngợi : "Này là cái gì, ăn ngon, ta còn chưa có ăn qua bao giờ đâu."
"Này là thịt nướng, đến, nếu ngon liền ăn thêm miếng nữa đi". Nói rồi, y lại gấp thêm một đũa, nhét vào miệng hắn.
Điền Chính Quốc liền đem chuyện hôm nay mình suy nghĩ nói với Kim Thái Hanh : "Tướng công, hay là, ngày mai em theo tướng công ra chợ, cũng bày một bàn thịt nướng?"
"Ta cũng thấy món này ăn ngon, nhưng mà em đã tính kỹ chưa, mỗi ngày đều buôn bán, ta là sợ em sẽ mệt mỏi."
"Cũng không phải nhất thiết mỗi ngày đều bán, món này tương đối dễ làm, chỉ có hơn kém ở chỗ ướp thịt, em nghĩ kỹ rồi, cùng lắm sinh ý chỉ kéo dài được đến mùa đông".
"Được, liền nghe em."
Đôi chim cút cu ngươi một miếng, ta một miếng liền ăn hết thịt nướng. Thật sự thì Điền Chính Quốc chỉ ăn có một ít, số còn lại liền vào miệng Kim Thái Hanh đi.
Ăn xong, hai người liền đem mọi thứ thu thập sạch sẽ. Rồi mới đi chuẩn bị nước để tắm rửa.
Kỳ thật, Điền Chính Quốc trước khi Kim Thái Hanh trở về nhà, đã sớm đem bản thân tắm rửa đến sạch sẽ rồi. Để làm gì? Tất nhiên là để làm tình rồi, ngày mai liền phải mở quầy hàng rồi, có lẽ sẽ mệt chết đi, còn làm ăn được gì nữa, liền tranh thủ tối nay làm vài hiệp vậy.
Y bảo nam nhân đi chuẩn bị nước, còn mình thì nhàn nhã đem bộ cánh gợi cảm hôm qua, đã được giặt giũ sạch sẽ, mặc vào, chỉ là hôm nay không có mặc quần lót.
Lúc Kim Thái Hanh thu thập xong, liền trở lại phòng. Quần áo còn chưa kịp cởi, đã thấy phu lang nhà mình một đường dâm đãng, đi đến trước mặt hắn.
"Đến, em giúp tướng công cởi y phục"
Nói rồi liền đem phía trên của nam nhân cởi sạch. Da thịt màu đồng cổ, bởi vì quanh năm làm việc nặng mà nổi lên từng khối cơ hoàn mỹ, hắc hắc, nam nhân của y còn có cơ bụng nữa nha, lần này lời to rồi.
Điền Chính Quốc không nhịn được liền đưa tay sờ lên khối cơ ngực rắn chắc, vừa sờ vừa tấm tắc khen : "Tướng công của em thật mạnh mẽ nha, nhìn mớ cơ bắp này mà xem, chắn hẳn, nhấc bổng em cũng không thành vấn đề đi."
Nói rồi liền đưa lưỡi, tại cơ ngực của nam nhân mà liếm qua một đường, kéo dài từ ngực, xuống bụng, nấng ná trên khối cơ bụng một lúc, mới hài lòng buông tha.
Điền Chính Quốc liền quỳ xuống, áp mặt vào cái bọc nhỏ, ngay giữa háng của nam nhân mà hôn hít. Y chính là cực kỳ vừa ý con cặc này nha, đủ thô đủ to, làm y sướng đến dục tiên dục tử.
Hài lòng nhìn khí cụ trong quần hắn ngày càng cứng lên, y mới đưa tay cởi quần nam nhân xuống. Dây lưng vừa tháo mở, con cặc to lớn đã lập tức bật ra, hung hăng chọc vào cằm Điền Chính Quốc, y cũng rất nể tình mà hôn cái chóc lên quy đầu.
Còn chưa đủ, nam nhân liền đặt tay lên đầu y. Biết ý, Điền Chính Quốc liền há miệng ngậm vào, mùi xạ hương lập tức xộc vào khoang mũi, bên dưới y liền chảy nước rồi.
Nhịn xuống sự đói khát, đem lồn dâm kẹp chặt mà giúp nam nhân khẩu giao, y không có khả năng ngậm vào cả cây, chỉ có thể chăm sóc cho nửa cây phía trên. Nam nhân cũng không có ép buộc y đâu, hắn là thương tiếc phu lang nhà mình.
Đầu lưỡi xoay tròn quanh quy đầu, khuôn miệng ấm áp hầu hạ nam nhân đến rên hừ hừ, bỗng y ngẩng đầu lên, rời khỏi cây dương vật. Nam nhân có chút bất mãn, đưa tay chạm vào má y, vỗ nhẹ hai cái, ý bảo tiếp tục.
Điền Chính Quốc cũng không có lại ngậm vào, y đưa tay cởi áo, vòng một no căng lập tức bật ra, y liền cầm hai cái vú mềm mại của mình, chà sát lên thân cặc, hai cái vú sóng sánh, không ngừng cọ cặc hắn hưng phấn.
Kim Thái Hanh là lần đầu tiên chơi cái này đi, liền cảm thấy mới mẽ. Thoả mãn gầm nhẹ, nhìn người dưới thân hậu hạ mình.
Điền Chính Quốc còn chưa có chơi đủ, còn sợ nam nhân chưa tận hứng, liền chốc chốc dùng vú giúp hắn cọ, chốc chốc liền ngậm cặc hắn vào miệng mà liếm mút.
Cảm thấy cây hàng đã cứng lắm rồi, y mới dừng lại, dắt nam nhân lại gần bồn tắm, đem chính mình xoay lưng lại với nam nhân, chống tay lên thành bồn, mông nhếch cao, bảo nam nhân vén váy lên mà hung hăng đụ mình.
Kim Thái Hanh liền làm theo, lúc vén váyĐiền Chính Quốc lên, liền đưa lưỡi liếm qua cái lồn lầy lội một cái, rồi mới đem cặc hắn đút vào. Kim Thái Hanh gọi đó là chào hỏi.
Khi cây hàng đã đâm vào lút cán, hai người đều thoả mãn rên lên. Điền Chính Quốc nhếch cao mông, lỗ nhỏ không ngừng đón nhận từng cú nắc mạnh mẽ của nam nhân. Nam nhân cũng đưa tay ôm chặt y, bên dưới liên tục đánh hông bạch bạch vào lồn dâm, bên trên cũng không có bỏ quên hai cái vú lẳng lơ.
Một bên vú được nam nhân xoa bóp, bên còn lại, hắn dùng tay xe đầu nhũ tới cứng lên. Điền Chính Quốc sướng muốn chết, lỗ dâm được cây hàng thô to hung hăng va chạm, cái vú hư hỏng cũng được hai bàn tay lưu manh mà chăm sóc.
Không biết qua bao lâu, đến khi Điền Chính Quốc thật sự không còn kêu dâm được nữa, chỉ có thể oằn mình đón nhận từng cú thúc của nam nhân. Chân y tê cứng rồi, sao nam nhân vẫn cứ như cái máy đóng cọc vậy, cũng đâu phải lần đầu tiên, sao mà còn chưa có bắn a.
Điền Chính Quốc có chút đứng không nổi nữa, liền đưa tay vỗ nhẹ tay nam nhân.
"Tướng công....em..... không đứng nổi nữa......đổi.....đổi một chút."
Biết ý, nam nhân liền giúp y nhấc một chân lên bước vào bồn tắm. Sau đó liền ngồi xuống, để y ngồi lên người mình, từ đầu tới cuối cũng chưa từng rút cặc ra.
Kim Thái Hanh ngồi tựa lưng vào thành bồn, Điền Chính Quốc liền xoay mông, tìm vị trí thoải mái, cái mông nhỏ xoay qua xoay lại, bên trong còn không ngừng có bóp, làm nam nhân sướng đến mức chút nữa thì bắn ra.
Cũng không đợi cho Chính Quốc ổn định chỗ ngồi, nam nhân liền hung hăng nắc mạnh. Y có chút giật mình thét lên : "A~ tướng công......em còn chưa có..... ngồi vững a......."
Nam nhân cũng không thật sự để tâm y có ngồi vững hay không liền như cái ghế mát xa mà mà kịch liệt đâm vào lỗ nhỏ. Chính Quốc sợ té nên bám chặt vào thành bồn, cũng đem những lời nói bất mãn nuốt vào trong.
Chính Quốc bị đụ tới cơ thể nhấp nhô theo tiết tấu của nam nhân, cũng không còn khống chế được tiếng rên rỉ của bản thân. Chỉ có thể đầu hàng mà bắn ra.
Y như không còn sức lực, dựa hẳn lên người nam nhân, hai tay câu lấy cổ hắn, tùy ý để hắn chơi mình. Cơ thể y như con sóng mềm mại, nâng lên hạ xuống theo từng cú nắc của nam nhân.
Đến khi nam nhân ôm chặt y bắt đầu chạy nước rút, y liền lần nữa ngẩng đầu.
Cảm thấy nam nhân có dấu hiệu bắn,Chính Quốc liền lập tức ôm lấy hắn nỉ non : "Tướng công bắn cho em, lồn nhỏ muốn ngậm chặt tinh dịch của tướng công để thụ thai, sau đó sinh cho tướng công một cái tiểu hài nhi mập mạp."
Kim Thái Hanh không nhịn nữa, liền bắn mạnh vào bên trong y, Điền Chính Quốc đồng thời đạt cao trào. Hai người tựa vào nhau, con cặc vẫn còn chôn chặt bên trong, ngăn không cho tinh dịch chảy ra.
Đến khi hồi phục tinh thần, nam nhân cũng không có rút cặc ra. Điền Chính Quốc nhấp nhẹ lồn dâm một cái, ý bảo hắn nên rút ra đi. Kim Thái Hanh cũng không có trả lời, qua loa tắm rửa cho hai người, rồi mới đỉnh hông, bắt y đứng dậy.
Điền Chính Quốc nhận ra có điều không đúng, con gấu ngốc này không có nghe lời y nữa đi. Cũng không để cho y suy nghĩ nhiều, nam nhân đem một chấn y nhấc lên, gác lên thành bồn tắm, bên dưới nắc hông, mạnh mẽ đem con cặc chọc vào lỗ dâm. Điền Chính Quốc liền thét lên sung sướng.
Cơ thể chống tay lên thành bồn, cúi người, cảm nhận từng cú thúc của nam nhân. Sợ phu lang nhà mình đứng khôn vững, Kim Thái Hanh liền ôm y, để chân còn lại cũng gác lên thành bồn. Hai chân dang rộng, cơ thể chúi về phía trước, trọng lượng đều dồn lên bồn tắm, nam nhân liền không còn cản trở, liền nắm chặt eo y, điên cuồng đem cây hàng thô to giã vào trong lỗ nhỏ.
Điền Chính Quốc như con bạch tuộc, tay chân bám vào thành bồn, bị nam nhân chịch đến không ngừng lắc lư. Y chỉ cầu mong cái bồn tắm này có thể chịu đựng sức nặng của y cùng lực giã của nam nhân. Nếu như nó chịu không nổi, đứt gánh giữa đường, thì chuyện tốt của y cũng tướng công liền phải dừng lại.
Kim Thái Hanh đem lỗ nhỏ đụ đến đã đời, nhưng có lẽ vẫn còn chưa tận hứng, liền đỡ Điền Chính Quốc đứng dậy, đỉnh hông đẩy y bước về phía giường.
Cơ thể Điền Chính Quốc chồm về phía trước, hai tay bị nam nhân khoá chặt, kéo về phía sau, bị bắt nạt mà đi về phía giường lớn, còn vừa đi vừa bị đụ
Mông nhỏ như đáp lại mà phối hợp nhấp về phía sau, nam nhân như hài lòng mà vừa đi vừa nắc mạnh.
Đến khi lên được giường lớn,Điền Chính Quốc như cảm thấy mình dùng hết sức cả cuộc đời, không ngừng thở dốc.
Nam nhân cũng không có để cho y phân tâm, liền kịch liệt ra vào,
phân tâm, liền kịch liệt ra vào, làm y rên rỉ không thôi.
Điền Chính Quốc liền cảm thấy không được rồi, liền vỗ vài cái lên tay nam nhân, bảo hắn đừng động. Sau đó liền xoay người, đối mặt với nam nhân, để hắn nằm xuống, còn mình thì cưỡi lên người nam nhân, thoả mãn mà nhấp mông cưỡi ngựa.
Tư thế này làm cho y có thể nắm được thế chủ động, muốn ra vào bao nhiêu lần, muốn nhấp bao nhiêu cái, quyền quyết định đều thuộc về y.
Khống chế quyền chủ động có thể làm cho Điền Chính Quốc nhàn nhã không ít, y nhẹ nhàng thở ra, ghé sát tai Kim Thái Hanh, dụ dỗ : "Tướng công chỉ cần nằm im thôi, để Quốc Nhi động, Quốc Nhi chắc chắn sẽ làm cho tướng công hài lòng."
Y mới không nói cho hắn biết, y chơi tư thế này là vì ngăn những cú giã trời giáng từ hắn đâu.
Nhưng Điền Chính Quốc tính sao bằng nam nhân nhà y tính. Kim Thái Hanh nhìn tốc độ nhấp như rùa bò của y liền biết y định thoái thác trách nhiệm mà.
Liền không để cho y có cơ hội nhiều lời mê hoặc, hắn liền kịch liệt nắc hông, đem cặc lớn chọc mạnh vào bên trong lỗ dâm.
Điền Chính Quốc liền thoả mãn rên lớn một tiếng, y còn chưa có thở xong đâu, con gấu ngốc này.
Đã leo lên cặc lớn sao có thể xuống được, Điền Chính Quốc đành dang chân mà chịu trận, lỗ nhỏ không ngừng bị cặc lớn đụ sâu vào bên trong. Y chỉ có thể há miệng thở dốc, cảm nhận cảm giác bị nhồi đầy.
Cho đến khi nam nhân bên dưới đã tận hứng, cũng không biết đã bắn ra bao nhiêu lần, con cặc bên trong cũng không có rút ra, liền ôm lấy người trong lòng, tìm một tư thế thoải mái, chìm sâu vào giấc ngủ.
Trời tờ mờ sáng, Kim Thái Hanh đã thức dậy rồi. Điền Chính Quốc còn chưa có tỉnh ngủ đâu, y mơ mơ màng màng, ôm chặt tay tướng công nhà mình, vô tình đem cặp vú nhỏ, ở trên cánh tay của nam nhân cọ qua cọ lại, nói : "Còn sớm, tướng công, ngủ thêm miếng nữa đi."
Kim Thái Hanh hôn hôn môi y : Hôm nay chẳng phải em muốn theo ta mở quán sao, ngoan, còn không chịu dậy thì sẽ muộn!"
Nói rồi hắn mới lưu luyến đem cặc rút ra, lỗ dâm bị thao cho không khép lại được, không có cặc lớn chống đỡ, liền ồ ạt chảy ra tinh dịch cùng nước dâm. Nam nhân liền đi chuẩn bị nước, giúp y rửa mặt cùng lau lau lồn nhỏ, xong mới ra cửa đi lấy heo.
Bình thường Kim Thái Hanh đều đến nhà người ta dặn heo trước một ngày, sáng sớm hôm sau liền tới lấy. Trương hán tử đã sớm chờ sẵn, kéo heo ra cho hắn còn cười cười chào hỏi : "Kim đồ tể sớm a."
"Sớm" hắn cũng chỉ đáp lại một câu gọn lỏn rồi kéo heo về nhà. Điền Chính Quốc vẫn còn cố thủ, làm ổ ở trên giường, ngoài sân Kim Thái Hanh đã sớm giết heo, chặt ra từng khúc vừa vặn, rồi mới bỏ vào sọt, chuẩn bị mang đi.
Do tiếng làm heo lớn quá nên Điền Chính Quốc tỉnh luôn rồi, y thấyKim Thái Hanh còn đang bận rộn phân loại thịt, bản thân liền xuống bếp chuẩn bị một cái thao nhỏ, hai cái nồi, đầy đủ gia vị cùng một ít gạo, còn tiện tay cầm theo hũ dưa muối.
Vừa xong xuôi, Kim Thái Hanh bên ngoài đã cất tiếng hỏi : "Quốc Nhi, có cần tướng công giúp gì em không?"
"Tướng công giúp Quốc Nhi chặt một ít lá chuối đi ạ."
"Được" nói rồi Kim Thái Hanh liền xách dao ra sau vườn, chặt một ít lá chuối cho y, Điền Chính Quốc cũng theo sau, y cũng đem những lá chuối vừa được chặt xuống, cắt thành từng tấm nhỏ.
Thu thập xong, hai phu phu liền dắt nhau lên trấn.
Lúc đến nơi, trời cũng bắt đầu sáng, người cũng dần đông đúc, Điền Chính Quốc liền bảo nam nhân làm cho y hai cái bếp lò nhỏ. Người nhà nông có ai không biết đắp bếp lò a, Kim Thái Hanh một hơi liền đắp xong.
Bên này Điền Chính Quốc bắt đầu vo gạo, đợi Kim Thái Hanh đắp bếp xong, y cũng vừa vặn kiếm được không ít củi.
"Quốc Nhi, là đang làm cái gì ?"
Chẳng phải hôm qua phu lang nói với hắn là bán chút thịt nướng thôi sao? Sao bây giờ lại nấu cơm?
"Nấu một chút cơm nha, ăn chung với thịt nướng rất ngon." Nói xong, y liền bận rộn ướp thịt, đợi người đi chợ tấp nập rồi, mới nhóm cái bếp còn lại, bỏ thịt lên nướng, mùi thơm liền lập tức bay ra, thu hút rất đông ánh mắt hiếu kỳ.
Bỗng có một phu lang ghé lại hỏi : "Đây là đang làm cái gì ? Ta chưa từng thấy qua bao giờ"
Điền Chính Quốc liền nhanh nhẹn mở miệng, mời chào : "Cái này là thịt nướng, mười đồng một miếng. Ăn chung với cơm trắng rất ngon, nếu người muốn thì cơm trắng ta bán ba đồng một phần!"
"Đắc như vậy "
"Không đắc, không đắc, tiểu phu lang, ngươi xem miếng thịt của ta to đến như vậy, bán mười đồng không đắc. Hơn nữa ngươi xem tướng công nhà ta bán thịt, chỗ ta bán đều là thịt mới, ăn rất ngon đó."
"Nhưng là....."
Phu lang nhà kia còn đang lưỡng lự,Điền Chính Quốc liền nhanh tay cắt một chút thịt, đưa cho y.
"Đến, ngươi nếm thử một miếng, nếu ngon liền mua, thịt này ngươi có thể đem về nhà, ăn cùng cơm trắng và dưa muối, ta đảm bảo ăn ngon."
Phu lang kia nếm thử một miếng, liền mở to hai mắt, quả thật ngon, cũng liền không suy nghĩ nữa, mua vội ba miếng đem về nhà.
Điền Chính Quốc nhanh nhẹn lấy lá chuối gói lại cho y, còn hỏi y có muốn một chút dưa muối. Ở nông thôn nhà ai mà chẳng có dưa muối, tiểu phu lang kia liền khước từ, sau đó quay lưng đi về nhà. Y còn phải nhanh chóng đi về nhà, nấu một nồi cơm, lấy thêm chút dưa muối, xong cả nhà y liền cùng nhau ăn sáng.
Điền Chính Quốc thành công thu được ba mươi đồng đầu tiên, nhanh chóng đem tiền cất đi. Y lập tức tươi cười, vừa đưa tay quạt khói vừa rao : "Thịt nướng đây, thịt nướng đây, mười đồng một khối, đặc biệt ăn ngon!"
Có người đầu tiên mở hàng, mọi người xung quanh cũng liền không còn e dè nữa. Đặc biệt là nhìn vào biểu cảm của tiểu phu lang lúc nãy, quả thực ăn ngon đi. Liền có không ít người xúm lại mua, Điền Chính Quốc nhanh chóng bán hết mẻ thịt đầu tiên. Thu được 100 đồng tiền.
Bên kia cơm sớm đã chín, y liền nhanh tay nhấc xuống, trưng dụng cái bếp còn lại, đều đem đi nướng thị, mùi thịt nướng ngày càng ngào ngạt, toả ra xung quanh.
Thật ra quầy thịt heo của Kim Thái Hanh vẫn luôn bán đắc, Điền Chính Quốc nhanh tay xới một chén cơm lớn, đem miếng thịt vừa mới chín, cắt nhỏ, bỏ vào trong chén, không quên lấy thêm một ít dưa muối. Tranh thủ lúc quầy thịt của tướng công nhà y đang vắng khách, liền nhét chén cơm cho hắn, bảo hắn nhanh ăn đi.
Lập tức có người đến mua thịt heo, cũng không để Kim Thái Hanh bỏ dỡ chén cơm, Điền Chính Quốc liền nhan nhẹn, đon đả chào mời, giúp tướng công nhà y bán thịt.
Kim Thái Hanh vừa ăn cơm vừa cảm thấy trong lòng ấm áp, hắn vẫn luôn tự ti với nghề nghiệp của mình, lúc bán hàng chính là dính không ít máu bẩn. Tiểu ca nhi cũng là tự nhiên không có đến quầy thịt heo mua đâu, khách hàng của hắn đa số là các phu lang đã có tuổi, khi mua thịt heo, người ta còn ngại bẩn, bảo hắn trực tiếp bỏ khối thịt vào trong giỏ, chứ cũng không muốn cầm đến nha. Vậy mà tiểu phu lang nhà hắn không có ngại nha, còn giúp hắn bán được không ít thịt.
Thường ngày hắn vẫn luôn trầm mặc, người ta mua bao nhiêu liền bán bấy nhiêu, cũng không có cùng người mua giao tiếp qua. Tiểu phu lang thế nhưng đon đả mời chào, không ngừng a di này, a di nọ, chọc cho mấy phu lang nở nụ cười, thành công bán thêm cho bọn họ không ít thịt.
Lúc Kim Thái Hanh ăn xong, quầy thịt nướng của Điền Chính Quốc lại quây không ít khách, y nhanh nhẹn rửa sạch tay, liền chạy nhanh đi bán thịt nướng.
"Là ngươi bán thịt nướng? Lấy cho ta mười miếng thịt, ta đem về ăn thử, nếu không ngon ta liền đến đây nháo trả hàng."
Điền Chính Quốc lập tức ngẩn đầu nhìn vị khách sộp trước mắt. Đứa trẻ lớn chừng 12, 13 tuổi đi, ăn mặc quần áo cũng bình thường, nhưng lại ăn nói hống hách như vậy, y đoán chừng đâu là người hầu cận của một nhà giàu nào đó.
Cũng không có cùng tiểu ca nhi kia đối đầu, y mỉm cười dịu dàng trả lời
"Đã biết, ngươi có hay không muốn cơm trắng và dưa muối, cơm trắng thì ba đồng một phần, dưa muối thì không có mất tiền đâu."
Nghĩ nghĩ, nó liền nói : "Lấy cho ta một chút dưa muối, không muốn cơm trắng."
"Được, của ngươi." Nhanh nhẹn lấy thịt và dưa muối, liền đem gói lại xong xuôi, đưa cho tiểu ca nhi.
Tiểu ca nhi nhận lấy thì vội quay đi, chạy nhanh về phủ.
Điền Chính Quốc cũng không để bụng, loại người cậy quyền này trước kia y đã thấy qua không ít, như vậy đã là gì, trước kia y còn thấy qua có loại người chỉ cậy nhờ quyền người khác, mà ngang nhiên cưỡng hiếp dân nữ.
Nhưng Kim Thái Hanh đứng một bên có chút không nhịn được, từ lúc tiểu ca nhi kia đến mua thịt, hắn luôn đứng phía sau phu lang, cũng bởi vì vậy, thằng nhóc kia ngoại trừ câu nói đầu tiên, thái độ cũng không dám hống hách nữa.
Đến trưa, có không ít người buôn bán đến chỗ y mua thịt nướng cùng cơm trắng để ăn trưa. Quầy thịt liền nhanh chóng bán hết. Y có chừa cho mình cùng tướng công hai miếng thịt, còn có nương, cũng để cho nương hai miếng. Cũng may buổi sáng y đem theo gạo và gia vị, nên chỉ cần có khách hàng, liền có thể ướp thịt nướng bán.
Sau bữa trưa, y cũng không có tiếp tục bán nữa, tuy nhiên tướng công của y vẫn còn thịt heo. Phía trước Kim Thái Hanh còn đang bán hàng, Điền Chính Quốc liền ngồi xổm một góc sau lưng hắn mà ngang nhiên đếm tiền.
Hôm nay bán hết ba mẻ thịt, kiếm được 300 đồng, cơm trắng thì kiếm được 60 đồng, trừ đi chi phí thì còn dư lại 180 đồng, y đúng thật là quá giỏi, nhưng mà tiền kiếm được vẫn rất ít.
Có còn hơn không. Y đưa cho Kim Thái Hanh 150 đồng, nói là tiền mua thịt, số còn lại, y định sẽ mua ít gạo cùng gia vị, còn có cá, có cá thì mới có thể làm viên chiên.
Nhanh chóng đem thau cùng nồi thu thập sạch sẽ, y cũng không có đem trở về, liền để lại tiệm. Thu thập xong, y quay qua nói với nam nhân :
"Tướng công, một lát em đi mua chút gia vị, còn có mua cá, trở về sẽ làm đồ ngon cho tướng công. Còn có, em sẽ trở về nhà luôn, không có ở lại cùng tướng công canh tiệm nha."
"Ừm, đã biết"
Nói rồi y ôm nam nhân một cái, còn đặt lên môi hắn một nụ hôn, sau đó liền rời đi.
Điền Chính Quốc cũng không có la cà, y trước hết là trở về nhà mình, đem hai miếng thịt cho nương, còn có hỏi ông xem chỗ nào trong thôn bán cá cùng gạo.
Y cũng không có ngốc đến nỗi lên trấn mua gạo, trên trấn tất nhiên bán mọi thứ đều mắc hơn rồi.
"Nương, người đã ăn cơm trưa chưa?"
"Còn chưa có ăn đâu, mau, vào trong nhà, ta lấy cơm cho con."
"Không phải, nương, con đã ăn rồi, cái này là đem cho nương."
Nói rồi Điền Chính Quốc liền đưa cho Điền phu lang gói lá chuối, bên trong có hai miếng thịt nướng.
"Ngươi, đứa ngốc này, sao lại mang thịt về nhà ."
"Không có, nương, con hôm nay là mở quầy bán thịt nướng, có để lại hai miếng cho người nếm thử."
"Ừm, sau này cũng đừng lại đem đồ tới nữa, ngươi là ca nhi đã gả đi rồi."
"Con đã biết, nhưng là nương, con ở trong trấn mở một quầy hàng, còn kiếm được không ít, cái này cho người, hơn nữa, mỗi ngày con đều sẽ đem thịt cho người"
Nói rồi, Điền Chính Quốc liền lấy ra hai mươi đồng đưa cho nương của y, Điền phu lang có chút giật mình rồi.
"Ngươi sao lại còn đưa tiền cho ta? Quốc Nhi, gói thịt này ta nhận, nhưng tiền, ngươi đem về đi."
Dù cho y có nói cỡ nào, nương y cũng không đồng ý nhận tiền. Điền Chính Quốc cũng không có cố chấp, liền đem tiền cất lại.
"Cái này, nương, người biết trong thôn có ai bán gạo cùng cá không ?"
"Gạo thì ngươi có thể đến nhà Trương phu lang mua một ít, nhà y nhiều ruộng, mỗi năm đều dư ra không ít đâu. Cá thì không cần bỏ tiền mua, ngươi cầm vài viên kẹo, mang cho mấy tiểu hài tử trong thôn, bảo chúng nó dùng lưới bắt cho ngươi một ít"
Nói rồi Điền phu lang trở vào nhà lấy ra một nắm kẹo to, đưa cho y : "Này là lúc hôn lễ của ngươi, trong nhà mua không ít, cầm lấy."
"Mà nương ơi, trong nhà còn vải không, cái kia, con muốn may một cái bao gối "
"Tất nhiên là còn, ngươi xem, như này đã đủ chưa ?"
"Đủ rồi, cảm ơn nương, con liền đi mua một ít cá, muốn làm một món mới"
"Được, nhanh đi đi "
Điền Chính Quốc vừa rời khỏi nhà, lập tức liền ghé qua nhà Trương phu lang, y mua mười cân gạo. Sau khi thanh toán xong xuôi, y liền đưa kẹo cho mấy đứa nhóc đang chơi trong thôn, nhờ chúng bắt cho mình ít cá, bọn nó liền dắt y ra con suối phía sau thôn, quăng lưới, ấy vậy mà thật sự bắt được không ít cá.
Y có chút ngờ vực hỏi đứa nhóc lớn nhất trong số chúng : "Trong suối có thể bắt được cá, sao các ngươi không bắt cá bán lấy tiền ?"
Thằng nhóc nhìn y, nheo mắt, xem thường nói : "Cá ăn không ngon, vừa nhỏ, còn nhiều xương, ngươi lớn đến như vậy rồi, không lẽ chưa từng ăn qua sao?"
Điền Chính Quốc lúc này mới vở lẽ, cũng không tiếp tục cùng thằng nhóc nói mấy câu ngu ngốc nữa, không nó lại xem thường y.
Nhận cá, trao kẹo. Trên đường về nhà, CĐiền Chính Quốc cũng không quên tấp vào mấy chỗ để mua gia vị, kiểm tra thấy đầy đủ rồi, mới trở về nhà.
Việc đầu tiên y làm sau khi về nhà là xử lý cá. Lúc mổ ra mới thấy cá nhiều xương thật, hèn gì, hỏng ai thèm ăn nó. Cẩn thận lóc hết xương cá, cạo lấy phần thịt, đem trộn chung với bột, không quên cho một ít gia vị, tỷ lệ vừa đủ, liền nặng thành viên nhỏ, rồi đem chiên.
Điền Chính Quốc hồi hộp nếm thử một viên, ai dè ngon, hên ghê nơi. Y liền dọn dẹp sạch sẽ, cũng không quên chuẩn bị nước chấm.
Sau đó, y liền mò lấy khúc vải vừa nãy, y là đang làm cái gì nha, hắc hắc, làm chút đồ tình thú!
Tạp dề cũng không khó may lắm, cắt lấy một miếng vải lớn, sau đó may thêm bốn sợi dây nữa là hoàn thành.Điền Chính Quốc cũng không có may cái tạp dề dài tới đầu gối, như vậy còn chơi cái gì được nữa, tạp dề của y chỉ vừa vặn che đủ núm vú cùng hạ thể, còn lại đều như có như không mà show hết ra ngoài.
Vừa may xong tạp dề, không sai biệt lắm, Kim Thái Hanh liền trở về.Chính Quốc bảo hắn đóng cửa, rồi đi rửa tay, rửa mặt cho sạch sẽ. Còn mình thì nhanh chóng cởi đồ, chỉ mặc lên mình mỗi cái tạp dề, liền chạy nhanh vào phòng bếp.
Kim Thái Hanh vừa lau mặt xong, đã nghe tiếng tiểu lẳng lơ từ trong phòng bếp gọi mình : "Đến, tướng công, em làm cho chàng món ngon."
Nam nhân liền không nghĩ nhiều, nghe lời đi vào bếp, đập vào mắt hắn là hình ảnh Điền Chính Quốc không mặc gì, chỉ khoác trên mình cái tạp dề, để hở cả bầu vú, cùng đôi chân trắng muốt, còn có cái lưng trắng nõn, mảnh mai của y.
Điền Chính Quốc còn giả vờ như mình đang nấu ăn nghiêm túc lắm, cái tay không ngừng khuơ chảo, cả cơ thể đều rung lắc theo từng động tác nấu ăn.
Kim Thái Hanh có chút mê mẩn rồi, cặp mắt hắn chăm chú nhìn vào phần bầu ngực dưới nách y, cứ mỗi lần y nhấc tay, nó liền lộ ra, thỉnh thoảng còn thấy được cả đầu nhủ.
Nam nhân như mất trí mà áp sát sau lưng y, đem hai tay thọc tay vào trong tạp dề, xoa bóp hai bầu vú mềm mại, Chính Quốc chắc kèo cá đã cắn câu liền đứng im chịu trận, cái mông nhỏ cũng không quên hếch lên phía sau, chạm vào đũng quần nam nhân, không ngừng cọ sát.
Đợi đến khi cảm thấy đã chơi đủ, y liền gấp một viên cá viên, chấm vào nước sốt, đút cho nam nhân : "Tướng công, a, nếm thử món mới, Quốc Nhi mới nghĩ ra."
Kim Thái Hanh hai tay chơi vú, còn được mỹ nhân đút đồ ăn, hắn phối hợp há miệng :
"Ăn ngon, này là cái gì ?"
"Đây là cá viên, còn có, nếu như có mấy loại thịt khác còn có thể làm gà viên, tôm viên "
"Ta từng ăn qua cá, nhưng nó cũng không có ngon như vậy"
"Tất nhiên rồi, vì em có làm nước sốt, chấm vào nước sốt này, liền ăn ngon."
Điền Chính Quốc vừa nói, vừa đưa tay giơ lên chén nước chấm, giới thiệu cho nam nhân.
Mắt nam nhân liền đảo, chợt nghĩ ra cái ý nghĩ lưu manh. Hắn cầm lấy chén nước sốt, hỏi y : "Trong này có những gì ?"
Chính Quốc cũng tự nhiên mà đem giới thiệu những thành phần bên trong cho nam nhân nghe : "Bên trong có tỏi băm, ớt băm, cùng một chút ngò, nêm chút gia vị, chế thêm chút dầu nóng, đảo đều liền thành "
"Chưa đủ, còn thiếu"
"Còn thiếu sao? Cái gì ?"
Nam nhân cũng không có trả lời y, liền ngồi xổm xuống, không nói không rằng, nâng một chân của y gác lên kệ bếp, hai ngón tay hung hăng chọc vào lồn nhỏ, không ngừng moi móc.
Điền Chính Quốc phía trên liền rên rỉ :
"Tướng.....ưm.....công.....làm cái gì.....ưm....còn chưa có ăn cơm đâu."
"Ta đã nói là nước chấm còn thiếu, vẫn chưa ăn được đâu."
Thiếu cái gì thì lấy thêm nha, tự dưng chọc lồn y làm gì? Y sắp ra nước rồi, chờ chút, ra nước, thứ mà tướng công bảo thiếu, có phải là nước dâm của y? Con gấu này, đúng là lưu manh.
Điền Chính Quốc cũng không có phản đối đâu, y liền thả lỏng, hưởng thụ sự chăm sóc của nam nhân. Hai ngón tay bên trong lỗ dâm, không ngừng khuấy đảo, cho đến khi nước dâm bên trong thực sự trào ra.
Kim Thái Hanh liền nhanh tay lấy chén nước chấm khi nãy, hứng vào, một giọt nước dâm cũng không bỏ sót.
Nam nhân hai tay khuấy chén nước chấm, liền gấp một miếng cá viên, chấm vào, thoả mản nở nụ cười:
"Ăn ngon, đến, phu lang cũng thử một miếng, tướng công đút em, aaaa"
Điền Chính Quốc chỉ đành há miệng ăn vào, cũng không có khó ăn, do mùi của ngò cùng tỏi nên không có nhận ra vị tanh, nhưng mà tướng công còn phải có nước dâm của y thì mới ăn ngon.
Kim Thái Hanh liền ăn hết mâm cá viên, ăn song còn chẹp miệng :
"Hơi khát "
"Đợi chút, em đi lấy nước cho chàng."
Điền Chính Quốc còn chưa có kịp chạy đi, Kim Thái Hanh liền đè y lên kệ bếp, chổng mông, còn hắn thì hung hăng úp mặt vào lồn y mà bú liếm.
Điền Chính Quốc để mặc cho nam nhân chơi, dù sao thì, phòng bếp, y cũng chưa có làm qua.
Đợi nam nhân liếm đủ, hắn liền đứng lên, móc ra con cặc cương cứng, chà sát vào lồn y, thấp giọng, lưu manh nói :
"Cái lồn này bị tướng công làm nhiều như vậy, sao còn dâm như vậy a, đụng vào liền chảy nước. Nói, có muốn tướng công cắm vào, đụ em?"
Điền Chính Quốc làm sao mà từ chối chứ, y nỉ non mà trả lời : "Muốn......tướng công vừa sờ, bướm dâm không nhịn được liền ra nước....... muốn chàng cắm vào lỗ nhỏ......để bướm dâm không chảy nước nữa....aaaaa"
Cây hàng bên dưới liền chọc mạnh vào trong, cũng không có để cho Điền Chính Quốc có cơ hội nói xong, liền hung hăng rút ra cắm vào.
Điền Chính Quốc bị làm tới choáng váng, chỉ có thể tựa vào người của nam nhân mà thở dốc.
"Tiểu lẳng lơ, em nói xem, sao cái lỗ này bị ta chơi nhiều như vậy rồi, mà còn không có lỏng ra, đem ta kẹp chặt tới như vậy."
"Mới không có.... muốn bị lỏng ra đâu, không có bị lỏng, tướng công đừng có không cần em."
Điền Chính Quốc bị nam nhân hù một cái liền sợ rồi, y thật sự sợ nam nhân đem mình chịch lỏng, liền co chặt mông, đem con cặc bên trong, mạnh mẽ kẹp chặt.
Kim Thái Hanh bị bướm nhỏ kẹp sướng muốn chết, liền đưa hông nắc mạnh vào bên trong.
Điền Chính Quốc bị làm tới mức ngả ngả nghiên nghiên, mới không chịu được, nhấc hai chân gác lên kệ bếp, để nam nhân phía sau thuận lợi đâm rút.
Điền Chính Quốc vừa nhổm dậy, nam nhân phía sau liền sợ y chạy mất, nhanh tay nắm chặt eo, đem cái mông y kéo trở về.
"Còn dám chạy trốn, có tin ông đây chơi chết em." Nói xong liền kịch liệt nắc hông, đem cặc lớn giã mạnh vào bên trong.
"Em....ưm...không có....ưm chạy trốn.....đừng làm mạnh như vậy....ưm....sẽ hỏng mất."
Thấy thật sựĐiền Chính Quốc không có chạy, chỉ là gác chân lên cho mình dễ dàng chơi hơn, nam nhân liền chậm lại, nhỏ giọng an ủi :
"Mới không sợ hỏng, lỗ nhỏ này đem tướng công kẹp chặt muốn chết, mới không có bị tướng công chơi lỏng đâu."
Nam nhân cũng không quên đưa tay mò mẫm hai vú cùng côn thịt, hòng an ủi người trong lòng.
"Chàng không được đem em chơi hư rồi bỏ rơi em đâu......nếu không....em sẽ....em sẽ......"
Điền Chính Quốc nói cả ngày trời còn không biết mình sẽ làm gì đâu, y liền gấp sắp hỏng rồi.
Nam nhân ôm chặt y, nắc hông an ủi :
"Tướng công thề với trời, cho dù em có bị ta thao hỏng, cũng không có bỏ em"
"Không được đem em thao hỏng!"
"Được, không đem em thao hỏng..... cho dù, cho dù em sau này có sinh hài tử, bị mập lên, tướng công cũng sẽ không bỏ rơi em."
Điền Chính Quốc cuối cùng cũng bị lời thề thốt của con gấu ngốc này chọc cười rồi. Y nhấp nhẹ mông, tỏ ý hết giận nói :
"Cho dù em có sinh hài tử, lỗ nhỏ bị rộng ra, chàng cũng không có được bỏ em "
"Được, tướng công hứa với em"
Sau khi gỡ bỏ được khúc mắc trong lòng, hai người liền quấn lấy nhau, đụ một trận kịch liệt.
Đến khi người dưới thân chìm vào hôn mê, không còn thoát ra được bất kỳ tiếng rên ỉ nào, nam nhân mới rút ra, bế y lên giường.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com